Số Phận - Huỳnh Duyên

Chương 11: Chương 11




Mọi người đi khắp nơi để tìm Băng Băng , Hạo Phong rất nóng ruột cậu chạy khắp nơi để tìm cô ta , khi đến gần cửa ra vào thì thấy Băng Băng đang đứng ở đó , Cậu nhanh tay nhắn tin cho mọi người là 'đã tìm thấy cô ta và hãy tập trung ở chỗ Quỳnh Anh' khi nhắn xong cậu đi lại nắm lấy tay cô ta , Băng Băng hốt hoảng nói :

Sao anh lại nắm tay em buôn ra Hạo Phong đau quá

Hạo Phong cười lạnh lùng nói :

Cô còn đóng kịch sao?

Cô ta nói :

Anh..anh nói gì vậy em k hiểu gì hết

Cậu nói với giọng lạnh như băng :

Đi theo tôi , tôi cần biết sự thật nếu k tôi đảm bảo giết chết cô

cô ta k nói nên lời do sợ và bị Cậu kéo đi . Một lúc sao mọi người tập hợp ở chỗ Quỳnh Anh , đúng lúc Hạo Phong đưa cô ta đến , Băng Băng lên tiếng chấn áp mọi người :

Rốt cuộc mấy người muốn gì

mọi người im lặng nhìn Quỳnh Anh , Quỳnh Anh lên tiếng:

Sao cô lại hại tôi ?

Cô ta cười mỉa mai nói :

Hại cô , cô có lầm k vậy tôi đây mới là người bị hại đây , cô k biết sao tôi hại cô vì cô đáng bị như thế

Hạo Phong bậc cười , giọng cười lạnh lùng hỏi :

Sao cô lại làm như vậy ha..ha thật k ngờ đấy con người thật của cô lại như vậy , mau nói cho tôi biết mau lên (cậu quát lớn )

Băng Băng cười nói :

Anh còn k biết sao ? tôi muốn trả thù anh đấy tôi phải làm cho anh đau khổ đến chết ha...ha trước tiên tôi sẽ giết chết cô chị gái yêu quý này của anh , sau đó ... sau đó à phải rồi tiếp theo là con người yêu bé nhỏ này của anh

vừa nói cô ta chỉ tay vào Đình Đình , khi cô ta vừa dứt câu Quỳnh Anh táng vào mặt cô ta và cười nói :

Thật vậy sao nói cho cô biết cô có thể làm gì tôi cũng được tuyệt đối đừng đụng vào gia đình của tôi , ah đúng rồi nói cho cô biết tôi đây k bao giờ chấp nhận cô đâu cô nghĩ đi cô là một đứa hỗn láo và còn có anh mưu giết chết chị chồng của mình cô nghĩ đi tôi có chấp nhận k , đúng rồi cho dù Hạo Phong có chấp nhận cô đi nữa thì tôi đây cũng k chấp nhận cô , tôi chỉ chấp nhận Đình Đình là em dâu của mình thôi cô nhớ đấy

Nghe Quỳnh Anh nói vậy Băng Băng bật khóc quỳ xuống đất ,lúc này Hạo Phong nói :

Được rồi ngày mai cô k cần đến trường nữa đâu , sẵn đây nhắc cho cô biết nếu tôi còn thấy mặt cô tôi Đảm bảo sẽ giết chết cô ngay tại chỗ

cô ta nghe xong bật khóc chạy ra ngoài . Cô ta vừa chạy ra khỏi trường thì Quỳnh Anh đứng dậy đi ra khỏi bỏ tiệc lúc này trên mặt cô chỉ còn Lạnh lùng , lúc này chẳng ai có thể cản cô , cô bắt Taxi đến công ty , bề ngoài nó là một công ty tài chính nhưng thật chất nó là nơi tập hợp của mọi người trong băng , đi vào trong ai cũng phải cuối chào trước cô , cô đi đến phòng họp mọi người đã tập hợp đầy đủ , cô ngồi vào ghế nhìn vào màn hình lớn thì thấy Ông Trần xuất hiện ( cha của Quỳnh Anh), Ông Trần nói :

Chắc mọi người cũng biết Quỳnh Anh , tôi sẽ giao toàn bộ lại cho con bé hi vọng mọi người hợp tác vui vẻ

mọi người đứng dậy vỗ tay .Khi bữa tiệc kết thúc Quỳnh Anh bước ra ngoài mọi người đều gọi cô là đại tỷ , khi đang ngồi trên phòng chủ tịch thì có một cuộc gọi đến từ Trình Hân cô bắt máy nói :

Có chuyện gì k anh ?

TRình Hân nói xuống dưới đi anh đang đợi em

cô nhìn xuống dưới thì thấy anh đang đứng đợi cô, Quỳnh Anh rất ngạc nhiên vì cuộc gọi này cô hỏi:

Sao anh lại biết số của em?

TRình Hân nói :

anh đã xin số của Hạo Nam , ah em rảnh k đi bộ với anh đi

cô chưa kịp trả lời thì anh đã cúp máy , Quỳnh Anh thở dài nói :

Thật là

nói rồi cô đi xuống lầu.

Đi xuống dưới Quỳnh Anh thấy Trình Hân đang chờ mình , cô đi lại hỏi :

có chuyện gì vậy ? với lại sao anh lại biết số em

Trình Hân nói:

Anh xin số từ Hạo Nam, đi thôi

Cô ngạc nhiên hỏi :

Đi đâu ạ

Trình Hân nói:

đi về nhà chứ đâu, mọi người ở nhà ai cũng lo lắng cho em

cô nói :

Nhưng ...nhưng

k đợi cô trả lời thì anh kéo cô đi . Một lúc sao hai người về đến nhà , thấy cô về mọi người đều yên tâm vì cô đã an toàn , Quỳnh Anh k nói gì mà đi thẳng lên lầu , thấy vậy Đình Đình chạy theo , hai người Đình Đình ,Quỳnh anh đi vào khóa cửa lại , Hạo Phong thấy lo nên hỏi :

k biết chị ấy có sao k nữa?

Hạo Thiên nói:

Dù có cứng và lạnh như thế nào thì em ấy cũng là con người ,cũng có tình cảm

Hạo Nam hỏi :

Giờ chúng ta làm gì ?

Hạo Phong nói :

Đi lên trên chứ sao

nói rồi 3 người đi lên phòng Quỳnh ANh , Trình Hân k hiểu họ nói gì thấy họ đi lên thì anh đi theo , đến trước cửa phòng Quỳnh Anh thấy họ đang kê tai nghe trộm thì mặt anh tự nhiên đỏ bừng , sau một lúc quyết định mặc dù hơi ngại nhưng anh vẫn làm theo , lúc này bên trong Quỳnh Anh đang dựa vào lòng Đình Đình mà khóc thấy vậy Đình ĐÌnh nói :

Đừng khóc nữa , những giọt nước mắt này rơi k đáng đâu ! hãy hứa với tớ nào cậu k được khóc phải mạnh mẽ lên cho dù thế nào hãy cố gắng hứa với tớ đi

Quỳnh Anh khi nghe vậy thì cô lao nước mắt nói :

Được dù thế nào tớ cũng phải cố gắng mạnh mẽ , tớ k nên để cho mọi người lo lắng cho mình

Đình Đình cười nói :

Đúng vậy đó , cậu yên tâm cậu k phải chỉ có một mình cậu đơn độc với chuyện đó mà còn có bọn tớ lúc nào cũng ở bên cậu

Quỳnh Anh tươi cười nói:

cảm ơn cậu rất nhiều , mà này Đình Đình hôm nay ở lại với tớ nha !

Đình Đình nói :

tất nhiên rồi sao tớ có thể từ chối cậu chứ

hai người đó nói chuyện một lúc thì đi ngủ, ở ngoài cánh cửa sau khi nghe Quỳnh ANh nói xong thì họ rất yên tâm ,Trình Hân k nói gì mà mặt anh lại đỏ bừng đi về nhà , ba người kia cũng về phòng.Sáng hôm sau , Quỳnh ANh ,Đình Đình thức dậy hai người đã thay đồng phục mà Hạo thiên để trước cửa , QUỳnh Anh và Đình Đình đi xuống lầu thì thấy Hạo Thiên ,Hạo Nam,Hạo Phong đã đợi sẵn dưới nhà , Hạo Nam thấy Quỳnh Anh đi xuống anh ân cần bảo :

Em sao rồi , ổn k ?

Quỳnh Anh cười vui vẻ nói :

Em ổn rồi

Hạo Thiên nói :

Ổn thì tốt để bọn anh đưa mấy đứa đi học cho

Đúng lúc Trình Hân từ ngoài đi vào nói :

K cần làm phiền mọi người , để tôi đưa bọn họ đi là được

K đợi ba người kia kịp phản ứng thì anh đã kéo họ ra xe chạy đi . Ba người kia ngạc nhiên một lúc rồi cũng lên xe đến trường . Đến trường Quỳnh Anh nói :

Thôi chào em đi trước

nói rồi cô chạy đi . Hai anh em Đình Đình và Trình Hân đi dạo khuôn viên trường cùng ngồi xuống băng đá Đình Đình tinh nghịch hỏi:

Anh bị sao vậy ? mắt anh bị thâm quần kìa , tối k ngủ được à , trong anh mệt mỏi sao ấy?

Trình Hân cười nói :

Anh k sao đâu

Đình Đình hỏi tiếp :

Anh này em hỏi cái này được k ?

Trình hân nói :

em cứ nói đi

cô tinh nghịch hỏi:

TRình Hân này anh thích Quỳnh Anh đúng k ?

Anh ấp úm hỏi lại :

Sao...sao em lại hỏi vậy ?

cô thấy cử chỉ bối rối của anh thì cô bật cười nói:

k phải sao ?

mặt anh ta đỏ bừng hỏi :

SAo em lại hỏi vậy ?

Cô nói :

K phải sao anh của em như tảng băng di động vậy đó, anh rất là lạnh lùng với bọn con gái , nhưng lại rất ân cần chăm sóc đối với Quỳnh Anh , với lại khi nói chuyện với cô ấy anh lại rất vui

Trình Hân đỏ mặt đứng bật dậy nói :

Anh về lớp đây

nói rồi anh đi về lớp , thấy vậy cô bật cười và cô kết luận là Trình Hân thích Quỳnh Anh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.