Song Bảo Trăm Tỷ: Mommy, Tới Đánh Call!

Chương 265: Chương 265: Biến tướng mời




Đàn ông, quả nhiên đều không ngoại lệ, đều là chỉ nhìn bề ngoài, động vật dùng nửa thân dưới suy nghĩ! Hạ Tiểu Nịnh trong lòng hừ lạnh một tiếng, đem nước bắp vừa mới bưng lên tới còn không có uống hướng trên bàn nặng nề để xuống.

Ai ngờ này một cái đặt xuống này thế lại không có ổn, ly nghiêng một cái, nước bắp “Rầm...ào...ào” một chút toàn bộ hắt ở trên váy của cô……

“……” Hạ Tiểu Nịnh lặng yên nửa giây, đứng dậy, lập tức đi thẳng đến hướng toilet.

Dù sao giờ này phút này cũng sẽ không có người chú ý tới cô.

Nhưng giây tiếp theo sau khi cô đứng dậy, ánh mắt Phong Thanh Ngạn đã từ trên sân khấu thu trở về, thẳng tắp mà rơi vào trên bóng dáng cô.

Bên cạnh Kỳ Tư Diệu nắm lấy thời cơ đưa tới, “Anh, anh vừa rồi biểu hiện đến không tồi, tiếp tục đem lực chú ý của anh đặt ở trên người Bạch Nhu Gia, phỏng chừng trong chốc lát nữa mà, Hạ Tiểu Nịnh liền sẽ biểu hiện ra ngoài không thể ngăn chặn ghen tị.”

Phong Thanh Ngạn mặt không thay đổi mà đứng lên, lấy ví tiền ra đưa cho cậu, “Lập tức đi ra ngoài mua một bộ quần áo tới đây. Kích cỡ của Hạ Tiểu Nịnh.”

Cô gái kia uống nước bắp cũng có thể uống đến đổ trên thân mình, năng lực động thủ quả nhiên không giống người thường.

“Anh ơi, em có tiền mà.” Kỳ Tư Diệu đứng lên.

“Người phụ nữ của tôi, không cần tiền đàn ông thúi khác.”

Phong Thanh Ngạn đem ví tiền ném cho cậu, tự mình đi về hướng toilet.

Kỳ Tư Diệu: “……”

……

Không bao lâu sau khi ba người rời đi, Bạch Nhu Gia liền kết thúc biểu diễn, thong thả ung dung mà kéo một chiếc váy tiên màu tím từ phía trên đi xuống tới, đã đến chủ bàn bên này, nhìn chằm chằm vị trí vừa rồi của Kỳ Tư Diệu, “Nơi này không có ai? Không bằng để cho tôi ngồi?”

“Nơi này ——” Người khác vừa muốn mở miệng nói chuyện, đã bị Cận Dịch Phạm trực tiếp cắt ngang, “Đương nhiên có thể, nếu Bạch tiểu thư thích, vị trí này của tôi, cũng là có thể đưa cho cô.”

Người chủ tiệc đã lên tiếng, những người khác tự nhiên không thể mở miệng nhiều lời.

Bạch Nhu Gia cười ngồi xuống, chỉ chỉ bên cạnh, “Vậy sao hai vị trí này còn không có người?”

“Bữa tiệc lập tức bắt đầu, bọn họ hẳn là liền sẽ trở lại.”

……

Phong Thanh Ngạn đi ra ngoài, tìm được hướng của toilet, đứng ở cạnh cửa nhà vệ sinh nữ kia, liền nghe được bên trong xôn xao mà truyền đến từng đợt tiếng nước.

“Hạ Tiểu Nịnh?” Anh gọi thấp một tiếng.

“……” Đang cố gắng rửa sạch váy? người nghe được thanh âm bị hoảng sợ, theo bản năng mà khẽ dựa, phần lưng trơn bóng dán lên gạch men sứ lạnh lẽo, ở giữa mùa hè, vẫn là có chút lạnh.

Không có biện pháp, cái váy bẩn một mảnh rất lớn, không cởi ra kì cọ sợ là không có biện pháp làm sạch.

Ai biết Phong Thanh Ngạn lại có thể biết tìm đến? Cô vội vàng mở miệng, “Tôi đang kì sạch váy, không có mặc quần áo, anh không được bước vào!”

“……”

Không có mặc quần áo? Cô gái ngốc này ngốc rốt cuộc có biết hay không, đây quả thực đối với anh là biến tướng mời!

Hướng bốn phía nhìn nhìn, anh trực tiếp đem tấm biển[ đang dọn dẹp] ở trong góc kéo lại đây, sau đó đặt ở cửa toilet nữ, lại thong dong mà đi vào.

Hạ Tiểu Nịnh nghe được tiếng bước chân quen thuộc, trong lòng thầm kêu một tiếng không tốt, liền váy đều không rảnh lo lấy, trực tiếp chạy vào một phòng cạnh trong đó, vừa thẹn vừa bực, “Không phải bảo anh đừng bước vào sao! Nơi này là toilet nữ!”

“Nước bắp kia nóng hổi, anh phải xác nhận em không bị thương mới có thể yên tâm đi ra ngoài.”

“…… Tôi không có bị phỏng đâu!”

Cái gì nóng hổi hay không nóng hổi, đều ở trong ly nguội đã lâu như vậy!

“À, vậy em cho anh xem một chút.”

“Tôi không có mặc quần áo!”

“Vậy anh nhìn càng tiện hơn.”

Hạ Tiểu Nịnh cảm thấy ly nước bắp kia còn không có nóng bằng mặt mình giờ phút này, “Tôi không cần anh xem!”

“Vậy em muốn ai xem?” Anh lập tức hạ giọng, đã có chút nguy hiểm, rồi lại lý thẳng khí hùng như vậy: “Em là người tôi mang đến đây, trước lúc em an toàn rời đi khỏi chỗ này, tôi phải bảo đảm em một sợi tóc đều không thể thiếu!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.