Tần Nghiên đương nhiên nhớ đưa thiệp mời cho Chương tổng của Tứ Phương Kiến Trúc, Điền tổng của Ái Trân Rượu Nghiệp cùng với người trung gian Lộ Nam, nhưng Chương Kỳ có thể là quá bận, không tới tiệc đóng máy, Điền Ái Trân thì có mặt.
Số ghế của Lộ Nam và chị ta gần nhau. Hai người họ cũng không quen biết ai trong đoàn phim, chỉ ngồi ở trên ghế tán gẫu câu được câu không.
Tần Nghiên sắp xếp vị trí là có chú ý, trong giới giải trí diễn viên hoặc nhân viên công tác đều là nhân tinh, cho nên tiệc đóng máy sẽ không nhảy ra tình tiết cũ rích như có kẻ ngớ ngẩn chướng mắt Lộ Nam mà khiêu khích/ức hiếp cô. Trên thực tế, có thể ngồi trên 2 bàn này, hoặc là nhà đầu tư, hoặc là nhà tài trợ, hoặc là bạn bè của họ, đoàn phim tới kính rượu đều vô cùng cung kính.
Điền Ái Trân nói với Lộ Nam: "Chị chỉ đầu tư hơn 300.000 tệ, Chương tổng đầu tư 2 triệu tệ lại không tới, thật là vững vàng."
Lộ Nam cười: "Phong cách làm việc của mỗi người bất đồng, chị Điền có lẽ thuộc kiểu việc gì cũng tới tay."
"Úi chà, mỗi lần nghe em nói đều thấy cái miệng này thật là ngọt." Hôm nay không phải xã giao, Điền Ái Trân uống rượu vào cũng trở nên tùy ý hơn: "Mà này, sau tết Dương em phải tới tổng công ty dự họp phải không?"
Lộ Nam gật đầu.
Điền Ái Trân nói đùa: "Năm nay thị trường Hoa An náo nhiệt như vậy, giám đốc Lộ e rằng sẽ thăng chức nha."
"Chị Điền đừng đùa em nữa." Lộ Nam lắc đầu: "Có đầy giám đốc thành phố giỏi giang hơn em, em chẳng qua là may mắn, gặp được những Nhà tiêu thụ phối hợp cao thôi. Năm sau em khẳng định còn phải tiếp tục ở Hoa An phục vụ mọi người."
Điền Ái Trân nghe lời hiểu ý, biết Lộ Nam không muốn chuyển đi, nụ cười trên mặt cũng chân thành thêm vài phần. Vốn dĩ, xưởng và Nhà tiêu thụ có quan hệ song phương, bởi vậy nghiệp vụ viên của xưởng mới là những người làm việc trực tiếp với Nhà tiêu thụ, nếu nhóm nghiệp vụ viên này không có lãnh đạo có chí tiến thủ cường thế, như vậy - giống như Hoa An trước kia, nói một câu không nóng không lạnh đều coi như khen ngợi. Chị ta dĩ nhiên cảm thấy Lộ Nam coi trọng Tứ Phương Kiến Trúc quá mức, còn từng để ý một thời gian, nhưng suy xét họ ký hợp đồng tận 10 triệu, lòng dạ cũng bình ổn lại. Càng huống hồ, lần đầu tư này, Chương Kỳ lấy danh nghĩa cá nhân, cho nên Lộ Nam không có cách xin kinh phí hỗ trợ cho anh ta, như vậy tính ra, Điền Ái Trân chiếm hời hai tầng từ Chương Kỳ.
Tầng thứ nhất, chính là biểu đạt với Tần Nghiên rằng chị ta và Chương Kỳ có quan hệ không tồi, hai bên đầu tư và tài trợ với ý đồ như nhau (Chương Kỳ và Lộ Nam đều không vạch trần chị ta, quả nhiên thể hiện lập trường "chúng ta mới là cùng phe"), khiến cho Tần Nghiên nhượng bộ khi lấy tiền tài trợ.
Tầng thứ hai, bởi vì Chương Kỳ không thể lấy được kinh phí hỗ trợ từ Nguyên Xuyên, cho nên lúc Lộ Nam đòi hỏi tổng công ty, có thể lấy cho chị ta định mức bổ rượu không tồi - dù sao đối với Nguyên Xuyên, % giữa 280.000 tệ và 380.000 tệ, chênh lệch rất nhiều!
Căn cứ vào hai điểm này, Điền Ái Trân hoàn toàn không có ý kiến với "sự bất công" của Lộ Nam, chị ta mừng rỡ nói: "Tốt quá rồi, chị còn lo giám đốc Lộ sẽ hướng tới chỗ cao hơn..." Kèm theo một tràng cười cởi mở, vẻ mặt của Điền Ái Trân thật vô cùng tương tự với lúc cô mới gặp chị ta ở quán cơm đầu năm nay.
"Hoa An là chỗ tốt, em không nỡ đi đâu." Lộ Nam cũng cười, thầm nghĩ: mới làm được một nửa, bây giờ ta mà đi mới gọi là thiệt.
Đương nhiên, ngoài mặt vẫn phải tỏ ra hết sức vinh hạnh sau khi được khen ngợi.
Hai người phụ nữ tuổi tác cách xa nhau, nhìn nhau cười, tỏ ra vài phần ăn ý.
Bởi vì uống rượu, Lộ Nam ở lại khách sạn lớn Ôn Tuy một đêm, sáng sớm hôm sau trở về Hoa An.
...
Họp sáng.
Lộ Nam đúng giờ vào phòng họp, quét sắc mặt mọi người, cười tủm tỉm nói: "Sao đều héo hon thế này? Lấy lại tinh thần đi, còn 3 ngày nữa là hết năm, nghĩa là, chập tối 3 ngày sau, tài vụ tổng công ty sẽ chính thức đóng sổ sách. Sau đó ít nhất trong vòng nửa năm, tôi sẽ không suốt ngày đuổi theo các vị hỏi tiến độ hồi khoản, vui vẻ chứ?"
Vui vẻ không? Hoàng Đạt Phương cảm thấy giám đốc Lộ hỏi vấn đề này quả thực là ma quỷ!
Một tháng nay vì hồi khoản, anh ta bận rộn gầy tận 5kg! 5kg đấy! Giống vui sao?
Nhưng nói câu công bằng, Danh Tửu Thế Gia anh ta kết nối năm nay hồi khoản rất dứt khoát, sau đó anh ta vất vả như vậy, quá nửa vẫn là bởi vì thủ hạ Tiểu Hồ!
Tiểu Hồ phụ trách Hồng Đồ Tửu Nghiệp, Hàn Kiến Tân những năm trước phối hợp vẫn cao, năm nay lại keo kiệt, rõ ràng tới thời gian hồi khoản, còn ra sức khước từ. Tiểu Hồ dẫu sao vẫn không đủ kinh nghiệm đối phó với cáo già thương trường như Hàn tổng, ăn mấy lần thái cực quyền và bế môn canh, đành phải nhờ vả Hoàng Đạt Phương. Hoàng Đạt Phương là ai, mặc dù chây lười hạng nhất, nhưng năng lực làm việc không hề kém, anh ta mang Tiểu Hồ vây đuổi chặn đường ngẫu nhiên gặp Hàn tổng, cuối cùng lấy được một khoản tiền hàng trong tuần trước.
Gian khổ trong đó, một lời khó nói hết.
Hoàng Đạt Phương đại biểu lười biếng suy nghĩ, Hoa An năm nay hồi khoản vượt xa mục tiêu đề ra, nếu giám đốc Lộ dễ lừa gạt thì càng tốt - đầu óc cô ta quá đáng sợ, lần trước báo cáo tiến độ thế nào cô ta đều nhớ rõ ràng, làm anh ta thi thoảng trộm lười cũng không dám bịa đặt lung tung, chỉ sợ nói sai số liệu lần trước.
"Được rồi, 3 ngày cuối cùng, cố gắng lên, hãy nghĩ tới tiền thưởng!" Lộ Nam đuổi mọi người đi làm việc, sau đó trở lại văn phòng, tính toán xem năm nay rốt cuộc thu được hồi khoản bao nhiêu.
Số liệu của Hoa An năm ngoái cô nhắm mắt cũng có thể nói ra: thê thảm, định mức hợp đồng 8 triệu, hồi khoản 6.5 triệu.
Vậy năm nay thì sao.
Mức hợp đồng nhảy vọt về chất, ngoại trừ 21.300.000 tệ mà cô công bố ở hội nghị nửa năm Hoa Đông, nửa cuối năm kênh phân phối Lưu thông một lần nữa nỗ lực, trong đó 2 Nhà tiêu thụ cũ đều thêm vào 300.000 tệ, Tiên Vượng thêm 200.00 tệ, Thuận Phát thêm 500.000 tệ, mà thành phố Hoa Tuyền chậm chạp không ký được Nhà tiêu thụ kênh phân phối Lưu thông nào cũng cuối cùng trong tháng 9 đàm phán thành công một hợp đồng tiêu thụ trị giá 700.000 tệ, tổng cộng lại là 2 triệu tệ.
Cho nên hết tháng 12, toàn thể thành phố Hoa An có mức hợp đồng là 23.300.000 tệ.
Đương nhiên, không có nghĩa hồi khoản thực tế cũng tương ứng.
Lộ Nam lấy ra giấy bút, tính toán:
Khách sạn lớn Ôn Tuy trả hết tiền hàng toàn bộ 1 triệu tệ, mà Lý tổng còn muốn gia hạn hợp đồng, kỳ hạn hợp đồng của họ là tháng 4, cho nên sang năm bàn chuyện gia hạn cũng kịp. Lộ Nam không lo lắng khách sạn lớn Ôn Tuy sẽ không ký tiếp: thứ nhất, những khách sạn thuộc tập đoàn này làm việc đều theo lệ thường, Lý tổng cũng là người thích ổn định, cho nên chỉ cần còn hợp tác vui vẻ với Nguyên Xuyên, Nhà tiêu thụ này mặc dù không lớn, lại là ổn định nhất; thứ hai, thời gian gần đây Lộ Nam cũng quả thật cho khách sạn lớn Ôn Tuy không ít kinh phí hỗ trợ hoạt động Nhà hàng, hoặc là Tần Nghiên có qua có lại, dù sao dạo này khá nhiều đoàn phim trong khu phim trường lựa chọn tổ chức tiệc rượu ở đây, Lý tổng rất hài lòng về việc này. Lộ Nam đánh dấu tròn sau khách sạn lớn Ôn Tuy.
Ái Trân Rượu Nghiệp hoàn thành toàn bộ 2 triệu tệ, mà Điền Ái Trân tối qua nói những lời đó đủ để chứng minh nguyện vọng gia hạn hợp đồng cấp bách, thời hạn hợp đồng cuối tháng 2. Lộ Nam cảm thấy tốt nhất có thể đàm phán định mức hợp đồng trước tết Âm, ra tháng Giêng trực tiếp giục đối phương sắp xếp trả tiền hàng lô đầu. Lộ Nam cũng đánh dấu tròn sau Ái Trân Rượu Nghiệp.
Kế tiếp là Hồng Đồ Tửu Nghiệp, hợp đồng của họ là 3 triệu tệ, hồi khoản 1.8 triệu tệ, mặc dù còn 2 tháng nữa mới tới hạn hợp đồng, nhưng Lộ Nam biết, vị Hàn tổng này khả năng cao là sẽ không hồi khoản nữa. Kênh phân phối Đoàn mua của anh ta bị Tứ Phương Kiến Trúc chèn ép, kênh phân phối Danh yên tửu thì bị Danh Tửu Thế Gia chèn ép, hơn nữa Hàn Kiến Tân chủ yếu đặt tinh lực ở tiêu thụ rượu vàng, năm sau có lẽ vẫn sẽ gia hạn hợp đồng với Nguyên Xuyên, nhưng định mức thì không dễ đoán. Cho dù anh ta muốn tăng giá trị hợp đồng, Lộ Nam cũng sẽ không đồng ý, chỉ tính năm nay, từ quý 3, Lộ Nam đã bắt đầu khống chế kinh phí hỗ trợ cho Hồng Đồ Tửu Nghiệp, bởi vì khi đó cô đã phán đoán ra Hàn Kiến Tân không hoàn thành giá trị hợp đồng. Nghĩ tới đây, Lộ Nam đánh dấu hỏi sau tên Hàn Kiến Tân.
Nói tới chèn ép Hồng Đồ Tửu Nghiệp - Danh Tửu Thế Gia làm kênh phân phối Danh yên tửu, năm nay bố cục chi nhánh trên khắp Hoa An, lượng tiêu thụ cũng liên tục tăng, hợp đồng tới hạn vào tháng 3. Hồng Lập Quân đại khái suy xét tới lượng bán ra vào dịp tết hoặc nguyên nhân khác, dù sao hồi khoản dứt khoát, trước khi hết tháng 12, hoàn thành 3 triệu tệ, cũng chính là toàn bộ mức hợp đồng. Căn cứ Hoàng Đạt Phương hỏi thăm tin tức từ cửa hàng trưởng Mã, Hồng tổng đương nhiên sẽ gia hạn hợp đồng, cần chú ý tới rượu Lệnh Dương vẫn có âm mưu cạy góc tường. [Còn cần tốn thêm tinh lực.] Lộ Nam vẽ vòng tròn sau Danh Tửu Thế Gia.
Tiếp đến là Nhà tiêu thụ hoàn toàn xứng đáng với cấp bậc quan trọng của rượu Nguyên Xuyên ở Hoa An: công ty rượu Tứ Phương Kiến Trúc. Hợp đồng của họ tới tháng 6 mới hết hạn, hiện nay hồi khoản tròn 7 triệu tệ - cũng dễ hiểu, mọi người đều biết nửa đầu năm sau là mùa ế hàng rượu trắng, hồi khoản xuất hàng thường thường đều dựa vào nửa cuối năm, nhưng dù sao người ta còn có nửa năm mới hết hạn hợp đồng, hồi khoản của năm nay do Chương Kỳ đích thân phúc đáp, tự nhiên sẽ không xuất hiện tình hình như năm ngoái. Xét thấy năm nay hợp tác vô cùng vui sướng, Lộ Nam nghĩ, trừ khi Chương Kỳ đầu óc bị lừa đá hoặc chính mình đầu óc bị lừa đá, nếu không Tứ Phương Kiến Trúc gia hạn với Nguyên Xuyên là chuyện ván đã đóng thuyền. Thế là, đằng sau công ty rượu Tứ Phương Kiến Trúc cũng có vòng tròn.
Chỗ này còn có mối liên quan, tự nhiên là Nhà tiêu thụ rượu Hài Hòa ở Singapore. Chính là, tổng công ty vẫn chưa phân chia rõ ràng quyền sở hữu của Nhà tiêu thụ hải ngoại thuộc về đâu, Lộ Nam chẳng muốn cãi cọ, chỉ cần đảm bảo khen thưởng ký hợp đồng về mình là được, còn từ tổng công ty giao hàng tới Hải Lâm rồi mới xuất hàng sang Singapore, vậy rốt cuộc tính về khu vực nào xuất hàng? Cô mặc kệ, chẳng phải chỉ là hợp đồng 2-3 triệu tệ thôi sao.
Có thể thấy dạo này Lộ Nam hơi kiêu ngạo rồi.
Còn lại chính là những Nhà tiêu thụ kênh phân phối Lưu thông, mặc dù mức hợp đồng mỗi nhà đều không lớn, nhưng cộng lại rất khả quan. Hai Nhà tiêu thụ cũ cộng lại hồi khoản 1.6 triệu tệ, Tiên Vượng 700.000 tệ, Thuận Phát 1.300.000 tệ, Nhà tiêu thụ mới của Hoa Tuyền ký muộn, chỉ kịp thu hồi khoản 2 lần, đối phương hơi bảo thủ, trả một nửa mức hợp đồng, 350.000 tệ - Lộ Nam cảm thấy ông chủ bán sỉ này năm sau sẽ hối hận, bởi vì trữ hàng không đủ.
Nhưng bây giờ, chuyện nhỏ này không cần cô đặc biệt nhắc nhở người ta. Một là, đây là vấn đề năng lực kết nối của nghiệp vụ viên kênh phân phối Lưu thông; hai là, người ta dù sao cũng mới hợp tác với Nguyên Xuyên lần đầu, có tư tâm là bình thường, khuyên bảo quá nhiều chỉ dẫn tới phản cảm.
Như vậy tính toán, văn phòng Hoa An năm nay hồi khoản tổng cộng 18.750.000 tệ.
Định mức hợp đồng tổng cộng 23.300.000 tệ, hồi khoản 18.750.000 tệ.
||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Thần Bí Chống Lưng Cho Tôi |||||
So sánh với 8 triệu và 6.5 triệu năm ngoái - một trời một vực, tới thế là cùng.