Sói Vương Bất Bại

Chương 543: Chương 543: Phá vỡ hoàn toàn




Lý Trâm Anh vẫn chưa tinh, cơn lạnh trong cơ thể vẫn chưa hề thuyên giảm, Tiêu Nhất Thiên bây giờ là hy vọng duy nhất của quốc sư Đại Hoa, quốc sư Đại Hoa tự nhiên sẽ không đứng nhìn Ngao Tuấn Mạnh giết Tiêu Nhất Thiên!

Thân phận và thực lực thật sự của Tiêu Nhất Thiên không thể bị vạch trần, trong trường hợp không thể chống trà, quốc sư Đại Hoa không còn cách nào khác là phải đứng lên bảo vệ Tiêu Nhất Thiên!

Cho dù có đoạn tuyệt với nước Đại Hoa, ông cũng sẽ không do dự

Điều này!

Đây là nguyên nhân khiến cho Tiêu Nhất Thiên không có số hãi, tự tin, không de chừng sức lực, có Quốc sư Đại Hoa lo hậu sự, còn sợ cái gi? Ép buộc Quốc sư Đại Hoa ra tay cũng coi như là một cuộc thăm dò QUốc sư, phòng ngừa nước Đại Hoa bên ngoài thì tốt nhưng bên trong lại bày ra âm mưu hòng phs hòngmọi đường đi.

Nhận nhiều lợi ich trong một lần!

Am!

Am!

Am!. truyện tiên hiệp hay

Lời nói của Quốc sư Đại Hoa con chưa kip dứt, đột nhiên một luồng khí lạnh lẽo tòa ra từ tứ phía học viện Đạt Ma, hóa ra đều là những sát thủ hàng đầu do chính Hoa Tuấn Vũ phải tới, có tới hơn chục người!

Bọn họ tuy rằng khí thể khủng nhưng lại không hiện thân ra ngoài, mục đích rõ ràng là cảnh cáo Quốc sư Đại Hoa không được làm loạn nếu không hậu quả sẽ rất khó lường!

Đồng thời!

Bọn họ đối với Hoa Long Thần tựa hồ cũng là liên đới dường như chỉ cần Hoa Long Thần ra lệnh một tiếng bọn họ sẽ không chút do dự xông ra bao vây Quốc sư Đại Hoa!

Bầu không khí lúc này căng thẳng đến cực điểm!

Bất kể là các đệ từ học viện xung quanh, hay những người già trên đài quan sát, họ đều không biết trước sự sắp xếp của Hoa Tuấn Vũ và Hoa Long Thần và họ không biết rằng có rất nhiều cao thù đang nằmmai phục xung quanh Học viên Đạt Ma, cảm nhạn được luống khí lạnh xung quanh họ đột nhiên rúng mình, mồ hôi lạnh tủa đẩy trên trán và lưng!

Ai mà nghĩ đến chức

Vốn dĩ đó là một cuộc họp lớn của toàn viện lẽ nào lại phát triển đến mức như vậy chứ?

“Bạn bè?”

Xung quanh có một vụ chém giết và những người khác đang nằm mai phục nhưng Hoa Long Thần không sợ Quốc sư Đai Hoa, hừ lạnh nói: “Một lời tuyên bố liền trở thành anh em kết nghĩa, xem ra Quốc sư Đại Hoa đã không còn chỗ nào để đi, đây chẳng phải là tuyệt vọng quá nên cái gì cũng có thể làm!”

Hoa long Thần không ngốc tự nhiên sẽ không tin những gì bạn minh nói, anh biết tình hình của Lý Trâm Anh nên không khó hiểu hành động của Quốc sư Đại Hoa!

Tạm ngừng!

Hoa Long Thần từ trên không trung trực tiếp hỏi: “Ngao tiên bối muốn giết Điêu Tạc Thiên, nên giờ Quốc sư hay đánh hẳn một đòn đi!

“Chuyện này!”

“Bàn thái từ rất tò mò, nếu ta muốn lấy mạng củatên Điều Tạc Thiên này thì quốc sư sẽ làm như thế nào?”

“Côn muốn che cho han sao?”

Vốn là!

Hoa Long Thấn coi Ngao Tuấn Mạnh như một quân cờ và để hån xông vào trận chiến, mà bây giờ, Ngao Tuấn Mạnh đang nằm đó như một con chó chết đã mất đi tới tác dụng!

“Không đời nào!”

Hoa Long Thần chỉ có thể tự mình đứng ra lấy danh nghĩa thái từ đương trieu và tấn công Tiêu Nhất

Thiên!

Nghe vậy!

Quốc sư Đại Hoa trầm mặc chốc lát, sau đó đáp: “Tục ngữ có câu, một ngày là bạn, cả đời là bạn, lão phu nếu đã nói sẽ cứu mạng Điêu Tạc Thiên, đàm bào Điều huynh đệ an toàn, tự nhiên sẽ dốc hết sức lực!”

“Vi lẽ đó!”

Bất luận đối phương là ai, đều không có ngoại lê, đừng nói là người cho dù là cha của người ở đây, lão phu cũng đều trả lời như vậy!”

Thanh âm dồng dạc!Giọng điệu chắc chắn!

Rất đủng mực!

Nói đến đây, Quốc sư Đại Hoa thái độ đã rất rõ ràng để mọi người khỏi đoán già đoán non, vì Điêu Tạc Thiên cho dù là kẻ thù của vương gia Quốc sư Đại Hoa cũng không sợ một chiến một trận!

Quyết liệt!

Thật sự quyết liệt!

Triệt để quyết liệt!

“Được!”

“Rất tốt!”

Hoa Long Thạn lên con gian dữ, hai mắt sáng rực như dao, nghiến răng nghiến lợi nói: “Quốc sư nói cái gi, bồn thái tử ta sẽ truyền đạt cho phụ hoàng những gi mà người vừa nói, đến lúc đó chọc giận đến phụ hoàng vẫn mong Quốc sư đừng hối hận vì lời nói và việc làm của mình!!”

Nói xong!

Hoa Long Thần sài bước ra khỏi đài quan sát, phấy tay bò đi, cũng không ra lệnh bao vây và đàn áp Quốc sư Đại Hoa!

Nguyên nhân rất đơn giản, Hoa Tuấn Vũ đã nói rằng Quốc sư Đại Hoa cùng con gái của ông ta là LýTrâm Anh đều là con mỗi của tôn chủ Ngưu Sát, nhất định phải đợi được Tôn chủ bò sát đến rối sau đó tự minh xử tri!

Hơn nữa!

Để cà đám vây quanh giết một nhân vật có thực lực như Quốc sư Đại Hoa, Hoa Long Thần cũng không chắc chắn sẽ thắng, đến thời điểm cả hai bên đều tổn hại lại có người chui vào làm ngư ông đắc lợi thì hậu quả thật khó lường!

Vi lẽ đó!

Trước tình hình Quốc sự Đại hoa không lùi bước, Hoa Long Thần chi có thểm tam thời nhịn xuống cơn giận này!

“Không hồi hận đến chết!”

Âm thanh của Quốc sư Đại Hoa bao phủ toàn bộ cà võ đài!

Khi còn trẻ, Quốc sư Đại Hoa từng là một nhân vật lừng lẫy, người chết dưới đao của quốc sư vô số kể, sau khi thu nhận Lý Trâm Anh ông ta mới buông bỏ đao kiếm, tu thân dưỡng tính về học viện Đạt Ma quy án!

Và bây giờ!

Đối với Lý Trâm Anh cũng vậy, Quốc sư Đại Hoakhông ngại nhặt lại con dao độ tế đã vứt bỏ của mình một lần nữa và giết chết hắn trong bóng tối, cho dù biết rõ sẽ chết, có chạy cũng không thoát được thì cũng phải chết một cách oanh oanh liệt liệt

Sau một hồi!

Hoa Long Thần rời đi, khí lạnh khủng khiếp xung quanh học viện Đạt Ma cũng biến mất theo, giong nói của Quốc sư Đại Hoa lúc bảy giờ cũng trôi theo trời mây, mọi thứ trở lại bình lặng như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra!

Mà tim của mọi người vẫn không nhịn được mà run ray!

Điều huynh đệ!

Thương Triết và Thương Thịnh đi thẳng về phía Tiêu Nhất Thiên, nhìn và đánh giá Tiêu nhất Thiên một cách cẩn thân, hỏi: “Câu có sao không?”

“không sao!”

Tiêu Nhất Thiên lắc đầu nói: “Sẽ không ảnh hưởng đến buổi giao đấu chiều nay!”

Nghe vậy! Tất cả mọi người mặt đều đen lại và họ càng tỏ mở hơn về những bí mật ẩn chứa trong cơ thể của Tiêu Nhất Thiên!

Nhưng mà! Tiêu Nhất Thiên không cho họ cơ hộiđể hỏi, anh đứng lên và đi về phía Ngao Tuần Mạnh ở đối diện!

Thấy thế Thường Thịnh nhấp nhổm trong lòng, đi theo, hỏi: “Bạn Thiên, bạn đây là...”

“Tính số!”

Tiêu Nhất Thiên trầm giọng nói: “Tôi không bao giờ ôm mối hận, vì nếu có ân oán, tôi sẽ trà thù ngay tại chỗ! Lão già này đấm tôi tới tấp mà không kiêng nể chút gi như vậy. Tất nhiên, tôi phải trà lại nguyên vẹn cho ông ta rồi! “

“Quả nhiên!”

Đúng như Thương Thịnh đang lo lắng, giờ phút này Ngao Tuấn Mạnh cơ thể bị thương nặng và mất đi khả năng chiến đấu và Tiêu Nhất Thiên không có ý định buông tha anh ta đi dễ dàng, giết Ngao Thuy như the con quá dễ, tôi muốn anh ta phải sống không bảng chết cơ!”

“Nhưng là.....”

Thương Thịnh muôn ngăn cản nhưng Tiêu nhất Thiên lại liếc mắt nhìn ông ta và giành nói trước:“Các trường lão không cần lo ngại, ai làm nấy chịu, dựa theo ước định bắt ám cảnh trung kỳ cùng ám cảnh hậu kỳ sau đó, người và ta lại không liên quan, trời sập, ta gánh, sẽ không liên lụy đến người hòa thanh Thủythành phân viện!”

Nói xong!

Tiêu Nhất Thiên đi toi truớc mặt Ngao Tuấn Mạnh,

Cúi đầu nhìn hån!

“Anh...”

Nhìn thấy ánh mắt lạnh như mãnh liệt nuốt nước bọt, cd thể của Ngao Tuấn Mạnh run lên không ngừng vì sợ hãi ngay cả giọng nói cũng run rấy: “Điều Tạc Thiên! Anh..... Anh không thể giết tôi!”

“Thực lực của nhà họ Ngao ở để độ không phải thứ mà anh và Bang Tạc Thiên có thể chống lai. Nếu anh giết tôi trong học viện Đạt Ma sẽ có quốc sư bảo vệ anh nhưng một khi anh rời khỏi học viện, anh chắc chắn sẽ chết! “

Nhà họ Ngao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!

Uy hiếp!

Cơ thể không thể cử động được không còn cách nào khác Ngao Tuần Mạnh chi có thể dùng lời nói đe dọa để tranh giành cơ hội sống sót!

Đảng tiếc!

Tiêu Nhất Thiên không mắc bẫy này!

“Vây sao?”Tiêu Nhất Thiên ngồi xổm xuống, hừ lạnh nói: “Giết một người cũng là giết, giết hai người cũng là diệt, Hoa long Thần trả thù ta còn không sợ thi người cảm thấy ta sẽ sợ nhà họ Ngao các người sao?”

Nghe vậy!

Ngao Tuấn Mạnh sắc mặt như tro nguội!

“Có điều!”

Tiêu Nhất Thiên chuyển để tài, nói tiếp: “Người yên tâm, ta luôn luôn ân oản rõ ràng, người vừa nãy đánh ta một quyến, ta cũng chỉ biết đánh ngươi một quyền, đánh xong một quyển, hai người chúng ta không ai nợ ai!”

“Có thể giống như ta sống sót, đó là người mạng lớn, còn nếu lỡ như người chết thì cũng chỉ có thể trách người mạng khổ”

Am!!!

Vừa dứt lời xong, dưới ánh mắt của mọi người, Tiêu Nhất Thiên không chút do dự giờ nằm đấm lên đánh vào ngưc Ngao Tuần Manh một cách dữ dội III

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.