Song Kiếm

Chương 108: Chương 108: Tứ Cường




“5, 4, 3...” Quần chúng cùng nhau hô lên những con số đếm ngược của chiếc thùng, mắt thấy sắp đuổi không kịp rồi, thì lại thấy Đường Hoa nghiến răng moi từ túi Càn Khôn ra toàn bộ gia sản 12 kim phất tay một cái, rốt cục ở 0,1 giây cuối cùng mở được thùng báu.

“Xời...” Bọn quần chúng có vẻ không khoái lắm. Bởi vì tốc độ của cái thùng thì nhanh, cho nên người muốn bắt nó phải đuổi theo ngay từ đầu mới được, có điều đối thủ của ngươi lại không cho ngươi được như ý, thế nên trong vòng 20 người đến hiện giờ duy độc có Phá Toái và Đường Hoa dưới tình huống không có đối thủ quấy nhiễu mới lấy được. Chữ “xời” này đại biểu cho tâm lý u ám của mọi người, đương nhiên cũng không thể bài trừ lý do thanh danh không tốt của Đường Hoa được.

Được một cái lệnh bài cống hiến sư môn: giao lại cho môn phái thì có thể lấy được một bản kiếm quyết! Không tệ không tệ không tệ... Đường Hoa hớn hở ném nó vào trong túi Càn Khôn.

Phong Vân Nộ lúc này chẳng có tâm đâu mà ganh tỵ nữa, hắn đang thầm đếm ngược thời gian. Hắn trông thấy thái độ không nhanh không chậm sau khi lấy được thùng của Đường Hoa thì trong lòng rất là mừng. Nhiều người cho rằng hắn dốt hắn ngu, nhưng mà thực ra thì ngược lại, hắn cực kỳ khôn khéo, hắn rất biết lợi dụng tất cả mọi thủ đoạn có thể sử dụng được để sử dụng. Chẳng hạn như là việc mang áo giáp để chiến đấu, nếu không phải là gặp Đường Hoa mà là những máy bay chiến đấu khác, thì phần thắng của hắn rất là to, đồng thời cái giá phải trả cũng nằm trong vòng chấp nhận được. Nên nhớ rằng cứ vượt qua được một vòng thì tiền thưởng đạt được sẽ cao hơn một phần, kèm theo đó là thanh danh sẽ đề cao lên. Thanh danh có lẽ không có tác dụng lớn đối với người khác, nhưng mà với kẻ đứng đầu một bang như hắn thì nó vẫn còn rất hữu dụng.

Nhưng cũng bởi vì hắn quá khôn khéo, mà người khôn khéo thì thường hay thiếu quyết đoán, nên thành ra lâm trận dễ đưa đến do dự không quyết, vì hắn cứ phải chờ đến khi đưa ra được phán đoán có lợi nhất. Hắn thật không ngờ rằng lúc mà mình bảo dừng tay thì tên Đường Hoa này một chút mặt mũi cũng không cho, nhấc tay lên là tạc ngay, cuối cùng tạo thành tình thế chật vật như vừa rồi. Cũng phải biết rằng thân thủ của hắn không có gì đặc sắc, hắn có thể có được vị trí đệ nhất cao thủ của Nga Mi, rồi một trong ba đại cao thủ trên giang hồ, đều là nhờ có bộ áo giáp của hắn cả. Nếu không có nó, hắn chẳng là cái gì cả, không có danh tiếng, không có tiền, không có gái đẹp... Đừng tưởng rằng gái đẹp đều có khuynh hướng tự ngược đãi bản thân, cứ phải nhè thằng nghèo mà lấy, đó chỉ là trong chuyện cổ tích thiếu nhi thôi. Tất nhiên, cũng đừng có nghĩ rằng gái đẹp thích được gả cho người giàu nứt đố đổ vách, chín phần mười nữ giới đều theo đuổi cảm giác ấm áp cùng gia đình, và cả cảm giác an toàn nữa, mà điều trùng hợp đó là người cực giàu và cả người cực nghèo đều không cung cấp được hai điểm này. Như những câu chuyện thần thoại thời cổ đại chẳng hạn, chả phải đều là mong nhà gái đưa của hồi môn cho mình để mình thành địa chủ đó sao?

Đã nói nhảm xong! Bởi vì Đường Hoa cũng không biết chi tiết về vũ khí bí mật của Phong Vân Nộ, cho nên sau khi lấy được thùng xong cũng không có truy kích tiếp, thế là cuối cùng Phong Vân Nộ cũng có thể thoát ly được trạng thái chiến đấu. Đến khi giao chiến trở lại, Đường Hoa cùng với tập thể quần chúng đều “Ô?” lên một tiếng, bởi vì Phong Vân Nộ bắt đầu mất máu!

Phong Vân Nộ trước ánh mắt nghi hoặc của Đường Hoa thì thản nhiên mỉm cười, nói: “Đã ta không thể thắng được, vậy cũng không tất yếu phải khiến cho ngươi cũng phải thua. Lại nói, mấy người xem người ta chờ cũng thấy ngán rồi. Lần này coi như là kết cái tình bằng hữu đi, trước kia có những chuyện gì không vui thì đều nên bỏ qua nhé, nếu ngươi có rảnh thì tới bang Tam Thương của ta ngồi chơi.”

“... Nhất định nhất định!” Đường Hoa lại bắn sét ra, đánh cho Phong Vân Nộ thành bụi tro, trong lòng tuy rằng vẫn còn buồn bực như trước, nhưng cũng cho rằng mình phải nhận định lại tên kẻ thù đầu tiên trong trò chơi này.

Chiêu này của Phong Vân Nộ thật là đẹp, từ đầu tuy quần chúng vẫn mong sẽ chứng kiến được cảnh lưỡng bại câu thương nên cực kỳ bất mãn với hành vi nương tay của hắn, nhưng vẫn có phần lớn người tỏ vẻ tán thành với nhân phẩm của Phong Vân Nộ. Ít nhất thì mọi người cũng đều cho rằng Phong Vân Nộ là một người khá là ổn.

Trận chiến này tuy Đường Hoa thắng, nhưng mà Phong Vân Nộ dù bại vẫn vinh.

Trở lại ghế ngồi, Tôn Minh mặt không biểu tình, nói: “Tên này có vấn đề.”

“Ừ!” Đường Hoa gật đầu, mình và Phong Vân Nộ tiếp xúc đâu phải là chuyện mới ngày một ngày hai, nhưng chưa bao giờ phát hiện thấy hắn còn có một nhân cách vĩ đại như thế.

“Có nghe nói chưa, Tam Thương Vô Cực định lấy lại bang của mình, Phong Vân Nộ cũng đồng ý nhượng lại, nhưng cuối cùng lại phát sinh chút chuyện, trong mười tên đường chủ thì có tám không tán thành chuyện này. Trong tám người này thì có bốn là nòng cốt từ lâu của Tam Thương đó.” Tôn Minh nói đến đây thì huých huých Đường Hoa: “Ây! Ta định hạ thủ từ bên Công Chúa để moi ra bí mật đao thương bất nhập của Phong Vân Nộ đấy.”

“Ngươi nghĩ hay nhỉ, cho dù Công Chúa có biết thì ả lại đi nói với ngươi à?”

“Ngươi còn có điều chưa biết, nữ giới khi mà có bí mật phải giấu thì sẽ rất khó chịu, thường thường sẽ đi nói với bạn thân của mình. Mà bạn thân của Công Chúa thì trùng hợp là ta cũng có biết. Ta định thử xem.”

“A? Ngươi còn có món này nữa à? ... Moi ra được rồi thì đừng có vội lộ ra, phải xem xem có khả năng bắt chẹt được hắn không cái đã.” Đường Hoa trong nháy mắt đã quên mất tiêu chuyện người ta vừa nương tay cộng nhường chỗ tốt cho mình rồi.

“Đương nhiên, thằng nhãi này nào giờ ta nhìn thấy đã không khoái rồi!”

“Vì sao? Hắn có diệt toàn môn phái của ngươi đâu?”

“Anh tuấn, nhiều kim, còn trẻ phong lưu, bên người thì gái đẹp nhiều như mây, cái nào cũng đủ để trở thành kẻ thù chung của toàn thể nam giới cả.”

“Ừ ừ!” Đường Hoa cuối cùng cũng biết rõ là vì sao trước giờ vẫn không vừa mắt Phong Vân Nộ rồi, có lẽ nguyên nhân chính là ở chỗ này đây. Thân là tầng lớp thảo dân trong xã hội, thì nhất định phải căm thù tầng lớp quý tộc lũng đoạn thị trường, lũng đoạn gái đẹp: “Trên thân còn bao nhiêu tiền?”

“Ba kim, cho vay nặng lãi hết cả rồi.”

“Có chút ít còn hơn không có.” Đường Hoa mở bảng giao dịch, lấy qua ba kim.

* * * * * *

Nữ giới mà chơi trò chơi... thì trừ trường hợp có tiền trong hiện thực đắp vào, còn không thì sẽ luôn lạc hậu hơn nam giới một ít. Chẳng hạn như trong rất nhiều trò chơi có nghề nghiệp vú em đấy, những người có kinh nghiệm đều biết là chọn vú em thì tốt nhất nên chọn nam, nếu không thì chọn GAY cũng được, chứ nếu mà vào bản đồ riêng cùng vú em nữ giới thì không những độ nguy hiểm cao, mà hiệu suất cũng xuống thấp nữa. Thứ nhất là bởi vì tinh thần chuyên nghiệp, thứ hai là bởi vì người chơi nữ thường thích nói chuyện phiếm, thứ ba là nữ giới thì hưởng thụ quá trình, còn nam giới thì lại hưởng thụ kết quả...

Như trong Song Kiếm này, thì trong bát cường chỉ rặt toàn nam giới.

Huy Hoàng đánh với cao thủ X, cao thủ X là người chơi pháp sư, kỹ năng khống chế rất nhiều, đồng thời còn có tiên khí chuyên dụng có thể cam đoan đạt được tỷ lệ thành công nhất định nữa. Nhưng mà kỹ năng khống chế cũng có nhược điểm của nó, chẳng hạn như “Ngủ” thì thời gian cooldown ngắn, thời gian tác dụng dài, nhưng trong thời gian đối phương đang ngủ thì không nên công kích, bởi vì nếu công kích thì đối phương sẽ tỉnh dậy, bởi thế trong thời gian này ngươi chỉ có thể bổ sung lại sinh mệnh và pháp lực của mình, có điều đối phương ở trong trạng thái ngủ thì cũng tự động hồi phục sinh mệnh, pháp lực của hắn. Còn trạng thái “Định” thì có thể công kích, nhưng mà thời gian cooldown dài, thời gian tác dụng lại ngắn.

Kỹ năng “Cuồng” càng không nên sử dụng, bởi vì khi bị cuồng lên, thì lực công kích sẽ tăng gấp đôi, đồng thời cũng tự động công kích tất cả mọi mục tiêu có thể công kích được, mà trong lúc đấu tay đôi thì mục tiêu chỉ có mỗi một đứa là mình, trừ khi mình chán sống, chứ nếu không thì không xài vẫn hơn.

“Giam kỹ năng”, cái này không những có thời gian tác dụng ngắn, mà lại chẳng có tác dụng bao lăm đối với đối phương có tiên kiếm vốn có lực sát thương lớn, bởi vì những công kích phổ thông của người ta cũng đã mạnh rồi.

Cái duy nhất xài ngon là dùng “Giảm tốc” để chơi diều, nhưng mà Huy Hoàng xuất kiếm thật là quá nhanh đi, bên mình vừa mới xuất ra được một cái kỹ năng, thì Huy Hoàng đã bay vào phạm vi công kích rồi, sau đó mình còn chưa có kịp quay người chạy trốn thì kiếm của hắn đã công kích lên thân.

Huy Hoàng thắng!

Phá Toái đánh với cao thủ XX, cao thủ XX có được một thanh tiên kiếm tam giai, đồng thời cũng có kiếm quyết khá cao, mà thao tác thì cũng rất tốt. Có điều Phá Toái ngoại trừ cũng có được những đặc điểm đó, thì còn có được thêm con bài là tiên kiếp nữa, cán cân nghiêng về bên nào nhìn qua cũng rõ.

Phá Toái thắng!

Trò diễn chính xuất hiện cuối cùng: Sát Phá Lang đánh với Phi Thường Kiếm!

Nhìn thì có vẻ như không có gì đáng so sánh, nhưng mà cục diện lại là một tràng kịch liệt mà mọi người chẳng ai ngờ. Sát Phá Lang khá là đau đầu với đặc tính của Huyễn Vũ Nguyệt Ẩn kiếm, tuy hắn luôn muốn chọi cứng với Phi Thường Kiếm theo kiểu ngươi chém một kiếm thì ta cũng chém một kiếm, nhưng mà Phi Thường Kiếm lại rất khéo léo lợi dụng ánh mặt trời cùng với kỹ năng tàng hình của bản thân, lần lượt hoá giải từng đợt từng đợt ý đồ chọi cứng của Sát Phá Lang, chuyển thành chiến thuật du kích.

Có thể đến được vòng này, tất nhiên phải có vài lá bài tẩy. Sát Phá Lang chịu thiệt là bởi vì hắn không biết được bao nhiêu thông tin về đối thủ, thậm chí hắn chẳng hề biết được nộ khí kiếm anh của Phi Thường Kiếm là kỹ năng thế nào. Nhưng mà Phi Thường Kiếm định dựa vào chiến thuật du kích để tiêu hao dần Sát Phá Lang cũng chỉ có thể là một sự ảo tưởng, bởi vì thanh Ma Kiếm kia của Sát Phá Lang thực quá mức dũng mãnh, tấn công thì có thể trí mạng, hộ thân thì có thể bảo hộ bình an...

Trận chiến đấu này hai người đều hết sức cẩn thận, thậm chí có thùng bay qua bên cạnh cũng không hề liếc mắt đến. Theo thời gian trôi đi, Sát Phá Lang dần dần hiểu rõ hơn về đặc tính của Huyễn Vũ Nguyệt Ẩn kiếm, hắn không những đã bắt đầu chuyển từ chín thủ một công thành năm thủ năm công, mà đồng thời còn bắt đầu chủ động tranh thủ chiếm trước nguồn lợi ánh sáng nữa.

Đây là một trận không chiến tiêu chuẩn, giống hệt như những máy bay chiến đấu trong hiện thực, việc chiếm được vị trí có lợi là mục tiêu hàng đầu. Phi Thường Kiếm thuộc dạng máy bay chiến đấu tàng hình, còn Sát Phá Lang thì là máy bay tiêm kích loại mạnh. So sánh hai bên với nhau, thì bên Phi Thường Kiếm tuy xuất quỷ nhập thần, nhưng lực công kích, lực phòng ngự và mấy loại tính năng khác rõ ràng thấp hơn Sát Phá Lang. Sát Phá Lang là phi cơ có lắp đặt hệ thống radar, tính năng linh hoạt đa dạng, uy lực công kích thì cực mạnh, mà đồng thời còn có giắt thêm hai quả đạn đạo hồng ngoại tự động dò tìm, có năng lực một kích trí mạng. Tuy lần đầu đánh với phi cơ loại này, khó truy tìm được thân hình của đối thủ, nhưng mà một khi thời gian phi hành vượt qua một ngàn giờ thì kinh nghiệm đã già dặn, trong khi du đấu sẽ nhạy bén phát giác được nhược điểm của đối phương, cuối cùng tiến hành chiến thuật đâm sầm vào nhau cực hung ác để chèn ép không gian hoạt động của đối thủ, buộc đối thủ phải sử dụng đến một quả đạn đạo duy nhất đang có để chọi cứng với mình.

Cơ hội! Đường Hoa, Huy Hoàng, Phá Toái và mấy cao thủ ở đây đều hô lên ở trong lòng, lúc này chính là lúc Phi Thường Kiếm vừa mới chiếm được địa hình có lợi, nhưng không ngờ Sát Phá Lang đã sớm đặt bẫy nơi đây. Phi Thường Kiếm vừa chiếm được vị trí, còn chưa có khởi động kỹ năng tàng hình thì trên thân đã loé lên năm chữ màu kim: Lưu Quang Tru Tiên Trảm!, vội vàng đưa tiên kiếm hộ thân, sau một trận chặt chém thì tuy có tiên kiếm bảo hộ nhưng phần lớn sinh mệnh đã bị mất rồi, lúc này Sát Phá Lang nhân kiếm hợp nhất cũng vừa lúc bắn đến, thoải mái trảm cho Phi Thường Kiếm thành ánh trắng.

Sát Phá Lang thắng!

* * * * * *

Tứ cường đã được xác định, sau khi nghỉ ngơi chính là vòng bán kết giữa Phá Toái, Huy Hoàng, Đường Hoa và Sát Phá Lang!

Phá Toái, Huy Hoàng với Đường Hoa trong thời gian giải lao thì đến một quán rượu nhỏ, ngồi nghiên cứu tình thế, sẵn tiện nhận phỏng vấn từ Tôn Minh.

Huy Hoàng đối với câu hỏi của phóng viên thì rất thản nhiên trả lời: “Ta không có khả năng vào được trận chung kết.” Hắn tự biết bản thân, vốn mục tiêu của hắn chỉ là tiến vào vòng 20 người, nhưng không ngờ vận khí lại tốt, gặp được một pháp sư chơi kỹ năng khống chế. Kỹ năng khống chế tuy rất lợi hại, nhưng mà nó cũng có thiên địch, đó chính là “nhanh”. Cho nên trong lòng Huy Hoàng cũng cảm thấy mình thật sự rất là may mắn, có điều hắn cũng tỏ vẻ rằng mình sẽ căn cứ theo thái độ học hỏi để đánh đàng hoàng mỗi trận thi đấu, sẽ không vì trình độ không đủ mà bỏ cuộc.

Tôn Minh đưa ra câu hỏi rằng Phá Toái hy vọng đối thủ của mình là ai nhất, thì Phá Toái trầm tư thật lâu sau, trả lời: “Một trái tim nhiệt huyết, hai bàn tay sẵn sàng.”

Đường Hoa khi được hỏi đánh với Sát Phá Lang sẽ có bao nhiêu phần thắng, đã trả lời: “Sát Phá Lang chẳng qua chỉ là hàng nhãi nhép, câu nói này nếu ta thắng thì phát. Kỳ phùng địch thủ, vận khí sẽ trở thành mấu chốt của thắng bại, câu này nếu ta thua thì phát.”

Bởi vì phóng viên thì thân chẳng một đồng, mà hai người còn lại thì nhà dột tường chơ vơ, cho nên đành để người được phỏng vấn là Phá Toái phụ trách trả thầu!

* * * * * *

Kết quả rút thăm:

Phá Toái VS Huy Hoàng!

Sát Phá Lang VS Đường Hoa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.