Hạng Hãn, Hoàn Sở, Quý Bố, Chung Ly Muội, Ngu Tử Kỳ đều đi tới hành dinh Hạng Võ.
Thậm chí Ngu Cơ cũng bị Hạng Trang mời lại đây, hiện tại an vị ở cạnh bắc thủ tịch thượng.
Cứ lấy việc Hạng Võ chưa bao giờ cho Ngu Cơ danh phận gì chính thức, nhưng không ai biết, vương hậu của Hạng Võ sau khi mất nhiều năm như vậy đều không có sắc phong tân vương hậu, chính là bởi vì Ngu Cơ, Hạng Võ sở dĩ không có sắc phong Ngu Cơ làm vương hậu, rất có thể là bởi vì hắn muốn sau khi thiên hạ đi vào ổn định, sẽ cho Ngu Cơ một nghi thức lên ngôi long trọng.
Cho nên, ở tất cả Sở quốc di dân cùng với tướng sĩ quân Sở cảm nhận , Ngu Cơ chính là vương hậu của bọn họ.
Hạng Trang đích thật là Thượng Tướng Quân của quân Sở, cũng có quyền độc đoán, nhưng nếu có thể được Ngu Cơ ủng hộ, không thể nghi ngờ là có lợi nhất, nhất là Hạng Hãn dòng họ đại tướng như vậy, Hạng Trang đối với hắn cũng không có bao nhiêu sức trói buộc , hắn đối với Hạng Trang cũng chưa có bao nhiêu tôn kính, lại càng không tồn tại sự kính sợ, nhưng thái độ đối với Ngu Cơ, Hạng Hãn vẫn không thể khinh thường .
Đợi mọi người đến đông đủ, ngồi vào vị trí, Hạng Trang cho Kinh Thiên, Cao Sơ đem bản đồ bảo bối của hắn treo lên giá gỗ, lại cố ý gỡ xuống binh khí mà Hạng Võ tặng Vương Kiếm cho hắn, sau đó lấy kiếm chỉ bản đồ, nói:
- Chư vị mời xem, Đại Sở mười quận non sông của ta, trước mắt gần như toàn bộ rơi vào tay giặc, chỉ còn nửa quận Hội Kênỗ lực chống đỡ, thế cục có thể nói là nguy kịch .
- Đúng vậy, Đại Sở ta đích thật là đại thế đã mất .
Không đợi Hạng Trang nói xong, Hạng Hãn liền chen vào nói :
- Tiên vương cầm giữ mười quận, hơn mười vạn tinh binh, còn không phải đối thủ củaLưu Bang, huống chi chúng ta hiện tại chính là năm nghìn tàn binh? Theo ta thấy, còn không bằng hàng Hán Vương, Hán Vương nhân nghĩa, nghĩ sẽ không bạc đãi chúng ta.
Hạng Hãn còn chưa dứt lời, Hoàn Sở, Quý Bố và đại tướng cùng loạt mặt đều biến sắc.
Hạng Hãn cũng không thèm để ý, lúc trước, hắn còn tưởng rằng Hạng Trang cũng có mấy vạn tinh binh, thậm chí nhiều hơn, nhưng gã dẫu thế nào cũng không ngờ, Hạng Trang hiện tại không ngờ cũng chỉ còn ba nghìn tàn binh, chỉ nhiều hơn so với hắn chút ít, chỉ bằng tàn binh bại tốt như vậy, cũng xứng làm Sở quốc Thượng Tướng Quân? Cũng ghép thành đôi với hắn vung tay múa chân?
Hạng Hãn nói như vậy cũng không phải thật sự muốn đầu hàng Hán binh, chỉ là bày tỏ chút thái độ.
Hạng Trang vẻ mặt tự nhiên, trong lòng cũng đã động sát khí, hắn đã giết Hạng Bá, cũng không ngại tái sát thêm một con cháu họ Hạng, Hạng Trang hắn cũng không thuộc loại thiện nam tín nữ gì, lại càng không e dè dòng họ huyết thống gì, ai dám cản hắn đi tới, hắn giết liền, dòng họ đại tướng thì sao chứ? Đáng chết liền giết, tuyệt không nương tay!
Ngu Cơ cũng không nói gì thêm, đôi mắt đẹp Nga Mi trong lúc vô ý liếc nhanh .
Nhìn ra được, Ngu Cơ có chút lo lắng, lại không biết nàng lo lắng Hạng Hãn sẽ khơi ra nội chiến trong quân Sở, hay là lo lắng Hạng Trang cùng Hạng Hãn sẽ gây chuyện khiến huynh đệ tương tàn?
Thấy Hạng Trang trầm ngâm không nói, Hạng Hãn lại nói:
- Hạng Trang, ngươi cảm thấy như thế nào?
Hạng Trang thản nhiên cười, thuận tay đem Vương Kiếm giao cho Cao Sơ, lại ra hiệu dấu tay, Cao Sơ không thể không gật đầu.
Hạng Trang lúc này mới xoay người lại, mỉm cười hướng về phía Hạng Hãn từng bước một đi tới.
Cao Sơ ôm Vương Kiếm, không nhanh không chậm theo ở phía sau, Hạng Hãn căn bản không ý thức được cái chết đanghướng tới gần hắn, hắn còn tưởng rằng Hạng Trang là e dè hai ngàn tinh binh trên tay hắn, bởi vậy không thể không khách khí dăm ba phần đối với hắn.
Tới trước mặt Hạng Hãn, Hạng Trang lại duỗi tay ôm bả vai Hạng Hãn, mỉm cười nói:
- Hạng Hãn, ngươi nói, nếu chúng ta thật sự hàng Lưu Bang, Lưu Bang lão nhân sẽ phong thưởng như thế nào? Phong vương hay là phong hầu?
- Phong vương phỏng chừng không có khả năng.
Hạng Hãn lắc đầu, lại nói,
- Phong hầu thì có thể .
- Chỉ phong hầu sao?
Hạng Trang nói xong xoay nửa vòng, lại xoay người lưng Hạng Hãn đưa về phía Cao Sơ, Cao Sơ liền không chút do dự rút Vương Kiếm ra, đâm một kiếm lên ngực Hạng Hãn!
Thân hình cường tráng của Hạng Hãn lập tức run lên, vẻ mặt khó có thể tin nổi.
Hoàn Sở, Quý Bố, Chung Ly Muội, Ngu Tử Kỳ bốn người sắc mặt đều biến đổi, bọn họ tuyệt không ngờ, Thượng Tướng Quân không ngờ nói trở mặt liền trở mặt, vừa mới còn nói cười với Hạng Hãn, nhưng chỉ trong chớp mắt liền đem bảo kiếm đâm vào trái tim người khác, tàn nhẫn bực này, ác nghiệt bực này, so với phong cách làm việc của Đại vương bất đồng vô cùng.
Ngu Cơ ngồi trên ghế đầu cũng là âm thầmthan nhẹ, dường như đã sớm đoán được kết quả như vậy.
Hạng Hãn có chút cố hết sức xoay người nhìn chằm chằm Hạng Trang, sau đó lắp bắp nói:
- Hạng Trang, ngươi… ngươi dám hạ sát sau lưng ta … ? Ta, ta...
Còn chưa dứt lời, Cao Sơ đã rút kiếm về phía sau, mất đi chống đỡ, Hạng Hãn liền suy sụp tê liệt ngã xuống đất, máu tươi đỏ sẫm rất nhanh nhuốm đỏ mặt đất.
Cao Sơ xoa xoa kiếm phong, trên chiến bào của Hạng Hãn sau đó thu kiếm vào vỏ.
Có hai gã thân binh đi vào kéo thi thể Hạng Hãn ra đại sảnh.
Hạng Trang một lần nữa thu hồi Vương Kiếm, lại lạnh căm căm nói:
- Còn dám nói xằng ngôn đầu hàng Hán, giết!
Hoàn Sở, Quý Bố, Chung Ly Muội, Ngu Tử Kỳ nghe vậy lập tức nghiêm nghị, Hạng Trang lại trợn mắt há hốc mồm với Tiêu Khai nói:
- Tiêu Khai, hiện tại bắt đầu, ngươi là đại tướng hậu quân, hai ngàn quân của Hạng Hãn do ngươi chỉ huy!
Tiêu Khai vừa lo vừa sợ, vừa vui vừa buồn, theo bản năng chắp tay thở dài nói:
- Tuân lệnh!
Hạng Trang lúc này mới đi trở về trước giá gỗ, một lần nữa lấy Vương Kiếm chỉ vào bản đồ nói:
- Hiện giờ, lão già Lưu Bang đã ở vào thế chinh phục cả thiên hạ, Đại Sở ta nếu muốn phục hưng, đầu tiên nhất định phải phá khí thế của lão già Lưu Bang! phá như thế nào? Nói khó rất khó, nói đơn giản cũng rất đơn giản, chỉ cần khơi mào phân tranh giữa lão già Lưu Bang cùng các lộ chư hầu vương, Đại Sở ta liền có thể ở giữa ngư ông đắc lợi!
Kế tiếp, Hạng Trang lại mời Úy Liêutiến lên, đem việc hắn trước đây đề xuất tập kích đường dài bằng Ngao Thương, sau đó liên tục chiến đấu ở các chiến trường các nước khác, nghe Úy Liêunói xong chiến lược, Hoàn Sở, Quý Bố không có phản ứng gì, Chung Ly Muội và Ngu Tử Kỳ cũng ngơ ngác nhìn nhau, đều có chút không tin vào chính tai mình, quân Sở chỉ có mấy ngàn tàn binh, điều này sao có thể?
- Thượng Tướng Quân, chỉ sợ...
Chung Ly Muội do dự thật lâu, vẫn là nói:
- Không có khả năng đi?
Ngu Tử Kỳ cũng nói:
- Thượng Tướng Quân, quân ta tuy đều là lão binh tinh nhuệ trải qua trăm trận chiến, nhưng chung quy chỉ có năm sáu ngàn người! Mà quân sư theo như lời đại chiến lược, lại cần liên tục chiến đấu ở các chiến trường Trung Nguyên, Hà Bắc, Quan Trung, hành trình ngàn dặm? lương thảo trung gian tiếp tế như thế nào? Quân giới bổ sung như thế nào? quan trọng hơn là, binh lính bị hao tổn từ trận chiến từu đâu bổ sung tới đây?
- Ta không biết!
Hạng Trang nói rất rõ ràng:
- Nhưng… chúng ta còn có lựa chọn khác sao?
Chung Ly Muội và Ngu Tử Kỳ lập tức á khẩu không trả lời được, đúng vậy, quân sư đề xuất đại chiến lược đích xác rất khó thực hiện, hoặc là nói căn bản là không có khả năng thực hiện, nhưng, ngoại trừ chiến lược này, quân Sở còn có chiến lược khác lựa chọn sao? lão già Lưu Bang đang trên thế chinh phục cả thiên hạ , không mạo hiểm, sao có thể phá rơi thế đứng của hắn?
Hạng Trang dừng một chút, lại nói:
- Tuy nhiên, chư vị cũng không phải quá mức bi quan, lần bôn tập đường dài này cố nhiên hung hiểm, lại cũng sẽ không so với trước đây Đại Biệt Sơn chi chiến càng hung hiểm! Đại Biệt Sơn chi chiến, chúng ta lấy năm nghìn đánh năm trăm ngàn, còn toàn thân trở ra, lần này lấy kì binh xâm nhập phòng ngự như không Trung Nguyên đại địa, làm sao phải sợ?
Hoàn Sở lúc này đứng dậy tỏ thái độ nói:
- Mạt tướng nguyện làm tiên phong!
Chung Ly Muội cũng nói:
- Chỉ cần Thượng Tướng Quân ra lệnh, mạt tướng sẽ liều mạng!
Quý Bố, Tiêu Khai và Ngu Tử Kỳ cũng lần lượt đứng dậy, tỏ vẻ kiên quyết ủng hộ quyết định của Hạng Trang, cho tới bây giờ, đích xác cũng không có biện pháp khác, đường dài bôn tập Ngao Thương, tái liên tục chiến đấu ở các chiến trường Trung Nguyên, Hà Bắc sau đó đến Quan Trung, tuyệt đối là thập tử vô sinh, có đi không có về, nhưng làm Sở quốc đại tướng, bọn họ đã không có lựa chọn nào khác!
- Được, chỉ cần chư vị có thể cùng bản tướng quân đồng tâm hiệp lực, cộng phó quốc nạn, lo gì Đại Sở không hưng thịnh?
Hạng Trang nói xong hết một đợt, lại tiếp tụcnói sang câu khác,
- Tuy nhiên, trước khi xuất chinh còn phải làm một chuyện, vì tăng mạnh sức chiến đấu quân Sở, bản tướng quân tính toán theo các quân điều động quân tinh nhuệ phong phú Thân Binh Doanh, chư vị có ý kiến gì không?
- Mạt tướng không có ý kiến.
Hoàn Sở, Quý Bố và đám người có ai dám nói từ không đây ?
- Được rồi, hôm nay liền đến nơi đây đi.
Hạng Trang vung tay lên, Hoàn Sở, Quý Bố đám người liền đều cáo từ.
Ngu Cơ cuối cùng rời khỏi , dường như có chuyện muốn nói với Hạng Trang, nhưng nghĩ lại thì không hề nói gì cả, chỉ âm thầm thở dài, liền quay trở về căn phòng gỗ của chính mình, nhìn bộ dáng này của Ngu Cơ, Hạng Trang trong lòng không khỏi cũng có chút thương tiếc, từ khi biết tin Hạng Võ chết, Ngu Cơ dường như không mở miệng nói chuyện nhiều .
Tuy nhiên Hạng Trang rất nhanh liền tập trung tư tưởng tới chính sự.
Hạng Trang cũng không phải là Hạng Võ, ở thời điểm này tuyệt sẽ không vương vấn nữ nhân tình trường!
Hạng Trang mở rộng Thân Binh Doanh vì Thân Vệ Doanh,lại thiết lập Hãm Trận Doanh, Tiên Đăng Doanh, Nộ Phong Doanh, Cao Sơ lập tức hoan hô nhảy nhót, Kinh Thiên cũng là hung hăng nắm tay, cực kì kích động, sau một hồi công phu, hai người liền thăng hai cấp, nhập ngũ trực tiếp lên làm Giáo Úy, sao có thể không phấn chấn?
Hưng phấn qua đi, Cao Sơ bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện, nói:
- Thượng Tướng Quân, từ Thọ Xuân đoạt tới quân giới không ít, nhưng bên trong cung tiễn không nhiều lắm, như thế nào tiếp cận nhân số năm trăm.
- Ta không phải là đang tìm ngươi sao?
Hạng Trang nói:
- Không đủ cung, vậy chính mình phải chủ động làm!
- Hả!
Cao Sơ nghe vậy không khỏi có chút há hốc mồm, nói:
- Thượng Tướng Quân, nhưng tiểu nhân không biết làm cung.
- Thiết thai cung, sừng cung sẽ không làm, trường cung đơn giản như vậy ngươi cũng không biết làm?
Hạng Trang chỉ có thể cười khổ.
Nói đến cung tiễn, thế nhân ấn tượng sâu nhất thường thường chính là Cách Lan trường cung, không biết Cách Lan trường cung chỉ có điều nguyên thủy nhất đơn độc thể cung, bất kể là sự khéo léo hay lực sát thương, đều xa không đủ để thiết thai cung, cung sừng và phục hợp cung đánh đồng, lấy điều kiện quân Sở hiện thời, phục hợp cung tuyệt đối là tạo không ra , đơn thể trường cung thì không nói chơi.
Đại Biệt Sơn gỗ sam là không có, gỗ dâu, sáp ong mộc còn lại nhiều mà, chém ngã một cây đại thụ, liền đủ để chế tác mấy chục đơn thể trường cung , để bù lại lực sát thương không đủ, không thể cũng chỉ có thể giống Cách Lan trường cung như vậy, tận khả năng làm dài cánh cung, về phần dây cung, nếu da trâu, tơ tằm tuyến không có thì tông da, trữ đay còn nhiều lại mà.