Sói Tới Rồi!

Chương 7: Chương 7




Diệp Quang Trung mời Nặc Đinh Sơn tới London ở một đêm, mang theo loại tâm trạng của Susan khi đó, cô tới Night Club nổi danh nhất London. Bỏ ra 200 Bảng Anh để được giới thiệu để mua vui, môi giới là hình thức phổ biến nhất. Tại đây, ngay trước mặt người môi giới cô phải cởi tất cả quần áo đang mặc trên người: Xử nữ, 24 tuổi, không có bất kỳ thói quen xấu nào. Đầu tiên ký hợp đồng một năm hai triệu bảng Anh. Cô phải đảm bảo trong một năm này sẽ không gây ra bất kỳ phiền phức gì cho đối phương. Nếu đối phương có thích cô thì cũng phải phục vụ, điều kiện trước tiên là phải trả năm ngàn bảng Anh cho chi phí ngoài hợp đồng.

Sau đó lấy thông tin của cô.

Ngày tiếp theo Nặc Đinh Sơn nhận được điện thoại của người môi giới kia. Do cô là người Châu Á nên mấy người đàn ông không có hứng thú với cô lắm, bọn họ nói con gái Châu Á không được chủ động, phần lớn thời gian “làm” các cô không khác gì làm cùng cá chết. Cho dù cô là xử nữ, cho dù vóc dáng, khuôn mặt cô cũng không tệ. Một vài người đàn ông có hứng thú với cô thì cũng bị cô hét giá làm cho chạy mất dép.

Lúc nhận được cuộc điện thoại kia Nặc Đinh Sơn đang ở cửa ngân hàng. Sáng nay cô đã chạy tới bốn ngân hàng rồi. Đối với đơn xin vay tiền của cô, sau khi những người xét duyệt đều nói ra một câu giống nhau: Chúng tôi rất tiếc.

Mười mấy giờ chạy ngược xuôi mà không thu được kết quả gì.

Vào buổi trưa, mặt trời chiếu thẳng, Nặc Đinh Sơn đứng trên con phố thương mại phồn hoa nhất của London, cô cũng không biết tại sao mình lại tới nơi này. Hiện tại trong đầu cô chỉ có hai việc: Klein và tiền.

Tối qua Diệp Quang Trung đưa Nặc Đinh Sơn tư liệu của Jones, một cô gái người Mỹ. Cô gái đó có hoàn cảnh giống như Klein, kể cả triệu chứng cũng tương tự, chỉ có một điểm khác biệt là cô gái kia lớn hơn Klein 10 tuổi.

Lúc 1 tuổi, cô gái người Mỹ Jones đã được bác sĩ kết luận chỉ có thể sống nhiều nhất đến 18 tuổi. Mà theo như tất cả các bác sĩ đều nói thì tính mạng của cô ấy sẽ suy yếu theo độ tăng của số tuổi. Lúc Jones 17 tuổi đã được đưa tới Đức, đăng ký vào một bệnh viện nghiên cứu của Đức, Bệnh viện lấy tế bào gốc trong cơ thể đi xét nghiệm. Jones đã được cấy một lượng lớn tế bào nhân tạo vào trong cơ thể để làm giảm quá trình lão hóa. Hiện tại Jones 23 tuổi, mà chẳng bao lâu nữa cô ấy sẽ đón sinh nhật lần thứ 24.

“So với Jones, Klein lại càng may mắn hơn. Hiện tại Klein mới chỉ có 14 tuổi, nói cách khác con bé so với Jones có nhiều thời gian hơn. Chỉ cần có thời gian, mọi chuyện không ai có thể đoán trước được. Giống như bệnh AIDS và bệnh ung thư trước kia, 20 năm trước có ai biết được nó sẽ có bước đột phá sau hai mươi năm “. Anh ấy nói với cô.

Lời của Diệp Quang Trung làm cho Nặc Đinh Sơn kích động tới nỗi rất muốn đem Klein tới Đức ngay lập tức. Nhưng......

Đứng trên đường, người qua lại, Nặc Đinh Sơn mờ mịt nhìn TV trên tường không ngừng cập nhật thông tin đa phương tiện. Tối qua Diệp Quang Trung đã khéo léo nói cho cô biết lai lịch của cô gái người Mỹ Jones không nhỏ. Mẹ và ông ngoại là Nghị Viện Quốc Hội, ba là Đại cổ đông của một siêu thị có tiếng. Cho dù vậy Jones vẫn bị bệnh viện ở Đức này lấy lí do nguồn lực có hạn mà từ chối.

Lời của Diệp Quang Trung, Nặc Đinh Sơn hiểu. Thế giới này xưa nay đều là như vậy, đồng tiền là giấy thông hành để qua cửa.

Mà cô lại không có gì cả, cái gì cũng không có! Tệ hơn nữa chính là tiền trong tài khoản ngân hàng đang giảm dần. Giống như là cái động không đáy làm sao cũng không thể lấp đầy.

Nặc Đinh Sơn đứng rũ tay bất động.....

Dần dần ánh mắt của Nặc Đinh Sơn tập trung vào Tivi ở trên tường. Các loại tin tức thể thao mấy phút trước đã biến thành một hình ảnh tin tức tình hình chính trị. Trong màn hình Tivi, người đàn ông tóc nhuộm vàng, bụng phệ cười trông rất giống một đứa trẻ, là Thị Trưởng London. Ông đang dẫn theo khách của mình đi tới địa điểm dùng cơm trưa.

Địa vị của thị Trưởng London tại nước Anh rất cao. Với hành vi kỳ quái, cũng không kém phần hài hước, thú vị khiến cho ông ấy được rất nhiều thanh niên nước Anh yêu mến. Danh tiếng của ông cao là do việc ông thường xuyên xuất hiện trên truyền hình, ông chia sẽ một số việc cá nhân của mình trên Truyền hình, muốn mọi người cùng ông chia sẻ. Sau này, mỗi khi ông xuất hiện trên truyền hình mọi người đều nói là tới “thời gian của Johnson“.

Không ít người cũng dừng lại trước màn hình ti vi giống như Nặc Đinh Sơn thưởng thức chương trình độc quyền của Thị Trưởng “Thời gian của Johnson“. Ti vi đang truyền trực tiếp Thị Trưởng của họ đang cùng một người đàn ông Phương Đông có tuổi tác tương đương với ông đang cùng nhau bước vào nhà hàng Trung Quốc, vì để tiện cho việc quay phim họ chọn vị trí ngồi ngay cạnh cửa sổ.

Hai người đàn ông đứng bên cạnh Nặc Đinh Sơn thấp giọng nói với nhau: “Người đàn ông dùng bữa tra với Thị Trưởng là ai vậy?” “ Tên ông ta là Vinh Mộ Minh, tuần trước anh vừa mới mua một loạt cổ phiếu của công ty ông ấy “.

Sau đó người đàn ông bắt đầu than phiền rằng một người Trung Quốc lại làm rầm rộ trên địa bàn của họ như vậy.

Mười phút ngắn ngủi của “Thời Gian của Johnson” kết thúc. Tin tức trong mười phút này Cho thấy là Thị Trường London trò chuyện cùng khách của ông rất vui vẻ.

Chương trình trong ti vi trên tường lại quay lại tình hình chương trình tin tức trước đó, hai người đàn ông dừng lại vừa xem vừa oán trách cũng đả bỏ đi, chỉ có Nặc Đinh Sơn là còn đứng nguyên tại chỗ. Người đàn ông cùng dùng bữa trưa với Thị Trưởng London tên là “Vinh Mộ Minh“.,trước đây không lâu cô đã từng thấy, trên bức ảnh đặt ở bàn sách ở nhà Trình Điệp Qua. Ngày đó người trung niên làm Nặc Đinh Sơn cảm thấy quen mắt chính là khách mời của Thị Trưởng London. Trong bức hình, Vinh Mộ Minh sát vai cùng Trình Điệp Qua, Trình Điệp Qua cười rất xa cách, còn Vinh Mộ Minh cười rất thân thiện.

Quay trở về nhà việc đầu tiên của Nặc Đinh Sơn chính là mở máy tính ra, Cô ngây người trước máy vi tính nửa tiếng sau khi đánh xong ba chữ “Vinh Mộ Minh“.

Sau khi xác minh rõ ràng tin tức liên quan tới Vinh Mộ Minh, thì Nặc Đinh Sơn cũng hiểu lý do khi đó người đàn ông kia oán trách. Vinh Mộ Minh chính là điển hình của loại thương nhân đầu cơ lấy nhỏ thắng lớn.

Vinh Mộ Minh, gốc Quảng Châu, hiện tại đang sống tại MaCao. Vào thời kỳ Dân Quốc tổ tiên của Vinh Mộ Minh di dân tới HongKong để tránh loạn chiến. Tại HongKong, thời kỳ đó Vinh Gia là một trong những những xí nghiệp tư nhân phất lên đầu tiên. Sau đó Vinh Gia tập trung sự nghiệp tại Macao, Tại Macao họ mở khách sạn Casino, thành lập Tập đoàn Gia tộc. Cuối năm 1980, Vinh Mộ Minh mới vừa 22 tuổi đã nhận nhiệm vụ khó khăn, từng bước dẫn dắt tập đoàn Vinh Thị đang trên đà sụp đổ. Thông qua cải cách cùng Hôn nhân thương Mại, Vinh Mộ Minh làm cho Tập Đoàn Vinh Thị trong vài năm ngắn ngủi nhanh chóng vực dậy.

Khi đó được biết đến như những còn rồng nhỏ của Châu Á có HongKong, Đài Loan, Hàn Quốc, Singapore, lớn như vậy đều có sản nghiệp của Vinh Gia trong đó. Cuối năm 1990, khi mọi người còn chìm trong hiệu ứng của bốn con rồng nhỏ Châu Á thì Vinh Mộ Minh đã tách vốn khỏi bốn con Rồng nhỏ Châu Á, đem sự nghiệp trọng tâm chuyển tới Đông Nam Á. Ông đem số tiền kếch sù để mua lấy mấy chục chiếc tàu lớn thành lập thị trường giải trí trên vùng biển Đông Nam Á.

Mây năm sau tài chính Châu Á bạo phát, rất nhiều xí nghiệp tư nhân trong một đêm nợ nần chồng chất, mà thời kỳ này thị trường giải trí trên biển của Vinh Mộ Minh đã có quy mô. Bị sự phát triển quá mức của bốn tiểu Long Châu Á, càng cần nhiều nguồn tài nguyên tiềm lực được mong chờ cho nền kinh tế dự kiến mới. Nền kinh tế Đông Nam Á ra đời tạo ra nhiều cơ hội. Tập Đoàn Vinh thị là một trong những người được lợi trong nền kinh tế này.

Năm 2000, Vinh Mộ Minh có thị trường giải trí lớn nhất trên biển Châu Á. Năm 2001, sự nghiệp trên biển của ông khuếch trương lên tới đất liền. Vài thành phố du lịch nổi tiếng đều có khách sạn của ông. Vương quốc giả trí của Vinh Mộ Minh cũng có sứa cạnh tranh ngang bằng với Las Vegas.

Năm 2005 tập thể kinh tế ở Châu Âu bị rớt giá, Vinh Mộ Minh nắm giữ một lượng tiền vốn lớn, bắt đầu đầu tư vào Châu Âu. Trong mấy năm đầu tư ngắn ngủi, công ty của ông đã phát triển nhanh chóng, hiện tại cứ mỗi bốn người Châu Âu mua cổ phiếu thì có một tờ là của công ty Vinh Mộ Minh.

Bởi vì Vinh Mộ Minh là người biết điều. Vì vậy rất nhiều người đối với ông ta, kể cả thành viên trong gia tộc của ông chỉ mới nghe tiếng là biết uy danh của ông. Thực sự việc giúp ông ta được người phương tây chú ý tới là hai chuyện ông ta làm vào năm ngoái. Ông ta đã quyên góp cho một trường nổi tiếng nào đó ở Mỹ một tỷ Dola cho lần xây mới. Ngoài ra còn một việc là tàu chở khách đầu tiên lớn nhất “Duy Kinh Hào” thuộc quyền sở hữu của ông. Hai việc này, việc trước mang tới uy tín cho ông, chuyện sau giúp ông thu được ánh mắt hâm mộ.

Tàu “Duy Kinh Hào” được công ty lớn nhất của Đan Mạch chế tạo. Chiếc tàu chở khách này cao tới mười tầng, không thiếu loại phương tiện giải trí không thiếu thứ gì. Có người nói, nó là loại đồ chơi chế tạo cho người có tiền. Làm cho mọi người xôn xao suy đoán về người Trung Quốc đã mua món “Đồ chơi lớn” này.

Tên người Trung Quốc mua chiếc tàu “Duy Kinh Hào” xuất hiện trên các phương tiện truyền thông lớn ở Phương Tây. Tên của ông ta là “Vinh Mộ Minh“. Mà “Duy Kinh Hào” chỉ là một trong năm mươi tàu chở khách của ông ta.

Tâm trạng của người phương tây như bị ăn nho chua khi Vinh Mộ Minh tuyên bố đưa chiếc tàu đầu tiên “Duy Kinh Hào” từ Đan Mạch tới Bách Cực. Khi đó người phương Tây coi Vinh Mộ Minh không là gì, họ thực sự nghi ngờ con tàu “Hành trình tìm bí mật Bắc Cực” của Vinh Mộ Minh.

Trong thời gian một tháng “Hành trình tìm bí mật Bắc cực” đã thu được thành công to lớn. Thành công của nó đến từ chính cái tên chuyến “Hành Trình tìm bí mật Mắc cực” này. Hành trình của tàu “Dịch Kinh Hào” tới bắc Cực, danh sách có ít nhất mười thành viên dài hạn là phú hào, trong đó còn có một số người là quan chức có vị trí quan trọng trong chính phủ. Trong chuyến tàu “Hành Trình tìm bí mật BẮc Cực” này có mấy phú hào nào đó trong mấy giờ ngắn ngủi thua mất chiếc du thuyền xa hoa của mình, có mấy người chưa gặp qua, trên sòng bạc thoắt cái trở thành triệu phú. Ngôi sao tiếng tăm lừng lẫy cùng ông trùm nào đó củng kết duyên trên biển....

Thành công của tàu trinh nữ “Duy Kinh Hào” làm cho Vinh Mộ Minh trở thành đối tượng được người lãnh đạo Châu Âu đề cập tới ở những nơi công cộng. Họ nói trên truyền thông là “Tôi rất ngưỡng mộ Vinh Tiên sinh”, “Vinh tiên sinh là một thương nhân có tầm nhìn” “Tôi hi vọng có thể cùng Vinh tiên sinh dùng bữa tối“.

Rất nhanh trên phố bắt đầu truyền đi việc Vinh MỘ Minh quảng cáo rầm rộ tàu “Hành trình tìm bí mật Bắc Cực” ở Châu Âu, kể cả việc quyên góp cho Trường đại học Mỹ thực ra là kế hoạch của một thanh niên khoảng 20 tuổi. Người thanh niên này đã tự mình mời những vị quan chức giàu có, sau đó tin tức này cũng nhận được sự xác thực của Vinh Mộ Minh. Lúc nhà báo yêu cầu tư liệu về tên của người thanh niên thì ông lấy lí do “Anh ấy là một đứa trẻ hay mắc cỡ” để từ chối. Có điều Vinh MỘ Minh đã xác nhận với bên ngoài vào thới điểm thích hợp sẽ để người thanh niên này xuất hiện.

Lời giải thích của Vinh Mộ Minh cũng không chặn được suy đoán của mọi người về người thanh niên kia. Rất nhanh mọi người mang thân phận của người thanh niên kia đặt với hai hậu bối của Vinh Gia. Trình Điệp Qua 25 tuổi, cùng với Vinh Tuấn 24 tuổi. Người trước thân phận không rõ, người sau là con trai của Vinh Mộ Minh. Sau khi phân tích cụ thể, mọi người lại dùng phương pháp bài trừ đem Vinh Tuấn loại ra, bởi vì rất nhiều tin tức cho thấy Vinh Tuấn không có hứng thú với việc kinh doanh. Người biết Vinh Tuấn đều nói đó là người cuồng âm nhạc.

Mà Trình Điệp Qua lại thuộc loại học sinh thiên tài nhảy lớp. Lúc 20 tuổi Trình Điệp Qua đã lấy được bằng quản trị kinh doanh của Trường Đại Học Boston.

Đáp án như vậy rất rõ ràng rồi.

Chuột máy tính di chuyển không có mục tiêu. Hiện tại trái tim của Nặc Đinh Sơn cũng nhảy loạn xạ giống như con trỏ của con chuột này.

Cuối cùng ánh mắt rơi trên bức ảnh cực lớn của Trình Điệp Qua trên màn hình vi tính, thế nhưng Nặc Đinh Sơn đã mất không ít sức lực để lấy được địa chỉ của tấm hình. Trên màn hình vi tính Trình Điệp Qua đội nón tiến sĩ đứng dưới cây thường xuân. Sau khi rời khỏi Boston, anh lại vào tại học viện kiến trúc nổi tiếng của London. Ánh mặt trời buổi chiều chiếu qua tàng cây, ánh sáng nhàn nhạt rơi trên quần áo, chiếu lên mặt của anh. Anh đang mỉm cười, nụ cười đó yên bình như ánh mặt trời buổi chiều, đẹp tựa giấc mơ, khiến người ta không nhịn được muốn đưa ta chạm vào.

Nặc Đinh Sơn đưa tay ra giống như bị thôi miên, đột nhiên có tiếng mèo vang lên làm cho cô nhanh chóng thu tay lại.

Có người nói thân phận của Trình Điệp Qua có chút liên quan tới tầng lớp thượng lưu đã là bí mật công khai. Chuyện chính là, Quan hệ của Trình Điệp Qua cùng với Vinh Mộ Minh chính là tương lai có thể nắm một phần quyền thừa kế. Theo tin đồn ra ngoài thì Vinh Mộ Minh lại càng thiên vị với Trình Điệp Qua.

Nặc Đinh Sơn còn nhìn ra một chút manh mối khác là thời gian Trình Điệp Qua ở cùng với Vinh Mộ Minh trùng hợp nhau. Gần đây, người được gọi là Trình Điệp Qua vừa mới tới Notting Hill lại không hẹn mà trùng với hành trình của Vinh Mộ Minh tại London. Vinh Mộ Minh muốn phát triển tuyến hàng không trên biển tại Châu Âu mở ra cho ông ta một thị trường khác giống như thị trường giải trí trên biển ở Notting Hill., chỉ là địa điểm ở đâu vẫn chưa có vị trí cụ thể. Có khả năng lớn nhất là xuất hiện ở ba nước Anh, Pháp, Đức. Đây cũng chính là nguyên nhân quan trọng mà Thị Trưởng London dẫn Vinh Mộ Minh dùng bữa tại nhà hàng Trung Quốc. Bởi vì một khi thị trường giải trí trên biển của Vinh Mộ Minh xây dựng trên lãnh hải Anh Quốc thì sẽ có nghĩa là tương lai Chính Phủ Anh sẽ thu được một khoản thuế đáng kể.

Mà hành trình đi Châu Âu của Vinh Mộ Minh chọn nước Anh đầu tiên. Đương nhiên, người Anh sẽ không thể nào từ bỏ một cơ hội tốt như vậy.

Hành trình tiếp theo của Vinh Mộ Minh là nước Đức. Chắc chắn ông cũng sẽ trở thành khách quý của nước Đức.

Nước Đức, Nước Đức!

Nặc Đinh Sơn kê đầu lên bàn, mặt quay về chỗ thông gió duy nhất của căn phòng, nhắm mắt lại.

Ngày tiếp theo, Nặc Đinh Sơn gọi một cuộc điện thoại tới văn phòng tín dụng tại London.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.