Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 37: Chương 37: Cảnh sát với lưu manh




- A Thiên, ta rời khỏi cái nhà kia rồi.

Phong tử để bình rượu xuống, chậm rã nói.

- Ừ, tại sao.

Tần Thiên hỏi, hắn biết Phong Tử là Tiểu Tam nhi tử, vốn là ở gia tộc cũng không có địa vị gì, thường những người dòng chính đó ức hiếp, cho nên ngu ngơ sống qua ngày, bất quá cho tới nay cũng là thật vui vẻ , chưa bao giờ gặp tình huống như hôm nay, Tần Thiên đoán, Phong Tử nhất định là gặp đả kích lớn.

- Ừ, người kia hôm nay đánh mẹ ta, mẹ ta trong cơn tức giận bỏ đi rồi, cũng không biết đi nơi nào, không liên lạc được, ta trong cơn tức giận đem người kia trói lại quẳng xuống hồ, chuẩn bị giết chết nàng, kết quả được người ta cứu rồi, ta thấy vậy chạy đi, cái nhà kia ta không có ý định quay trở về.

Phong Tử nói, người kia trong lời hắn chính là vợ cả của cha hắn, thường xuyên khi dễ mẹ Phong Tử, hắn cũng đã nói nhiều lần.

- Ừ, đi thì cũng đi rồi, không về cũng được, có ta đây rồi, huynh đệ không cần lo lắng, dì sẽ không có việc gì.

Tần Thiên vỗ vaiPhong Tử an ủi.

- Ừ! Lũ khốn kiếp, sớm muộn có ngày lão tử giết hết, một người không tha.

Phong tử hung hang nói, mạnh mẽ mở chai rượu tu một ngụm lớn.

- Như thế này, giờ ngươi có chỗ ở chưa, chưa thì đến nhà ta không sao chứ.

Tần Thiên nhìn Phong tử nói.

- Di, chỗ ngươi ta không dám đi, Tiêu Du tỉ sẽ giết ta mất, ta lúc trước có mua một phòng nhỏ trong thành phố, không sao cả, trong người còn vài chục vạn, cũng đủ ta tiêu.

Phong tử nói.

- Tốt lắm, có chuyện gì khó xử tìm ta, ngàn vạn đừng khách khí, chúng ta là huynh đệ, có cái gì khó khăn cứ nói ra.

Tần Thiên nhìn Phong tử nói.

- Tốt! vì huynh đệ, cạn một chén!

Phong tử nhìn Tần Thiên nói, hai người hung hăng cụng bình rượu, ngay sau đó một hơi uống cạn.

- Mẹ nó, bắt đầu hôm nay, lão tử phải nỗ lực, ta muốn đem những thứ Thiên Minh cấp cho chế tạo rồi diệt hết lũ khốn kiếp kia.

Phong tử tức giận nói, nói xong lại uống một ngụm lớn.

Sau đó hai người hàn huyên một chút về kiến thiết Thiên Minh, hiện tại thành viên Thiên Minh đã hơn hai mươi người rồi, chất lượng mặc dù tốt xấu lẫn lộn, nhưng cũng là một thế lực nhỏ rồi, hiện tại Tần Thiên chỉ cần một cơ hội, đánh cho Thiên Minh một cái danh hiệu.

- A Thiên, hai ngày nữa quán bar của Tam gia khai trương, cũng là ông chủ lớn đấy, chúng ta có nên thừa cơ này đưa Thiên Minh ra luôn không.

Phong tử nhìn Tần Thiên nói.

- Ừ! Tốt đấy, người đi tìm hiểu một chút xem ông chủ sau màn là ai, chúng ta gặp hắn nói chuyện, đem toàn bộ địa bàn quán bar lấy xuống.

Tần Thiên nhìn Phong Tử nói.

- Ta đã hỏi thăm được rồi, chủ quán tên là Thạch Trung Ngọc, lúc trước cũng lăn lộn giữa hắc bạch, bất quá hơn mười năm trước rửa tay gác kiếm rồi, đổi nghề làm đầu tư, trước mắt ở Hồng Kông, hai ngày sau sẽ trở về, chúng ta đến lúc đó đi tìm hắn là được rồi.

Phong Tử nói.

- Tốt, nhất định không thể để cho những bang phái khác giành trước.

Tần Thiên nói.

Sau đó hai người lại tiếp tục nhâm nhi, bất tri bất giác đã đến nửa đêm, Tần Thiên nhày hôm sau còn phải lên lớp, liền đi về trước, Phong tử đi tìm nữ sinh viên hạ tà hỏa.

Rời khỏi Hắc Sâm Lâm (rừng rậm đen, ta nghĩ là tên riêng nên để Hán-Việt), Tần Thiên đi về nhà, vừa đi vừa nghĩ làm sao chiếm được địa bàn quán bar sắp mở, bên tai đột nhiên vang lên tiếng mắng tức giận của nữ nhân, còn có tiếng cười dâm của nam nhân, Tần Thiên liền hướng nhìn sang.

- Cưỡng gian cảnh sát, cmn vậy mà có thể a.

Tần Thiên nhìn vào hẻm nhỏ bên cạnh giật mình nói, trong hẻm nhỏ, sau bảy tên lưu manh cơ bắp cuồn cuộn đang vây kín một nữ cảnh sát, đầu mục (thằng đại ca đó) đang xé rách y phục nữ cảnh sát, còn nàng thì liều mạng gào thét.

- Súc sinh, buông ra, dám tập kích cảnh sát!

Nữ cảnh sát giận dữ nói.

- Ha ha... Cảnh sát thì thế nào, cảnh sát cũng không làm gì được lão tử!

Tên đầu mục cơ bắp khinh thường nói, tiếp tục xé rách áo nữ cảnh sát, trực tiếp đem cảnh phục của nàng xé nát rồi, nhất thời bên trong lộ ra ngoài cả mảng lớn trắng tuyết, khối cầu thịt tròn trông cực kì bắt mắt, mấy tên lưu manh mắt nhìn thẳng, nước miếng chảy ròng ròng, lập tức liền muốn đè lên nữ cảnh sát rồi.

- Dừng tay!

Một âm thanh mạnh mẽ vang bên tai, nhất thời hù bọn lưu manh kêu to một tiếng, lập tức xoay người nhìn qua, thấy là một thanh niên tầm hai mươi đứng đó thì tức giận

- Mịa nó, dám quấy rầy chuyện tốt của lão tử, mấy huynh đệ lên, giết chết hắn.

Tên đầu mục tức giận quát, lập tức ba bốn tên cơ bắp trực tiếp lao về Tần Thiên.

Mấy tiểu nhân vật này, Tần Thiên cũng lười nhìn, trực tiếp vọt mạnh lên, quyền cước tung ra, trong nháy mắt đánh cho lũ lưu manh bay qua, kêu la thảm thiết.

Tên đầu mục vừa nhìn, sắc mặt đại biến, không nói lời thừa, trực tiếp rút dao găm hướng Tần Thiên chém tới.

- Mệ kiếp, lão tử chém chết mày.

Tên đại ca phẫn nộ quát, chém phát hướng tới mặt tiền Tần Thiên, tựa hồ nghĩ một nhát này giết chết Tần Thiên.

- Hừ! Đồ bỏ đi!

Tần Thiên khinh thường nói, trực tiếp lắc mình một cái, trong nháy mắt đi tới tên cơ bắp bên cạnh, trực tiếp một quyền nện trên bụng của hắn, trong phút chốc, người này vị toan(axit trong dạ dày) cũng cho đánh cho trào ra, sắc mặt một mảnh tro tàn.

Tần Thiên lại đá một cước, trực tiếp quật ngược xuống đất, sau đó hướng hai tên còn lại đi tới, hai tên cơ bắp thấy Tần Thiên mạnh mẽ như thế, rất không có cốt khí mà trực tiếp quỳ xuống. (DG: Thiếu 1 câu kinh điển là: Anh hùng tha mạng, ta nhà trên còn mẹ già 80, dưới còn con thơ mới đầy tháng. ^-^)

- Cút đi!

Tần Thiên nhìn mấy tên bại hoại nói, đá phát cho ngả lăn ra, sau đó, hướng nữ cảnh sát đi tới.

Mới vừa rồi cách xa, không thấy rõ bộ dạng nữ cảnh sát, hiện tại đi vào vừa nhìn, Tần Thiên nhất thời cả người ngơ ngẩn, nữ cảnh sát này lớn lên lại vô cùng xinh đẹp, thật là hấp dẫn hắn, chỉ có một từ có thể hình dung, đó chính là, ngực tấn công mông phòng thủ.

Nữ cảnh sát chỉ cao tầm 1m65, nhưng mà vóc người cực kì nóng bỏng, bộ ngực không thua kém Sở Tương Tương, càng khiến Tần Thiên chảy nước bọt là, vóc người cửa nữ cảnh sát quá chuẩn, tỷ lệ số đo ba vòng cực kì tiêu chuẩn, bờ mông cực kì phong mãn, đã thế còn vểnh cao, gương mặt thành thục cùng tóc ngắn, khiến nàng cả người cực kì quyến rũ mê hồn.

Tần Thiên nhìn bộ dạng nữ cảnh sát, vội vàng đem của mình áo cỡi xuống, hướng nữ cảnh sát đi tới, chuẩn bị cho đưa nàng mặc đỡ, bởi vì y phục nữ cảnh sát xé cho nát rồi, lộ ra mảng lớn tuyết trắng, làm tiểu đệ đệ Tần Thiên cũng hưng phấn, nếu không mặc vào, vậy thì thảm rồi.

Nữ cảnh sát nhìn Tần Thiên đi tới, thấy Tần Thiên lại mê đắm cởi áo ra, nhất thời kinh hãi, một cái tát liền hướng Tần Thiên vung tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.