Sói Vương Bất Bại

Chương 287: Chương 287: Trung thành với Hoàng Đế, ác mộng của Tô Tử Lam




Từ khi biết Đỗ Thanh Trúc không phải là mẹ ruột của Tiêu Nhất Thiên, sau khi bị sốc, trong đầu Tô Tử Lam không khỏi nảy ra một ý tưởng vô cùng táo bạo!

Cho nên!

Cô mới đề xuất vẽ một bức chân dung của Dạ Dao để kiểm chứng suy đoán của mình!

Mà hiện tại!

Khi cái nhíu mày và nụ cười của Dạ Dao xuất hiện trên tờ giấy, bóng dáng xinh đẹp thực sự xuất hiện trước mắt Tô Tử Lam, lập tức suy đoán táo bạo của Tô Tử Lam đã được xác minh!

Cô đoán đúng rồi!

Dạ Dao!

Đó là những ngày gần đây. Người phụ nữ xinh đẹp này liên tục xuất hiện trong giấc mơ của cô!

Rất đẹp!

Trong giấc mơ

Dạ Dao tự nhận mình là mẹ của Tiêu Nhât Thiên!

Mẹ ruột của anh!

Tô Tử Lam lặng lẽ đưa tay ra, sờ lên chiếc nhẫn ngọc huyết trên

ngón áp út tay phải trong lòng thầm nghĩ: "Chẳng lẽ..."

"Thật sự là bởi vì cái nhẫn này?"

Nếu không thì!

Làm sao Dạ Dao có thể xuất hiện trong giấc mơ của cô?

Mà không phải là Tiêu Nhất Thiên? Tại sao trước đó chưa xuất hiện, mà sau khi cô đeo chiếc nhẫn

Hơn nữa! ngọc huyết này thì lại thấy?

Đáng kinh ngạc! . Đam Mỹ Hay

Tiêu Nhất Thiên chú ý tới sự thay đổi của Tô Tử Lam, nắm lấy tay cô, hoài nghi hỏi: "Bà xã, em sao vậy?"

"Không, không sao." Tô Tử Lam hoàn hồn, có chút bối rối lắc đầu, trước mặt nhiều

người như vậy. Cô không vội kể những về những giấc mơ đó, mà cô

nói: "Có lẽ gần đây tương đồi mệt, cho nên có chút mệt rã rời..."

"Vậy em về nghỉ ngơi trước đi."

Đến Tô Tử Lam và Tô An Nhiên dính vào những chuyện ân oán, bất bình này, đã có mấy lần hai mẹ con gặp nguy hiểm, Tiêu Nhất Thiên cũng cảm thấy áy náy!

"Vâng!"

Tô Tử Lam liếc mắt nhìn Vua Quỷ bóng đêm bên cạnh, sau đó gật đầu nói: "Vậy em về trước. Anh sớm về nhé."

Từ đầu đến cuối!

Vua Quỷ bóng đêm đứng ở nơi đó như một cái cọc gỗ, cũng không hề nói lời nào, giống như là một người khán giá, yên lặng nghe ngóng xem, không biết đang suy nghĩ gì!

Nhưng!

Tô Tử Lam biết, Vua Quỷ bóng đêm có lẽ có chuyện muốn nói với

Tiêu Nhất Thiên!

Vì thế!

Cô chủ động về sớm!

Sau khi Sói Trảo và những người khác đưa Lâm Ngạo Bih ra khỏi hang, hiện trường chỉ còn lại Tiêu Nhất Thiên và Vua Quỷ bóng đêm, Tiêu Nhất Thiên đã cẩn thận cất bức chân dung của Dạ Dao, sau đó hỏi: "Vua Quỷ đại nhân!"

"Ông là thân tín của Hoàng Đế!"

"Con mắt của Đế Vương!"

"Chịu trách nhiệm giám sát thiên hạ!"

"Đối với những lời, câu chuyện do Lâm Ngạo Binh và bà cụ kể lại. Không thể biết trước được điều gì, đúng không?"

Nhũng chuyện đó!

Đều không phải là chuyện nhỏ!

Theo quan điểm của Tiêu Nhất Thiên, Vua Quỷ bóng đêm không thể không biết gì đó!

"Biết một phần!"

Vua Quý bóng đêm không có phủ nhận, cũng không có nói chi tiết, biết phần nào là cụ thể:

Tuy nhiên!

Ông đã biết chuyện này từ lâu, nhưng trước đó, ông ấy chưa từng tiết lộ một lời, một chữ nào với Tiêu Nhất Thiên!

Mà ông ấy!

Đại diện cho ý chí của Hoàng Đế! Tiêu Nhất Thiên hỏi thắng: "Vua Quỷ đại nhân biết, tôi luôn muốn điều tra ra sự thật của năm đó, tại sao ông không nói cho tôi?"

"Lý do rất đơn giản!"

Giọng nói Vua Quỷ bóng đêm trầm thấp khàn khàn, nhưng rất bình tĩnh, không chút gợn sóng nói: "Làm việc gì, nên làm như thế nào, tôi

chỉ làm theo chỉ thị của Hoàng Đế!"

"Không có mệnh lệnh của Hoàng Đế, tôi không có quyền tiết lộ bất

cứ tin tức gì cho cậu!"

Hoàng Đế!

Vua Quỷ bóng đêm thật là trung thành với Hoàng Đế!

Vẫn là câu nói đó!

Đế tâm như uyên*!

*Đế tâm như uyên: Lòng của Hoàng Đế

Hoàng Đế đang chơi loại cờ gì. Tiêu Nhất Thiên không thể đột phá, không đoán được loại trò chơi được thiết lập. Cũng không có cách nào đi hỏi!

Nghĩ nghĩ!

Tiêu Nhất Thiên tiếp tục hỏi: "Thì ra Hoàng Đế bệ hạ và Vua Quỷ

bóng đêm sớm đã biết sự tình..."

"Vậy thì!"

"Năm năm trước!"

"Tôi đã bị chúng giam cầm, Vua Quỷ bóng đêm đích thân đến nhà tù thứ tư ở Hải Phòng và bí mật đưa tôi vào Quân đội phía Bắc. Giúp tôi kích hoạt máu của mình!"

"Có lẽ!"

"Cũng là bởi vì!"

"Ông biết tôi huyết thống phi thường, không đơn giản như huyết

thống nhà họ Tiêu, đúng không?"

Có những chuyện!

Chỉ sợ sẽ lại nhớ tới!

Trước sau liên kết lại với nhau, nghĩ kỹ lại rất đáng sợ!

"Biết!"

"Cũng không biết!"

Vua Quỷ bóng đêm trước tiên gật đầu, sau đó lại lắc đầu nói: "Tuy rằng lúc đó tôi nhận được tin tức, cậu không phải do Đỗ Thanh Trúc sinh, nhưng không biết thân phận thật sự của mẹ ruột cậu!"

"Càng không biết!"

"Huyết thống của Dạ Dao mạnh hay yếu!"

"Cho nên!" "Đưa cậu tới phương Bắc, một là để bảo vệ cậu khỏi sự ám sát của nhà họ Tiêu. Hai là muốn thông qua huyết thống của cậu, để suy ra huyết thống của Dạ Dao!"

"Kết quả!"

"Không nói cũng rõ!"

"Chỉ trong năm năm, cậu đã bước chân vào Minh cảnh. Thiên phú này cho dù là huyết tộc của hoàng tộc cũng khó đánh bại. Hoàng Đế tôn trọng cậu, cho nên mới đưa cậu đến luyện rồng đỉnh!"

"Giúp cậu đột phá!"

"Với thiên phú trong máu của cậu, nước Đại Hạ chỉ là điểm khởi đầu của cậu. Chắc chắn sẽ không phải là kết thúc của cậu!"

"Tương lai của cậu!"

"Sẽ có một thế giới rộng lớn hơn!"

"Hi vọng duy nhất!"

"Một ngày nào đó trong tương lai, khi cậu rời nước Đại Hạ, bay lên trời cao. Đừng quên đây là quê hương và cội nguồn của cậu."

Nghe ra!

Có vẻ có lý!

Nhưng!

Tiêu Nhất Thiên vẫn không khỏi cảnh giác, Hoàng Đế giúp đỡ cậu thực sự là như vị tha sao?

Nghiêm túc!

Chẳng lẽ không phải là kiêng dè?

Sau tất cả!

Kẻ ngốc cũng biết, với huyết thống bẩm sinh đó của Tiêu Nhất

Thiên. Theo thời gian, anh chắc chắn sẽ có thể đuối kịp hoặc thậm chí vượt qua Hoàng Đế!

Chẳng lẽ Hoàng Đế không lo lắng!

Đến lúc đó!

Tiêu Nhất Thiên sẽ đe dọa đến sự an toàn và địa vị của ông ấy???

Năm năm trước!

Khi bi kịch nhà họ Tiêu xảy ra, Hoàng Đế hiển nhiên có thể ngăn cán. Hơn nữa, có thể được dừng lại một cách dễ dàng, nhưng anh ấy đã không làm thế

Không lẽ

Ông ấy không sợ, Tiêu Nhất Thiên sẽ hận ông ấy sao??? Không gây hại cho người khác!

Tuy nhiên!

Người giám hộ là không thể thiếu! Tiêu Nhất Thiên đang nửa tin nửa ngờ lời nói của Vua Quỷ bóng đêm, trong lòng nghĩ như vậy, tự nhiên sẽ không nói như vậy, gật đầu nói: "Xin Vua Quỷ đại nhân nói với Hoàng Đế điện hạ!"

"Cảm ơn vì sự đào tạo và sự xem trọng của ông ấy!"

"Nếu có mệnh lệnh!"

"Tôi Tiêu Nhất Thiên, dù vào nước sôi lửa bỏng, cũng không bao giờ do dự!"

Vua Quỷ bóng đêm quay lưng bước đi!

Một lúc sau!

Một giọng nói khàn khàn truyền đến: "Sau khi cậu giết chết Hoặc Mãng, Hoàng Đế sẽ đích thân đến gặp cậu. Đến lúc đó, cậu sẽ có được tất cả câu trả lời cho nghi ngờ của mình..."

Nói xong!

Bóng dáng của Vua Quỷ bóng đêm biến mất!

Rất rõ ràng!

Vua Quỷ bóng đêm cũng biết Tiêu Nhất Thiên sẽ không hoàn toàn tin lời ông ấy!

Đúng không?

Tiêu Nhất Thiên hít một hơi thật sâu. Bây giờ nhà họ Tiêu không còn nữa, Lâm Ngạo Binh đã chết. Mối thù của ông nội Tiêu Kình Tùng và mẹ Đỗ Thanh Trúc đã được báo, vậy thì tiếp theo, phải tìm cách tìm ra tung tích của bố Tiêu Thanh Sơn và mẹ ruột Dạ Dao!

Tất nhiên!

Còn có một người là Đế Khâm!

Là một trong những người đứng sau toàn bộ vụ việc, cho dù Đế Khâm có là hoàng tử, Tiêu Nhất Thiên cũng sẽ không bao giờ bỏ qua!

Tiêu Nhất Thiên không quay về ngay, thay vào đó, ở cửa hang, ngồi một mình gần một tiếng đồng hồ, khi gió đêm ập đến, anh nhìn lên mặt trăng lưỡi liềm và bầu trời đầy sao trên bầu trời đêm, nhớ lại lời nói của Lâm Ngạo Binh, bà cụ và Vua Quỷ bóng đêm!

Không khỏi thở dài!

Mãi đến 11 giờ 30 phút tối, Tiêu Nhất Thiên mới giải tỏa được tâm trạng, đứng dậy trở về hang động!

Lúc này!

Tô Tử Lam ôm Tô An Nhiên đi vào giấc mộng của mình, Tiêu Nhất Thiên nhẹ nhàng bước xuống tầng trệt, coi áo khoác và giày, mở chăn ga gối chuẩn bị xuống giường...

Chợt nhận ra!

Trong giấc ngủ Tô Tử Lam nhíu mày, thân thể khẽ run lên, trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi, giống như cô gặp ác mộng! "Bà xã???"

Vẻ mặt của Tiêu Nhất Thiên thay đổi, anh nhanh chóng vươn tay đẩy vai Tô Tử Lam!

Sau một lúc!

Tô Tử Lam từ từ mở mắt...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.