Sói Con Ngoan Ngoãn Mở Chân Ra

Chương 6: Chương 6




Cát Tường nhanh nhẹn cởi bỏ quần Kiếm Các, vứt quần lót Kiếm Các xuống đất.

Bảo bối đang ngủ say của Kiếm Các ở dưới bộ lông thưa thớt, có vẻ phá lệ xinh xắn, hai mông trắng trắng lộ ra dưới không khí, nơi hàng năm không có ánh nắng mặt trời chiếu tới, cùng những bộ phận được rèn luyện dưới ánh mặt trời tạo nên đối lập

Cát Tường búng hai mông Kiếm Các, nụ hoa mấy hôm trước bị dùng kịch liệt vẫn đang xấu hổ khép chặt, vẫn phấn hồng động lòng người như cũ.

Cát Tường dùng ngón tay vuốt ve nụ hoa, không ngừng trêu đùa, nụ hoa nho nhỏ nở rộ, nếp nhăn mở ra, mời khách tiến vào càng sâu hơn. (em mời anh xơi ;)))

Bởi vì vừa bôi thuốc, được thuốc làm trơn, ngón tay Cát Tường thực thuận lợi tiến vào bên trong, ở giữa nơi này tiến tiến xuất xuất, phía trước đang ngủ yên cũng bắt đầu ngẩng đầu, mà nụ hoa cũng bắt đầu phân bố mật dịch, thời cơ đến —

Cát Tường đem con chuột trong áo mưa nhét vào đằng sau Kiếm Các, tuy rằng cảm giác được khó chịu, nhưng Kiếm Các mệt nhọc nghĩ mình là đang nằm mơ, cũng không có để ý quá nhiều, mà con chuột đông cứng đã ở bên trong.( nể em luôn =”= mất cảm giác lạnh à??)

Cát Tường bắt đầu kéo căng áo mưa, xâm nhập, rút ra, lại xâm nhập, lại rút ra, nơi cùng nhục bích ma sát, độ ấm dần dần lên cao, mà nhục bích sau khi hình thành thói quen ra vào như vậy, cũng bắt đầu theo quy luật co rút lại.

Hậu hoa viên Kiếm Các ấm áp mà ẩm ướt, khi thức dậy Kiếm Các nhận ra mình đang ở trong bóng tối, xung quanh đều tối đen như vậy!

Xuất phát từ bản năng động vật, hắn bắt đầu giãy dụa, cảm giác phía sau có thứ gì đó ở trong cơ thể, thế là hắn càng thêm dùng sức dướn người lên phía trước, nhưng là huyệt động lại bắt đầu co rút lại, đem con chuột vàng đáng thương gắt gao kẹp chặp!

Lúc con chuột bắt đầu giãy dụa,( không hiểu lắm, côn chuột này bị đông rồi mà nhể) Kiếm Các cũng tỉnh táo hẳn, hắn phẫn nộ mà xấu hổ nhìn đến, áo sơmi mình bị mở ra, Cát Tường chính nằm ở trên người mình, hôn lên đậu đỏ của mình, hắn cố gắng giãy dụa, lại phát hiện hai tay đều bị trói chặt, không thể phản kháng.

Tiếp theo, hắn lại cảm giác được vật khác thường trong cơ thể vận động, cái đó và lần trước Cát Tường tiến vào thân thể của chính mình bất đồng, lần này cảm giác là quái dị như thế, giống như, trong cơ thể có sinh vật sống.

“Khôn kiếp, ngươi nhét cái gì bên trong ta đó??”

“Ha ha, là chuột con đáng yêu ngươi thích nhất nha.”

“Biến thái, ngươi mau lấy ra đi.”

“Ha ha, ta biến thái?? Thế ai đang hưởng thụ??” Cát Tường đùa dai niết bảo bối Kiếm Các, nơi đó phân bố ra chất nhầy trong suốt, Kiếm Các xấu hổ cực kỳ, lý trí nói hắn không thể như vậy, thân thể lại cứ thế hưởng thụ.

“Không cần, không cần, a ~ a ──~”

“Ngoan, ngươi chỉ cần xin ta tự mình tiến vào, ta liền đem chuột con lấy ra,”

“A, cầu ngươi, cầu ngươi”(sao em dễ dụ quá dzạ =”=)

Trong cơ thể con chuột không ngừng tiến lên, kích thích phía trước Kiếm Các, mà mỗi khi Cát Tường hôn đậu đỏ hắn, Kiếm Các liền cảm giác hạ phúc rối loạn nóng lên, hắn vội vàng tìm kiếm dục vọng xuất ra, vặn vẹo phần eo, mong Cát Tường giúp.

Cát Tường đem đùi Kiếm Các tách ra, đem lấy con chuột từ hậu hoa viên ra, vứt trên mặt đất.

Lúc này, Kiếm Các thân thể hoàn toàn hiện ra ở trước mắt hắn, nụ hoa phấn hồng từ lúc kích thích, biến thành màu đỏ tiên diễm, nụ hoa còn tự tiết ra dịch thể, mời hắn tiến vào.

Cát Tường đem cực đại sớm đã hưng phấn không chút khách khí sáp nhập nụ hoa đỏ tươi, nụ hoa có thói quen nhận Cát Tường tiến vào, vì phòng ngừa Kiếm Các bên trong bị thương, Cát Tường thong thả sáp nhập, chờ nụ hoa Kiếm Các quen, bắt đầu điên cuồng co rút, hai người giống như dã thú phát điên, đồng thời đạt tới cao trào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.