Giang Ninh thấy Tần Phi lo lắng đứng yên bất động, an vị đến trước bàn ăn, múc cháo vào trong chén, chính mình uống một hớp làm mẫu, “Sao vậy? Lẽ nào sợ tôi hạ độc anh ư?”
Tần Phi vừa nhìn dáng vẻ Giang Ninh, trong thâm tâm nói: Nó nói đúng, lão tử sợ cậu hạ độc.
Hiện tại anh cảm thấy Giang Ninh chính là kẻ điên, không chừng lại dùng ám chiêu gì tới hại anh! Đột nhiên móc ra một chai axit sunfuric giội vào người anh là điều có thể chắc chắn!
Tần Phi trước tiên đi đến phòng tắm, rửa mặt xong xuôi, ngồi vào trước bàn ăn cơm.
Giang Ninh nấu chính là cháo thịt nạc kèm với trứng muối, còn thêm mấy phần ăn sáng nữa, mùi vị rất ngon.
Hai người ngồi đối diện nhau yên lặng ăn điểm tâm, trong lúc nhất thời không ai nói với ai một tiếng nào.
Giang Ninh ăn xong trước, liền ngồi ở chỗ đó nhìn chằm chằm không chớp mắt nhìn Tần Phi ăn, nhìn đến nửa ngày bỗng nhiên nói: “Sau này uống rượu ít thôi, những quán bar kia nên ít đi sẽ tốt hơn, nếu dư thời gian không bằng về nhà cố gắng ngủ một giấc. Bữa sáng cùng cơm chiều có thể kêu osin tới giúp anh làm, dạ dày anh không tốt, đừng nên ăn bên ngoài, buổi sáng uống nhiều cháo một chút.”
Giang Ninh nói những lời này đặc biệt tự nhiên, nghe vào giống như là vợ hiền lải nhải bên tai chồng không biết yêu quý bản thân.
Tần Phi đặt chén xuống, cực kỳ khó chịu nhìn Giang Ninh. Giang Ninh ngoảnh mặt làm ngơ, còn nói dông nói dài nói không ngừng nghỉ, nội dung đơn giản chỉ là căn dặn Tần Phi buổi tối trước khi ngủ nhớ đóng kỹ cửa sổ, mùa đông ít đi lên trên sân thượng hút thuốc vân…vân…
Tần Phi nghe được phiền cả tai, anh không biết thời điểm nào Giang Ninh lại tiếc rẻ ngôn ngữ từ cao lãnh chi hoa biến thành bảo mẫu lề mề, bực mình thấp giọng mắng: “CMN cậu nói xong chưa?”
Lúc này Giang Ninh mới ngậm miệng, đôi mắt rũ xuống, đứng thẳng lên, đi tới sô pha cầm lấy túi ba lô, xem ra bên trong chứa nhu yếu phẩm của cậu, cũng không biết tiểu tử này từ thời điểm nào đã bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Giang Ninh quay mặt, nhìn Tần Phi thật sâu, mở miệng nói: “Hẹn gặp lại.”
Nói xong, từ trong túi tiền móc ra chìa khóa phòng, đặt trên khay trà, nhanh chân hướng về phía cửa, mở cửa, nửa giây không dừng lại liền đi ra ngoài.
Tần Phi ngồi ở trước bàn ăn nhìn Giang Ninh rời đi, sửng sốt hồi lâu, trong lòng nhất thời còn có chút khó chịu.
Có điều anh rất nhanh tự an ủi mình, ngược lại sớm muộn gì cũng sẽ đến, Giang Ninh đối với anh làm ra bao nhiêu chuyện nham hiểm, nếu như anh để Giang Ninh ở bên người, đó chính là quá sức ngu ngốc.
Có một số việc, khi đã nghĩ thông suốt rồi, tiếp thu không còn là chuyện quá khó khăn, không phải chỉ là một nam nhân à, không phải lớn lên có chút xinh đẹp thôi sao, đâu phải là khó tìm? Lại nói cũ không đi mới không tới, hơn nửa năm nay anh chưa thay đổi bạn tình, đây đặc biệt phá lệ rồi. Khi Giang Ninh đi, anh có thể tìm thêm nhiều mặt hàng xinh đẹp khác, hơn nữa anh còn có thể đặt người ta xuống dưới thân, lúc trước ở cùng Giang Ninh anh không có cách nào làm top, chỉ cần qua mấy ngày thôi, anh sẽ trở lại làm top uy vũ hùng tráng!
Có điều nói thì nói như vậy, không đến mấy ngày Tần Phi liền cảm thấy cô đơn, thế là anh lại bắt đầu hẹn Đại Xuân Tử cùng nhau đi đến quán bar uống rượu, suy nghĩ không chừng lại đó có thể tìm được mặt hàng tốt.
Nhưng mỗi lần gọi điện thoại nói chuyện với Đại Xuân Tử xong, anh không biết mình bị làm sao nữa, nhớ tới lời Giang Ninh nói trước khi đi bảo anh uống ít rượu thôi, vừa nghĩ tới lúc Giang Ninh nói chuyện âm thanh đạm nhạt lại mang vẻ ưu thương, ngay cả tâm tình uống rượu tìm hàng ngon cũng không nâng nổi.
Buổi tối tiến vào quán bar, dáng vẻ anh không hứng thú cho lắm, Đại Xuân Tử vừa nhìn anh như vậy, không nhịn được đem lời tổn thương anh, Tần Phi thấy phiền, đành về nhà thật sớm để đi ngủ.
Chỉ là vừa về tới nhà, anh liền không nhịn được bắt đầu nhớ tới Giang Ninh, nhìn vật dụng trong nhà, trang trí, mỗi một góc đều có bóng dáng Giang Ninh, thế là anh càng thêm phiền, cảm thấy không thể ngủ ngon được.
CMN đang muốn tra tấn mình đây mà!
Mà một bên khác tình huống Giang Ninh cũng chẳng tốt đẹp gì. Rời khỏi nhà Tần Phi, Giang Ninh trở lại ký túc xá ở, nhưng ở không được mấy ngày, cậu không thể nào thích ứng hoàn cảnh trong phòng ngủ mình.
Trong phòng ngủ còn có ba nam sinh trong độ tuổi thanh xuân nảy mầm, cứ mỗi một ngày, mỗi khi tắt đèn liền bắt đầu thảo luận các nữ sinh trong trường học, em gái nào có ngực khủng nhất, chỉ cần một tay có thể nắn bóp; Em gái nào có vòng eo tinh tế, giống như cành liễu trong gió; Em gái nào có mông to, rất thích hợp làm từ phía sau…… Càng tán gẫu càng hạ lưu.
Giang Ninh nghe được tâm viên ý mã, trong đầu không có cách nào ức chế hiện lên cảnh Tần Phi vểnh mông, còn làm phía sau Tần Phi cảm giác rất thoải mái.
Giang Ninh trăm triệu lần không thể tưởng tượng được, chỉ vài lời nói trong ký túc xá đã khiến cậu cương lên.
Ngày hôm sau những người bạn học đều đã lên lớp, chỉ còn lại một mình cậu ở lại trong ký túc xá, lấy ra laptop, mở ổ cứng bên trong có đoạn video. Những video này đều do cậu tỉ mỉ biên tập lại khá tốt, tùy tiện mở ra một cái, gắn tai nghe lên, nhìn chăm chú vào màn hình.
Lần đầu tiên trong đời, Giang Ninh đem bàn tay tiến vào trong quần, sóc lọ một hồi, dùng hai tay an ủi chính mình.
Trên màn ảnh, Tần Phi nằm ngửa trên giường, hai chân bị tách ra, miệng hơi giương, trên người phát sinh tiếng va chạm, tiếng rên rỉ như tiếng mèo ngâm lên, nước bọt trong suốt không cách nào khống chế từ khóe miệng chảy xuống……
Trong đầu Giang Ninh không ngừng quay cuồng đặt Tần Phi ở dưới thân, ở trong thân thể Tần Phi liên tục công thành đoạt đất, tốc độ trên tay càng lúc càng nhanh, cuối cùng, cổ họng gầm nhẹ, chất lỏng nóng rực bắn ra ngoài.
Giang Ninh mệt mỏi ngửa ra sau, tựa trên tường. Duy nhất vẫn không đủ chính là, video độ nét không được cao, không cách nào thấy rõ khi làm tình với Tần Phi, có điều nhiệt độ của Tần Phi lại khiến cậu luôn luôn nhớ kỹ.
Video cắt nối biên tập có đến hơn mấy chục cái, có video hai người vừa vào cửa không thể chờ đợi được nữa ôm cùng nhau, làm điên cuồng ngay tại cửa phòng; Có cái làm ngay tại phòng khách trên ghế sô pha; Còn có cái làm ngay tại phòng ngủ trên chiếc giường big size. Bởi vì camera đặt ngay góc độ xảo diệu, hầu như mỗi video đều quay ngay chính diện Tần Phi hoặc bóng lưng trơn bóng, mà Giang Ninh đè trên người Tần Phi từ đầu đến cuối không hề ló mặt.
Giang Ninh nhìn trên màn hình chính mình cùng Tần Phi tứ chi quấn quýt, dần dần rơi vào trầm tư……
Bầu không khí trong phòng ngủ thật sự không thể chịu đựng nổi, 80% đề tài của những bạn cùng phòng là đang thảo luận về các nữ sinh trong trường, Giang Ninh càng nghe càng thấy phiền lòng, đang cân nhắc đến việc dời ra ngoài ở.
Cậu nói đến chuyện thuê phòng ở ngoài cho Bạch Soái nghe, Bạch Soái vỗ đùi cái đét: “Cậu cần gì phải thuê nhà, đến ở ngay nhà mình là được rồi! Mình cùng Bạch Băng cũng là người đi thuê đây, cậu cứ chuyển tới đây đi!”
Giang Ninh suy nghĩ, “Chính là……”
“Còn chính là gì nữa!” Bạch Soái thẳng tính, vội vàng nói, “Mình cùng Bạch Băng ở chung một phòng, cậu đơn độc ở một phòng, hôm nay mình sẽ giúp cậu chuyển nhà!”
Hai anh em Bạch Soái khi đi đến Bắc Kinh, vì muốn lo cho việc học hành của Bạch Băng, Giang Ninh liền giúp thuê nhà cho hai người, Bạch Soái cảm thấy nếu mình mời Giang Ninh qua ở quả là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
Giang Ninh không chịu nổi sự nhiệt tình từ Bạch Soái, xác thực mình cũng không muốn ở lại ký túc xá, ngay trong ngày liền thu dọn đồ đạc chuyển tới phòng cho thuê gần phụ cận trường học.
Giang Ninh dời vào ở ngay tại gian phòng lúc trước Bạch Soái ở, Bạch Soái cùng Bạch Băng ở chung một phòng.
Bạch Băng gần đây thu liễm đi rất nhiều, bị anh cậu quản thúc, không dám trắng trợn đi ra ngoài quyến rũ đàn ông, thế nhưng anh cậu cũng không nhàn rỗi.
Đừng xem Bạch Soái bề ngoài thô ráp, nhưng kỳ thực lại là nam nhân rất tinh tế, hết thảy chuyện trong nhà đều xử lý gọn gàng sạch sẽ.
Bạch Soái đối với Giang Ninh luôn tỏ thái độ cảm kích, lấy điều kiện của cậu không có tư cách lên đại học, ba ngồi tù, mẹ chạy theo người khác, hai anh em họ rơi vào cảnh sinh hoạt khốn khó.
Có một ngày, Giang Ninh cùng ba cậu chủ động tìm tới cửa, nói muốn giúp đỡ cậu việc học, còn đem hai anh em bọn họ mang tới Bắc Kinh, chuyện này đối với Bạch Soái mà nói, quả thực chính là trên trời rớt xuống dĩa bánh ngọt. Nếu như không có Giang Ninh, làm sao lại có hai anh em hiện tại như ngày hôm nay.
Bạch Soái phát hiện gần đây Giang Ninh có biến hóa rất lớn, nhưng cậu hiểu rõ Giang Ninh, Giang Ninh mỗi lần có chuyện gì đều giấu ở trong lòng, rất ít nói với người khác. Cậu cũng hi vọng Giang Ninh có thể đến nơi này ở trong thời gian ngắn, khuyên bảo Giang Ninh, dù sao ở trong lòng cậu cũng xem Giang Ninh là anh em.
Nhưng sự thật là, Giang Ninh sau khi dời vào đây, đa số thời gian đều trốn ở trong phòng, cũng không biết cậu đang làm cái gì.
Giang Ninh đang làm cái gì?
Chính Giang Ninh cũng không thể tin được, cậu sẽ làm loại chuyện này.
Hầu như mỗi buổi tối, cậu đều ngồi trước laptop, nhìn chăm chú vào màn hình, chờ Tần Phi về nhà.
Khoảng thời gian ở trong nhà Tần Phi, Giang Ninh lén lút lắp đặt mấy cái camera trong phòng, các trang thiết bị này là cậu nhờ một người anh em trong quân đội hỗ trợ, thông qua một trang web nước ngoài làm hội viên bảo mật, có thể nhìn thấy hình ảnh sinh hoạt bên trong nhà.
Lúc đầu lắp đặt camera, Giang Ninh chủ yếu quay một ít video chuyện phòng the của Tần Phi, nếu như không tìm ra được chứng cứ từ Tiếu Cẩn, cậu sẽ đem mấy video này đến chỗ Tiếu Cẩn đàm phán.
Còn hiện tại là…… Không cần phải làm thế nữa. Sự tình tiến triển so với những kế hoạch cậu đề ra thuận lợi hơn rất nhiều, cậu đã nắm lấy đầy đủ chứng cứ đem Thẩm Trung Hoa cùng Tiếu Cẩn đưa vào tù.
Dựa theo tác phong làm việc của Giang Ninh, camera đã mất đi tác dụng, nên sớm thu hồi lại, nhưng mà, cậu cũng không biết chính mình nghĩ như thế nào nữa, lại không muốn thu hồi vật lại, tối thiểu cậu còn có thể thông qua những thứ này để thực thi quản chế, nhìn thấy dáng vẻ Tần Phi, nhìn thấy sinh hoạt Tần Phi.
Đến bây giờ, cậu chỉ có thể thông qua hình thức này để nhìn thấy Tần Phi.
Cậu phát hiện gần đây Tần Phi về nhà rất muộn, đều là mười giờ tối mới trở về, về đến nhà ngồi trên ghế sô pha, ngồi hồi lâu mới đi đến phòng tắm tắm rửa.
Rất nhiều lúc, Tần Phi ngồi trong phòng khách, đèn không bật, chỉ ngồi như thế, Giang Ninh ngồi trước màn hình laptop, cũng ngồi yên tĩnh, giống như hai người thông qua phương thức ngồi cùng một chỗ với nhau.
Khả năng là do sống một mình, Tần Phi tắm xong bước ra không bận gì cả, thân thể trần truồng ở trong phòng ngủ đi tới đi lui.
Giang Ninh có chút tham lam nhìn thân thể Tần Phi, lòng ngực trắng nõn, bắp đùi cùng cẳng chân thon dài thẳng tắp, có bốn khối cơ bụng, còn có cả một chùm lông đen rập rạp, rũ xuống che đi khối cơ thịt mềm mại ấy.
Có vài lần, Giang Ninh nhìn thân thể Tần Phi, dùng tay tuốt dương v*t nóng bỏng của mình.
Giang Ninh có cảm giác như mình không quen biết cơ thể này, đây là làm sao vậy? Từ khi nào cậu lại sản sinh ra tâm lý hắc ám thích nhìn trộm như thế?
Biết rõ như thế là không đúng, nhưng cậu không có cách nào khống chế, hầu như mỗi buổi tối đều ngồi trước laptop nhìn chăm chú vào màn hình, ma xui quỷ khiến chờ Tần Phi trở về.
Chỉ cách màn hình nhìn Tần Phi, nội tâm cậu càng ngày càng khát vọng lần thứ hai đến gần Tần Phi, cái ý niệm này hành hạ cậu như muốn phát điên lên.