Sổ Tay Tương Tác Ba Chiều

Chương 11: Chương 11: Đâm xong huyệt nhỏ lại đâm cúc hoa




Editor: Linh Đang

“A…” Chu Dao che miệng không dám tin, kinh ngạc vì đột nhiên tên lưu manh này thổ lộ, mà tên lưu manh thổ lộ cũng cực kỳ tính cách thường ngày của anh, lỗ mãng thẳng thắn.

Nội tâm rung động từng trận, đập thình thịch, như một đóa hoa bị nổ tung, cô không muốn tạm chấp nhận đồ lưu manh mới gặp này, mà tên lưu manh miệng đầy thô tục này cũng thích cô.

“Đáp lời cho ông đây!”

Nội tâm Trình Nghị có chút khẩn trương, nghĩ thầm mẹ nó đây là lần đầu tiên một người đàn ông trưởng thành già đời như anh đi thổ lộ đấy.

“Tôi, tôi có thể suy xét một chút chứ?”

Cuối cùng Chu Dao vẫn không kiên trì, nói không động tâm là giả, kiên định nói không muốn gặp mặt, cũng bị lời thổ lộ đột ngột của anh làm tan chảy.

Cũng coi như lần trò chuyện này tan rã trong không vui, Trình Nghị tự xét lại mình vẫn quá mức vội vàng, anh cũng không nghĩ tới dâm nữ luôn nhát gan mềm như bông sẽ cường ngạnh cự tuyệt như vậy, không để lại một đường sống.

Nhưng Trình Nghị anh là ai, thời thanh niên có thể dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng giờ có một công ty lớn của riêng mình, tuy nói ở thành phố H không phải nhà nhà đều biết, nhưng cũng có tiếng vang, có thể thấy có thủ đoạn tâm cơ lợi hại đến mức nào.

Còn may cuối cùng thổ lộ bằng bất cứ giá nào, mới làm cô không kiên quyết nữa, Trình Nghị hồi tưởng lại, bản thân cũng cảm thấy luống cuống xấu hổ.

Nhưng con mẹ nó ai bảo anh nhận định dâm nữ này hả!

Mấy ngày nay Chu Dao đều bị lời thổ lộ đột ngột của người đàn ông kia quấy nhiễu đến mức không yên lòng, đã vài ngày liền không dám lên mạng, trốn tránh không muốn đối mặt vợi sự tấn công hùng hổ dọa người của anh.

Đúng lúc đến tiệc mừng thọ của bà nội Chu, lúc trước Chu Dao cũng định về nhà mấy ngày, cũng không nói với Trình Nghị một tiếng là về quê, cô còn chưa biết bản thân mình thực sự nghĩ gì, thật sự là không biết đối mặt như thế nào.

Động tâm không phải là giả, nhưng cũng sợ hãi, tuy rằng mới quen biết một tháng, nhưng hai người thẳng thắn làm tình lõa lồ qua video, bị anh nhìn thấy huyệt nhỏ dâm đãng chảy nước, cũng bị anh nhìn thấy bầu ngực no đủ đẫy đà, tuy rằng cũng ảo tưởng có khả năng phát triển đến thế giới thật hay không, nhưng Chu Dao còn chưa chuẩn bị tốt.

Trở về quê một tuần, mỗi ngày lúc rảnh rỗi, sẽ nhớ tới ** của tên lưu manh kiêu ngạo kia, cùng với lời thổ lộ tục tằng của anh.

Sau khi trở về mới dám lên mạng, vừa mở trang web trò chuyện riêng ra đã thấy có thông báo, click mở bên trong thì tất cả đều là tin nhắn mà Trình Nghị gửi tới.

“Không muốn gặp thì thôi, sao lại không nhắn lại cho tôi?

“Này dâm nữ không phải em chạy mất rồi chứ?”

“Ở đó không? Nhìn thấy thì nhắn lại cho tôi biết.”

“Fu**, dâm nữ dâm đãng này, không muốn gặp thì không gặp, vẫn nên trả lời tôi một lần chứ!”

“Đến làm tình qua video với ông đây cũng không muốn nữa hả! Không phải nói rất thích ** của ông đây sao?”

Tâm tình lo sợ của người đàn ông kia bộc lộ ra ngoài, anh chưa từng dễ buông bỏ, ngày thường đều quen với sự cường thế của anh, Chu Dao bị những tin nhắn của anh oanh tạc đến mức có chút cảm động.

Trả lời anh một câu, “Lúc trước về quê.”

Bây giờ việc đầu tiên mà Trình Nghị làm lúc về nhà là bật máy tính, khi nhìn thấy cô nhắn lại, chỉ cảm thấy may mắn, tâm trạng luôn thấp thỏm mới buông xuống được.

Sau cái ngày thẳng thắn đó, hôm nào cũng vào trang web vào thời gian quen thuộc, mời cô gọi video, gửi đi rất nhiều lần cũng không có phản hồi.

“Fu**!”

Trình Nghị vừa nổi giận lại nôn nóng, mình bức cô quá mức sao? Dọa cô chạy rồi?

Quả thực là tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, dâm nữ không có can đảm lại mẫn cảm này!

Cuối tuần này anh vẫn luô gửi tin nhắn, dù cho cô có nhắn lại hay không, cô không muốn gặp thì không gặp, ít nhất không cần không lên tiếng mà đã chạy trốn.

Hôm nay không ôm hy vọng đi lên trang web, không nghĩ tới nhận được tin nhắn của cô, cũng sắp mừng rỡ như điên rồi.

“Cho tôi số di động của em.”

Đột nhiên không rên một tiếng biến mất lâu như vậy, ít nhất có phương thức liên lạc của cô thì tiện hơn một chút, hơn nữa hiện tại có số di động rồi, anh sẽ có biện pháp tìm ra cô.

Chu Dao suy nghĩ, sau đó vẫn cho anh biết số, chỉ chốc lát sau anh đã gọi tới.

Trình Nghị ấn số di động, trên đó hiển thị ra mã vùng, là tỉnh bên cạnh cách anh không xa.

Đổ chuông vài giây rồi đối phương nhận điện thoại, cuối cùng giọng nữ mà đã lâu anh không nghe thấy cũng vang lên.

“Alo, xin chào, anh là Trình Nghị đúng không?”

“Còn không phải là ông đây sao, em được lắm, dâm nữ này không nói một tiếng mà đã biến mất lâu như vậy.” Giọng nói hàm chứa sự tức giận, không khỏi mang theo chút nghiến răng nghiến lợi.

“Tôi, tôi về quê, đi vội vàng, quên nói với anh một tiếng.” Chu Dao nghe ra anh tức giận, quả thực lần này là cô không đúng, khó trách anh tức giận.

Thật ra quan hệ của hai người là gì, cô nói hoặc không nói thì ai làm gì được.

“Được, em không muốn gặp thì không gặp, tóm lại về sau không thể cứ chạy mất như vậy!”

“Ừm.”

Chu Dao thở ra một hơi, vẫn lo lắng anh sẽ ép buộc cô.

Sau khi cúp điện thoại, Trình Nghị cầm di động lâm vào trầm tư, con ngươi đen mờ tối, luân phiên suy nghĩ, anh là người dễ từ bỏ như vậy sao?

Ha ha, dâm nữ này sớm muộn gì tôi cũng tìm được em, đâm xong huyệt nhỏ sẽ đâm đến cúc hoa, đâm đến mức em phóng đãng kiều diễm dưới thân ông đây, xem em khẩu thị tâm phi thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.