Thành phố Lam Hải, Phẩm Trà Quán.
Lục Minh mang theo ba người Trịnh Yêu Đao, lão Vương, còn có lão đầu bẩn thỉu, từ bên ngoài đi nhanh mà vào. Ngày hôm nay, hắn không chỉ muốn mượn chuyện của Lâm Vũ Hàm tới phá giải bí ẩn trong lòng kia, còn muốn nhân cơ hội cùng thủ hạ va chạm, mở một cái hội nhỏ.
Vương Đổng cùng Lại mập mạp chờ ở gian đại sảnh bên ngoài, vừa nhìn Lục Minh, lập tức cười ha ha.
Bọn họ dẫn Lục Minh đến một phòng hạng nhất bên trong, mở rộng cửa, Lục Minh thấy bên trong còn có một người trung niên mập mạp vẻ mặt tươi cười, nam tử trung niên kia so với Lại mập mạp còn có phúc tướng hơn, chỉ là trên trán có một vết sẹo nhỏ hơi mờ, hơi phá hủy đi hòa khí của hắn. Bên người nam tử trung niên kia, còn có một nam tử mặt không biểu tình, khuôn mặt tựa như quan tài, đứng đắn nghiêm chỉnh ngồi ngay ngắn bất động trên ghế.
Vừa nhìn thấy Lục Minh tiến đến, nam tử trên trán có vết sẹo nhỏ vội vàng nhảy dựng lên, dùng loại tiếng phổ thông của người Hồng Kông a a cười nói: “Lục Minh thiếu gia, ngài đã đến rồi, tôi là Giang Tự Lưu, Giang là Giang trong Trường Giang, tất nhiên là Tự vần là Tự, Lưu là Lưu trong nước chảy...”
“Tất cả mọi người ngồi đi, huynh đệ. đây là bạn già mà Lại ca giới thiệu, ở Cửu Long Hồng Kông làm ăn rất được, thái độ làm người phúc hậu, lại đủ nghĩa khí, trước đây là phụ trách kiến trúc cùng hậu cần vận tải...” Vương Đổng trước tiên giới thiệu nam tử có vết sẹo nhỏ kia cho Lục Minh, Lục Minh giơ tay cùng hắn nắm nắm, mỉm cười nói: “Tốt, sau này kiến trúc cùng hậu cần vận tải của công ty cũng giao cho chuyên gia ngài đi!”
“Ha ha, thiếu gia phân phó tôi làm cái gì, thi tôi làm cái đó. Nam tử béo tên là Giang Tự Lưu kia mặt mày rạng rỡ, hắn đương nhiên biết Lục Mirih là có thân phận gì, cũng biết cùng Lục Minh hợp tác là khát vọng mà bao nhiêu cầu cũng không được, kích động cùng Lục Minh nắm tay lại nắm tay, lại hướng về phía mọi người mạnh mẽ gật đầu: “Mọi người có thể gọi là Giang béo, lại hoặc là Giang phì đều có thể, như vậy xưng hô cũng thân thiết hơn!”
Giang Tự Lưu nhiệt tình giơ tay, cùng bọn Trinh Yêu Đao bắt tay một lượt.
Lục Minh thuận tiện giới thiệu bọn Trịnh Yêu Đao cùng Vương kế toán cho hắn. Điều này làm cho Giang Tự Lưu nghe được la hoảng lên. Tán thưởng nhân tài. Tới khi Lục Minh nhắc tới lão đầu bẩn thỉu. Giang Tự Lưu càng nghẹn họng nhìn trân trối một hồi. Liền xin lỗi bất kính.
Lăng Tiêu khuôn mặt như quan tài vừa nghe lão đầu bần thỉu nữa chết nữa sống trước mặt này, lại chính là năm đó Chiến Thần trong quận, đội trưởng đội cảm tử trải qua ba trận đại huyết chiến tại Lão Sơn, cũng nghiêm nghị khởi kính. Lão đầu bẩn thỉu bây giờ sớm đã khôi phục lại bộ dáng dở sống dở chết trước đây. Không giơ tay ra bắt tay. Tại khi Lục Minh giới thiệu thì cũng chỉ là nhàn nhạt gật đầu một cái.
“Lăng Tiêu.” Nam tử có khuôn mặt như quan tài kia, trầm ổn phun ra hai chữ.
“Anh chính là Lăng Tiêu có biệt hiệu Bao Công? Hoan nghênh!” Lục Minh cùng mọi người giới thiệu nói: “Lăng Tiêu hắn là nhân tài mà quân đội trợ giúp chúng ta. Sau này sẽ là người quản lý nhân sự của công ty”
Mọi người vừa nghe biệt hiệu này của Lăng Tiêu, lại xem nhìn màu da mặt hắn, mỗi người đều có chút toát mồ hôi.
Tin tưởng tại dưới sự quản lý của người mặt sắt kia, phỏng chừng muốn đi cửa sau. sợ là thiên nan vạn nan.
Có điều là, như vậy cũng tốt, có một cái khoá giữ cửa, tất cả mọi người an tâm, hơn nữa Lăng Tiêu hắn chính là người của quân đội, có hắn ở đây, như vậy công ty không cần lo lắng.
“Chúng ta đang ngồi đây cũng không phải là nhân vật bình thường, nếu như muốn mở một công ty để kiếm tiền, lại hoặc là muốn kiếm bao nhiêu tiền, đó đều không phải việc khó. Nhưng mà, trong lòng tôi có một kế hoạch, chúng ta phải mở một siêu cấp công ty có độ cao mà bất luận kẻ nào trên thế gian cũng đều không đạt được, giá trị của nó không cách nào định giá. không giống như đám công ty Microsoft vậy, cho dù giá cao tới đâu, chúng nó cũng là có thể dùng tiền là có thể mua được. Công ty này của chúng ta bất luận cái giá trị gì cũng đều không thể trao đổi, hơn nữa, ảnh hưởng đối với mọi người trên thế gian là cực lớn... Chúng ta nghiên cứu phương hướng, thành phẩm sản xuất ra, đều là siêu khoa học kỹ thuật hoặc là vượt thời đại.” Lục Minh quyết định trước tiên khích lệ sĩ khí, cũng làm cho những người tài năng này hiểu được hướng đi trong thời gian tới. Lục Minh quét mắt nhìn mọi người đang ngồi, mỉm cười nói: “Chúng ta có thành quả, cũng có phương hướng nghiên cứu, thậm chí tại Hồng Kông cũng đã sản xuất ra một phân thành phẩm. Đế Vương, Thanh Quan, Lãnh Cung, tuy bốn loại thuốc chỉ là một bộ phận, thế nhưng, còn xa xa không chi thế, chúng ta còn có nhiều thứ đang chờ nghiên cứu, hoặc là chờ sản xuất! Điều mọi người bây giờ phải làm, chính là đem công ty cơ cấu lên, bảo trì bí mật đồng thời lại đi qua các loại con đường bên ngoài, làm cho nó được người trong nước chấp nhận, yêu thích, làm cho vật phẩm vượt thời đại này có thể trọng chấn Hán phong cùng làm dân giàu nước mạnh, tại trong nhân dân làm ra được uy lực lớn nhất!”
“Hay!” Giang Tự Lưu mới gia nhập không lâu, không nhịn được đứng lên hoan hô.
Không chỉ hắn, ánh mắt của Vương Đổng, Lại mập mạp, Trịnh Yêu Đao cùng Vương kế toán đều nóng bỏng lên, thậm chí liền ngay cả Lăng Tiêu như đầu gỗ cùng lão đầu bẩn thỉu nửa sống nửa chết đều tựa như thay đổi thành một người khác.
Lăng Tiêu “ba” đứng thẳng, không tự giác muốn hướng Lục Minh cúi chào.
Lào đầu bẩn thỉu lại giống như lão sư tử thức tỉnh, trong mắt chiến ý cháy hừng hực, chăm chú nhìn chằm chằm vào Lục Minh.
Trải qua mấy ngày này, lão đầu bẩn thiu đã không còn biết nửa vời với Lục Minh giống như trước đây như vậy nữa, vừa rồi bốn loại thuốc theo như lời của Lục Minh, hắn cũng đã hiểu rõ. Bây giờ hắn có chút hiểu được vì sao bọn nam tử lãnh khốc số 2 lại tôn kính Lục Minh như vậy. Bởi vì trên người tiểu tử này rất nhiều bí mật, bất luận lấy ra cái đồ vật gì, cũng đều sẽ làm cho cả thế giới kinh ngạc.
“Hiện nay. chúng ta phải chọn ra địa điểm thích hợp tại Lam Hải, xây dựng thành công ty, tiêu chuẩn bình thường khẳng định không được, người của quân đội đã đáp ứng, bọn họ sẽ dựa theo tiêu chuẩn quân sự, xây dựng cho chúng ta một công ty bí mật, cung cấp cho chúng ta nghiên cứu cùng sản xuất, nhưng giới hạn chỉ ở dưới mặt đất. Trên mặt đất, chúng ta có lẽ là phải tự mình làm tới, tôi mong muốn bất luận thiết kế hoặc là kiến trúc gì, đều cố hết sức làm được cho thật tốt... Các ngài không nên nghĩ ngày hôm nay, các ngài phải suy nghĩ xa một chút, cái công ty này, sau này sẽ là chỗ mà người trên thế giới để mắt quan tâm nhất!” Lục Minh đem bản vẽ mà Trương Thượng Nguyên lão nhân đưa cho, lấy ra đặt ở trên bàn, ý bảo mọi người vây quanh xem: “Chúng ta lấy cái căn cứ quân sự này làm cơ sở, quân đội khởi công ở mặt dưới, chúng ta khởi công ở mặt trên. Bời vì lo lắng người nước ngoài ẩn núp tại trong nước. Cho nên quân đội sẽ công bố căn cứ quân sự chưa đủ an toàn, cho chúng ta thuê lại, bọn họ hiện nay chỉ có thể bí mật trợ giúp xây dựng dưới đáy công ty chúng ta. Bề ngoài chúng ta nhất định phải làm được giống một như một công ty thực sự, đăng kí kinh doanh các loại ô tô hay là máy vi tính....”
“Căn cứ quân sự làm công ty?” Vương Đổng cùng Lại mập mạp kích động đến run cả người.
“Các ngài từ bây giờ trở đi, đều phải có bảo tiêu tùy thân, số 2 sẽ an bài bảo tiêu cho mọi người, đặc biệt là mấy người Vương ca, Lại ca cùng lão Giang là nhân vật đại biểu, càng phải đặc biệt chú ý tới an toàn. Mọi người tại trong lúc đối ngoại hoạt động, phải tận lực tuyên dương, tận lực lên mặt, có lúc càng là đè thấp, càng dễ khiến cho địch nhân hoài nghi. Hơn nữa, cho thuê căn cứ quân sự làm công ty, cũng không có khả năng đè thấp đến không có người biết, chúng ta nói rõ là công ty kinh khủng, tiền nhiều lực mạnh, có quyền có thế, biểu hiện ra là chúng ta muốn cùng rất nhiều công ty lớn hợp tác, dùng tiền trao đổi kỹ thuật chủ yếu của người khác, làm ra bộ dạng trâu bò.” Lục Minh vừa nói. Vương Đổng, Lại mập mạp, Giang Tự Lưu đều cười ha hả, cái khác có lẽ là không được, nhưng muốn nói giả vờ trâu bò, cái này quả thực là mặt mạnh của bọn hắn !
“Về mặt kiến trúc thì giao cho tôi đi!” Giang Tự Lưu vỗ ngực.
“Cái khác không được, phương diện giả vờ trâu bò giao cho tôi cùng Vương ca đi!” Lại mập mạp cũng mạnh mẽ gật đầu.
“Hiện giờ đang thiếu nhân viên, có điều là mọi người nếu có bạn bè tin được , có thể giới thiệu tham dự, ý đồ của cá nhân tôi, kỹ thuật quan trọng giao cho công nghiệp quân sự, một ít nhân viên công tác bên ngoài, hay nhất là trải qua các loại học tập huấn luyện, sàng lọc nhiều lần, cuối cùng xác định là người thích hợp, mới cho làm nhân viên tiếp xúc.
“Điểm này bên phía Hồng Kông làm rất khá, chúng ta có thể tham khảo.” Lục Minh nhìn về phía Lăng Tiêu, thân là quản lý bộ phận nhân sự, trách nhiệm của Lăng Tiêu là nặng nhất, cũng là khó khăn nhất. .
“Rõ, tôi sẽ tuyển chọn nhân viên nghiêm ngặt nhất.” Lăng Tiêu nghiêm nghị đứng thẳng, trầm giọng như sắt trả lời
“Về mặt bảo an, sẽ có lượng lớn bộ đội xuất ngũ đến đây, an bài như thế nào, huấn luyện ra sao, liền giao cho ngài.” Lục Minh lại nhìn về phía lão đầu bẩn thỉu, lão gia này không nói lời nào, gật đầu, lửa hừng hực trong con ngươi càng cháy sáng hơn.
Lục Minh lại tại trong các chi tiết về các mặt, cùng mọi người thương lượng hơn mười phút.
Tay hắn cơ hồ bốc lửa.
Nha đầu Lâm Vũ Hàm kia bưng một chồng văn kiện đi vào Phẩm Trà Quán, Lục Minh bảo nàng đem văn kiện đưa cho bọn Vương Đổng, Lại mập mạp.
Không xem không biết, vừa nhìn liền nhảy dựng...
Vàn kiện Lâm Vũ Hàm nàng ký tên có nhiều nhược điểm trí mạng, cực dễ để chui qua kẽ hở.
Có điều là, cũng khó trách, nàng mới vừa giao thiệp với xã hội, vốn là cô gái trong nhà được chiều chuộng, chỉ là vì hướng cha mẹ chứng minh thực lực của chính mình, mới chủ động đứng ra làm nữ cường nhân, nào có như bọn Vương Đổng Lại mập mạp lăn lộn nhiều tại xã hội. Hơn nữa, liền ngay cả Vương Đồng cùng Lại mập mạp, cũng không biết phải mất bao nhiêu học phí, mới có được khôn khéo ngày hôm nay.
“Lâm Vũ Hàm này, cái công ty Khải Minh Tinh này, hình như là công ty cặp da đi, chủ nhân phía sau của nó, hẳn là là Tam Tinh Hàn Quốc, kỹ xảo của công ty này quen dùng chính là hướng công ty trong nước lừa tiền, sau đó mang tất cả chạy trốn.” Vương Đổng nói làm cho Lục Minh cùng Lâm Vũ Hàm đều điên cuồng toát mồ hôi.
“Nhưng mà , bọn họ có công ty a, chúng ta còn tham gia tiệc tối nhân viên của công ty hắn.” Lâm Vũ Hàm đã từng nhiều lần tự mình thị sát qua cái công ty Khải Minh Tinh kia.
“Cô tới công ty kia, phỏng chừng chính là công ty của Tam Tinh mở! Nó cùng Khải Minh Tinh liên thủ gạt người, phổng chừng tờ hợp đồng này của cô chính là một tờ giấy trắng, may là xem như cô thông minh, tương đối cẩn thận, bị lừa không nhiều lắm. chỉ là nhân dân tệ.” Một câu biểu dương cuối cùng của Vương Đổng, càng làm cho Lâm Vũ Hàm dở khóc dở cười, xã hội này cũng quá đen tối đi? Đi lừa như vậy cũng có? Tên này cũng thật điên cuồng, không sợ mình tức giận trả thù? Tròn một trăm vạn tệ a, những người đó có gan lớn như vậy, thật sự nuốt không của mình một trăm vạn?
“Chuyện đám Hàn Quốc, từ từ rồi tính sổ, bây giờ chuyện xe kim loại hiếm phải làm sao bây giờ? Rõ ràng chỉ được dùng xe năm tấn, bọn họ lại dùng xe mười lăm tấn, cứ như vậy tiếp nữa, vậy còn không lỗ chết sao?” Lục Minh hỏi Vương Đổng cùng Lại mập mạp xem có biện pháp nào không.
“Bọn họ vừa rồi còn phái tới ba mươi tấn đại tha tạp...” Vành mắt Lâm Vũ Hàm đỏ lên, nàng bị đám chuột túi úc này khi dễ quá mức.
Lục Minh vốn định hỏi ôn Hinh phu nhân một câu, có điều là Lâm Vũ Hàm rất sợ cha mẹ mình sẽ biết chuyện này, vội vàng ngăn cản.
Nàng nói ngày hôm nay là ngày kỷ niệm đám cưới của cha mẹ, hai người họ đang bởi vì con gái ký hợp đồng thành công, tâm tình, không tồi, đang chuẩn bị hảo hảo chúc mừng, nếu như để cho bọn họ biết, vậy phỗng chừng sẽ tức giận đến ngã xuống đất, trực tiếp tiến vào bệnh viện.
“Như vậy à...” Lục Minh biết rõ che giấu khẳng định không giấu được, bây giờ còn phái ngậm bồ hòn làm ngọt, cũng quá mức chấp nhận rồi. Hắn vừa nhìn bọn Vương Đổng cùng Lại mập mạp cũng không có nghĩ ra biện pháp, mang chút phiền não đứng lên đi lại, bỗng nhiên, nhìn tượng điêu khắc “Lưu Hải Hí Kim” trên vách tuờng. làm cho trong lòng hắn linh cơ khẽ động, hắn chợt nhớ tới một người.
Bán lĩnh của người này tại trên thương trường, cũng không thua gì ôn Hinh phu nhân, hơn nữa cũng là một người tuyệt không bao giờ chịu thiệt thòi.
“Hoa tỷ, chị cứu mạng a, em bị người khi dễ !” Lục Minh lấy điện thoại cầm tay ra gọi cho Hoa tỷ, không nói là Lâm Vũ Hàm, trái lại nói hắn bị người khi dễ .
“Ai dám to gan khi dễ em như vậy? Nói, lão nương lập tức trừng trị hắn!” Hoa tỷ là một người trời sinh bênh người của mình, nàng cảm thấy ngoại trừ mình, ai cũng không thể khi dễ Lục Minh, hắn là bảo bối đệ đệ của mình, khi dễ hắn chính là khi dễ mình!
“Là như này, em bị đám chuột túi úc lừa.” Lục Minh đem chuyện vừa rồi nói ra, lại đem hợp đồng đọc cho nàng nghe một lần.
“Đứa ngốc, chuyện đơn giản như vậy, làm sao em lại kêu người cứu mạng . Bình thường em cũng thông minh lắm mà, làm sao lại ăn phải ngậm bồ hòn a?” Hoa tỷ vừa nghe cười ha hả: “Chị dạy cho em một biện pháp, cho đám chuột túi úc kia nôn ra máu! Hợp đồng thì tính là cái gì, hắn chui khe hở của em, em lại không chui kẽ hở của hắn sao? Nghe đây. em phải làm như này...”