Song Bảo Trăm Tỷ: Mommy, Tới Đánh Call!

Chương 261: Chương 261: Chị dâu




Buổi chiều thứ bảy mưa dầm liên tục.

Hạ Tiểu Nịnh khi ngủ trưa thức dậy mí mắt trái nhảy giật lên, trong lòng không hiểu sao có loại dự cảm không tốt.

Quả nhiên không bao lâu sau ra khỏi phòng, Phong Thanh Ngạn đã gọi người đưa hai đứa nhỏ tới phòng trò chơi để chơi, gọi cô từ trong phòng bếp ra, “Buổi tối anh có họp lớp, em đi cùng anh tham gia đi.”

“……” Hạ Tiểu Nịnh da đầu tê rần, “Ah, tôi hôm nay còn có ——”

“Dù là bây giờ em muốn vào phòng sinh em bé, em đều phải ra đây đi cùng anh.”

“……”

Con mẹ nó có cần máu tanh, bạo lực như vậy không? Hạ Tiểu Nịnh trên mặt thật vất vả nặn ra nụ cười giả thiếu chút nữa không giữ được, “Anh mới vào phòng sinh em bé!”

“Em cảm thấy anh có cái công năng kia?”

“Vậy anh cảm thấy tôi hiện tại muốn sinh em bé?” Cô cũng không chút khách khí mà đáp trở về.

Anh trả lời trong vài giây: “Chúng ta đều không thể, nhưng hợp tác một chút khẳng định có thể.”

Hạ Tiểu Nịnh nhất thời nghe không hiểu, vài giây sau đó kịp phản ứng lại, lập tức giống như mèo bị dẫm cái đuôi, tựa như trừng mắt người đàn ông chiếm tiện nghi của cô, “Anh nghĩ hay quá nhỉ!”

“Xem ra em cũng đồng ý đó là chuyện tốt.”

“Tôi đồng ý anh cái——”

“Tốt! Anh biết ngay em sẽ rất rõ đại nghĩa cảm kích, thức thời nghĩa bạc vân thiên mà đồng ý!” Phong Thanh Ngạn ý cười gợn sóng mà cắt ngang lời cô nói, đứng dậy có thể nói ôn nhu rồi lại tuyệt đối không thể kháng cự được mà giữ chặt tay cô, “Chúng ta xuất phát thôi!”

Hạ Tiểu Nịnh: “……”

Quả nhiên, mắt trái nhảy!

Chưa kịp nói ra mấy chữ đằng sau vẫn luôn mắc ở cổ họng, nghẹn đến cô tức ngực khó thở, mắt nổi đom đóm.

……

Cựu sinh viên trường tổ chức một hội lớn ở bên ngoài đại học đế đô, hàng năm đều sẽ có những người khác nhau tham gia.

Phong Thanh Ngạn lại là lần đầu tiên tới.

Lúc xuống xe bọn họ đã nhận được sự chú ý đến từ bốn phương tám hướng, Hạ Tiểu Nịnh yên lặng mà kéo dài khoảng cách giữa mình và anh ra, muốn tránh đi những ánh mắt hoặc là tìm tòi nghiên cứu hoặc là tò mò hoặc là đánh giá đó, kết quả mới vừa kéo ra không đến mười bước, lại bị cánh tay dài khẽ chống của anh trực tiếp bắt được, kẹt ở trong khuỷu tay không thể lại chạy trốn đi nửa bước.

Quả thực giống như xách gà con, tựa như trực tiếp ôm cô đi vào.

Sau khi đi vào, còn không có đưa cô đi gặp người nào, điện thoại anh ngược lại là vang lên, là Tề Hàng gọi tới, hỏi về công việc.

Phong Thanh Ngạn giơ tay ý bảo anh đi tiếp hội một chút, một mình cô ở lại hành lang hội, vừa thưởng thức phong cách trang hoàng Trung Quốc kiểu mới ở đây, vừa dựa theo chỉ dẫn ven đường đến hội trường của hội bạn cùng lớp của anh.

Người đàn ông này chân lớn lên quả thực muốn nghịch thiên, đi một bước bằng cô bước hai bước, vừa rồi một đường cùng đến cô mười phần vất vả, không bằng tự mình đi tới trước chờ.

Rẽ trái rẽ phải mà, trải qua suối phun cùng rừng cây, cô đi tới lô ghế lớn nhất bên trong.

Người tới còn chưa nhiều lắm, lúc đẩy cửa đi vào, phát hiện bên trong có một bàn người vừa lúc đang chơi mạt chược.

Nhìn thấy một cô gái mặc chiếc váy màu xanh da trời, tất cả mọi người đều đồng thời quay đầu lại, đều là sửng sốt.

Mặc chiếc áo POLO màu chiếc tím nhạt Cận Dịch Phạm đánh ra một tờ năm vạn, sau đó hướng Hạ Tiểu Nịnh bên này nhìn thoáng qua, câu môi tà mị cười, “Nữ sinh đại học đế đô không phải đều là khủng long sao? Khi nào chúng ta có một bạn học nhỏ trong veo như nước vậy rồi?”

Hạ Tiểu Nịnh bị nhìn chằm chằm đến vạn phần xấu hổ, chỉ có thể căng da đầu tự báo tới chỗ, “Tôi là Phong Thanh Ngạn mang tới đây.”

Lời vừa ra khỏi miệng, ánh mắt của mọi người nhìn cô càng thêm kỳ quái.

Cận Dịch Phạm nhướng mày, ngược lại là so với những người khác phản ứng lại trước, “Hóa ra là chị dâu tới, còn không mau mau bưng trà nhường chỗ ngồi?”

Lập tức có người đứng dậy.

Hạ Tiểu Nịnh chợt cảm thấy ngượng ngùng, nhất thời cũng chưa tiến vào.

“Chẳng lẽ không phải chị dâu?” Cận Dịch Phạm lại lạnh nhạt tự nhiên mà sờ lấy một con bài, tựa như hỏi lại như không hỏi, “Cô không phải mẹ Tu Viễn với Mạn Mạn?”

Hạ Tiểu Nịnh lập tức nhớ tới hợp tác của mình với Phong Thanh Ngạn, giờ phút này cũng thong dong đi lên, “Tôi là mẹ bọn nó, nhưng tôi không phải là chị dâu trong miệng các anh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.