Am!
Một màn trong điện thoại di động này giống như sấm sét giữa trời quang, mạnh mẽ giáng vào đầu của tất cả mọi người. Liêu Như Phương cùng Tô Thanh Cường, Đỗ Tuyết Mai và Đỗ Thiết Sơn, tất cả đều mặt cắt không còn giọt máu, vừa kinh ngạc vừa giận dữ,
Tay cầm điện thoại của Liễu Như Phương cũng đang kịch liệt run
“Tiện nhân!” ray!
“Khốn nạn!”
“Không biết xấu hổ!”
Tiếng mắng chửi cuồng loạn lẫn tràn đầy lửa giận gần như là nặn ra từ trong kẽ răng Liêu Như Phương.
Hai hàng nước mắt nóng hối cũng tràn bờ mi.
Hôm nay!
Vào giờ phút này!
Là thời điểm Tô Tử Lam và Tiêu Nhất Thiên đăng ký kết hôn đấy!
Vợ chồng son bọn họ đã bước vào phòng đăng ký, nhận giấy chứng nhận kết hôn. Mà người lớn hai bên lại nhận được một “món quà lớn” đến như vậy từ “vị hôn thê trước” của Tiêu Nhất Thiên!
Loại chuyện này, ai mà chịu đựng nổi???
Ai mà nhịn được???
Mà trong video, Lâm Thanh Uyên lại nhanh chóng nhắm ống kính máy quay vào mình, cười nói, “Nhìn rõ ràng chưa?”
“Hahaha...”
“Có muốn tôi zoom gần hơn chút nữa không? Quay từ đầu đến chân, cho mấy người một góc đặc tả để mấy người nghiêm túc, tỉ mỉ mà nhìn cho rõ ràng?”
“Nhìn tôi với Tiêu Nhất Thiên ân ái triền miên với nhau như thế nào?
Nói xong, Lâm Thanh Uyên hoàn toàn không biết xấu hổ một lần nữa chậm rãi hạ camera xuống, đi quay thân thể không có vật che
chắn gì của cô ta và Tiêu Nhất Thiên. Loại hình ảnh này quả thực có cảm giác như đang xem loại phim “hành động hai người”, mẹ nó ai mà nhìn nổi chứ???
Liêu Như Phương cũng sắp tức đến nổ phối!
“Không thể được!”
Bà đưa tay lau nước mắt, cả giận nói, “Không thể để cho hai đứa kia kết hôn được!”
Tiêu Nhất Thiên đều đã lên giường với Lâm Thanh Uyên, còn muốn kết hôn cái rằm!
Lần này, Lâm Thanh Uyên gửi đoạn video này đến điện thoại di động của bốn người bọn họ. Thế còn lần sau thì sao?
Lâm Thanh Uyên đã có thể tìm ra được số di động của bọn họ, cũng có thể tìm được số của những người khác!
Nếu như Tiêu Nhất Thiên và Tô Tử Lam thật sự kết hôn, chọc giận Lâm Thanh Uyên, đến lúc đó nhỡ Lâm Thanh Uyên thật sự gửi hàng loạt đoạn video này đến điện thoại của người thân bạn bè của nhà họ Tô giống như hôm nay, như vậy thì mẹ con Tô Tử Lam và Tô An Nhiên, vợ chồng Tô Thanh Cường và Liễu Như Phương còn đâu mặt mũi mà ra ngoài gặp người?
Càng nghĩ bà càng thấy tức!
Thế là...
Liễu Như Phương tắt đoạn video còn chưa có phát xong kia đi, bà nổi giận đùng đùng đứng lên xông về phía phòng đăng ký kết hôn ở đối diện.
Hy vọng còn chưa có đóng dấu!
Còn chưa lĩnh giấy!
Cho dù đã đóng dấu, nhận giấy chứng nhận thì hôm nay cũng phải ly hôn!
“Như Phương!”
Trong lòng Đỗ Tuyết Mai và Đỗ Thiết Sơn cũng khiếp sợ và phẩn nộ không kém Liễu Như Phương một chút nào, nhưng hai người họ dù sao cũng là trưởng bối của Tiêu Nhất Thiên, lập trường khác Liễu Như Phương. Cho nên, trong lòng bon họ không muốn chỉ dựa vào đoạn video này liền bổng đả uyên ương*, chia rẽ Tiêu Nhất Thiên cùng Tô Tử Lam.
*Bóng đá uyên ương ( 1): nghĩa đen là dùng một cây gậy go đánh tan một chim uyên ương, nghĩa bóng là cứng rắn chia rẽ đôi
lứa đang yêu nhau hoặc một đôi vợ chồng.
Đỗ Tuyết Mai hô một tiếng, đưa tay ra muốn kéo Liễu Như Phương lại.
“Tránh ra!”
Nhưng mà Liêu Như Phương đang nổi nóng, lửa giận hừng hực, nào có chịu nghe ai khuyên bảo?
“Như Phương, bà đừng có gấp gáp như vậy!”
Đỗ Tuyết Mai bắt lấy cánh tay Liều Như Phương, liều mạng giữ chặt bà ấy, giải thích, “Cái con bé Lâm Thanh Uyên này tuổi tuy nhỏ nhưng tâm địa lại rất xấu xa. Cô ta làm như thế mục đích là muốn ngăn cản Nhất Thiên và Tử Lam kết hôn. Bây giờ bà xông vào như vậy chẳng phải là trúng quỷ kế của cô ta sao?”
“Về phần thật giả của đoạn video kia thì chờ Nhất Thiên đi ra, chúng ta tìm nó hỏi cho rõ ràng là được còn gi?”
“Ngộ nhỡ video đó là do Lâm Thanh Uyên dựng lên thì sao?”
Đối với Lâm Thanh Uyên, Đỗ Tuyết Mai vẫn có một chút hiểu biết. Tô Thanh Cường cũng khuyên nhủ thêm, “Bà thông gia nói đúng đó. Bà nó à, tôi cũng cảm thấy Nhất Thiên không phải dạng người như
vậy.”
“No...
Liễu Như Phương hất phăng Tô Thanh Cường ra, nổi giận nói, “Ông im miệng đi!”
“Ở đây không có phần cho ông nói chuyện!”
Sau đó bà nhìn Đỗ Tuyết Mai, nói, “Bà cũng ngậm miệng đi!”
“Tiêu Nhất Thiên là cháu trai của mấy người, mấy người đương nhiên sẽ nói đỡ cho nó. Nhưng mà hôm nay, cho dù các người có nói tung trời thì cuộc hôn nhân này cũng không thể tiếp tục!”
Bà nói xong, bỗng nhiên lại hất thêm cái nữa.
Cái hất này trực tiếp đẩy Đỗ Tuyết Mai ngã xuống sàn nhà, Liễu Như Phương lao vào phòng đăng ký mà không thèm quay đầu lại!
Trong phòng đăng ký...
Tiêu Nhất Thiên và Tô Tử Lam xếp hàng đợi gần năm phút, chờ
mãi mới đến lượt hai người bọn họ. Sau khi nhân viên công tác nhập thông tin cá nhân của bọn họ vào trong hệ thống máy tính xong thì cầm con dấu lên, bộp một tiếng, đóng dấu xuống tờ giấy đăng ký kết hôn của một trong hai người.
Tim của Tô Tử Lam cũng vang lên một tiếng bộp!
Chỉ cần con dấu này đóng xuống, từ nay về sau, cô và Tiêu Nhất Thiên chính là vợ chồng hợp pháp danh chính ngôn thuận!
Tâm tình kích động, quả thực khó mà nói nên lời!
Lỗ tai Tiêu Nhất Thiên khế động. Lông mày anh hơi nhíu lại, hiện tại Ám Kình của anh đang ở trạng thái phóng thích, độ nhay bén của thính giác vượt xa người thường. Cho nên động tĩnh bên ngoài phòng đăng ký, Tô Tử Lam không nghe thấy nhưng anh lại mơ hồ nghe thấy được!
Video?
Video nào co???
Sắc mặt của Tiêu Nhất Thiên trầm xuống, lạnh lẽo như băng. Anh vẫn luôn đề phòng cái mà Lâm Thanh Uyên gọi là “quà cưới”, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới Lâm Thanh Uyên không hề nhằm vào anh, mà là nhắm vào nhóm người Liễu Như Phương và Đỗ Tuyết Mai!
“Bà xã.
Ngay thời điểm nhân viên công tác mở ra một tờ giấy đăng ký kết hôn khác, chuẩn bị đóng dấu mộc lên đó thì Tiêu Nhất Thiên nhỏ giọng nói bên tai Tô Tử Lam, “Anh có việc, đi ra ngoài một chút nhé!
“Ha?
Tô Tử Lam sững sờ, mở miệng muốn hỏi.
Nhưng mà, Tô Tử Lam còn chưa kịp hỏi ra tiếng, Tiêu Nhất Thiên
cũng chưa kịp rời đi thì đột nhiên bang một tiếng lớn, cửa phòng đăng ký kết hôn đã bị Liễu Như Phương một chân đá ra.
Tô Tử Lam giật bắn mình, sắc mặt nhanh chóng thay đổi.
Nhân viên công tác cũng kinh hồn bạt vía, tay cầm con dấu dừng giữa không trung, không đóng xuống nữa.
“Mẹ? Mẹ sao vậy...”
Hóa ra là Liễu Như Phương. Nhưng trên mặt Liều Như Phương loang loáng nước mắt, đang cực kỳ giận dữ, Tô Tử Lam lại càng hoang mang. Mà Liễu Như Phương đang mái trừng mắt hung ác nhìn
Tiêu Nhất Thiên, căn bản không để ý đến Tô Tử Lam.
Giải thích?
Không cần!
Liễu Như Phương nhanh chân đi đến quầy. Bà không nói lời nào, thò tay đoạt tờ giấy đăng ký kết hôn còn chưa kp đóng dấu trong tay nhân viên công tác.
Xoet xoẹt xoet.
Trước mặt tất cả mọi người, trong nháy mắt bà xé tờ giấy kia nát vụn!
Tô Tử Lam sợ ngây người!
Nhân viên công tác cũng sợ ngây người!
Tình huống gì thế này?
Người nhân viên này quanh năm suốt tháng làm giấy đăng ký cho vợ chồng mới cưới, đã gặp qua vô số tình cánh. Nhưng tình huống như ngày hôm nay lại là lần đầu tiên nhìn thấy! Hai tờ giấy đăng ký kết hôn, vừa đóng xong tờ thứ nhất, tờ thứ hai liền bị người mẹ bên nhà gái đoạt lấy xé nát!
Xem như là được mở mang kiến thức!
Mặc dù Tiêu Nhất Thiên không biết Lâm Thanh Uyên đã gửi video gì cho nhóm người Lieu Như Phương nhưng anh biết nhất định là Lâm Thanh Uyên đang giở trò quỷ. Anh bước lên mấy bước, hỏi, “Mẹ, đã xảy chuyện gì vậy?”
“Cậu...”
Chat!
Liêu Như Phương nâng tay phải lên, tát một phát thật mạnh lên mặt Tiêu Nhất Thiên, cắt đứt lời anh đang muốn nói. Bà nghiến răng nghiến lợi nói, “Chuyện tốt do chính cậu làm, chính cậu lại không rõ ràng sao?”
“Chẳng lẽ còn muốn tôi nói toạc mọi chuyện ra?”
“Cậu không muốn mặt mũi, nhưng tôi vẫn còn muốn!” Một cái tát này gần như sử dụng hết sức lực cả người của Liễu
Như Phương, cho nên không thể nói là không nặng. Trong nháy mắt,
trên mặt Tiêu Nhất Thiên liền xuất hiện một dấu tay đỏ chót!
Hết sức chói mắt!
Tiêu Nhất Thiên vốn có thể tránh, nhưng anh không làm thế!
“Me!”
Tô Tử Lam hoàn toàn luống cuống. Cô xông lên, đứng ở giữa Tiêu Nhất Thiên và Liễu Như Phương. Cô che chắn Tiêu Nhất Thiên sau lưng mình, không dám tin nói, “Mẹ, mẹ đang làm cái gì vậy?” hoàn
Bây giờ cô hoàn toàn không hiểu đầu cua tai heo toàn không biết đang xảy ra chuyện gì!
“Làm gì à?” ra sao,
Liễu Như Phương tức giận nói, “Cái đám cưới này, hôm nay không làm nữa!”
“Đi về nhà với mẹ!”
Từ trước đến nay Liễu Như Phương là người coi trọng mặt mũi. Dù cho trong lòng bà đang vừa tức vừa bực thì bà cũng sẽ không công khai chuyện xấu hổ giữa Tiêu Nhất Thiên và Lâm Thanh Uyên. Bà chìa tay nắm lấy cánh tay Tô Tử Lam, không nói một lời, trực tiếp túm Tô Tử Lam ra khỏi phòng đăng ký!