Dù trong lòng không thích nhưng chung quy cũng là người của Lâm gia, Tô Noãn ngoãn ngoãn chào hỏi:” Chào bác gái cả.”
Người phụ nữ trung niên kéo mạnh Tô Noãn đến ghế sô pha, ánh mắt chán ghét hướng mọi người xung quanh nói:” Nào đến đây, cùng mọi người trong nhà giới thiệu, đây là Tô Noãn.”
Hôm nay đại thọ gia gia, người trong Lâm gia đều tề tụ đông đủ, trong đó có nhiều người Tô Noãn không quen biết. Nhiều người nghe giới thiệu cũng bắt đầu hỏi thăm thân phận của Tô Noãn, lúc này có một bác gái lớn tuổi ngồi gần Tô Noãn cùng lên tiếng:” Còn tưởng là ai thì ra là Tô Noãn đã về, nhìn qua trang phục cũng không tệ, ít nhất không làm mất mặt mũi Lâm gia.”
Đột nhiên, Lâm Dao đứng bên cạnh chỉ tay vào vòng cổ của Tô Noãn:” Này, trang sức này không phải là bộ trang sức mới nhất của M&H tên Không Tưởng?
Nghe Lâm Dao nói đã thu hút nhiều ánh mắt tò mò của mọi người, thương hiệu trang sức M&H là thương hiệu cao cấp, xa xỉ nhất, hơn nữa ” Không Tưởng” chính là một bộ trang sức gồm có ba món: vòng cổ, lắc tay và hoa tai. Càng phải nói thêm, bộ trang sức này chưa được bán trên thị trường, chỉ mới được quảng bá hình ảnh và thiết kế.
Mẹ Lâm Dao liếc nhìn qua từ trên xuống dưới Tô Noãn, sau đó lại nhìn vào cổ của nàng:” Dao Nhi, con nói bậy gì đó? Căn bản ” Không Tưởng” chưa được bán trên thị trường, cái này chẳng qua chỉ là hàng giả thôi.”
Lâm Dao kéo cổ tay của Tô Noãn lên nhìn chăm chú rồi kêu lên:” Mẹ, lắc tay này cũng với thiết kế Không Tưởng giống nhau như đúc, không thể sai được, mấy ngày trước còn cùng Tuyên tỷ có đến Luân Đôn tham dự buổi ra mắt của Không Tưởng đã nhìn thấy qua.”
*Bản Quyền Edit thuộc về tác giả Trương Y Y. Đăng tải ngày 31/12/2018.
Lâm Dao vừa nói xong, lại kéo thêm nhiều người tò mò muốn tới nhìn, lòng Tô Noãn trầm xuống, thương hiệu M&H cô đã từng nghe qua, bất quá bộ trang sức này tuyệt đối không thể là bộ Không Tưởng. Lâm Dao khẳng định như thế có phải lại muốn làm nhục nàng không?
Trước đây, Lâm Dao cũng tìm đủ cách để châm chọc mỉa mai nàng, xem ra hôm nay Lâm Dao cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này. Nghĩ như vậy, Tô Noãn trong lòng cười lạnh:” Bác gái nói không sai, cái này chỉ là hàng nhái trên thị trường, không đáng giá bao nhiêu tiền.”
Lâm Dao nhìn Tô Noãn đang cười tươi, trong lòng càng chán ghét, lại nghĩ đến Tô Noãn làm sao có đủ tiền mua được trang sức quý giá như thế, liền châm biếm nói:” Là ta nhìn lầm rồi, bất quá Tô Noãn à, hôm nay người đến đây toàn là người có thân phận mà cô lại đeo trang sức như thế đến thật làm mất mặt mũi gia gia quá.”
Bác gái cả cũng lên tiếng:” Tô Noãn con cũng thật là, biết nó không đáng giá thì đừng mang theo chứ, nếu như người khác cũng như Dao Dao nhìn lầm nó là bộ trang sức Không Tưởng thì sao? hôm nay con đến Lâm gia, nếu để người ta nghĩ nhầm Lâm gia lại đeo hàng nhái thì phải chăng truyền đi thành trò để thiên hạ chê cười à.”
Tô Noãn nắm chặt thành quyền, cắn môi không nói câu nào. Mẹ Lâm Dao liếc mắt nhìn nàng một cái nói:” Dao Dao, mẹ nhớ con có một bộ trang sức không thích phải không, đi lấy đưa cho Tô Noãn mang vào đi.”
Lâm Dao bĩu môi nhìn mẹ:” Mẹ, con không phải không thích mà bị mất một hoa tai rồi, cha nói khi nào về thì sẽ tìm cho con.”
Bà trừng mắt nhìn Lâm Dao:” Kêu con đi lấy thì đi đi, sao nói nhiều thế. Dù có thế nào cũng là hàng thật.”
Tô Noãn nghe thế, trong lòng càng thêm lạnh, những người này đúng là tại mỗi thời khắc đều không quên châm chọc nàng một phen. Tô Noãn cười cười nói:” Cám ơn bác gái, Lâm Dao thích thì cứ để lại cho nàng dùng, lần này con trở về đúng là chưa thu xếp chu đáo.” Nói đến đó, liền tháo bộ vòng tay, vòng cổ trên người mình xuống
- -----------------
CẦU VOTE