Edit: Trangamy66
Beta: Min Heun
Lúc Mộng Nhã trở lại Phi Mộng các của mình thì đã gần giữa trưa rồi.
Thiếu chút nữa cô bị hoàng đế lưu lại ăn cơm trưa!
May mắn là cô chạy thoát được!
Nhưng hôm nay Sở Càn cũng không ăn cơm trưa với Mộng Nhã được.
Bởi vì, hôm nay là đại điển tuyển tú.
Từng nhóm tú nữ ăn mặc cung trang diễm lệ, tranh nhau khoe sắc.
Thái Hậu ngồi ở trên đài cao, nhìn nhóm mỹ nhân ở phía dưới đã không đợi được, gọi thái giám bên người lại.
Hỏi: “Bệ hạ đâu? Giờ lành tới rồi.”
Thái giám nói: “Bệ hạ đã phân phó, ngài trước tuyển một đợt, bệ hạ dùng xong ngọ thiện sẽ tới.”
Thái Hậu nhìn bàn đồ ăn, có chút kinh ngạc: “Nhưng bệ hạ tới đây cùng ăn sao?”
Bọn thái giám nhanh chóng quỳ xuống: “Bệ hạ phân phó, không ăn.”
Thái Hậu thở dài một hơi, xua xua tay nói: “Vậy thì bắt đầu đi.”
***
Bên này, bởi vì nguyên nhân đại điển tuyển tú nên Mộng Nhã phải chờ một lúc mới có thức ăn.
Rốt cuộc vẫn lấy bệ hạ làm trọng.
Nhưng không nghĩ tới bệ hạ căn bản là không dùng bữa.
Bên này, Mộng Nhã trực tiếp sai tiểu thái giám đi Ngự Thiện Phòng lấy một chút rau với thịt, còn có gia vị.
”Hôm nay tỷ tỷ sẽ làm thức ăn cho ngươi.”
Sở Huy mở to mắt nhìn Mộng Nhã, nghiêm túc gật gật đầu.
Có thể ăn cơm Mộng Nhã tỷ tỷ tự mình làm, thật hạnh phúc.
Sở Càn không có ăn uống, hắn cũng không thích tuyển tú.
Xua xua tay để thái giám truyền thiện đi trở về, chính mình lại dẫn theo thái giám bên người tùy ý đi bộ nhìn xung quanh.
Làm hoàng đế, rất khó có lúc thanh nhàn như vậy a.
Có đôi khi vẫn nên yêu cầu cho chính mình nghỉ ngơi.
Bất tri bất giác, hắn liền đi tới nơi lúc mới gặp Mộng Nhã.
Chỗ núi giả kia, có lẽ là ngày đó bị Ngự lâm quân dẫm đạp, giấy dầu Mộng Nhã chôn ở dưới đã lộ ra.
Sở Càn hỏi: “Đây là cái gì?”
Tiểu thái giám lập tức quỳ xuống đem giấy dầu đào ra.
Sau đó nhìn thấy giấy dầu thì không biết nên nói cái gì.
Sở Càn nghĩ lại thì liền minh bạch, cái này khẳng định là cô lấy trộm từ Ngự Thiện Phòng lại đây ăn.
Lập tức tư tưởng của hắn lại chuyển đến trên người Mộng Nhã.
Sở Càn xoay người đi tới nơi ở của Mộng Nhã.
***
”Bệ hạ vạn tuế --”
Sở Càn xua tay: “Không cần.”
Mộng Nhã đang nêm nếm nước chấm trong nồi, canh rau màu trắng thoạt nhìn thật sự không tồi.
Bên cạnh là các loại rau dưa đã rửa sạch sẽ, tất cả đều đã chuẩn bị tốt, chờ cho nồi canh sôi thì bỏ tất cả vào.
Thời điểm Mộng Nhã nhìn thấy Sở Càn, cả người trong đầu đều nghĩ “xong rồi xong rồi“.
Cô hiện tại đem tay áo kéo lên trên khuỷu tay, cánh tay mảnh khảnh dưới ống tay áo lập tức lộ ra, tóc còn thắt thành bím tóc sau đó buộc trên đỉnh đầu.
Hết thảy đều dựa theo những phương pháp đơn giản nhất.
Nhóm cung nữ, bọn thái giám đều quỳ xuống, chỉ có mỗi Mộng Nhã là còn cầm cái muỗng đứng ở kế bên nồi ngây người.
Sở Càn cũng không hề quản cô có chú ý lễ nghĩa hay không.
Hắn đi tới trong nồi nhìn thoáng qua, hỏi: “Đang làm gì?”
Mộng Nhã lập tức giống như con nai nhỏ chấn kinh đem cái muỗng giấu ra phía sau, bộ dáng này giống như là có thể “hủy thi diệt tích“.
Đuôi lông mày Sở Càn vừa nhấc, nhàn nhạt phát ra một âm đơn: “Hửm?”
Mộng Nhã lập tức đem cái muỗng giao ra, tội nghiệp nói: “Giữa trưa không có ăn cơm, ta nấu cơm cho Huy ca nhi ăn.”
Ừ, cái nồi này sau khi ăn xong tốt nhất là nên ném đi.
Sở Huy đang mạnh mẽ gánh tội thay cô hoàn toàn không có ý thức được đang bị hãm hại, ôm chặt chân Mộng Nhã.
Sau đó đôi mắt mở to nhìn Sở Càn, ánh mắt kia giống như đang nói: Cái này đều là của đệ, huynh không được ăn.
Sở Càn hoàn toàn làm lơ ý tứ của nhóc con.
Duỗi tay lấy cái muỗng từ trong tay Mộng Nhã, học bộ dáng cô từ trong nồi múc ra một chút canh.
”Ừ, không tồi. Cho trẫm một phần đi.”
15/9/2018
----------oOo----------
Heun: Hôm nay đi lãnh tiền lương~ haha các nàng biết ta được bao nhiêu hông~ =v= haha có 550k à đúng rồi 550k đó:D chính xác là 552k:D haha làm có 3 ngày là nghỉ luôn rồi lấy đâu ra nhiều tiền được:DD
Mà các nàng bữa giờ bơ ta rùi:< ta giận không thèm up chương mới nữa đâu *phồng má*