Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 197: Chương 197: Ba vạn đồng một bữa cơm




Ra khỏi quán rượu, Tần Thiên liền gọi điện thoại cho Dư Kiều, biết được nàng đang ở khách sạn, Tần Thiên lập tức đi sang chỗ nàng.

Đến khách sạn, vào trong phòng thì nhìn thấy Dư Kiều đang nằm trên giường, da thịt trắng tuyết, đường cong cơ thể cũng lộ hết ra ngoài làm cho Tần Thiên thú huyết lại sôi lên. Dư Kiều nhìn thấy Tần Thiên đại sát khí phía dưới có phản ứng, liền trò đùa giai với Tần Thiên, hai tay nâng hai vú của mình, bắn ra ánh mắt câu hồn về phía Tần Thiên, hơn nữa phía dưới cấm địa lại ẩn ẩn hiện hiện. Tần Thiên đúng là không nhịn được nữa, nhưng cũng may nhớ ra Dư Kiều bên dưới vẫn còn đau nên cố nhịn không động thủ.

- “Cô giáo à, mau mặc quần áo cho tốt đi.” Tần Thiên nhìn Dư Kiều nói.

- “Làm sao thế, không nhịn được thì tới đây.” Dư Kiều nhìn Tần Thiên hấp dẫn nói, đưa tay lên cổ Tần Thiên, khóe miệng tỏa ra mùi hương nồng, một tay cầm tay Tần Thiên đặt lên vú của mình.

- “Mẹ nó, nghĩ rằng mình không dám sao.” Tần Thiên thầm nghĩ. Tần Thiên liền dùng lực bóp vú nàng làm cho nó biến dạng. Dư Kiều nhất thời kêu lên một tiếng, vội vàng lôi tay Tần Thiên ra.

- “Cô giáo à, anh không nhịn được, khẳng định em cũng không nhịn được, chúng ta tiếp tục sao.” Tần Thiên xoay người ôm lấy Dư Kiều rồi cúi xuống hạ thể si mê nói.

- “Đừng...Đừng... nơi đó vẫn còn rất đau!” Dư Kiều vội vàng nói. nàng bất quá chỉ tùy ý trêu trọc Tần Thiên một chút mà thôi, nếu làm thật thì nàng không chịu nổi, mặc dù lúc đấy rất thoải mái, rất sướng, nhưng sáng nay thức dậy thì đau đến mức không đi được, mãi đến bây giờ mới đỡ một chút, nàng không muốn lại tái phát một lần nữa.

- “Không có chuyện gì đâu, làm rồi sung sướng là đằng khác, khẳng định không cảm thấy đau.” Tần Thiên nhìn Dư Kiều nói, vừa nói đặt tay trên ngực Dư Kiều xoa bóp, làm cho Dư Kiều thở gấp liên tục.

- “ Đừng, không được, Tần Thiên mau buông tay!” Dư Kiều thở gấp nói, lấy tay gỡ tay Tần Thiên ra.

- “Không phải vừa rồi em rất động tình sao, làm sao bây giờ lại không muốn nữa, anh nghẹn nãy giờ vô cùng khó chịu.

- “Hiện tại em không muốn, Tần Thiên đổi lại lần sau có được hay không.” Dư Kiều nhìn Tần Thiên nói, bộ dạng thật đáng thương, Tần Thiên tay đặt trên bộ ngực của nàng nhẹ nhàng di động một chút, nàng liền cảm thấy phía dưới bắt đầu có vài giọt nước chảy ra.

- “Nhưng mà bây giờ anh rất khó chịu, làm sao bây giờ.” Tần Thiên nhìn Dư Kiều liên tục hỏi.

- “Em...em không biết, ngươi mau buông.” Dư Kiều nhìn Tần Thiên nói, nàng cũng sắp khóc rồi.

- “ Vậy sau này còn giám hấp dẫn anh như thế không.” Tần Thiên nhìn Dư Kiều đắc ý nói.

- “Không dám, tuyệt đối không giám” Dư Kiều vội vàng nói.

- “Được rồi, lần này bỏ qua cho em, lần sau khẳng định sẽ hung hăng hành hạ em một trận.” Tần Thiên nhìn Dư Kiều nói, dùng sức véo ngực nàng một cái, để nàng kêu lên một tiếng rồi mới buông nàng ra.

Dư Kiều lập tức đứng lên, bối rối đem y phục của mình mặc tử tế, nàng sợ Tần Thiên không chịu được mà đè nàng là xxx. Tần Thiên ngồi ở một bên thưởng thức Dư Kiều mặc quần áo.

- “Em đói bụng rồi, em muốn ăn hải sản, chúng ta đi ăn hải sản đi, lâu rồi em chưa được ăn hải sản.” Dư Kiều nhìn Tần Thiên nói, trực tiếp lôi kéo Tần Thiên đi ra ngoài.

- “Sao đi nhanh như thế, nơi đó không đau à!” Tần Thiên nhìn nàng trêu trọc nói.

- “Hừ! Chờ em khỏe lại, xem em làm sao hành hạ anh!” Dư Kiều khinh thường nhìn Tần Thiên nói.

- “Được, hoan nghênh em hành hạ anh, nhưng đến lúc đó không xuống được gường thì đừng trách anh nhé.” Tần Thiên nhìn Dư Kiều cười nói, Dư Kiều hừ lạnh một tiếng không để ý tới Tần Thiên, bắt lấy tay Tần Thiên lôi đi.

Hai người nhanh chóng đi ra ngoài, liền bắt môt chiếc taxi hướng Thành Tây đi đến, đó là địa điểm ăn hải sản khả nổi tiếng.

...

Rất nhanh, xe liền đến Thành Tây, hai người xuống xe, Dư Kiều liền lôi Tần Thiên đi vào một nhà hàng hải sản nhìn cũng không tệ lắm.

Hiện mới hơn ba giờ chiều, trong nhà hàng cũng không có người nào, chủ cửa hàng ngồi trên quầy nhìn tivi, thấy hai người đi đến lập tức tắt tivi chạy tới chào hỏi hai người.

- “Hai vị, muốn ăn chút gì không, nơi đây là địa điểm ăn hải sản tốt nhất quanh đây.” Lão bản đầu trọc nhìn hai người nói.

- “Ông chủ, đem món ăn sở trường nơi này mang lên một lượt, thêm vài chai bia nữa.” Dư Kiều thản nhiên nhìn ông chủ nói. Ông chủ lập tức gật đầu, tỏ vẻ không thành vấn đề sau đó nhìn Tần Thiên, thấy Tần Thiên tỏ vẻ không có ý kiến liền đi vào nhà bếp chuẩn bị.

- “Hắc hắc, em không có tiền, cho nên bữa cơm này anh chịu trách nhiệm!” Dư Kiều nhìn Tần Thiên cười giảo hoạt nói, Tần Thiên tỏ vẻ không sao cả, dù sao Dư Kiều cũng bị mình xxx rồi, cũng là nữ nhân của mình rồi.

Rất nhanh, món ăn được bưng lên, mùi hương tỏa ra bốn phía. Dư Kiều khẩn cấp lấy đũa bắt đầu gắp thức ăn. Tần Thiên lại mở bia rót cho mỗi người một chén.

- “ Ừ, móm này ngon này, Tần Thiên anh thử một chút!” Dư Kiều vừa nói vừa gắp cho Tần Thiên một miếng, Tần Thiên cũng há miệng nuốt vào, quả nhiên là không tệ, so với trước kìa.......................

- “Ừm.. ừm..ăn ngon sau này em còn muốn ăn nữa.! Dư Kiều vừa ăn vừa nói, vừa gắp cho Tần Thiên ăn, hai người giống như đôi vợ chồng son vậy.

Bữa cơm ước chừng một tiếng, Dư Kiều cũng no căng bụng rồi.

- “Em ăn no rồi, thật ngon.” Dư Kiều thỏa mãn nói. uống thêm một cốc bia nữa.

- “Ông chủ, tính tiền!” Tần Thiên nhìn ông chủ nói, ông chủ lập tức mang giấy tờ đi tới.

- “Cảm ơn, tổng cộng 3 vạn!” Ông chủ nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên vừa nghe liền dừng tay móc tiền lại, con mẹ mày, 3 vạn, ăn vàng à.

“Ông chủ, ông lừa người sao, vài móm ăn này đòi 3 vạn.” Dư Kiều tức giận nhìn lão bản nói.

- “Bốn món ăn hàng đầu, chưa bao giờ lừa người, mặc dù món ăn không nhiều, nhưng tất cả đều là tinh phẩm, tất cả được chở từ máy bay tới đây, nên món ăn hải sản, cũng đắt một chút.” ông chủ nhìn Dư Kiều thản nhiên nói.

- “Coi như là chở bằng máy bay cũng không đắt như thế.” Tần Thiên nhìn ông chủ nói.

- “Phí vận chuyển, phí nguyên liệu cộng thêm giá đất nơi đây, còn có phí đầu bếp, hiển nhiên là sẽ tăng giá lên.” Ông chủ thản nhiên nhìn Tần Thiên nói.

- “Hừ! Ngươi rõ ràng là lừa đảo, những thức ăn tăng giá cùng lắm là một nghìn đồng.” Dư Kiều tức giận nhìn ông chủ nói,

- “Ta nói 3 vạn tức là 3 vạn, ăn không nổi thì đừng có ăn, không có tiền thì đừng mong ra khỏi cửa, muốn ăn cơm chùa, không có cửa đâu.” Ông chủ nhìn Dư Kiều cung Tần Thiên lạnh lùng nói, vỗ tay một cái, phía sau liền vọt ra mười mấy đại hán, mỗi người đều cầm thái đao, nhanh chóng vây hai người lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.