Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 361: Chương 361: Con vẫn còn, mà cha không nhận




“Đây là có chuyện gì? Bà là ai?” Các nàng Tiểu Hoa mimi cùng Trang tỷ đuổi theo, cả đám đều lộ ra vẻ kinh ngạc .

“Mọi người đừng hiểu lầm, nàng, nàng là chị gái tôi, cũng là mẹ đẻ của Giai Giai, chúng ta là tới tìm Giai Giai.” Mỹ phụ nhân phía sau kia vội vàng giải thích, nàng vừa nói, các nàng Tiểu Hoa mimi cùng Trang tỷ đều lộ ra vẻ đáng ghét cùng thầm giận .

“A, hóa ra là bà a... Làm sao? Bán con gái bốn mươi vạn, còn thấy tiền ít, có đúng hay không?” Mồm miệng của Tiểu Hoa mimi tuyệt đối so với kéo còn sắc bén hơn. Nàng dùng 1/10 con mắt nhìn đối phương, khinh miệt cười nhạt: “Bây giờ biết Lục Minh có tiền, cảm thấy bốn mươi vạn bán là thiệt thòi có đúng hay không? Còn có ông chủ nào trả giá cao hơn sao? Đáng tiếc, Giai Giai đã bị bà bán cho Lục Minh , giấy trắng mực đen, đó chính là tự tay bà bán đó, không phải nhanh như vậy đã quên rồi sao?”

“Chúng tôi ở đây không chào đón bà!” Trang tỷ cũng rất tức giận, một người con gái tốt như Giai Giai, lại muốn đem nàng bán đi, này tính là mẫu thân gì nữa?

“Chờ một chút... Chị của tôi là mẹ đẻ, không phải mẹ nuôi của Giai Giai, các người hiểu lầm rồi!” Mỹ phụ nhân em gái vội vàng phân trần cho chị gái bị người nhạo báng, vội vàng thanh minh.

“Đây là có chuyện gì?” Chúng nữ vừa nghe, kỳ quái, Giai Giai chỉ có một mẹ, đâu ra lại rớt xuống một người nữa? Thế gian còn có người mạo nhận là mẹ? Đám người Trang tỷ cùng Tiểu Hoa mimi nhìn nhau, đều thấy sự nghi hoặc trong mắt đối phương.

Hoắc yêu nữ cũng bị kéo tới, quỷ tinh linh Cam Điềm kia lôi kéo nàng xuống tới, thấy hiện trường một mảnh hỗn loạn, không khỏi vội vàng hỏi chuyện vừa xảy ra.

“Chúng ta thực sự là người thân của Giai Giai, là như thế này, chị của tôi là mẹ đẻ của Giai Giai, không phải mẹ nuôi... Các cô nhìn xem, chị của tôi cùng Giai Giai lớn lên rất giống a! Hai mươi năm trước, tại bệnh viện Triều Bình, chị của tôi mang theo Giai Giai qua đường, nhưng bởi vì Giai Giai bị bệnh, nóng rần lên, đi ra bệnh viện Triều Bình chữa trị, sau lại bởi vì bệnh viện cháy, lúc đó các bác sĩ trông lúc vội vàng đã nhầm lẫn, đưa nhầm hai đứa trẻ với nhau... Về sau lại vẫn không thể tìm hiểu được tin tức, bệnh viện Triều Bình đã ở đại hỏa hoạn hóa thành tro tàn, mất đi tất cả đầu mối. Hai mươi năm sau, sau khi con gái An An của chị tôi lấy chồng, cô độc một người, trong khi sinh bệnh luôn gặp ác mộng, mơ thấy con gái còn chưa chết, nghe con gái khóc muốn mẹ, cho nên mới trở lại chung quanh hỏi thăm... Chúng ta đã hỏi thăm hầu như tất cả nữ hài tử cùng tuổi một lần, mới tìm được Giai Giai... Các cô xem chị tôi tỷ cùng Giai Giai lớn lên giống nhau như đúc, rõ ràng nàng là mẹ ruột của Giai Giai! Chị của tôi không phải mẹ nuôi ở thành phố Xa Thủy kia...” Mỹ phụ em gái kia vừa giải thích thông suốt, chúng nữ nghe xong nửa tin nửa ngờ.

“Tàn Dương, Lạc Vân, Phách Đao các người đi ra. Trước tiên trông chừng các nàng. Tôi gọi điện thoại cho Lục Minh.” Hoắc Vấn Dung đã nghe các nàng Niếp Thanh Lam cảnh cáo. Bởi vì địch nhân có cao thủ dịch dung. Khong thể tùy tiện tin tưởng bất luận người xa lạ nà. Cho dù là chị em quen thuộc. Một khi có hoài nghi, cũng phải nói ra ám hiệu đặc thù để kiểm chứng thân phận.

“Không cần nhìn. Các nàng là người thường. Không có nguy hiểm.” Bọn Lạc Vân sớm đã đi ra, vừa thấy chúng nữ hoài nghi, đứng ra nói một câu.

“Chúng ta thật sự không phải là người xấu. Van cầu cô. Tìm Giai Giai tới đây. Chúng tôi thực sự là người thân của nàng. Chị của tôi thực sự là mẫu thân của nàng!” Mỹ phụ em gái kia lo lắng đỡ chị gái. Ai cũng không ngờ mỹ phu băng trán kia bởi vì vừa liều mạng đuổi theo. Thân thể suy yếu, nàng căn bản chưa có khôi phục hoàn toàn, tiêu hao quá độ. Hơn nữa trong lòng bi thống, thoáng cái liền hôn mê bất tỉnh.

Chúng nữ không thể làm gì khác hơn là nén lòng nghi ngờ xuống, ba chân bốn cẳng đem nàng quay về Phương Phỉ Uyển.

Chờ khi cứu tỉnh người chị băng trán, hai chị em khóc lóc kể lể, đem hết chuyện trải qua đều nói một lần.

Chúng nữ lén nhìn nhau. Cuối cùng Hoắc Vấn Dung quyết định gọi điện thoại cho Lục Minh. Bảo hắn tới xử lý. Bây giờ khó nhất, không phải để Giai Giai cùng các nàng nhận nhau. Mà là sau đó nên làm cái gì bây giờ?

Mẹ Giai Giai bây giờ còn có một con gái, cũng chính là tiểu cô nương ôm nhầm lẫn tại bệnh viện năm đó, là An An, bây giờ nàng hoàn toàn coi mẹ của Giai Giai là mẹ ruột, nếu như Giai Giai vừa xuất hiện, như vậy nàng khẳng định không chịu nổi. Thậm chí, đồng thời khi mất đi mẫu thân, nàng còn muốn tiếp nhận người mẹ hám lợi ở thành phố Xa Thủy kia, sợ rằng nàng càng khó tiếp thu.

Nếu như mẹ ruột của Giai Giai không tiện nhận về Giai Giai, vậy còn không bằng không nói cho Giai Giai, miễn cho nàng lại thương tâm tuyệt vọng một lần nữa.

Thật vất vả, lòng của Giai Giai mới bình phục được.

Bây giờ lại nổi gợn sóng, mẹ ruột xuất hiện, cũng không thể nhận nàng, sợ rằng đối với nàng đả kích càng lớn hơn nữa... Chúng nữ bây giờ chưa có chủ ý, loại chuyện này, ai cũng không giúp Giai Giai làm chủ được, chỉ có Lục Minh, hắn mới có quyền lên tiếng nhất. Hoắc Vấn Dung gọi điện thoại cho Lục Minh, nói chuyện xảy ra, Lục Minh nghe xong cực kỳ kinh ngạc, điều này sao có thể? Giai Giai làm sao lại có một mẹ ruộ nữa?

“Giai Giai, Dung Dung có việc bảo anh đi tới Phương Phỉ Uyển bên kia, hay là em đi ngủ trước đi!” Lục Minh thu xếp Giai Giai cho tốt, rồi nhanh chóng rời nhà.

“Quá muộn cũng không cần trở về, nghỉ ngơi ở chỗ Dung tỷ cũng là như thế.” Giai Giai còn tưởng rằng Hoắc Vấn Dung muốn Lục Minh, trên mặt hơi đỏ lên, nhu thuận hướng hắn xua tay tạm biệt.

Chờ Lục Minh chạy tới Phương Phỉ Uyển, vừa nhìn mỹ phụ nhân trán quấn băng kia, lại kinh ngạc.

Đây là nữ nhân trước kia gặp phải ở rạp chiếu phim, ở đường cái gần tiểu trấn Triều Bình, mình cùng Giai Giai còn cứu nàng một mạng, lúc đó thân thể nàng mất máu quá nhiều, nhóm máu lại hiếm, Giai Giai hiến máu cho nàng, mới làm cho nàng sống sót được.

Không nghĩ tới nàng... Lại có thể là mẹ ruột của Giai Giai!

“Cậu, cậu, cậu chính là Lục Minh?” Hai chị em mỹ phụ nhân thấy Lục Minh, càng cực kỳ kinh ngạc, vừa rồi ở cửa rạp chiếu phim bị người giật túi, chính là tiểu tử này xuất thủ lấy lại túi, hắn chính là Lục Minh? Hắn chính là vị hôn phu kia của Giai Giai? Có điều là, hắn làm sao lại cùng một nữ hài tử khác tay trong tay trên đường phố? Nữ hài tử có khuôn mặt đẹp nhưng cà lăm nói lắp kia, là người thế nào với hắn chứ?

“Các người biết nhau?” Chúng nữ nổi lên một hồi kinh ngạc.

“Nàng chính là nữ nhân tôi cứu trên đường cái gần Triều Bình, thảo nào nhóm máu của ai cũng đều không hợp, lúc đầu tôi vốn tưởng rằng nhóm máu O của Giai Giai là có thể truyền máu cho tới tất cả mọi người, không nghĩ tới hóa ra là mẹ con...” Lục Minh gật đầu, nghi hoặc lúc trước trái lại đã rõ ràng.

“Giai Giai đâu? Van cầu cậu, cho tôi gặp nàng!” Mỹ phụ băng trán vội vàng vươn tay tóm tay Lục Minh, mong muốn Lục Minh đồng ý cho nàng thấy Giai Giai một lần.

“Bà lớn lên cùng Giai Giai đích xác rất giống, nhưng bất luận bà có đúng là mẹ ruột của nàng hay không, hay là mẹ nuôi của nàng, với tôi mà nói, đều là như nhau.” Lục Minh ý bảo đối phương bình tĩnh rồi nói: “Giai Giai vừa rồi đã bị một đả kích rất lớn , nàng vốn đã thiếu thân tình, không lâu trước lại bị mẹ nuôi hung hăng làm tổn thương một chút. Bây giờ bà đến , tâm thần nàng khẳng định đại loạn... Nếu như bà có thể nhận về nàng, sau đó đối tốt với nàng, tôi cũng không thể nói gì, nhưng bà đã có con gái, nếu như người nhà không đồng ý cho bà nhận về Giai Giai, vậy đối với nàng mà nói, là thương tổn càng lớn hơn.”

“An An sẽ đồng ý, tôi sẽ xin nàng đồng ý, tôi cùng với Giai Giai ly tán hai mươi năm, tôi nhất định phải nhận về nàng, tôi muốn bồi thường thân tình hai mươi năm qua cho nàng, tôi muốn làm một người mẹ tốt, cho con gái đáng thương của tôi một phần thương yêu. . .” Mỹ phụ băng trán khóc lớn nói.

“Chờ người nhà của bà đồng ý, trở lại nhận Giai Giai đi, lâu như vậy cũng đợi được, cũng không quan tâm tới một lúc.” Lục Minh gật đầu nói: “Gọi điện thoại đi!”

Mỹ phụ băng trán vội vàng cầm lấy điện thoại di động, bấm số gọi điện thoại.

Nàng đem chuyện vừa rồi nói thông suốt, nhưng mà chồng của nàng, cũng chính là cha của Giai Giai, lại phi thường hoài nghi, hắn bảo ra làm một cái giám định ADN, xác định Giai Giai là quan hệ huyết thống mới lại nhận về nàng.

“Giai Giai giống em như đúc, mẹ con chúng ta một bộ dáng, còn muốn giám định gì? Này quá làm con đau lòng!” Mỹ phụ vừa nghe lại khóc lên.

“Em biết cái gì? Bây giờ lừa đảo rất nhiều, cái thủ đoạn gì cũng đều có, anh chỉ tin tưởng một điểm, đó chính là khoa học! Hơn nữa, giám định này cũng là hợp lý, này có thể rõ rõ ràng ràng chứng minh nàng là con gái của chúng ta! Vạn nhất không phải, chúng ta cũng không hể tùy tiện nhận con gái người khác! A Tuệ, bây giờ chúng ta đã có An An, hơn nữa An An đang ở trong lúc chờ đẻ, rất cần em chiếu cố, em lại vì một giấc mộng, chạy đi tìm con gái gì đó, em a, em thực sự là sai lầm!” Thanh âm từ điện thoại bên kia truyền đến làm cho Lục Minh nghe xong rất không biết nói gì.

“Giai Giai không phải lừa gạt, nàng là con gái của em!” Mỹ phụ băng trán thất thanh khóc rống lên.

“A Tuệ, anh biết em muốn con gái, nhưng chuyện đều đã qua nhiều năm như vậy, hơn nữa chúng ta cũng đã có An An. An An có cái gì khong tốt, thành tích nàng ưu tú, hàng năm đều là số nhất trong lớp, tốt nghiệp đại học ra, làm việc cũng là tốt nhất, tìm chồng lại càng là nhân tài số một, con gái mười phân vewnj mười a, em rốt cuộc muốn thế nào? Bây giờ nàng sắp sinh, sẽ làm mẹ, em cũng phải làm bà ngoại , lại bởi vì một giấc mộng, chạy ra đi tìm con gái lung tung giả dối hư ảo ! Như vậy đi, em bảo đối phương làm xét nghiệm ADN đi, nếu như bác sĩ nói trăm phần trăm là con gái, em lại mang nàng trở về đi! Bây giờ lừa đảo rất nhiều, nếu là nàng không dám làm xét nghiệm, vậy khẳng định là giả ! Tử Hoa cùng Mẫn Mẫn làm sao lại không coi chừng em a. . . Tử Hoa hắn ở đâu? Bảo hắn nói chuyện với anh!” Điện thoại bên kia truyền đến thanh âm của nam tử , phi thường nghiêm khắc phê bình .

“Anh rể, Tử Hoa không có ở đây, em muốn nói, cô gái kia lớn lên phi thường giống chị, không nói giống nhau như đúc, cũng có chín phần, cùng chị khi tuổi còn trẻ hệt như nhau.” Mỹ phụ em gái tiếp nhận điện thoại, cố hết sức muốn thuyết phục nam nhân trong điện thoại bên kia.

“Em cái gì cũng đừng nói nữa, lập tức mang chị em trở về. Tinh thần chị em có chuyện, em đừng cùng nàng điên cùng nhau, em cùng Tử Hoa bỏ việc chính, theo nàng đi loạn, thế là sao? Đặc biệt là Tử Hoa, bộ đội cũng có nhiều chuyện như vậy, còn muốn đi ra ngoài hồ đồ với các người, hắn quả thực là xằng bậy! Bảo hắn lập tức quay lại, các người cũng lập tức trở về, đừng nói với anh con gái gì hết, con gái của anh chỉ có một An An. Đừng nói cái khác, các em cũng không sợ An An biết, cũng không sợ nàng thương tâm sao! An An đối với các em như thế nào? Một mẹ một dì, các em nghĩ gì chứ? Lại ở bên ngoài tùy tiện tìm một người nói là con gái ruột. . . Em lập tức mang chị em trở về!” Nam tử ở điện thoại bên kia “ca” một tiếng đem điện thoại cúp.

“Tôi nghĩ, nếu như những lời này để cho Giai Giai nghe được, nàng nhất định sẽ tan nát cõi lòng.” Lục Minh lạnh lùng nghiêm mặt: “Các người đi thôi, Giai Giai không có các người, nàng cũng sẽ rất tốt, tất cả mọi người chúng ta đều đem nàng là bảo bối trong lòng! Hơn nữa, nàng cũng không nhất định là con gái của bà, có lẽ là người giống người thôi, các người đi đi!”

“Van cầu cậu, cho tôi gặp Giai Giai, tôi sẽ cầm giám định, trở lại thuyết phục cha nàng. . .” Mỹ phụ quấn băng đau khổ cầu xin nói.

“Tôi sẽ không cho Giai Giai nhận một nam nhân cảm thấy con gái là lừa đảo làm phụ thân! Tôi lấy thân phận vị hôn phu của nàng, trịnh trọng nói cho các người, mặc kệ các người có thân phận gì, trong mắt chúng ta, liền ngay cả cái rắm cũng không bằng!” Lục Minh cười lạnh nói: “Ở trong mắt của tôi, các người ngay cả mẹ nuôi của nàng cũng kém hơn, ít nhất, mẹ nuôi còn có công dưỡng dục đối với Giai Giai, các người có cái gì? Hai mươi năm qua, các người dành cho nàng cái gì? Khi nàng cần nhất, các người ở đâu? Bây giờ Giai Giai trưởng thành, các người muốn đem nàng nhận về, dựa vào cái gì a? Đừng nói người nhà bà không muốn nhận, chính là muốn nhận, tôi cũng không đồng ý! Giai Giai nàng bây giờ là vị hôn thê của tôi, tôi có quyền bảo vệ nàng! Đừng nói con gái với tôi, gia đình giống các người vậy, không xứng có con gái như Giai Giai, trên đường cái gần Triều Bình, Giai Giai cũng đem máu tươi cùng tính mạng trả lại cho bà rồi! Bây giờ, việc duy nhất các người phải làma, chính là lén rời đi, làm cho nàng sau này có được những ngày sống an ổn bình tĩnh đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.