Nhìn thấy bộ dạng ngưng trọng của Diệp Thiên, Mười ba có cảm giác báo thù thành công, bất quá nàng cũng rất nhanh thu hồi vẻ tươi cười lại, trịnh trọng nhìn về phía Diệp Thiên, nàng không biết người nam nhân trước mắt này có đáng tin hay không, vì để cho một ngoại nhân đem tin tình báo đưa về tổng bộ Thiên Long, điều này chính là một chuyện cực kỳ mạo hiểm.
Không nói đến việc nhân phẩm của hắn có thể tin tưởng được hay không, chỉ là bên ngoài đã bị những thế lực không rõ kia bày ra thiên la địa võng, còn có đặc công Mỹ chờ thời cơ âm thầm hành động, nếu như tài liệu cơ mật kia giao cho hắn, hắn có thể bảo hộ được sao?
Mười Ba lo lắng không chỉ điều này, phần văn bản tài liệu kia liên quan đến một kinh thiên bí văn, nếu bị tiết lộ ra ngoài, chỉ sợ tạo nên oanh động trên toàn thế giới, đến lúc đó bị dư luận quốc tế gây áp lực, Thiên Long chỉ sợ sẽ trở thành người chịu tội thay. Chỉ cần một bước đi nhầm thì các bước sau đó đều sẽ sai, mang đến cho Thiên Long tai hoạ ngập đầu.
Nhưng nếu không nhanh chóng đem tài liệu bí mật kia về tổng bộ Thiên Long, hậu quả cũng không thể cân đong đo đếm được, hiện giờ đã có đặc công Mỹ phục kích tại Thành phố Minh Châu, lại còn có thêm một thế lực thần bí cũng đang truy tìm nàng, cho dù bọn họ không lấy lại được tài liệu, nhưng chỉ cần đối phương ngăn chặn mình một tuần lễ, phần văn bản tài liệu nãy cũng sẽ không có bất kỳ giá trị gì, đến lúc đó còn sẽ có người đi ra cắn ngược lại một phát.
Đi, hay là ở, đối với Mười Ba mà nói đều là lựa chọn gian nan dị thường.
Nàng nếu như không có bị thương, cũng không lâm vào cục diện bị động như thế này, hiện tại người duy nhất có thể giúp được nàng thì cũng chỉ có nam nhân vô cùng đáng ghét ở trước mặt này, đây là cơ hội duy nhất, Mười Ba quyết định đánh bạc một phen.
Thời điểm Mười Ba quyết định lúc này, có vi phạm có giáng chức, nhưng đại đa số người sau này đều cho rằng nàng đã thành công, bởi vì lựa chọn lúc này của Mười Ba, triệt để cải biến Thiên Long, Diệp Thiên bởi vì hộ tống văn bản cơ mật, trời đưa đất đẩy thế nào lại gia nhập Thiên Long, cũng chính là vì có Diệp Thiên gia nhập, nên thời đại hoàng kim của Thiên Long mới trở nên huy hoàng.
Khiến cho Thiên Long trở thành đội ngũ duy nhất trên thế giới có thể đối đầu được với “Thần môn”, đương nhiên, đây là chuyện tương lai, tạm thời không đề cập tới. “Ngươi trước tiên đáp ứng ta, những chuyện mà ngươi nghe ngươi thấy tất cả đều phải giữ bí mật, đối với người ngoài không tiết lộ nửa chữ!” Mười ba lo lắng nhất chính là bị tiết lộ, nàng nhìn ra được công phu của Diệp Thiên, chỉ là không rõ thực lực của hắn như thế nào mà thôi.
Diệp Thiên sau khi biết rõ thân phận nàng ta cũng không muốn nói giỡn gì cả, chỉ hi vọng có thể mau chóng thoát khỏi chuyện này, hắn không muốn dây dưa gì nữa, ở nước ngoài làm lính đánh thuê nên hắn biết rõ, một khi liên quan đến các tổ chức đặc công, thì sẽ không có chuyện tốt nào cả. “Yên tâm, ta hiện tại càng mong ngươi có thể giữ bí mật, bất quá ngươi cũng phải đáp ứng ta, sau khi chuyện này xử lý xong, chúng ta không có bất kỳ liên quan nào, Thiên Long cũng đừng nhàn rồi đến quấy rầy ta!” Diệp Thiên biết rõ, nếu như mình thực hiện điều này, nhiều khả năng Thiên Long sẽ đến làm phiền không ngừng nghỉ.
Diệp Thiên không có nhiều thời giờ cùng tinh lực như vậy, hắn cũng chán ghét cảnh suốt ngày chém chém giết giết, thầm nghĩ sau khi tra rõ ràng cái chết của phụ thân, thì chỉ nhàn nhã sống an an ổn ổn mà thôi.
Mười Ba trào phúng liếc nhìn Diệp Thiên, “Ngươi đánh giá ngươi cao quá rồi, Thiên Long không phải là nơi ô hợp mà người nài cũng có thể vào! Ta có thể chắc chắn 100% nói cho ngươi biết, chuyện ngươi lo lắng tuyệt đối sẽ không phát sinh.” “Vạn nhất xảy ra thì sao? Ngươi cho ta làm một lần ah!” Diệp Thiên không tin tưởng tuyệt đối, bất cứ chuyện gì cũng sẽ không thể khẳng định chắc chắn được, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. “Ngươi đi chết...” Mười ba lạnh giọng mắng, nhưng khuôn mặt vẫn không kìm lòng được đỏ lên, lưu manh này thật sự quá đáng ghét rồi, khi mình khôi phục nhất định phải hảo hảo giáo huấn hắn một chầu.
Diệp Thiên cảm giác mình giống như lên phải thuyền giặc, cho nên trong lời nói cũng có một tí cảm xúc, chỉ là cố ý muốn trêu tức nàng mà thôi. “Nói đi, ta nghe!” Mười Ba nhìn nhìn Diệp Thiên, nói: “Ngươi trước tiên xoay người sang chỗ khác!” Giả dạng thần bí cái gì! Diệp Thiên nhún nhún vai, xoay người sang chỗ khác, Mười Ba mới bắt đầu cởi bỏ quần áo, bởi vì phần văn bản kia được giấu trong áo lót đặc chế, người bình thường rất khó phát hiện ra.
Mười ba sau khi cởi bỏ quần áo liền đến bra, bên trong có một đầu sợi, sau khi kéo đứt đầu sợi, lộ ra một khe hở nho nhỏ, nàng đưa một ngón tay nhét vào bên trong, sờ thấy cái thẻ nhớ liền thở dài một hơi, thời điểm nàng lấy thẻ nhớ ra định mặc lại áo ngực, thì phát hiện Diệp Thiên đã xoay người lại nhìn chằm chằm mình không nháy mắt. “Ngươi.... hỗn đãn...” Mười ba đỏ bừng cả mặt, dưới tình thế cấp bách cầm bra trong tay đánh Diệp Thiên, bất quá Diệp Thiên dễ dàng bắt được, còn vô sỉ đặt ở trước mũi hít hà, lập tức nhíu mày, có chút buồn nôn nói: “Ồ... Đều thiu hết rồi!” Nàng chạy như điên mấy ngày căn bản không có thời gian tắm rửa, trên người có hương vị cũng là bình thường, thân là đặc công thì tình huống như vậy cũng xem như là bình thường như ăn cơm, nhưng bị một nam nhân nói ra, khiến cho Mười Ba tức giận tới mức nghiến răng, đỏ mặt giận dỗi nói: “Lăn đi...” Mười ba vội vàng mặc xong quần áo, nhưng do không có Bra trói buộc, hai hạt nho nhỏ nhô lên rất rõ ràng trên quần áo, nàng cũng đã hiểu rõ tính cách Diệp Thiên, chẳng muốn đi so đo những cái... kia nữa, cầm thẻ nhớ đưa cho hắn, “Ngươi mang theo vật đưa đến Yên kinh, tìm hoa hậu giảng đường đại học Yên Kinh, giao thứ đó cho nàng là được rồi.” Vị hoa hậu giảng đường kia cũng là một thành viên của Thiên Long, mỗi người trong hội được phân chia khác nhau, bao quát tất cả các ngành nghề, làm sinh viên chỉ là để ngụy trang thân phận mà thôi.
Diệp Thiên hỏi: “Đây là cái gì?” “Ngươi không nên biết, những người đã biết cái thứ này đều đang ở trong phòng giam hoặc là đã chết!” Mười Ba cũng không phải là đang nói đùa, cái thẻ nhớ nho nhỏ này, chứa đựng bí mật kinh thiên động địa. “Ta lúc nào có thể khởi hành?” Diệp Thiên gật gật đầu, tiếp nhận thẻ nhớ, trong lòng thầm nghĩ, đợi chút nữa ta về nhà dùng máy tính mở ra nhìn xem. “Càng nhanh càng tốt! Không thể để quá một tuần lễ, bằng không cả ta và ngươi đều xong đời!” Mười Ba dặn dò, “Còn có, ngươi đừng có nhìn lén thứ ở bên trong, trong đó có hơn mười lớp mật mã bảo hộ, sai một cái thì tư liệu bên trong sẽ tự hủy.” Diệp Thiên thầm mắng một câu, Móa! Xem ra muốn nhìn lén cũng không thể thực hiện được rồi! “Đi, ta ngày mai đến bệnh viện xin phép nghỉ rồi lập tức lên máy bay đi Yên Kinh! Đêm nay ngươi ở tại chỗ này, ta về nhà!” Diệp Thiên cất kỹ thẻ nhớ, chuẩn bị rời đi.
- ------------
Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền thì cho mình 1 tim nha
Mong các bạn đi ngang qua ủng hộ mình để có động lực dịch tiếp a!