Sổ Tay Tương Tác Ba Chiều

Chương 17: Chương 17: Có thể thiêu đốt hòa tan cả người cô




Editor: Linh Đang

Chu Dao giống như bị quái vật đuổi theo sau, vội vội vàng vàng mở cửa về đến nhà mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, để ở trên cửa thở phì phò, lòng thình thịch kinh hoàng, thân thể cũng không tự chủ được mà phát run.

Cảm thấy hôm nay thật là thoải mái phập phồng, quả thực là chấn động lòng người.

Ngón tay sờ lên đôi môi sưng đỏ, nhớ tới lúc vừa rồi xuống xe bị tên lưu manh đè xuống vô lăng hung hăng hôn một trận, nụ hôn thô bạo dã man kia cực kì giống con người của anh, cô không khỏi hoảng hốt cảm thấy giống như bị anh nuốt vào bụng.

Môi như còn giữ lại độ ấm mà anh để lại, nóng bỏng như lửa vậy, có thể thiêu đốt cả người cô.

Còn có mùi hôi tanh của tinh dịch còn quẩn quanh bên chóp mũi, mặt xấu hổ lại đỏ lên, bụm mặt mắng một tiếng: “Hừ, đồ lưu manh đại sắc lang!”

Hất hất đầu đuổi anh ra khỏi đầu.

Sau khi tắm rửa xong là 10 giờ buổi tối, hàng đêm bọn họ thường làm tình vào giờ này, nhưng trải qua hôm nay Chu Dao không dám lên trang web nữa.

Nhìn xuống điện thoại đi động cũng không thấy đồ lưu manh kia gọi điện thoại lại đây, lúc trước có rất nhiều lần thấy cô quá giờ thì đồ lưu manh đã lập tức gọi điện thoại tới, hỏi cô sao còn chưa lên mạng.

Lại mở điện thoại xem có nhận được tin nhắn hay không, tâm tình chờ mong lại khẩn trương, tới 11 giờ rồi mà di động vẫn không có bất kì động tĩnh nào, trong lòng lại cảm thấy có phần hơi thất vọng.

Chép miệng, hừ, anh không gọi cho tôi thì tôi sẽ gọi cho anh.

Bên kia Trình Nghị nắm chặt tay, như thể cảm xúc mềm mại hôm nay khi xoa ngực cô còn lưu lại nơi lòng bàn tay, nhớ tới lúc dâm nữ kia bị anh đè nặng chỉ có thể ngoan ngoãn nằm ở dưới thân anh mặc anh chà đạp, trong lòng trướng đến mức căng đầy.

Đến thời điểm bọn họ hay làm tình qua video, Trình Nghị cầm di động suy nghĩ có nên gọi điện thoại cho cô không, trong hơn hai tháng này mỗi đêm bọn họ đều làm tình qua video, Trình Nghị cũng ít nhất phải bắn hai lần mới luyến tiếc cho cô đi ngủ.

Nhưng hôm nay không cần lại phải cách màn hình bắn cho cô, trực tiếp bắn ra ở trên người cô, tuy rằng rất đáng tiếc là không phải bắn vào trong huyệt nhỏ non mềm anh hằng mong ước.

Vẫn là không gọi, buông di động vân vê ngón tay, mắt đen thâm trầm ngẫm nghĩ, nhất định phải kiên định.

Chu Dao nằm ở trên giường vẫn luôn suy nghĩ, sao đồ lưu manh kia có thể dễ dàng để cô đi như vậy, trằn trọc miên man suy nghĩ, mất ngủ đến sắp hừng đông mới chợp mắt.

Ngày hôm sau rời giường cả người đau nhức, khi thay quần áo mới phát hiện trên ngực che kín dấu hôn cùng dấu ngón tay xanh tím, chỗ bắp đùi cũng đỏ tím một mảnh, rõ ràng cách vài tầng quần áo, có thể thấy được sức lực anh dùng có bao nhiêu lớn.

Đều do tên đại sắc lang thô to kia!

Giữa trưa xuống lầu mua đồ ăn nấu cơm, lại nhìn thấy anh đứng ở cửa tiểu khu, một tay cắm túi cà lơ phất phơ đứng, trong miệng ngậm điếu thuốc, ánh mắt lạnh lẽo vẻ mặt nghiêm túc nhìn cổng lớn, sau khi nhìn thấy cô ra, hít sâu một ngụm khói rồi ném trên mặt đất dùng giày dẫm nát.

Chu Dao bị ánh mắt trần trụi cuồng nhiệt của anh nhìn mà nội tâm lo sợ lại rung động, sợ hãi đến mức thiếu chút nữa không nhấc chân nổi, vốn dĩ muốn chạy về một hướng khác, mấy phen giãy giụa do dự vẫn đi về phía anh.

“Sao, sao anh lại ở chỗ này?”

Người đàn ông cười nhạo một tiếng: “Sợ em chạy thoát, lá gan nhỏ giống con thỏ còn dám ở trên mạng phóng đãng phát xuân.”

Chu Dao bị anh nói trắng ra làm xấu hổ đến mức mặt đỏ ửng, cúi đầu đứng ở trước mặt anh ấp úng không nói lời nào.

Trình Nghị mới sẽ không nói hôm nay anh sớm đi tới nơi này nằm vùng, vất vả lắm mới tìm được cô, chỉ sợ dọa cô chạy, dâm nữ không có lương tâm, quyến rũ anh rồi còn muốn chạy trốn.

Tiến lên một bước ôm lấy eo cô, Chu Dao muốn lui lại nhưng lại bị cánh tay rắn chắc của anh bao vây lấy, xấu hổ đến mức nhỏ giọng lí nhí: “Buông, buông tôi ra…”

Trình Nghị không để ý tới, ôm lấy cô đi về phía trước, xe anh dừng ở đường lớn phía trước, vẫn là chiếc xe vận tải Isuzu màu trắng ngày hôm qua.

“Toàn thân trên dưới đều cho anh xem hết rồi còn xấu hổ cái gì.”

Cuối cùng cùng anh đi siêu thị, đồ lưu manh một tay đẩy xe một tay ôm lấy eo cô thân mật sóng vai đi, chung quanh có vài đôi tình nhân cũng giống như bọn họ, Chu Dao né tránh không được tự nhiên: “ Mau buông...”

“Người phụ nữ phóng đãng này đừng cọ nữa, đều đã tự an ủi phun nước tiểu cho anh xem, hiện giờ xấu hổ cọng lông!”

Chu Dao sợ tới mức nhìn nhìn chung quanh, còn may không có người, nếu bị người khác nghe được cô quả thực không muốn sống nữa.

Bị anh cường ngạnh ôm, sau khi mua xong đồ ăn thì anh đi đến khu bán đồ dùng sinh hoạt, ném vào trong xe mua sắm khăn lông bàn chải đánh răng còn có một tá quần lót… Chu Dao lưu ý đến kích cỡ quần lót là loại to, cũng đúng, dương vật của anh lớn như thế thì thứ nhỏ sao nhét vào được.

Nhưng cảm thấy kì quái anh mua thứ đó làm gì, Chu Dao tò mò nhưng lại không dám hỏi.

Lúc tính tiền là tên lưu manh kia trả, lại đi xe tải đưa cô về nhà, anh cũng đi theo xuống dưới, xách theo đồ ôm cô đi về phía tòa nhà kia.

Đi vào nhà cô, Trình Nghị bày biện chỗ đồ dùng hàng ngày kia, cường ngạnh ngênh ngang vào nhà, ngày hôm qua nhịn xuống hôm nay bất kể như thế nào cũng phải phá vỡ sự phòng bị của cô.

Không thể không nói, người đều là bổ sung cho nhau, Chu Dao nhát gan cố trước cố sau không dám, phải có người đàn ông cường thế quyết đoán tới trị cô.

Nhưng cuối cùng là ai trị ai còn chưa nói rõ được, dù sao Trình Nghị đã sủng cô gái nhát gan này đến độ dám đi tiểu ở trên đầu anh, trời đất một người có chủ nghĩa đàn ông lớn như anh còn vui vẻ dỗ cô, bà xã ngoan, nước tiểu nhiều chút, nước tiểu của bà xã thật ngọt, tiểu nhiều chút đều tiến vào trong miệng ông xã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.