Sổ Tay Tương Tác Ba Chiều

Chương 24: Chương 24: Bị đâm mất kiểm soát tiểu đầy đất (phòng thử đồ Play)




Editor: Linh Đang

Trình Nghị nghe thấy lần đầu tiên dâm nữ gọi tên của mình, thú tính bị đè xuống, dần dần thu hồi lý trí, hiện tại vui vẻ đến độ sắp bay lên, chỉ muốn nhét dương vật lớn cùng hai viên tinh hoàn vào trong thân thể cô.

Không, điều này còn chưa đủ, anh muốn nhét cả người vào cơ thể người phụ nữ mềm như bông trước mặt, quấn quít máu xương hòa thành một thể với cô.

Hung dữ dỗ dành cô: “Bà xã, ngoan, gọi tên của anh nhiều thêm vài lần.”

Chu Dao mang theo tiếng khóc nức nở mềm mại kêu: “Trình Nghị, ô ô —— Trình Nghị, Trình Nghị.”

Lần đầu tiên anh phát hiện, thì ra từ miệng cô hô lên tên của anh lại dễ nghe như vậy.

Người phụ nữ trong lồng ngực mềm mại gọi tên của anh, tựa như một liều thuốc quý giá, trấn an con sói hung ác này.

Trong lúc đó động tác của con sói ôn nhu hơn rất nhiều, không hề tàn nhẫn đâm mạnh, mà thong thả để cô ngồi lên ** của anh, quy đầu tinh tế ma sát ở bên trong, đụng tới chỗ nhô lên còn ôn nhu xoay vài cái, nhục bích mẫn cảm càng cuốn chặt lấy dương vật lớn của anh hơn.

Trong lòng vui vẻ thỏa mãn đến độ muốn tràn ra, chỉ biết liên thanh nói: “Thật ngoan thật ngoan, bà xã của anh thật ngoan.”

Có khi hai viên tinh hoàn tròn trịa sẽ va chạm với kẽ mông cô, thân mật tiếp xúc với cúc hoa nhút nhát sợ sệt của cô, tinh hoàn kia ấm áp, nóng đến mức cúc hoa hơi lạnh của cô khẽ rùng mình.

Làm với anh vài lần, lần này là ôn nhu nhất, tên lưu manh trước giờ luôn tục tằng lại để tâm đến cảm nhận của cô, không chỉ là thân thể, đáy lòng cũn cảm nhận được sự ôn nhu của anh.

Nước mắt Chu Dao dần dần dừng lại, nằm trong lồng ngực anh híp mắt nhìn về phía gương, nhìn đến bụng mình, hiện ra một thứ giống hình chữ nhật, là côn thịt thô tráng của anh ở trong thân thể cô.

Lúc này nghe được bên ngoài có thanh âm vang lên: “Chủ cửa hàng đâu, không ở đây sao?”

Đột nhiên vang lên âm thanh Chu Dao sợ tới mức toàn thân căng chặt, dùng sức chụp tay anh để anh dừng lại, nhưng sao tên sắc lang Trình Nghị có thể dễ dàng dừng lại, chẳng những không ngừng còn cố ý đẩy nhanh tốc độ, nhiều lần tàn nhẫn vào tàn nhẫn ra, hai viên tinh hoàn cực đại va chạm với mông cô tạo ra tiếng vang bạch bạch bạch.

Chu Dao cắn môi khóc “Ô ô”, tên cầm thú này nhắm ngay chỗ nhô lên kia mà va chạm, khoái cảm chồng chất rồi tới đỉnh điểm, chỉ cần một chút đụng chạm nhỏ đều có thể khiến cô hỏng mất.

Chỗ nhô lên mẫn cảm đến cực điểm bị anh va chạm một lần lại một lần, khoái cảm ngập đầu thổi quét mà đến, thân thể hoàn toàn vô ý thức, đầu trống rỗng, như đang bay lượn trên mây.

Đột nhiên mắt Chu Dao trừng lớn, duỗi thẳng người bụng nhỏ co rút, huyệt nhỏ co rút run rẩy, miệng niệu đạo mở ra, bắn nước tiểu thẳng vào gương! Bắn tới gương thì bị văng ra, có chút nước tiểu còn bắn lên trên đùi Trình Nghị.

Nước mắt không ngừng chảy, bụm chặt miệng nuốt nuốt tiếng thét chói tai lúc cao trào vào, sau khi phun nước tiểu xong mềm mại nằm trước ngực Trình Nghị run run rẩy rẩy phun ra chút nước tiểu nữa, chảy xuống mặt đất thành một bãi nước, phòng thử đồ tràn ngập mùi hơi khai của nước tiểu.

Khách bên ngoài nghe mang máng thấy tiếng gì đó va chạm bành bạch, đến gần cửa phòng thay đồ, hỏi câu: “Chủ cửa hàng ở đó sao?”

Vẫn là không ai trả lời cô, cũng không nghe thấy tiếng bành bạch mơ hồ kia nữa.

Vừa rồi thiếu chút nữa Trình Nghị bị huyệt nhỏ điên cuồng co rút của cô siết đến mức bắn tinh, chậm lại, thong thả đưa đẩy ở lối đi đang dầm dề nước, thân thể người phụ nữ trong ngực còn ở vô thức run rẩy, khuôn mặt nhỏ đầy nước mắt, cúi đầu hôn xuống đỉnh đầ cô.

“Kỳ quái, cửa hàng mở cửa lại không thấy ai.”

Khách bên ngoài lẩm bẩm kì quái rồi bước đi.

Chỉ cần cô lại gần vài bước, là có thể thấy chủ tiệm đang ở phòng thử đồ, bị một người đàn ông cao lớn cường tráng dùng tư thế xi tiểu ôm vào trong ngực, phía dưới hàm chứa dương vật lớn của người đàn ông, bị đâm đến mức phun nước tiểu đầy đất!

Trình Nghị nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài đã dần xa, nhếch môi: “Kích thích như này, dâm nữ sung sướng đến mức phun nước tiểu!”

Chu Dao phục hồi tinh thần lại, mình lại bị đồ lưu manh đâm đến mức mất khống chế, nước tiểu phun đầy đất, xấu hổ và giận dữ đến mức toàn thân không ngừng run rẩy.

Hơn nữa tên lưu manh kia còn táo tợn nói bên tai cô: “Nước tiểu của dâm nữ đầy đất kìa!”

Quả thực không muốn sống nữa, bụm mặt không còn mặt mũi gặp người, lắc đầu khóc kêu: “Ô ô…… Đừng nói nữa… Đừng nói nữa…… Ô ô……”

Cô muốn anh đừng nói, anh lại càng muốn nói, lấn tới vô cùng hạ lưu sắc tình.

“Nước tiểu của bà xã thật đẹp mắt! Nước tiểu phun vừa nhiều vừa xa!”

“Ha ha, mùi nước tiểu của bà xã thật nồng!”

“** này của anh lợi hại chứ, làm em phun cả nước tiểu!”

“Đâm chết em này dâm nữ! Làm em mất khống chế đến mức phun loạn nước tiểu!”

“Đâm đến mức nó ngoan ngoãn ăn luôn dịch con cháu của anh!”

Anh thô bạo đến mức muốn đâm cô bay ra ngoài, dương vật thô to đâm chọc ép buộc cô, cắm vào tử cung bắn toàn bộ tinh dịch tanh nồng của anh vào!

“A ——”

Tnh dịch mạnh mẽ hữu lực cọ rửa vách tường tử cung, nóng đến mức còn ở dư vị cao trào mà huyệt nhỏ của Chu Dao lại bắn ra một đống nước, lần này là trong suốt, âm tinh của phụ nữ.

Cả người Chu Dao như có điện chạy qua, điện đến làm đầu choáng váng, thân thể tê dại, chỉ có thể giương miệng rên rỉ ê ê a a.

Sau khi bắn xong Trình Nghị rút dương vật lớn ra, huyệt nhỏ của người phụ nữ vẫn còn duy trì cửa động hình tròn, không có đồ vật lấp kín, dịch trắng bên trong xôn xao chảy xuống, hòa thành một thể với nước tiểu trên mặt đất của cô.

Mặt đối mặt ôm cô vào trong ngực, cắm ** mới chỉ bắn một lần vẫn còn cương vào dâm huyệt đầy nước của cô. Diễn$%dann*&le~~quyd^đôn

Chu Dao đã trải qua vài lần cao trào mãnh liệt, thân thể đã bủn rủn vô lực, chỉ có thể mặc anh bài bố, huyệt nhỏ ăn tinh dịch tanh nồng, đến cuối cùng bụng nhỏ trướng đến độ phồng lên.

Đến 10 giờ rưỡi trong khu mua sắm vang lên khúc ca tan tầm, Trình Nghị mới thỏa mãn bắn một lần cuối cùng.

Giúp cô mặc quần áo xong, nội y quần lót lại cố ý chưa để cô mặc, ôm cô ngồi lên sô pha trong cửa hàng, để cô nghỉ ngơi anh đi quét dọn phòng, một bên quét tước vệ sinh một bên nhìn chằm chằm cô, trên mặt tục tằng cương nghị treo nụ cười vừa ý, vẻ mặt ăn no nê thoả mãn.

Chu Dao tức giận không muốn nhìn khuôn mặt hư đốn của anh, đồ lưu manh đại sắc lang cầm thú này! Hại cô mất khống chế còn bắn một bụng tinh dịch cho cô, động một chút sẽ chảy ra, đã vậy còn không cho cô quần lót.

Đến lúc ra khỏi cửa hàng, Chu Dao cũng không dám bước chân quá lớn, kẹp chặt hai chân phòng ngừa tinh dịch chảy ra.

Có người đi qua cô đều hoài nghi tầm mắt kia là hướng về cô, bọn họ cũng đều biết bên trong quần áo cô không mặc cái gì, huyệt nhỏ còn hàm chứa một đống tinh dịch của đàn ông.

Trình Nghị ôm cô, sờ soạng mông cô một chút, chế nhạo hỏi: “Bà xã, sao quần em lại ướt? Lại là nước tiểu sao?”

Chu Dao tránh tay anh ra, tàn nhẫn liếc mắt trừng anh một cái, đồ lưu manh vô sỉ hạ lưu này! Tức giận đến mức không muốn để ý đến anh, tự cố đi về phía trước.

Đáng tiếc vành mắt đỏ vì khóc cộng với khuôn mặt phình ra của cô như một con thỏ trắng nhỏ đáng yêu, làm người ta thương yêu.

Trình Nghị cười ha ha, chạy vài bước đuổi theo ôm cô vào trong lồng ngực

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.