Trong phòng ngủ, cô rời khỏi anh ngay khi anh thả tay khỏi thắt lưng cô, và cô đi vòng qua phía bên kia giường. Xoay lưng lại với anh, cô tháo một chiếc bông tai và đặt nó trên tủ ở đầu giường.
Mặc dù cô đã mỉm cười một cách chua chát cách đây vài phút, cô nhận thức được rõ ràng là họ đang làm gì, Michael nhận biết, vì vậy anh để cho cô có sự riêng tư. Tuy nhiên, vì cô đã không yêu cầu anh không được nhìn, anh đứng yên ở chân giường – nơi anh có thể ngăn chặn cô nếu cô mất tinh thần và cố bỏ chạy – và sau đó anh thụ hưởng niềm vui tuyệt diệu được nhìn người phụ nữ anh yêu chuẩn bị lên giường với anh.
Cô tháo chiếc bông tai kia, đặt nó trên tủ ở đầu giường, sau đó cô với lấy sợi dây chuyền trong khi anh cởi khuy áo sơ mi của anh.
Cô mở vòng đeo tay và đặt nó trên tủ đầu giường, anh mở nút trên cổ tay áo sơ mi của anh.
Cô với lấy dây kéo của cô, anh với lấy dây nịt của anh.
Cô do dự, tay của cô đặt ở sau lưng, gần dây kéo của cô, anh chuẩn bị đón nhận vấn đề, nhưng giữ giọng của anh thân thiện. "Có cần giúp đỡ ở đàng đó không?"
"Không."
Cô đẩy trượt sợi dây kéo xuống, anh mở khoá dây nịt.
Áo của cô kéo qua đầu của cô, nhịp mạch của anh lên theo với nó.
Cô với lấy áo ngực của cô, anh đẩy trượt dây kéo của anh.
Sợi dây đăng ten đen trượt xuống cánh tay của cô, tia nhìn của anh trượt xuống lưng cô, nhìn trân trân. Vuốt ve. Cô cảm nhận được nó và rùng mình. Michael nhìn thấy và mỉm cười.
Quần bít tất đen là rào cản duy nhất cuối cùng giữa họ, nơi ẩn náu an toàn cuối cùng của cô. Anh cởi xong quần áo, nín thở khi cô do dự đưa tay lên lưng quần – không thể thở khi cô bắt đầu lăn tròn chúng xuống.
Cô ngồi xuống giường để hoàn tất việc đó, và một cái chân dài, thon thả lộ ra. Anh gần như đến đích. Một chân nữa, và cô thuộc về anh. Không còn phải giả vờ với cô rằng việc làm tình với cô đơn thuần chỉ là một ý kiến ngẫu nhiên của anh, một trò tiêu khiển thích thú đối với họ.
Kinh ngạc, Leigh từ từ hoàn tất việc cởi bỏ bít tất và đứng lên đặt nó trên một cái ghế gần giường với áo của cô. Cô không thể tin nổi là cô sắp để cho điều này xảy ra – không thể tin nổi cuộc kéo co mà Michael Valente đã luôn áp dụng trên người cô. Anh đã xem chuyện này như là một lời đùa, và cô đã thực sự tán đồng nó, nhưng nó không có vẻ buồn cười nữa. Dường như cô rất cô đơn...
Cô thả bít tất da trên ghế, sau đó há hốc miệng khi tay của anh nắm chặt cánh tay cô và xoay cô lại, kéo cô gần như một cách thô bạo tì vào ngực anh. Miệng của cô mở to vì sốc, miệng của anh chiếm lấy miệng cô trong một nụ hôn chiếm hữu, quyến rũ dữ dội tuyệt vời....
Lưng cô ngã mạnh lên giường, và anh ngã xuống theo cô. Anh kéo cánh tay cô qua đầu cô, buộc những ngón tay của anh chặt chẽ với tay cô, và giữ chúng ở đó trong khi anh cúi đầu, miệng của anh chiếm lấy cô, lưỡi của anh hành hạ cô. Anh làm cô mềm nhũn, cô làm anh nóng bừng.
Anh ngước đầu lên và nhìn chằm chằm vào mắt cô. Mắt anh đầy sự ham muốn, mắt cô đang mở to kinh ngạc. Anh cúi đầu xuống lại, và Leigh chuẩn bị đón nhận một nụ hôn dữ dội giống nhu nụ hôn vừa rồi, nhưng miệng của anh lướt nhẹ môi cô. Không thể chạm vào anh, vì tay cô đang bị anh giữ lại, cô làm theo chỉ dẫn của anh, áp môi cô vào môi anh, rồi đòi hỏi hơn. Anh đưa cho, cô đón nhận. Cô mời gọi, anh thưởng thức. Và sau đó miệng của anh mở ra trên miệng cô, một lần nữa dai dẳng và ngấu nghiến một cách dữ dội, lưỡi của anh vuốt ve cô, môi của anh thô nhám và dịu dàng. Anh làm cho cô yếu mềm và mềm nhũn, cô làm anh... chắc chắn là không.
Anh nhấc miệng khỏi cô và lướt nó lên má cô, và lướt xuống thấp hơn, và chạm vào vú cô, sau đó qua vú kia. Anh nút nhẹ, cô thở hổn hển. Anh làm chúng nhức nhối, và nhức nhối nhiều hơn, cho đến khi cô rên xiết. Anh làm cô muốn anh một cách vô vọng, cô làm anh khao khát.
Anh dừng lại, và dịu dàng tựa má của anh vào quả tim đang đập ầm ĩ như sấm dậy của cô, trong khi anh từ từ thả tay họ ra, và mở chúng ra. Với lòng bàn tay của anh mở ra và ngón tay xoè ra, anh chải ngón tay cái của anh trên lòng bàn tay của cô trong cái ve vuốt tìm hiểu làm cô cảm thấy cả người rạo rực một cách kỳ lạ, sau đó anh từ từ đẩy trượt những ngón tay của anh xuống khủy tay của cô và cẳng tay và kéo trở lên lại, sau đó hạ xuống thấp trong cái vuốt ve khiêu gợi. Bị mê hoặc, Leigh học biết cảm giác thế nào khi hoàn toàn được người khác khao khát.
Cô nâng cánh tay của cô và bóp chặt đôi vai cứng cáp của anh trong khi đầu của anh di chuyển thấp xuống. Anh lướt môi trên thắt lưng cô, sau đó đến rốn cô. Cô cười khúc khích vì nhột. Không báo trước, anh di chuyển thậm chí xuống thấp hơn. Cô rên rỉ trong sự bất ngờ. Rồi ngây ngất.
Cô bấm móng tay vào lưng anh và lùa những ngón tay vào tóc anh. Tuyệt vọng, cô kéo miệng của anh trở lên với cô và xoay anh nằm ngửa và hôn anh cho đến khi cô hụt hơi.
Cô quên hết mọi thứ Logan đã dạy cô và những kỹ thuật để đốt cháy khát vọng. Cô áp sát miệng cô vào môi Michael và mở tay cô trên tay anh, lần theo những cánh tay cuộn tròn cơ bắp của anh như anh đã làm với cô. Cánh tay của anh rắn chắc như thép và cuồn cuộn, cô học biết trong sự run rẩy thích thú, miệng của anh nóng bỏng và mềm như nhung. Cô hôn mắt anh, và làm anh mỉm cười. Cô hôn ngực anh và di chuyển xuống thấp hơn. Cô làm anh thở hổn hển. Anh làm cô dừng lại.
Anh lăn tròn cô ngửa ra, khóa chặt miệng cô một cách dữ dội trên miệng anh, và dùng chân tách đùi cô ra. Với hông của anh giữ chặt cô, và cơ thể rắn chắc của anh ở trong tư thế sẵn sàng để đi vào bên trong cô... anh dừng lại.
Leigh chờ đợi, thở gấp gáp, cơ thể của cô nóng bừng. Cô mở mắt ra và nhìn anh. Chúng sáng rực. Cô đưa tay lên và với cảm giác sợ hãi, cô chạm vào khuôn mặt của anh, đầu ngón tay của cô lướt lên quai hàm và gò má căng cứng của anh. Anh đi vào cô một inch. Cô khát khao hơn và nâng hông cô lên. Anh cúi xuống và hôn môi cô – và thúc mạnh vào bên trong cô với một sức ép đột ngột làm cơ thể cô cong lên như một cái cung.
Cơ thể của cô là vĩ cầm của anh, anh dạo chơi cô đều đặn cho đến khi tiếng rên rỉ của cô trở thành bài hát của anh. Anh thay đổi giai điệu của cô, tốc độ nhịp điệu của cô. Cô uốn theo và ôm chặt anh, sau đó cô chơi giai điệu dồn dập hoang dã của cô. Và chọn nhịp điệu hoàn hảo với anh.
Rã rượi, Leigh nằm trong cánh tay của anh và vùi khuôn mặt của cô vào ngực anh. Tâm trí của cô không làm một sự so sánh, nhưng trái tim cô đã biết câu trả lời: Logan có thể làm cho cô rên rỉ. Nhưng Michael làm cho cô than khóc.
Anh mở miệng, giọng trầm ấm của anh như nhung, bao phủ cơ thể trần trụi của cô. Nhỏ nhẹ và long trọng, anh nói, "Anh yêu em."
Những lời nói nhức nhối. Quá sớm để nghe chúng từ một người đàn ông khác, quá sớm để tự mình nói chúng. Anh muốn cô tin anh, cô biết, và sau đó anh muốn cô nói chúng trở lại. Cô có cảm giác như những lời nói đó, nhưng cô không thể nói chúng. Do đó cô mang lại cho anh một nửa của những gì anh muốn. "Em biết." cô thì thầm. Và trong sự im lặng chờ đợi khủng khiếp tiếp theo câu trả lời không đầy đủ một cách đáng thương của cô, cô chồm người lên và nhìn anh với đôi mắt chứa chan tình cảm.
Michael nhìn thấy sự lo ngại và dịu dàng trong chúng. Anh yêu đôi mắt đó, anh hiểu. Chúng đang nói với anh mọi thứ anh muốn cô nói – yêu cầu anh đợi. Chỉ một thời gian ngắn. Và sau đó đôi mắt đó hạ thấp xuống miệng anh và môi cô chạm vào môi anh – lướt nhẹ, từ từ, qua lại. Cô thuộc về anh.
Bàn tay của anh đẩy trượt lên lưng cô để giữ môi cô trên môi anh. Anh thuộc về cô.
Đứng trong vòng tay của Michael ở cửa sổ, Leigh ngắm bình minh ló dạng trên bầu trời qua Công viên Central. Cách đây dưới mười hai tiếng đồng hồ, anh đã nắm tay cô và giữ nó lần đầu tiên. Từ đó anh đã đưa cô lên giường, làm tình hai lần với cô, và đánh cắp trái tim của cô. Cô dựa lưng vào thân thể rắn chắc của anh, và bàn tay của anh đẩy trượt trên ngực cô trong cái vuốt ve chiếm hữu. Hình như nó rất sai, ngu ngốc, để phủ nhận sự thật với anh. "Em yêu anh." cô nói nhỏ nhẹ.
Cánh tay của anh siết chặt quanh người cô trong hồi đáp, sau đó cánh tay trái của anh đi xuống ngang hông phải của cô, kéo cô sát lại gần, như thể anh muốn thân thể của họ hòa thành một. "Anh biết em yêu anh." anh thì thầm vào tai cô.
Leigh thở dài thỏa mãn, mọi thứ rốt cuộc đã được giải quyết xong, một cách thanh bình. Anh để cho cô có một phút để tận hưởng ý nghĩ đó trước khi anh nói một cách dịu dàng, và kiên quyết, "Kết hôn với anh nhé."
Leigh không thể đồng ý với chuyện đó. Mới chỉ trong vòng nửa ngày, cô sẽ không đi từ một cái nắm tay đến chuyện làm một cam kết vĩnh viễn. Anh không thể mong đợi một chuyện như thế, và ngay cả Michael Valente cũng không thể làm cho cô làm chuyện đó. Mặt khác, cô không muốn sống không có anh, vì vậy cô đề xuất một sự thoả hiệp. "Em nghĩ sống chung với nhau có thể là một ý tưởng hay."
"Trước hay sau khi chúng ta kết hôn?"
"Trước đó."
"Sau đó." anh nhấn mạnh.
Leigh nhìn anh qua vai cô trong sự hoài nghi. "Ý anh là chúng ta không thể sống chung với nhau nếu chúng ta chưa kết hôn à?"
Anh xuống nhìn cô, cười toe toét. "Em có muốn sống chung với nhau không?"
Cô gật đầu một cách mạnh mẽ.
"Em có rất, rất muốn sống chung với nhau không?"
"Vâng." cô nói một cách không do dự, "Em muốn."
"Vậy thì em chỉ cần nói hai chữ cuối cùng em vừa nói là được."
Leigh gục đầu về phía trước trong tiếng cười đầu hàng.
"Một cái gật đầu chưa đủ tốt." anh nói. "Đó có phải là đồng ý không?"
Leigh cười dữ hơn và gật đầu một cách ngoan cố.
"Anh có thể chấp nhận hai cái gật đầu." anh chấp nhận. "Trong kinh doanh, hai cái gật đầu bằng một cái bắt tay, và cái bắt tay là một hợp đồng ràng buộc. Em có muốn chọn ngày, hay là để anh chọn?"
"Em sẽ chọn." Leigh hứa hẹn.
"Vậy thì tốt." anh nói, mỉm cười tựa vào má của cô. "Em chọn ngày nào?"
"Không biết làm sao." cô nói sau tiếng thở dài, "Em biết anh sẽ nói những lời như thế."
"Chúng ta luôn tâm linh tương thông mà. Bây giờ, đây là để kiểm tra nè – Em nghĩ anh sẽ nói gì tiếp theo?"
"'Khi nào?'" cô đoán với niềm tin tuyệt đối.
"Anh đang hy vọng là em sẽ hỏi. Anh nghĩ – một tháng kể từ hôm nay."
Leigh hoảng sợ. Cô không muốn bắt đầu cuộc hôn nhân của họ trong khi họ đều bị mang tiếng bị tình nghi liên quan đến cái chết của Logan. Thậm chí nếu không có chuyện đó, cô rất buồn ngủ lúc này cô gần như không thể đứng vững, nói chi đến việc suy nghĩ đến ngày cưới. Cô nhắm mắt lại và xoay khuôn mặt của cô vào ngực anh, và bàn tay của anh đẩy trượt lên từ ngực cô, áp má cô chống lại trái tim anh. "Em nghĩ chúng ta có thể làm chuyện đó trong sáu tháng." cô thì thầm, yêu thích cách anh chạm vào cô khi họ không làm tình.
Lòng bàn tay của anh, đã ấp ủ má cô, hơi di chuyển chỉ để lại gót bàn tay tiếp xúc với cằm cô. Leigh nhận thấy sự cử động, nhưng cô đang muốn nghe phản ứng của anh hơn. Khi cô càng nghĩ về nó, sáu tháng càng có vẻ là một thời gian vô cùng dài để chờ đợi, đặc biệt là nếu họ không sống chung với nhau. Cô bị bất ngờ, và hơi thất vọng, anh rõ ràng đã sẵn sàng chờ đợi lâu như thế. Cô thở dài.
"Quá lâu chăng?" anh đề nghị, giọng của anh toát lên vẻ thích thú.
Leigh cười khúc khích một cách bất lực. "Vâng."
"Muốn thay đổi ý kiến không?"
"Muốn."
"Mở mắt ra."
Cô mở mắt ra và nhìn thấy anh trả giá bằng tay của anh. Anh đưa lên hai ngón tay trước mặt cô. Hai tháng.
Với nụ cười thua cuộc, Leigh xoay khuôn mặt lại và hôn lòng bàn tay của anh.
Anh nâng mặt cô lên khi anh cúi xuống. "Một nụ hôn vào tay," anh cảnh báo một cách dịu dàng trên miệng cô, "bằng hai cái gật đầu. Rất, rất ràng buộc."