“A lô ~ Diệt Hoàng à?”
Họa Mi gọi điện cho Diệt Hoàng... Nửa đêm nửa hôm rồi, để một người đàn ông như Hứa Kỳ Tịch gọi điện cho bác sĩ Diệt Hoàng thì không được hay lắm. Ngộ nhỡ bác sĩ Diệt Hoàng đã có bạn trai, nửa đêm nghe thấy có người đàn ông khác gọi đến cho bạn gái mình thì chẳng phải tự nhiên lại sinh chuyện ư?
Tuy rằng cô vẫn cảm thấy nếu như bác sĩ Diệt Hoàng có bạn trai thì bạn trai không thể đánh thắng cô ấy được.
“Họa Mi, có chuyện gì thế?” Cho dù cách điện thoại cũng có thể cảm nhận được trong giọng nói của bác sĩ Diệt Hoàng có cảm giác vô cùng mệt mỏi.
Họa Mi lo lắng hỏi: “Cô không sao chứ, hình như cô rất mệt thì phải.”
“Còn chưa thảo phạt xong à?” Hứa Kỳ Tịch nghi hoặc.
Tiểu đội thảo phạt do Diệt Hoàng và những đội ngũ hàng đầu lập nên đã xuất phát được vài ngày rồi. Lâu thế rồi mà vẫn chưa giải quyết xong con tinh thú chiếm cứ sa mạc kia, nó mạnh thế à? Hay nó thuộc loại tinh thú khó giải quyết?
“Xảy ra một vài chuyện nhỏ ngoài ý muốn, nhưng có thể xem như ngoài ý muốn theo phương hướng tốt... Chỉ là hơi mệt thôi.”
Diệt Hoàng thở dài đáp: “Có lẽ sắp tới sẽ là cuộc chiến lâu dài, tôi phải về muộn vài ngày đó.”
“Mau trở về đi, cô chỉ xin tôi nghỉ có năm ngày thôi... quá năm ngày là tôi trừ lương đó.” Họa Mi cười nói.
Hứa Kỳ Tịch: “???”
“Đừng mà, bà chủ... tôi còn đang đợi lương để trả nợ thẻ tín dụng đây.” Diệt Hoàng làm hai việc cùng lúc, nhưng cô tiêu pha quá nhiều.
Phú bà Họa Mi trả cho cô nhiều quá, rất nhiều lần cô định nghỉ việc ở tổng bộ Hoa Hạ để đi theo Họa Mi. Nhưng do ngại nên cô không thể nhắc chuyện từ chức với tổng bộ được.
“Nửa đêm nửa hôm thế này, tìm tôi có việc gì không?” Diệt Hoàng lại hỏi.
Họa Mi nghĩ một lúc rồi cẩn thận hỏi lại: “Cô có bạn trai không? Bạn trai có ở bên cạnh cô không?”
Bác sĩ Diệt Hoàng ở đầu bên kia: “???”
Không phải chứ bà chủ. Đêm hôm cô gọi điện tới chỉ là để hỏi đứa FA như tôi vấn đề này thôi hả.
Cô có chồng thì ghê gớm lắm à? Cô có chồng nằm bên cạnh là thích làm gì cũng được à?
Làm tổn thương tôi như thế cô không thấy đau lòng ư?
“Không có.” Một lúc lâu sau, bác sĩ Diệt Hoàng mới không cam tâm mà thốt ra hai chữ.
“Vậy thì tốt.” Họa Mi nói.
Diệt Hoàng: “...”
Tốt? Tốt chỗ nào hả?
Bà chủ ơi cô thay đổi rồi, cô không còn là Họa Mi mà tôi quen nữa rồi!
“A Tịch, anh có thể nói chuyện với cô ấy rồi.” Họa Mi đưa di động cho Hứa Kỳ Tịch.
“A lô, bác sĩ Diệt Hoàng. Các cô vẫn đang thảo phạt tinh thú à?”
Hứa Kỳ Tịch cầm lấy di động, hỏi.
Bác sĩ Diệt Hoàng gật đầu đáp: “Đúng vậy, thưa thầy Hứa.”
“Vậy thì thôi... Vốn tôi định hỏi cô đã về chưa, nếu về rồi thì tôi định nhờ cô giúp một việc. Nếu cô chưa về thì tôi nhờ nhóm Diệt Kỳ vậy.” Hứa Kỳ Tịch cười đáp.
Hắn vốn định đợi phân thân xác định tọa độ rồi nhờ bác sĩ Diệt Hoàng chuyển lời cho tổng bộ phái người đến sa mạc cứu viện, tiện đường mang vài tù binh về.
“Đừng nói một nửa thế chứ, có chuyện gì thì nói cho tôi biết với!” Bây giờ bác sĩ Diệt Hoàng rất nôn nóng.
Hứa Kỳ Tịch kể lại cho bác sĩ Diệt Hoàng những chuyện mà phân thân của mình đã trải qua.
“Khốn nạn... Chúng ta đã công khai phiên bản đầu tiên của hệ thống Đại Hạ, vậy mà chúng còn thèm khát cốt lõi của công pháp. Lòng người đúng là tham lam, chẳng bao giờ biết thỏa mãn cả.” Diệt Hoàng tức giận nói.
Sau khi có được lại muốn có nhiều hơn... Sau khi có được nhiều hơn lại muốn có được cốt lõi. Lòng tham thôi thúc những tên này vươn tay vào trong địa phận Đại Hạ.
Việc này chưa xong đâu!
“Nếu phân thân của thầy Hứa tìm được thiết bị liên lạc thì chúng ta có thể xác định chính xác vị trí hiện tại của phân thân, chuyện sau đó bọn ta sẽ xử lý tốt, chắc chắn sẽ bắt bọn chúng trả một cái giá lớn.” Bác sĩ Diệt Hoàng vung nắm đấm lên.
Nhưng cô lại đột nhiên nghĩ tới một chuyện:
“Mà tôi thấy hơi trùng hợp đó nhỉ... bọn tôi đang ở trong sa mạc, phân thân của thầy Hứa cũng ở trong sa mạc. Nói không chừng chúng tôi lại ở cùng một nơi cũng nên.”
“Chắc không trùng hợp đến thế đâu, nước mình có nhiều sa mạc lắm mà.” Hứa Kỳ Tịch nói: “Hành động thảo phạt tinh thú của các cô tiến triển đển đâu rồi? Cũng gần ba ngày rồi nhỉ? Ưm ~ ngon lắm, ngọt quá, cảm ơn bà xã.”
Diệt Hoàng: “???”
Suýt chút nữa cô đã móc cục pin trong điện thoại chuyên dụng ra rồi.
Sau khi hít thở sâu, cô đáp:
“Tinh thú cường đại hơn dự đoán của chúng tôi rất nhiều nhưng vẫn nằm trong phạm vi có thể đối phó được. Nơi đây là sa mạc, thế giới gương quá nhỏ nên sinh ra áp chế rất lớn, khiến sức mạnh của nó thực lực của nó giảm đi đáng kể... Nhưng lúc chiến đấu ban đầu, chúng tôi đã đưa ra quyết định sai lầm khiến một kỹ năng không thể miêu tả của nó bộc phát, thực ra bây giờ chúng tôi cũng không vội xử lý nó mà đang bận thu thập một vài tài nguyên.”
Trong trận chiến đấu hai ngày trước, chẳng ai ngờ sau khi cái đuôi vảy lân bị chặt đứt, con tinh thú dạng tinh tinh ấy không để lộ ra sơ hở mà là vũ khí giết người... Khi cái đuôi bị đứt, có khí độc tinh thần đáng sợ phun ra, hơn nữa còn nhanh chóng tràn ngập cả thế giới gương lớn như một tiểu trấn này.
Cách thả khí độc này giống như đánh rắm vậy. Nhưng thực ra nó không phải là đánh rắm mà là phun ra từ một phần cơ thể có hình dáng như xi-lanh được giấu trong đuôi… Nhưng nhìn vẫn giống như đánh rắm, thế nên Diệt Phượng không muốn miêu tả kỹ năng này cho Hứa Kỳ Tịch.
Tiểu đội thảo phạt không hề đề phòng, suýt nữa bị khí độc tiêu diệt toàn quân, suy yếu ngã luôn xuống đất.
Cũng may kịch độc đó rất đặc biệt, nó cũng có ảnh hưởng tới chính bản thân tinh thú! Vì vậy nên ngày thường nó vẫn được giấu trong chiếc đuôi có vảy lân. Sau khi phóng độc ra.. chính bản thân tinh thú cũng trúng độc, nằm sải lai tại chỗ.
Kỹ năng độc khí này tấu hài quá, bảo sao tinh thú tinh tinh không muốn dùng.
Nếu như không đến đường cùng, nó sẽ không dùng đến kỹ năng này. Nó cũng không ngờ đám nhân loại này lại tấn công phần đuôi nhìn như cứng rắn nhất, khó đánh nhất của nó, đúng là cứng đầu mà!
Cũng may tinh thú bị trúng độc nên suy yếu, nếu không lúc đó cả tiểu đội đều đang nằm trong phạm vi khí độc, sẽ bị tinh thú đập chết mất!
Hiện giờ cả thế giới gương này ngập tràn trong kịch độc, tinh thú tinh tinh đang rất điên cuồng.
Sau khi chiến đấu một lát, các thành viên của tiểu đội tinh nhuệ phải rút khỏi thế giới gương để nghỉ ngơi. Vận công tiêu trừ ảnh hưởng của kịch độc, sạc điện hai giờ, chiến đấu mười phút.
Mà tài nguyên Diệt Phượng nhắc tới cũng chính là kịch độc này… Trước đây thầy Hứa đã từng nói với tổng bộ có thể thử bắt đầu từ ‘độc’ để gây sát thương cho các cơ thể năng lượng tinh thần.
Mà khí độc phóng ra từ con tinh thú tinh tinh kia chính là thứ hiếm có có thể gây sát thương cho tinh thú.
Nếu như có thể, tiểu đội thảo phạt thật sự muốn bắt sống con tinh thú này. Đáng tiếc, bây giờ ngoại trừ Lệ Lao Thuật quái lạ của thầy Hứa ra, bọn họ vẫn chưa có kỹ thuật bắt sống tinh thú vô hình rồi mang ra khỏi thế giới gương.
“Hơn nữa, bọn tôi phải cảm ơn thầy Hứa nữa đó. Cơ thể sống của tinh thú sáu tay mà anh mang đến tổng bộ hôm đó đã đem tới cho chúng tôi rất nhiều lợi ích. Hiện giờ hệ thống Đại Hạ đã update lên phiên bản 0.9 một cách thuận lợi rồi. Các thành viên của tiểu đội thảo phạt có thể kiên trì đến bây giờ phần nào là do công pháp được update thăng cấp kịp thời, tăng thêm khả năng kháng độc.”
Bác sĩ Diệt Hoàng bổ sung.
Cơ thể sống đó có giá trị nghiên cứu rất cao, ý nghĩa trọng đại.
“Không có gì, mọi người cũng giúp tôi rất nhiều mà… Sắp tới tôi sẽ cần nhiều phù văn chúc phúc hơn, phải phiền các cô giúp tôi một tay rồi.” Hứa Kỳ Tịch nói.
Diệt Hoàng ở đầu bên kia nhỏ giọng đáp:
“Chúng tôi đã tập hợp tất cả các thành viên Đại Hạ để đi thu thập phù văn chúc phúc rồi. Để thu thập đủ chín trăm phù văn khác nhau không tốn quá nhiều thời gian đâu. Nhất là bây giờ tinh thú xuất hiện nhiều hơn, mạnh hơn, hoạt bát hơn, càng thuận lợi cho việc thu thập phù văn chúc phúc hơn.”
Người đông chính là sức mạnh
Một người thu thập chín trăm phù văn chúc phúc thì không biết phải đến ngày tháng năm nào, nhưng nếu cả Đại Hạ đều là hậu thuẫn của ngươi, chín trăm phù văn cỏn con chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Thậm chí tổng bộ Đại Hạ còn có thể chắt lọc, chọn ra chín trăm phù văn tinh phẩm cho Hứa Kỳ Tịch.