Sóng Gió Học Đường_Vẫn Cứ Thích Em 1.

Chương 32: Chương 32: Thôn tính.




Quay trở lại Việt Nam sau những ngày vui vẻ ở Pháp, nó và hắn lại phải chuẩn bị cho những dự án sắp tới.

Về phần cuộc thi, bây giờ nó đã không cần phải lo gì nữa rồi. Mẹ hắn và lũ đồng bọn đã chuẩn bị đâu vào đấy cả.

Cùng trở về trụ sở ở ngoại ô thành phố. Trên gương mặt lại là chiếc mặt nạ quen thuộc. Giọng nói lạnh lùng của hắn vang lên.

- Xin hỏi ngài Trần Đại đã điều tra như thế nào rồi_sự lạnh lùng toả ra từ hơi thở của hắn làm cho tên Trần Đại kia sợ mất mật.

- Triển chủ tôi đã tìm được kẻ bán tin của chúng ta cho bên kia rồi, tôi sẽ bắt người lại đến lúc đó Triển chủ cứ tra rõ là được rồi ạ_thật ra thời gian qua ông ta là đi tìm kẻ thế mạng cho mình. Việc bản thân ông ta là người vì tiền mà bán tin cơ mật của tổ chức nếu bị Khiết chủ và Triển chủ biết được chẳng phải lão sẽ chết chắc hay sao. Tìm được một tên đàn em có gia cảnh túng thiếu, đem người nhà ra đe doạ hắn là xong. Thế là ông ta sẽ thoát tội thôi.

- Tốt, việc huấn luyện như thế nào rồi_lão già Trần Đại này muốn tìm một kẻ thế mạng sao, cũng tốt…như vậy chơi sẽ càng vui hơn.

- Khiết chủ việc chuẩn bị đã sắp đến giai đoạn cuối rồi_bỗng dưng ông ta có dự cảm xấu là như nào nhỉ.

- Được vậy tiếp tục làm những chuyện mà ông nên làm đi_hơi thở từ địa ngục, giọng nói của tử thần chính là những thứ mà Trần Đại cảm nhận về nó lúc này, ông ta bắt đầu cảm thấy sợ hãi…

-...._Trần Đại.

…………………

Biệt thự nhà hắn.

Nó ngồi trước dàn máy tính siêu tiên tiến cùng với hệ thống màn hình không gian ba chiều hiện đại không ngừng thao tác.

Từng cử động liền mạch dứt khoát nhưng rất đẹp mắt được tạo nên.

Nó đã tìm hiểu được rất nhiều thông tin từ phía nhà họ Trịnh. Màn bảo vệ của bọn họ cơ hồ đã bị nó đánh sập không còn một mãnh giáp nhưng bọn họ vẫn không hề hay biết rằng mình đang lâm vào nguy hiểm.

- Xong rồi sao_hắn hỏi nó khi thấy cửa phòng được mở khoá.

- Umk, xong rồi.

- Sao em không để cho cấp dưới làm, tự làm chi cho cực thế.

- Em muốn tự tay mình làm cho bọn họ lụi tàn mà không thể chống trả, cảm giác đó rất tuyệt_nó trả ôm hắn giọng nói càng trở nên âm trầm.

- Ừ, rất đã_hắn cũng ôm lại nó. Riết rồi không biết hai ông bà này thuộc hành tinh nào luôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.