Song Bảo Trăm Tỷ: Mommy, Tới Đánh Call!

Chương 279: Chương 279: Gặp trưởng bối




Hạ Chí Dũng giống như người bị cảnh tỉnh, lập tức cả người sững sờ, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động kia hận không thể đem người đàn ông không biết tên họ này trực tiếp từ đối diện túm lại đây xé thành hai mảnh!

Cố Lâm Anh thoáng một phát cũng luống cuống, tay run lên, trực tiếp cúp điện thoại, “Bạn già, cái này, cái này phải làm sao bây giờ?”

“Đừng hoảng hốt, đừng hoảng hốt……” Hạ Chí Dũng rốt cuộc bình tĩnh rất nhiều, một mực cầm chặt tay bà, tuy rằng đau lòng nhưng còn tính là trấn định: “Con gái lớn, giao bạn trai cũng bình thường, bây giờ người trẻ tuổi đều cởi mở, cũng, cũng bình thường.”

“Lúc ông bình thường nói, âm thanh nếu không run liền càng có lực thuyết phục……” Cố Lâm Anh tình cảnh bi thảm mà nói.

“……”

Hai vợ chồng già nhìn nhau không nói gì, chỉ có trong lòng nước mắt ngàn hàng.

Khuê nữ (*con gái chưa chồng nhà quyền quý thời phong kiến) mình đặt ở đầu quả tim, trở thành hòn ngọc quý trên tay tối hôm qua bị người ta…… Làm sao có thể không đau lòng?

“Ông nói, có phải là Mộ Đình Tiêu hay không?” Cố Lâm Anh trong lòng ôm một tia hy vọng, “Nếu là nó mà nói, cũng chấp nhận tốt hơn một ít. Lúc trước Tiểu Nịnh vẫn luôn không thừa nhận, không bằng chúng ta nhân cơ hội hỏi con bé một chút……”

Vừa rồi trong điện thoại giọng nói người đàn ông khàn khàn, nghe không ra tên tuổi gì, cũng không biết đó rốt cuộc là ai.

Hạ Chí Dũng nghe vậy không lên tiếng, mà là nghiêm suy nghĩ kỹ, sau đó mới gật đầu, “Trong chốc lát đợi con bé đi ra chúng ta hỏi một chút.”

“Ừ!”

Vài phút tiếp theo chờ đợi đối với hai vợ chồng già nói thực tế dằng dặc, sau khi Hạ Tiểu Nịnh từ phòng bếp đi ra, bưng trái cây đưa cho bọn họ lại ngồi ở đối diện, mới phát hiện ba mẹ của mình thần sắc tương đối không đúng.

Một người quá mức nghiêm túc, một người kia thoạt nhìn có chút…… tức giận cùng kích động?

“Cái kia, Tiểu Nịnh con gần đây……” Hạ Chí Dũng ấp ủ trong chốc lát, đã mở miệng.

“Gần đây cái gì mà gần đây,” Cố Lâm Anh trực tiếp ngắt gãy lời bạn già nói, “Vừa rồi có người đàn ông gọi điện thoại tới nói con cùng cậu ta tối hôm qua ở bên nhau, có phải có chuyện như vậy hay không?”

“……!”

Hạ Tiểu Nịnh liếc mắt một cái nhìn điện thoại không cẩn thận đặt ở trên bàn phía trước, cả người run lên, “Ai, ai như vậy nhàm chán thế? Ha ha, hẳn là gọi điện thoại tới lừa đảo……



“Đối phương ngay cả tên con đều có thể kêu ra, còn nói là kẻ lừa đảo? Tối hôm qua con có phải gọi cậu ta là tiểu khả ái hay không?”

“……”

Phong Thanh Ngạn tên khốn kia rốt cuộc ở trong điện thoại nói gì đó? Chính mình nếu giờ phút này chết không thừa nhận, có thể bị treo lên đánh hay không chứ?

Trong 5 năm này, ba mẹ chưa bao giờ đối với mình quá lạnh lùng sắc bén như thế! Thật đáng sợ a!

“Con, cái kia, cái này kỳ thật chỉ là hiểu lầm!”

“Còn ngụy biện?”

“……”

“Tuy rằng bây giờ nam nữ cởi mở, nhưng nếu loại chuyện này đã đã xảy ra, chúng ta liền dũng cảm đối mặt! Nếu như người đàn ông kia không tính toán đối với con phụ trách, vậy cậu ta chính là kẻ lưu manh! Chúng ta có thể đi tố cáo cậu ta! Trừ phi con chơi một đêm tình, nếu là như vậy, chúng ta liền trực tiếp đánh gãy chân của con!”

“……” Hạ Tiểu Nịnh chân mềm, thật muốn quỳ xuống trước ba mẹ mình.

Hiện tại phải làm sao bây giờ?

“Cho nên, con hiện tại rốt cuộc có bạn trai hay không? Đối phương hiện tại đối với con rốt cuộc là cái thái độ gì?” Hạ Chí Dũng trấn an bạn già đang cảm xúc kích động một chút, tiếp tục đi vào chính đề.

Không thừa nhận còn có thể sống đến ngày mai sao? Hạ Tiểu Nịnh khóc không ra nước mắt.

“…… Thái độ, coi như cũng được.”

Còn có thể có cái thái độ gì, còn không phải là thái độ bám chặt lấy, một hai bắt cô phải chịu trách nhiệm với anh sao?

Coi như cũng được? Đó chính là ý tứ thương lượng tốt? Hai vợ chồng già liếc nhau, ở trong mắt lẫn nhau thấy được ánh sáng hy vọng, “Vậy người bạn trai kia của con, chúng ta có biết không?”

“Biết, có biết.”

Cố Lâm Anh trong mắt lập tức loé lên một tia sáng, “Vậy ngoại hình thì thế sao?”

“Diện mạo cũng, cũng rất không tồi.”

Đó chính là Mộ Đình Tiêu không sai! Trái tim Cố Lâm Anh đang treo cuối cùng là rơi xuống đất, “Nếu là như vậy, liền tìm thời gian nhanh nhất đem cậu ấy hẹn ra, để chúng ta gặp mặt đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.