Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 26: Chương 26: Biểu tỷ khiêu khích




- Tiểu sắc lang, còn nhìn à, không thấy chị cả người đang ướt a, còn không mau tránh ra.

Tiêu Du liếc mắt nhìn Tần Thiên nói.

- Nha... Hắc hắc, ai kêu chị lớn lên xinh đẹp như vậy a.

Tần Thiên vội vàng tránh ra, vừa nói vừa nhận lấy túi xách trong tay Tiêu Du, hai mắt cùng nhìn chằm chằm đôi mắt như vẽ, sinh động vô cùng của Tiêu Du, phía dưới đã cứng như sắt rồi.

- Giúp chị đem túi xách sấy khô, chị đi tắm trước.

Tiêu Du vừa nói xong liền hướng phòng tắm đi tới, Tần Thiên ở phía sau nhìn thân hình thướt tha của Tiêu Du, cảm thấy một cổ tà hỏa không ngừng bốc lên.

- Mẹ kiếp, có nên đi nhìn trộm không ta.

Tần Thiên nhìn Tiêu Du đi vào phòng tắm, trong lòng thầm nghĩ, nam nhân, đều có một chút ý nghĩ coi trộm hèn mọn như vậy trong người. Ngẫm nghĩ hồi lâu, Tần Thiên cuối cùng nhịn được, không đi nhìn lén, cầm lấy túi xách ngồi ở trên ghế sa lon, đem đồ vật bên trong cũng lấy ra, sau đó dùng máy sấy thổi khô.

Tiêu Du ở bên trong khoảng hơn hai mươi phút, sau đó tiếng nước chảy trong phòng tắm ngừng lại, sau đó tiếng khóa cửa vang lên.

Tần Thiên lập tức quay đầu nhìn sang, thấy Tiêu Du từ trong phòng tắm đi ra, chỉ quấn một chiếc khăn lông, hơn nữa còn là loại rất mỏng, vừa đủ che cặp mông nhỏ, lộ ra hai chân trắng trẻo thon dài, đùi non sáng bóng loáng, cực kỳ mê người.

Càng thêm mê người chính là song cầu vút cao của Tiêu Du khiến khăn lông cũng phải gồ lên, hai điểm nho nhỏ từ trong khăn tắm nhú lên, làm Tần Thiên dâng lên từng đợt cảm giác.

- Tiểu sắc lang, nhìn cái gì vậy, mau giúp chị sấy khô túi xách.

Tiêu Du liếc Tần Thiên một cái nói.

- Vâng!

Tần Thiên nuốt một chút nước miếng, mạnh mẽ xoay người qua chỗ khác, cầm lấy máy sấy tiếp tục sấy túi xách, nhưng tâm tư hoàn toàn không đặt ở chỗ này nữa rồi.

- Tiểu sắc lang.

Tiêu Du nhìn bộ dạng Tần Thiên nói thầm, khóe miệng lộ ra một nụ cười như có như không, sau đó đi tới bên cạnh Tần Thiên, ngồi xuống, thân thể gần sát Tần Thiên.

Tiêu Du vừa mới tắm xong, cánh tay hoàn toàn để trần, vô tình mà như cố ý ma sát trên tay Tần Thiên làm hắn khẩn trương một trận, nhất là mùi hương trên người mới tắm rửa xong, từng đợt từng đợt tiến vào mũi Tần Thiên làm hắn đứng ngồi không yên, tiểu huynh đệ cực kỳ không hợp tác, đã dựng một cái lều lớn bên dưới rồi.

Tiêu Du nhìn thấy cái lều lớn giữa hai chân Tần Thiên, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi đỏ lên.

- Chị, mùi hương trên người thơm quá, là mùi gì vậy a.

Tần Thiên quay đầu nhìn Tiêu Du, hai mắt khóa chặt bộ ngực nhô lên của Tiêu Du, khăn lông mỏng manh căn bản là không che hết hai tòa ngọc nhũ to lớn, nhìn qua thật sinh động, khe sâu hun hút cực kỳ mê người, Tần Thiên nhìn thấy mà hận không thể xé toang cái khăn ra.

- Tiểu sắc lang, không cho nhìn, mau sấy khô đi, chị ngày mai còn phải đi làm đấy.

Tiêu Du đưa tay đẩy Tần Thiên một cái.

- Được!

Tần Thiên không yên lòng đáp, cầm máy sấy tiếp tục nhiệm vụ.

- A!

Nhất thời Tiêu Du phát ra tiếng kêu sợ hãi, vội vàng kéo khăn long che nửa dưới, ngăn cản giữa hai chân, bởi vì Tần Thiên cầm máy sấy thổi tới giữa hai chân nàng, nhất thời một luồng khí nóng thổi tới, chiếc khăn tốc lên, Tiêu Du sợ hãi vội vàng lấy tay che kín, không để xuân quang lộ ra.

Song được cái này thì mất cái kia, vì quá bối rối, kéo mạnh khăn xuống làm hai tòa ngọc phong lộ ra hơn phân nửa, cơ hồ thấy được hai điểm nho nhỏ lộ ra, Tần Thiên tim đập gấp gáp, trống ngực đánh liên hồi.

- Chị, ta muốn người!

Tần Thiên nhìn Tiêu Du rồi chợt mạnh mẽ vùng dậy, ném đồ trong tay đi rồi nhào tới, lúc này não hắn cũng bị dục hỏa chiếm mất rồi.

- Không nên!

Tiêu Du nhìn thấy Tần Thiên nhào tới nhanh chóng đứng dậy tránh qua một bên, thoát khỏi Tần Thiên.

- Chị, ta không nhịn được, ngươi cho ta đi!

Tần Thiên nhìn Tiêu Du thống khổ, thật sự là dục hỏa khó nhịn

- Được, có bản lãnh đuổi theo chị a, bắt được chị sẽ cho…

Tiêu Du rất là trêu chọc nhìn Tần Thiên nhào đến, rồi kéo khăn lông lên chút, lộ ra càng nhiều mảnh tuyết trắng, một ít hoa cỏ của rừng rậm âm u cũng lộ ra.

Tần Thiên vừa nghe lời Tiêu Du nói..., nhất thời hai mắt sáng lên.

- Chị, đây cũng là tự ngươi nói, đến lúc đó không cho ăn quịt nha.

Tần Thiên nhìn Tiêu Du, trong lòng thầm nghĩ. Hắc hắc, ca giờ đã là dị năng giả rồi, tốc độ nhanh như vậy, xem ngươi lần này chạy đâu cho thoát.

- Ừ, chị nói, nếu đệ có thể bắt được, chị liền cho, nếu không thì rửa chén cả tháng nha.

Tiêu Du nhìn Tần Thiên, vươn ngón trỏ ngoắc ngoắc, ý bảo Tần Thiên tới đây, bắp đùi hơi giơ lên, rất là hấp dẫn.

- Ta đến rồi!

Tần Thiên vừa động liền hướng Tiêu Du lao tới, tốc độ nhanh phi thường, một tay vươn tới Tiêu Du, chuẩn bị ôm nàng vào lòng.

Song khiến tần Thiên bất ngờ là Tiêu Du thân hình chợt lóe lên, trong tích tắc đã nhẹ nhàng trốn qua, để cho Tần Thiên chụp vào khoảng không.

- Chậc chậc, đệ đệ, thêm chút sức đi, nơi này rất mềm này, có muốn chơi một chút hay không a.

Tiêu Du vuốt ve khối cầu cao vút của mình, rất là hấp dẫn nói, Tần Thiên cả người nhiệt huyết sôi trào, nếu để cho ca sờ có phải sảng khoái hơn không.

- Lại đến!

Tần Thiên mạnh mẽ hô, lần này Tần Thiên nhanh hơn hướng Tiêu Du nhào tới, mắt thấy sẽ chạm đến Tiêu Du rồi, kết quả rồi lại bị Tiêu Du trốn thoát mất.

- Đệ đệ, ngươi có phải không được hay không a!

Tiêu Du tiếp tục trêu chọc Tần Thiên nói.

- Cái gì không được a, nam nhân sao có thể nói không được, xem ta, ta cũng không tin không sờ được ngươi.

Tần Thiên gáp gáp lại nhào tới, lần này cũng thất bại như lần trước, mười lần sau đó cũng không khá hơn, mỗi lần Tiêu Du đều xảo diệu tránh khỏi, Tần Thiên mãnh liệt hoài nghi liệu có phải Tiêu Du cũng là dị năng giả, nhưng mà Ba Ba Tạpđã nói cho hắn biết Tiêu Du chỉ là người thường.

- Hắc hắc, đệ đệ à người có được không đó, chị buồn ngủ rồi đó nha.

Tiêu Du ném cho Tần Thiên một ánh mắt quyến rũ nói.

- Bỏ đi, chẳng có ý nghĩa gì cả!

Tần Thiên bộ dạng mệt mỏi, bay thẳng đến ghế sa lon rồi đặt mông ngồi xuống.

- Hắc hắc, nếu thua, vậy là phải rửa chén rồi!

Tiêu Du đi tới trước mặt Tần Thiên, rất là đắc ý nói, vừa lúc đó, Tần Thiên đột nhiên lồng lên, ôm lấy Tiêu Du , đem nàng ôm chặt vào trong ngực, Tiêu Du nhất thời kinh hãi.

- Mau buông ra, ngươi thua rồi còn gì!

Tiêu Du nhìn Tần Thiên nói.

Hắc hắc, chị, ta thua lúc nào a, ta không có nhận thua a, ngươi nghe được ta nói nhận thua lúc nào a.

Tần Thiên nhìn Tiêu Du đắc ý nói, một cái tay chuyển tới kiều đồn Tiêu Du, nhẹ nhàng vỗ một cái trên đó.

A... !

Tiêu Du nhất thời phát ra một tiếng kêu tiêu hồn.

- Ngươi ăn gian, vừa rồi rõ ràng ngươi nói bỏ đi.

Tiêu Du nhìn Tần Thiên nói, sắc mặt đỏ bừng, bởi vì bàn tay to của Tần Thiên đang phủ lên kiều đồn của nàng, từng đợt khoái cảm không ngừng từ phía dưới truyền đến, mảnh cấm địa giữa hai chân không ngừng chảy ra nước.

- Đúng vậy, ta nói là bỏ đi a, nhưng cũng không nói nhận thua a, chị, bỏ đi cùng nhận thua là hai chuyện khác nhau a.

Tần Thiên nhìn Tiêu Du đắc ý nói, nói xong hung hăng bóp mạnh một cái.

- A…

Tiêu Du lại phát ra tiếng kêu, hai chân khép chặt, sắc mặt ửng hồng

- Được lắm tiểu sắc lang, lại dám chơi chữ với chị.

Tiêu Du nhìn Tần Thiên tức giận nói, giọng nói nghe thật giống lại như là làm nũng hơn.

- Chị, ngươi cũng không nói là không được chơi chữ a, hắc hắc.

Tần Thiên nhìn Tiêu Du giảo hoạt nói, hai mắt nhìn chặt vào hai khối cầu no đủ mà không khỏi nuốt nuớc miếng, phía dưới tiểu đệ đã chống vào tiểu địa phương của Tiêu Du, một ít xúc cảm truyền đến làm Tần Thiên thoải mái vô cùng, không nhịn được dùng sức nhích vào một chút.

- A... Không nên!

Tiêu Du đỏ mặt la lên, tiểu đệ Tần Thiên vừa lớn vừa nóng, cơ hồ đã đâm vào nàng, cảm giác ngứa ngày truyền đến, cực kỳ khó chịu.

Tần Thiên không kể nhiều như vậy, khoải cảm nhanh chóng truyền tới, không khỏi dùng lực mạnh hơn đâm vài cái, nhất thời làm cho Tiêu Du đứng không yên, hai chân kép chặt, run rẩy

- Chị, chúng ta đi tới.

Tần Thiên nhìn Tiêu Du hưng phấn, mạnh mẽ ôm lấy Tiêu Du ném lên trên ghế sa lon, cả người nhanh chóng nhào tới.

- Hưu!

Trong nháy mắt, Tiêu Du đột nhiên mạnh mẽ một tay lấy khăn lông trên mình ném xuống, trực tiếp trùm lên đầu Tần Thiên, sau đó nhanh chóng đứng dậy chạy vào phòng.

Đợi đến lúc Tần Thiên đem khăn long dỡ xuống thì Tiêu Du đã vào phòng rồi, chỉ lộ ra cái đầu trong khe cửa, hướng Tần Thiên dắc ý thị uy.

- Chị, không thể như vậy, ngươi đáp ứng ta rồi đấy!

Tần Thiên ủy khuất nhìn Tiêu Du nói.

- Hắc hắc, ta đã đáp ứng là ngươi chạm đến ta, nhưng là ta không có đáp ứng cho ngươi cái đó a!

Tiêu Du nhìn Tần Thiên đắc ý nói.

- Chị...

Tần Thiên nhìn Tiêu Du, không biết nói gì cho phải.

- Hắc hắc, chị đây là dạy bảo ngươi, muốn cùng chị chơi chữ, ngươi còn non lắm, tắm rửa rồi đi ngủ đi.

Tiêu Du nhìn Tần Thiên đắc ý nói, nói xong đóng cửa lại, nhanh chóng khóa ngược lại, để lại Tần Thiên một mình buồn bực đứng ở phòng khách.

- Huynh đệ, ngươi thật đúng là không có có lộc ăn a, chúng ta đi tắm nước lạnh thôi.

Tần Thiên nhìn tiểu đệ của mình, quá ủy khuất rồi, mỗi lần vào thời khắc mấu chốt lại…, thực biết cách hành hạ người ta a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.