Sơ Hạ Trong Tôi

Chương 23: Chương 23




Tuy phần diễn trong bộ phim điện ảnh mới chiếu của Kỷ Sơ Hạ bị cắt hết chỉ còn năm phút, nhưng nhân vật lại khá đặc sắc. Sau một năm yên tĩnh, Kỷ Sơ Hạ quay lại màn ảnh lần nữa lại tạo nên một làn sóng không nhỏ, fan của cậu càng cao hứng.

Sau khi khởi chiếu một tháng, bộ phim thu được doanh thu mười tỷ, hoàn mỹ kết thúc. Thừa dịp độ hot còn chưa tan, sáng sớm ngày thứ hai nào đó, Weibo của một paparazzi nổi tiếng đột nhiên không hề báo hiệu đăng một video, trong đó nam chính của bộ phim, ảnh đế Ngụy Minh Tuấn trong đêm tối ôm eo một cô gái ngực bự, sờ mông hôn lưỡi nóng bóng, internet nháy mắt nổ mạnh.

Ngụy Minh Tuấn và vợ cùng là người trong giới giải trí, coi như là một cặp vợ chồng kiểu mẫu, còn dẫn theo con trai con gái nhiều lần tham gia chương trình giải trí show ân ái, được truyền thông gọi là đàn ông gương mẫu chăm lo cho gia đình. Hiện giờ video xuất quỹ bị tung ra, trước được nâng lên bao nhiều, hiện tại bị đạp thê thảm bấy nhiêu, nói là người chửi người đánh cũng không đủ.

Ngụy Minh Tuấn sứt đầu mẻ trán tìm các mối quan hệ xung quanh, paparazzi và các đài truyền thông cũng không bị hắn mua chuộc. Vợ hắn lên tiếng nói lời tha thứ cũng bị mọi người chế giễu. Cứ như vậy suốt ba, bốn ngày, vấn đề này còn chưa giải quyết, chuyện khác lại xảy ra, có một nữ diễn viên trong đoàn làm phim dùng tên thật phát một bài Weibo rất dài tố cáo Ngụy Minh Tuấn cưỡng bức, cũng tuyên bố còn giữ chứng cứ, nhất định phải đòi công đạo.

Khắp internet lập tức ồ lên, có người nghi ngờ nữ diễn viên kia bám vào chuyện này cọ độ nổi tiếng, nhưng cục cảnh sát nhanh chóng phát thông báo chính thức, hình ảnh Ngụy Minh Tuấn bị còng tay áp giải lên xe cảnh sát lập tức lan truyền như điên.

Có lẽ đến lúc hắn vào tù tỉnh táo lại, sẽ nghĩ ra vì một lần hắn nổi lên sắc dục mà đụng đến người không nên đụng, mới lưu lạc đến nông nỗi này.

Lúc ăn cơm tối, Kỷ Thu Vũ hưng phấn tám chuyện bát quái đang hot mấy ngày nay với Kỷ Sơ Hạ: “Anh, lúc anh đóng phim với hắn có nhìn ra hắn là người như vậy không?”

“Không có, hắn rất biết diễn.”

Dù sao cũng là người đoạt giải ảnh đế mấy lần, hai mươi mấy năm như một, ngày nào cũng đóng vai một người đàn ông tốt, thật sự nghĩ có thể che giấu bản chất mặt người dạ thú cả đời.

Rất rõ ràng những chuyện này là do ông chủ Tần ra tay, lúc trước là đóng băng cậu, lần này là trực tiếp đưa người vào chỗ chết. Kỷ Sơ Hạ nhịn không được tự giễu, cậu có nên cám ơn Tần Ý đã thủ hạ lưu tình hay không?

Một ngày sau khi Tần Ý xin lỗi cậu, Kỷ Sơ Hạ nhận được điện thoại vượt đại dương của Tần Dao. Nhiều tháng trôi qua, rốt cuộc cô cũng khóc lóc nói ra đầu đuôi chân tướng, lý do làm cậu phải chịu nhiều chuyện xui xẻo suốt cả năm nay. Kỷ Sơ Hạ không còn gì để nói, ngay cả giận cũng giận không nổi.

Cậu không thể hiểu nổi mạch não của thiên kim đại tiểu thư như Tần Dao. Cậu chỉ hối hận trước kia không nên đến gần cô, hiện giờ coi như nhận được một bài học. Mà đối với Tần Ý, đứng ở góc độ của hắn, trái lại Kỷ Sơ Hạ hoàn toàn thấu hiểu, nếu Kỷ Thu Vũ bị một gã đàn ông không có trách nhiệm là tổn thương, chắc chắn cậu cũng sẽ trả thù. Nhưng nói cho cùng cậu chẳng làm gì sai, lại xui xẻo bị gán tội, vì thế mà bị gãy chân, em cậu còn suýt không lên được bàn mổ. Miễn cưỡng nuốt xuống cơn giận, cậu không muốn lại chọc phải bất kỳ người họ Tần nào nữa.

Kỷ Sơ Hạ không trả lại ba mươi vạn kia, cậu cũng không phải thánh, dù là tiền thuốc men hay phí tổn tinh thần cũng là tiền bồi thường mà cậu nên có.

Lần đầu tiên Tần Ý thất thần trong cuộc họp cấp cao ở công ty, với hắn mà nói đây là chuyện có một không hai. Mười mấy quản lý cấp cao của tập đoàn đang ngồi phía dưới, không ít người nhận ra hắn phân tâm.

Trước khi cuộc họp bắt đầu, Tần Ý đã nhận được điện thoại của Tần Tranh, nói tháng sau tổ chức sinh nhật, hỏi ý hắn có được phép mời Kỷ Sơ Hạ hay không.

Tần Tranh không phải kẻ lỗ mãng, biết anh trai không muốn thấy Kỷ Sơ Hạ, muốn mời người đương nhiên phải hỏi ý trước, Tần Ý chỉ trả lời một câu: “Tùy em.”

Cái tên Kỷ Sơ Hạ luôn ở trong đầu hắn không bỏ ra được, Tần Ý biết hắn để tâm đến cậu quá nhiều, lại không có cách nào khống chế cảm xúc này.

Tựa như ngày đó ở nhà họ Dương, đối mặt với Kỷ Sơ Hạ, phản ứng kịch liệt và những lời nói đó căn bản không giống hắn thường ngày chút nào.

Cuộc họp chấm dứt, nữ thư ký tiến lên thu dọn tài liệu. Tần Ý cũng đứng lên, sau vài giây do dự ngắn ngủi, hắn bảo nữ thư ký: “Gọi Chu Vĩ bên Đông Hoàng đến công ty.”

Hô mưa gọi gió trong giới giải trí, ai gặp cũng phải hô một tiếng Chu tổng, Chu Vĩ nhận được lệnh của Tần Ý liền trực tiếp ném hết công việc trong tay chạy đến tổng công ty Tần thị.

Đông Hoàng là công ty con do Tần thị nắm đa số cổ phần toàn quyền khống chế, là đầu rồng trong giới giải trí cả nước. Chu Vĩ được hội đồng quản trị bổ nhiệm là tổng tài của Đông Hoàng. Sau vài năm thu mua mấy công ty điện ảnh quy mô tầm trung, Đông Hoàng ngày càng phát triển không ngừng. Nhưng đối với Tần thị mà nói, chuyện này cũng không quan trọng lắm. Dù sao lợi nhuận lớn nhất hàng năm của Đông Hoàng cũng chỉ góp thêm 1% lợi nhuận hàng năm của cả tập đoàn, thật sự rất khó làm tổng công ty chú ý. Thông thường Chu Vĩ chỉ đến tổng công ty tham gia cuộc họp báo cáo tình hình công tác mỗi quý. Số lần Tần Ý chủ động gọi hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay.

“Chào chủ tịch.”

Được nữ thư ký dắt vào phòng, Chu Vĩ hơi câu nệ, tuy người trước mặt còn nhỏ hơn ông đến mười mấy tuổi, nhưng từ nhỏ Tần Ý đã đi theo bên cạnh người sáng lập Tần thị, chính là ông nội hắn, dáng vẻ lạnh như băng, ăn nói thận trọng giống hệt ngài Tần trước kia. Hơn nữa so với ngài Tần thích dụ dỗ lôi kéo người, thủ đoạn của Tần Ý càng sấm rền gió cuốn. Từ lúc bắt đầu quản lý tập đoàn, không đến ba năm sau, Tần Ý đã có thể dần dần đoạt quyền của chú hai hắn, người có thế lực ngang ngửa, căn cơ còn sâu hơn hắn. Làm cho đối phương hoàn toàn không thể vùng lên được nữa, những người chứng kiến khoảng thời gian gió tanh mưa máu kia đều sợ hãi trong lòng, tất nhiên càng kính sợ Tần Ý.

“Ông ngồi đi.”

Chu Vĩ gật đầu ngồi xuống, ông biết Tần Ý gọi ông đến không phải vì chuyện công việc, tám chín phần là việc tư. Giống như lần trước, Tần Ý nói với ông không muốn thấy một thằng nhóc cố ý tiếp cận đại tiểu thư trong giới giải trí một lần nào nữa. Trước kia thì bảo ông thu mua công ty giải trí Thanh Ảnh và Thăng Bình, đại khái là muốn cảnh cáo chú ba hắn không cần duỗi tay quá dài. Lần trước nữa là giao đại tiểu thư cho ông, bảo ông giúp Tần Dao hoàn thành giấc mộng làm minh tinh.

Chu Vĩ không biết nhiều về chuyện của Tần Dao, nhưng Tần Dao đột nhiên lui giới, lúc ấy người đại diện và trợ lý của cô còn bị Tần Ý gọi đến hỏi chuyện, bọn họ đoán được ít nhiều là Tần Ý không vui khi có người muốn mượn đại tiểu thư mà trèo cành cao. Vì thế sau khi được Tần Ý ra lệnh chèn ép phong giết Kỷ Sơ Hạ, ông hoàn toàn không nương tay chút nào.

Nhưng bây giờ Tần Ý lại đặt ảnh chụp của Kỷ Sơ Hạ trước mặt ông rồi nói: “Dù bất cứ giá nào cũng phải ký hợp đồng với hắn. Sắp xếp đội ngũ tốt nhất cho hắn, dùng tài nguyên tốt nhất nâng hắn lên. Không được ép hắn làm những chuyện hắn không thích, cho hắn quyền lựa chọn lớn nhất.”

Hai mắt Chu Vĩ lập tức tối đen, suýt chút nữa cho là ông nghe lầm.

Đại khái một năm trước, cũng trong căn phòng này, Tần Ý từng nói muốn từ nay về sau người này biến mất khỏi giới giải trí. Thế mà không đến một năm sau, lại muốn bọn họ dùng hết sức lực nâng đỡ người này? Người được đãi ngộ như vậy trước kia chính là thiên kim đại tiểu thư Tần Dao, thanh niên trong ảnh hạ cổ ông chủ Tần rồi sao?

Chu Vĩ khó xử nói: “Chủ tịch Tần, ngài cũng biết những chuyện trước kia rồi đó, nếu cậu ta ghi thù không chịu ký với Đông Hoàng, chúng ta cũng không thể ép cậu ta ký.”

“Ông nghĩ cách đi, còn nữa, tôi không muốn nghe người ngoài bàn tán về chuyện này.”

“Tôi biết rồi.”

Tần Ý rất rõ ràng đây là làm việc tốt không muốn lưu tên, trước kia đóng băng Kỷ Sơ Hạ bị người khác đồn đãi ồn ào là hắn sai khiến, đại khái đã làm hắn bực bội. Về điểm này Chu Vĩ lại cảm thấy rất oan ức, đương nhiên ông sẽ không nói lung tung với người khác, nhưng Đông Hoàng bỗng nhiên thay đổi thái độ, từ muốn ký hợp đồng với Kỷ Sơ Hạ biến thành ra sức chèn ép, người có chút đầu óc đều có thể đoán được lý do đằng sau có liên quan đến ông chủ Tần, căn bản là không giữ kín được.

Vì thế chuyện lần này ông cần phải làm thật tốt để Tần Ý vừa lòng, Chu Vĩ lên tiếng lần nữa: “Ngài yên tâm, tôi sẽ nghĩ cách, nhất định ký hợp đồng với hắn.”

Tần Ý gật đầu, ngón tay chạm nhẹ vào bờ môi Kỷ Sơ Hạ trong ảnh chụp trên bàn, hai mắt tối đen sâu thẳm, ngón tay chỉ nhẹ nhàng lướt qua bờ môi đỏ tươi kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.