Với đôi mắt của loài thú săn mồi, Jinwoo chuyển ánh nhìn sang Thợ săn tiếp theo.
Hwang Dongseok nuốt nước bọt.
Một con dao găm xuất hiện trong tay Jinwoo từ hư không. Nhưng điều đáng sợ hơn chính là cái chết của Park Joontae.
‘Làm sao mà một tên hạng E giết được Thợ săn hạng D chỉ trong 1 đòn?’
Bất kể cậu sử dụng mánh khóe gì, chúng cũng không dám đánh giá thấp cậu nữa. Hwang Dongseok đang cực kì tập trung. Hắn liếc sang bên cạnh.
‘Cho nó một đòn nữa đi...’
Jo Gyuwan gật đầu. Quyết tâm không phạm sai lầm lần nữa, ánh sáng bắt đầu lóe lên trong tay hắn ta.
Nhưng trước khi mũi tên ánh sáng được bắn ra, Jinwoo đã xuất hiện trước mặt Jo Gyuwan.
‘Huh?’
Miệng Jo Gyuwan mở to cực độ, đôi mắt Jinwoo đang tràn ngập sự giận dữ.
‘Đầu tiên là Thợ săn lớp Pháp sư, hỏa lực mạnh nhưng thể chất yếu.’
Cậu đã tính toán trước.
Con dao găm nhắm vào cổ Jo Gyuwan.
Phập!
Hự!
Jo Gyuwan ôm cổ ngã vật xuống.
Thịch.
“Giết nó!!!”
“Ahhhh!!!”
Cái chết của tên Pháp sư như hồi chuông báo hiệu cho cuộc chiến, tất cả lao vào Jinwoo. Jinwoo tập trung từng chuyển động của bọn chúng.
Âm thanh biến mất, thời gian như trôi chậm lại.
Lợi ích của việc tăng chỉ số Nhanh nhẹn lên 38, bắt đầu phát huy tác dụng.
Jinwoo dễ dàng tránh những đường kiếm, mũi tên, giáo tấn công vào người.
Đôi mắt cậu mở to.
‘Làm thế quái nào một tên hạng E có thể di chuyển thế này???’
‘Hắn nhanh quá!!!’
‘Tôi không thể chạm vào hắn...’
Khuôn mặt nhóm Thợ săn tái đi như trúng gió.
Tốc độ cũng chỉ mang tính tương đối. Nhưng đối với bọn chúng, Jinwoo quá nhanh.
Cậu len giữa nhóm Thợ săn và ghim dao từng tên một.
Hiệu ứng: Tê liệt đã được kích hoạt!
Hiệu ứng: Chảy máu đã được kích hoạt!
Hiệu ứng: Tê liệt đã được kích hoạt!
Nanh độc của Casaka gây ra hiệu ứng liên tục, ném những tên Thợ săn vào trạng thái hỗn loạn.
“Arg!!! Tao không thể di chuyển được!”
“Chó chết!! Đó có phải là ma thuật không...”
“Uwak!!!”
“Thằng khốn kiếp...”
Hiệu ứng: Chảy máu đã được kích hoạt!
Hiệu ứng: Tê liệt đã được kích hoạt!
Hiệu ứng: Tê liệt đã được kích hoạt!
“Ahhhhh!”
“Ngươi là cái quái gì vậy?”
“Uwaaaak!”
Xung quanh căn phòng tràn ngập tiếng la hét. Thêm năm tên trong số đó đã gục xuống.
Thịch.
Thịch.
Ring~
Kẻ địch cần tiêu diệt: 1
Kẻ địch đã kết liễu: 7
Jinwoo đối mặt với tên cuối cùng trong nhóm.
Một người đàn ông tóc rậm, có râu quai nón và thân hình to lớn.
Với khuôn mặt hoảng sợ, hắn ta ném khiêng sang một bên và gồng mình.
“Waaaaaaah!!!”
Đôi chân dẫm xuống mặt đất và tích tụ năng lượng.
Boom- boom- boom- boom-
Trong khi lao đi, Hwang Dongseok không bao giờ nghĩ mình sẽ thua cuộc. Một Tanker hàng top ở hạng C, cộng với chuyển động hiện giờ, không có cách nào có thể xuyên thủng được cơ thể hắn. Đó là kỹ năng ‘Cường hóa sức mạnh’.
‘Mày định hạ tao chỉ bằng con dao găm ghẻ đó sao?’
Người bị đè bẹp sẽ là Sung Jinwoo. Bằng một cú húc vai...
‘Cường hóa sức mạnh!’
Căn phòng trở nên quay cuồng và đôi mắt hắn ta hướng lên trần Hầm ngục.
Ầm!
Đầu đau như búa bổ. Cổ và lưng cũng hứng chịu cảm giác tương tự. Hwang Dongseok cố gắng gượng dậy nhưng bất lực, cơ thể hắn ta không chịu nghe lời.
“Khụ!”
Máu đã chảy ra từ miệng của Tanker hạng C.
‘Mình... bị ném đi sao?’
Hắn, Hwang Dongseok, vừa bại trận. Trong một cuộc tỉ thí về sức mạnh.
“Mày... thằng chó rác rưởi hạng E...”
Hắn đã nhận ra sai lầm của mình. 5 hạng C và 4 hạng D bị hạ gục trong nháy mắt. Jinwoo không thể nào là một Thợ săn hạng E được.
Jinwoo đứng cạnh Hwang Dongseok, hắn giờ còn không thể lết đi. Kết quả đã quá rõ ràng. Nếu đây là trò chơi để sinh tồn, giờ đã đến lúc kết thúc.
Nhưng nó chưa kết thúc ở đây.
“Chờ... chờ đã...”
Hwang Dóngeok giơ tay yếu ớt.
“Đừng giết tôi. Nếu cậu muốn tiền, tôi sẽ đưa cậu, rất nhiều tiền. Xin cậu đừng giết tôi...”
“Ba lần.”
Jinwoo trả lời, với một giọng nói vô cảm.
“Ngươi đang cầu xin tha mạng một kẻ mà ngươi đã cố sát 3 lần sao?”
Một. Lấp cửa hang.
Hai. Thỏa thuận với Jinho.
Ba. Đòn đánh của Jo Gyuwan.
Hwang Dongseok ba lần muốn hạ sát Jinwoo, và giờ đây, hắn ta lại lên tiếng cầu xin.
Cho và nhận.
Sau khi trở về từ ngôi đền dưới lòng đất, Jinwoo hoàn toàn làm theo những tín ngưỡng đó.
Gây ra những gì, sẽ nhận lại bấy nhiêu tương ứng.
Dù đó là tốt hay xấu.
Sẽ không bao giờ thỏa hiệp.
Nhận ra mình không thể cầu xin sự thương xót, Hwang Dongseok sẵng giọng.
“Mày nghĩ mày có thoát được chuyện này không? Mày có biết tao là anh trai của ai không...”
Phụp!
Hwang Dongseok không thể tiếp tục với cổ họng đã bị cắt đứt. Đôi mắt trắng dã mở to.
Ring~
Kẻ địch cần tiêu diệt: 0
Kẻ địch đã kết liễu: 8
Nhiệm vụ cuối cùng đã kết thúc.
Phew~
Tiếng thở dài của Jinwoo có nhiều ý nghĩa trong đó. Cậu bỏ tay ra khỏi cổ Hwang Dongseok. Dù đó là trận chiến một chiều, tay cậu vẫn run rẩy vì vừa lấy đi 8 mạng người.
‘Điều này có ổn không?’
Jinwoo đưa tay lên trái tim đang đập.
Thình thịch. Thình thịch.
‘Mình tự hỏi...’
Từ ngày trở về, có lẽ Hệ thống không phải là sự thay đổi duy nhất. Nhưng những lo lắng nhanh chóng biến mất. Âm thanh điện tử quen thuộc vang lên.
Ring~
Bạn đã hoàn thành Nhiệm vụ khẩn cấp: Đối phó kẻ thù!
Phần thưởng nhiệm vụ
Bạn có muốn nhận phần thưởng không? (Có / Không)
Jinwoo đang mong chờ điều này. Cậu xác nhận mà không ngần ngại.
“Chấp nhận!”
Ring~
Bạn đã nhận được các phần thưởng sau đây
Phần thưởng 1: Phục hồi trạng thái
Phần thưởng 2: Điểm chỉ số +10
Phần thưởng 3: Kỹ năng [Khát máu]
Chấp nhận tất cả? (Có / Không)
‘Thêm 10 chỉ số và một kỹ năng mới?’
Jinwoo ngạc nhiên trước phần thưởng được nhận. Bỏ qua điểm thuộc tính một bên, kỹ năng mới là điều cậu quan tâm lúc này.
‘Nếu mà lúc solo với con nhện, mình không có ‘Tăng tốc’ thì...’
Lý do Jinwoo có thể hạ gục con Boss, chính là nhờ kỹ năng này. Hiệu quả của nó trong những trận chiến là không thể xem thường. Vậy nên, những Runestone thường có giá trên trời.
Jinwoo lập tức kiểm tra kỹ năng ‘Khát máu’.
‘Kiểm tra phần thưởng 3!’
Ring~
Khát máu (Lv.1)
[Kỹ năng chủ động]
Mana hao tốn: 100
Gây ra ‘Sợ hãi’ lên mục tiêu trong 1 phút
Tác động lên nhiều mục tiêu
Hiệu ứng Sợ hãi: Tất cả chỉ số – 50%
“Bạn tỏa ra sát khí”
Dù chỉ là tạm thời, nhưng hiệu ứng của kỹ năng không thể xem thường. Jinwoo đoán rằng nó sẽ không ảnh hưởng đến những đối tượng có chỉ số quá cao. Nhưng với những tên tép riu, đó quả là miếng mồi ngon. Hơn nữa, nó tác động lên nhiều mục tiêu cùng lúc.
‘Không thể tin được...’
Hình phạt thì đáng sợ, nhưng phần thưởng quá tuyệt vời.
‘Quá xá đã luôn...’
Jinwoo thực sự lên hương. Mà chờ một chút...
Cậu nhìn xung quanh hiện trường vụ ‘tàn sát’. Jinwoo đã chứng kiến cái chết của nhiều Thợ săn trước đó, nhưng cậu vẫn không quen được việc thấy xác chết của họ. Đây là nhiệm vụ mà Hệ thống bắt cậu phải hoàn thành để bảo vệ mạng sống. Và phần thưởng cũng không hề nhỏ. Nhưng nếu nhiệm vụ không xuất hiện, chắc cậu cũng không tránh khỏi những điều này.
‘Lòng tham của con người là vô đáy.’
Cậu lắc đầu.
Trần Hầm ngục bắt đầu rung chuyển.
Ầm ầm!
Tiếng rung mạnh hơn rất nhiều so với trước đây. Không nên nấn ná thêm nữa.
Nhưng còn một chút chuyện phải giải quyết trước khi rời đi.
Yoo Jinho.
Jinwoo hướng ánh mắt về cậu nhóc. Bộ dạng vô cùng đáng thương, như một con gà đang đông cứng lại vì sợ hãi. Cậu nhóc đang đưa mắt nhìn Jinwoo.
‘Phải làm gì với cậu ta đây...’
Tất nhiên không phải là việc giết cậu ấy. Không có lý do gì để làm chuyện đó.
Nhưng nếu chuyện ở đây bị lộ ra, thật không dễ chịu chút nào.
‘Mình cần làm gì đó để cậu ta giữ im lặng!’
Như thể đọc được suy nghĩ của Jinwoo, Jinho nhanh chóng chạy tới trước mặt cậu và quỳ xuống.
“Hyungnim! Xin hãy để tôi sống...”
Jinwoo thề rằng cậuh nghe thấy nhịp tim của Jinho đang loạn xạ hơn bao giờ hết.
‘Có phải nó đang đập không?’
“Tiền... tiền... nếu... nếu anh cần, tôi sẽ đưa...”
“Cậu giỡn mặt tôi đó à?”
Jinwoo bùng lên một sự giận dữ thật sự. Cậu sống cả đời trong khốn khó, nhưng thật sự, cậu chưa từng nghĩ sẽ đe dọa ai đó để kiếm tiền cả. Nếu cậu làm vậy, thì có khác gì Hwang Dongseok.
“Xin... xin lỗi...”
Nếu Jinho đang không run rẩy trong sợ hãi, hẳn Jinwoo đã đấm cho cậu nhóc một cái. Nhưng nếu Jinwoo làm vậy, cậu sợ tim cậu nhóc sẽ ngừng đập mất.
Jinwoo giữ tay cậu nhóc.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Jinwoo, Jinho nuốt nước bọt.
‘Giờ mình mới nhớ lại, thực sự hyung đã từ chối lời đề nghị tiền bạc của Hwang Dongseok. Không lẽ anh ấy không định kiếm tiền sao?’
Hình ảnh Jinwoo trở nên thật lạ lùng trong mắt cậu nhóc. Nhưng còn quá sớm để kết luận điều đó.
‘Nhưng anh ấy đang lấy lõi ma thuật kia mà?’
Quả thực, Jinwoo đang mổ bụng con nhện để thu thập lõi ma thuật. Đó là nguyên liệu cần thiết để chế tác các vật phẩm ma thuật. Đối với một Thợ săn, đó chẳng khác gì nguồn thu nhập chính.
Đầu óc Jinho đang quay tròn với mớ suy nghĩ hỗn độn.
‘Chắc là thế!’
“Đó là cái giá của việc đổ máu. Anh ấy sống chết lao vào nhóm Thợ săn kia đơn giản chỉ để thu thập ma thạch từ xác con Boss. Anh ấy sẽ không bỏ qua kẻ nào dám cản đường, và tất nhiên sẽ không hại ai không liên quan đến“.
‘Vậy mà mình định mua sự thương hại của anh ấy bằng tiền. Anh ấy không giận mình mới là lạ...’
Thành ra, thứ Jinho cần bây giờ không phải là ‘tiền của cha cậu’, mà là ‘sự xứng đáng’ để sống sót. Cậu liếc nhìn gương mặt của Jinwoo, nhưng cậu ấy vẫn đang điên cuồng thu thập.
“Hyungnim, nếu anh tha cho em, em sẽ đưa mọi thứ trong Hầm ngục cho anh!”
“Hmm?”
Đúng như cậu nhóc dự đoán, Jinwoo đã quan tâm.
“Anh nghĩ kĩ lại đi đại ca, nếu cả 9 trên 10 người đều bị giết, còn duy nhất mình anh đem về toàn bộ mọi thứ, anh chắc chắn sẽ bị nghi ngờ!”
Jinho chắc chắn Jinwoo là một Thợ săn mạo cấp. “Một kẻ như thế rất thích giết chóc. Anh ấy sẽ không vô cớ tha mạng cho mình.”
“Thì sao?”
“Nếu hyungnim và em ra khỏi đây cùng nhau, theo hợp đồng, lõi ma thuật đều thuộc về em. Anh sẽ không bị nghi ngờ gì vì anh chẳng được chút lợi ích nào.”
Tất nhiên, không ai có thể nghi ngờ Yoo Jinho, con trai chủ tịch tập đoàn quyền lực nhất Hàn Quốc. Lõi ma thuật chẳng đáng giá bao nhiêu đối với cậu ta.
“Và sau đó, em sẽ chuyển toàn bộ cho anh, hyungnim. Đó là để trả ơn việc anh giết hội Hwang Dongseok và cứu mạng em.”