Sói Vương Bất Bại

Chương 574: Chương 574: Cảnh giới chỉ tồn, con đường duy nhất “Không biết”




Điều khiển Tiêu Nhất Thiên không ngờ chín là tôn chủ Ngưu Sát lại lắc đầu bảo không biết

Bỗng nhiên, Tiêu Nhất Thiên thấy khó chịu, vươn tay bóp cổ Tôn chủ Ngưu Sát, nâng cả người tôn chủ Ngưu Sát lên, lạnh lùng nói: “Là một trong thập nhị quỷ sát của điện Huyền Vương vậy mà ông lại không biết tổng đàn của điện Huyền Vương ở đâu sao?” “Ông tưởng tôi ngốc à?” “Lẽ nào, trước giờ ông chưa từng đến tổng đàn của điện Huyền Vương sao?”

Không tin:

Mấy lời nói dối lừa người này, Tiêu Nhất Thiên đương nhiên sẽ không tin, tôn chủ Ngưu Sát ở điện Huyền Vương có thân phận như thế nào chứ? Là một trong thập nhị quỷ sát có địa vị tối cao chỉ dưới một tổng điện chủ, nếu ngay cả ông ta cũng không vào được tổng đàn, thế chẳng phải là nói, tổng đàn chính là từ trạch của một mình tổng diện chủ sao? “Tôi không không có lừa cậu.”

Tôn chủ Ngưu Sát vốn đã bị thương nặng sắp chết, bị Tiêu Nhất Thiên vừa bóp vừa nhắc như thế này thì càng đỏ mặt tía tai, hai mắt trợn trắng, như thể sẽ tắt thờ bất cứ lúc nào, vùng vẫy nói: “Bây giờ đan điền của tôi đã bị hủy rồi, tu vi cũng phế, chỉ còn cái mạng quên này thôi, cũng sẽ không thể trở về điện Huyền Vương được nữa, về chỉ có chỉ có một con đường chết mà thôi. “Cho nên!” “Tôi không cần phải lừa cậu...”

Bich!

Tiêu Nhất Thiên thần nhiên ném tôn chủ Ngưu Sát xuống đất, Tôn chủ Ngưu Sát ôm cổ thở hồn hồn, sau một hơi dài, ông ta mới nói tiếp: “Tổng đàn, tôi từng đi qua, hơn nữa, không chỉ qua một lần, nhưng vị trí cụ thể của tổng đàn, tôi cũng không biết chính xác!” “Không chỉ có tôi, mà mười một quỹ sát còn lại trong điện Huyền Vương bọn họ cũng không biết.

Giọng điệu của Tôn chủ Ngưu Sắt rất chắc chắn, không có vẻ gì là giả dối!. Truyện Tổng Tài

Sau đó, Tiêu Nhất Thiên hỏi: “Không biết vị trí cụ thể của tổng đàn, thể sao các người vào được “Truyền tổng trận chủ Ngưu Sát không chút do dự nói: “Ở phía tây nam của mảnh đất trăm quốc, có một nước La Sát, và để của nước La Sát này có tên là Long Thành, nơi đó chính là bản doanh của tôn chủ Long “Sức mạnh của Tôn chủ Long Sát rất quái ở trạng thái đình phong của nhị cảnh minh tâm, còn mạnh hơn mười một quỷ sát kia một bậc, nhìn toàn bộ điện Huyền Vương, nếu trừ tổng điện chủ ra, ông ta đứng đầu cũng không có gì là lạ.” “Cho nên!” “Ở Long Thành, có một truyền tổng trận rất lớn do tôn chủ Long Sát đích thân canh giữ, đó là con đường duy nhất để đi vào trong tổng đàn, mỗi lần điện chủ có chuyện triệu hồi chúng tôi, tôn chủ Long Sát là người đầu tiên biết được tin tức, sau đó bào chúng tôi chạy về Long Thành, thông qua truyền tổng trận đi vào trong tổng đàn, và truyền tổng trận này chỉ có một tổng điện chủ mới có thể mở được, ngay cả tôn chủ Long Sát cũng không làm được gì... “

Mười phút

Tôn chủ Ngưu đã dành khoảng mười phút để nói cho Tiêu Nhất Thiên những ông ta biết Nghe vậy, Tiêu Nhất Thiên lại không khỏi bằng hoàng, trong lòng nổi lên một cơn sóng lớn, theo như những gì tồn chủ Ngưu Sát nói, truyền tống đại trận ở Long Thành chỉ có thể do một mình điện chủ khởi đông, nếu không được điền chủ gọi, cho dù có tìm được truyền tổng trận, bất cứ ai cũng không thể vào trong: Thế nhưng... thời gian của Tiêu Nhất Thiên có hạn, Tiêu Thanh Sơn thì không sao, mất tích đã sáu năm lâu như thế cũng không phải là ngày một ngày hai, nhưng Tô Tử Lam thì khác, Tô Tử Lam không đợi được nữa.

Nửa năm

Tiêu Nhất Thiên chỉ còn lại thời gian nửa năm, sau khi anh rời khỏi Kiểm Sơn, trước tiên là quốc chiến, sau đó là Đại Hoa, đã tốn hơn một tháng của anh, thời gian còn lại càng lúc càng ít

Lỡ như, lỡ như trong mấy tháng còn lại này, điện chủ của điện Huyền Vương không chủ động triệu hồi thập nhị quỹ sát thì sao? Thế chẳng phải nói, Tiêu Nhất Thiên căn bản không có cơ hội bước vào tổng đàn của điện Huyền Vương rồi? Càng không nói đến việc có cứu được Tiêu Thanh Sơn, lấy mật phụng hoảng hay không

Sau đó, Tiêu Nhất Thiên nghiêm nghị hỏi: “Lần cuối cùng ông vào tổng đàn là khi nào? Có thời gian cố định không? Lần tới... đại khái phải mất bao lâu? “Điều này

Tôn chủ Ngưu Sát suy nghĩ một hồi rồi nói: “Lần gần đây nhất là hơn một năm trước, không có thời gian cố định, nếu tổng điện chủ có điều muốn căn dặn, hoặc muốn cần số liệu thực nghiệm ở các điện phụ, thi có thể gọi bọn ta bất cứ lúc nào!”

Hơn một năm trước

Trái tim Tiêu Nhất Thiên như siết chặt lạnh đi vài phần, khoảng cách thời gian dài như thế, chỉ còn lại có mấy tháng, xác suất để điện chủ gọi e rằng rất nhỏ rất nhò! “Nhưng mà…”

Trong lúc Tiêu Nhất Thiên như chết lặng, đang định nghĩ cách khác, thì tôn chủ Ngưu Sát lại lên tiếng: “Lần sau chắc chắn sẽ là ba tháng sau

Hai mắt Tiêu Nhất Thiên sáng lên, anh hỏi: “Là thật sao?”

Tôn chủ Ngưu Sát biết Tiêu Nhất Thiên hỏi tổng đàn của điện Huyền Vương là muốn làm gì, cho nên, ông ta nói lại đúng sự thật: “Chắc chắn tám chín phản Trước khi đến Đại Hoa, tôi có nhận được tìn tức từ Long Thành truyền đến, bảo các phần điện rải rác khắp trăm quốc mau chóng tăng tốc tiến đỏ thứ nghiệm trên vật thể sống, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ trong ba tháng, sau ba tháng thập nhị quý sát sẽ thống nhất tập hợp lại!”

Theo như tôi đoán” “Có lẽ là tổng điện chủ có đột phá nào đó, thứ nghiệm vật thể sống kéo dài hơn mười năm cuối cùng cũng sắp hoàn thành, đến lúc đó, tổng điện chủ nhất định sẽ triệu hồi chúng tôi về”

Ó!

Trùng hợp thế sao?

Cứ như chiếc bánh từ trên trời rơi xuống đập vào đầu, Tiêu Nhất Thiên đột nhiên cảm thấy mình trúng vận may lớn, ba tháng, vẫn còn trong thời hạn, nếu mọi chuyện suôn sẻ thì có lẽ sẽ kịp! “Miếng này, là lệnh Ngưu Sát của tôi!”

Nói rồi, Tôn chủ Ngưu Sát vươn tay, lấy ra một tấm kim bài màu tím vàng, đưa cho Tiêu Nhất Thiên, có ý nói: “Lệnh bài này là do đích thân điện chủ luyện chế ra, thập nhị quỷ sát mỗi người có một miếng, không chỉ đại diện cho thân phận của chúng tôi, mà đây cũng là chìa khóa tiến vào truyền tổng trận!”

Tiêu Nhất Thiên cầm lấy tấm lệnh bài nhìn qua vài cái, sau đó cất vào trong người, trong lúc anh chưa biết gì, tôn chủ Ngưu Sát lại chủ động giao lệnh bài ra, đúng là ngoài dự đoán của anh “Còn nữa!”

Sau khi suy nghĩ xong, Tiêu Nhất Thiên lại hỏi: “Điện Huyền Vương tiến hành thí nghiệm vật sống tán bạo thất đức trên quy mô lớn trong một thời gian dài như thế, bồi dưỡng ra đảm quái vật bán nhân bản yêu của các người, rốt cuộc là vì cái gì?” “Lẽ nào...” “Chỉ là vì muốn củng cố thể lực của điện Huyền

Vương thôi sao?”

Điều này, cũng là điều mà Tiêu Nhất Thiên luôn nghi ngờ, anh luôn cảm thấy mọi chuyện không hề đơn giản như bề ngoài của nó! “Đương nhiên không phải “

Quả nhiên, Tôn chủ Ngưu Sát lắc đầu không chút do dự nói: “Con đường võ đạo, khó như lên trời. Người không vì mình, trời tru đất diệt. Điện chủ cũng là người, hơn nữa, còn là người tàn nhẫn độc ác! Ông ta không tốt bụng như thế, sẽ không vô duyên vô cớ mà giúp bạn ta nâng cao chiến lực!” “Thực ra, ông ta phí bao tâm sức, không tiếc mất hết tính người, dồn sinh linh vào tình cảnh khó khăn, đều là vì bản thân ông ta cài Ông ta chẳng qua chỉ là muốn biến chúng tôi thành vật thí nghiệm, làm bản đạp giúp ông ta theo đuổi cảnh giới chỉ tồn mà trước nay chưa ai có thể đạt được mà thôi”

Cảnh giới chỉ tồn

Minh cảnh phân ra là bốn tầng, nhất cảnh minh khí, nhị cảnh minh tâm, tam cảnh minh đức, và tứ cảnh minh thiên hạ! Cảnh giới chỉ tôn mà Tôn chủ Ngưu Sát nói đương nhiên chính là tử cảnh minh thiên hạ rồi! Điện chủ của điện Huyền Vương bây giờ đã là cường giả cái thế tam cảnh minh đức, chỉ còn một bước cuối cùng là có thể đạt được cảnh giới gọi là chỉ tồn kia! Một khi ông ta đạt được ý định, sợ là ông ta sẽ không chỉ là cường giả đệ nhất của trăm quốc, mà là thiên hạ vô địch, cả thế giới không ai có thể đấu lại! “Ông nói thế là có ý gì?”

Tiêu Nhất Thiên cau mày, xem ra, đúng như anh dự đoán, tôn chủ Ngưu Sát có thể biết được một số thông tin mà người ngoài không hề hay biết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.