Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 255: Chương 255




Trước nói tới buổi sáng.

Đường Thi ra khỏi văn phòng Lộ Nam, chẳng bao lâu sau, Lâm Ngữ Ninh gõ cửa tiến vào: "Giám đốc Lộ, tôi đã sửa lại bản kế hoạch chi tiết, gửi vào mail của cô."

Lộ Nam đang đưa bản kế hoạch lên hệ thống - Trần Kiêu cho cô quyền quyết định cao, hôm qua cơ bản thuyết phục được Vạn tổng, mặc dù những phân đoạn khác không cần phải theo quy trình, nhưng sửa chữa bản kế hoạch vẫn phải báo cáo lên: "Cô ngồi một lát, đợi tôi vài phút." Hệ thống công ty nghe nói là mời đội ngũ chuyên môn nghiên cứu phát triển, nhưng cả nước có nhiều chi nhánh, có khi sẽ bị lag, đơ. Lộ Nam bây giờ rất hoài niệm hệ thống ERP nổi tiếng về sau.

Lâm Ngữ Ninh mặc dù không nhìn thấy màn hình máy tính, nhưng có thể nghe thấy tiếng "tích" tải lên bản kế hoạch, cô ấy vô cùng hâm mộ.

5p sau, Lộ Nam mở mail, mở bản kế hoạch.

Lâm Ngữ Ninh hơi bồn chồn: "Giám đốc Lộ, cô thấy tôi sửa đổi ổn không?"

"Cơ bản đều ổn. Chỉ có chỗ này... Những vật tư phụ trong buổi salon phẩm rượu nhỏ, ngoại trừ phí đồ ăn và rượu đánh giá, phải làm thêm đơn xin vật liệu khuyến mại, chủ yếu lấy dụng cụ trà như đồ tử sa, không cần đồ thủy tinh; hoặc chén gốm sứ cũng được..." Mấy loại quà tặng này tương đối cao cấp, xứng hơn với hoạt động khúc thủy lưu thương phong nhã, cũng bền hơn mấy thứ kiểu như văn phòng phẩm, Lộ Nam nói: "Mẫu đơn hỏi Tề Tĩnh, lúc xin phải suy xét tới dự phòng đồ dễ vỡ, nhớ xác nhận một chút trong kho dự trữ có đầy đủ vật tư không, lúc ra kho phải kiểm tra có sứt sẹo gì không - lưu trình lấy vật liệu đã có sẵn, quản lý Lâm chắc cũng biết, cho nên coi như tôi phí công nhắc lại lần nữa. Sửa chữa xong phương án giao lại cho tôi vào buổi trưa, tôi thẩm tra lại lần nữa, xác nhận ổn thỏa, cô và Vạn tổng lại hẹn bàn bạc, tranh thủ trong hôm nay xác định sơ bộ hoạt động này."

Thực ra nếu Lộ Nam không nhắc nhở, Lâm Ngữ Ninh quả thật sẽ không chú ý tới sự khác nhau giữa đồ thủy tinh và đồ tử sa. Đối với những chuyện cần chú ý khác, cô ta rút kinh nghiệm, lần này nhanh chóng ghi lại, không kịp viết cả câu thì viết mấy chữ mấu chốt.

Lâm Ngữ Ninh không sợ một mình gặp Vạn tổng, dù sao hôm qua Lộ Nam đã thuyết phục chị ta gần được rồi, cô chỉ lo lắng bản sửa đổi liệu có thể thuận lợi thông qua hay không: "Hay là chúng ta đợi Đại khu và ban Nhãn hiệu xét duyệt xong đã?"

Lộ Nam nhìn cô ta: "Trần tổng và Hàn đại khu để tôi thuyết phục."

Lâm Ngữ Ninh lập tức im miệng, gật đầu nói: "Vâng, tôi lập tức hoàn thiện bản kế hoạch."

Đợi cô ta ra khỏi văn phòng đóng cửa lại, Lộ Nam mới cầm lấy di động trên bàn làm việc, mở tin nhắn chưa đọc.

Cô xem tên người gửi tới, trong lòng nghĩ tới cuộc điện thoại mà Chương Lễ gọi tới lúc về nhà tối qua.

Chương Lễ đầu kia điện thoại tỏ ra hết sức bát quái, nói Lộ Nam mới lên taxi, đã có một tên nhãi tới dò hỏi anh ta: "Giám đốc Lộ, không ngờ cô còn được tên nhãi ranh thích nha."

Khi đó Lộ Nam nghe mà không hiểu gì.

May mà Chương Lễ luôn nóng vội, kể ngay: "Cậu ta hỏi thăm địa điểm làm việc của cô hiện tại."



"Ừm? Sau đó thì sao?"

"Sau đó, tôi đương nhiên hỏi cậu ta có ý gì, thông tin của con gái có thể tùy tiện nói cho người khác giới chắc? Lỡ như là người xấu thì sao?" Chương Lễ bất giác không biết mình đang xum xoe với Lộ Nam: "Nhưng cậu ta nói cậu ta là đàn em cùng trường của cô, còn cho tôi xem ảnh chụp chung của hai người. Tôi bèn từ bi tiết lộ một chút, chỉ một chút thôi đấy."

Chương Lễ nói tới đàn em, Lộ Nam liền nghĩ tới một người, nhưng - ảnh chụp chung? Cô cau mày: "Ảnh chụp trong buồng chụp ảnh à?" Là tấm ảnh năm đó mọi người chụp chung lúc Giáng sinh.

"Đúng vậy, vừa thấy liền biết là cắt từ ảnh chụp chung. Tôi thông minh không, cái này chỉ chứng tỏ cậu ta biết cô, cũng không chứng tỏ rất thân quen phải không? Dù sao tôi không tiết lộ, chỉ nói tên công ty cô mà thôi." Chương Lễ ha ha: "Cậu ta còn hỏi tôi có quan hệ gì với cô, tôi nói tôi là khách hàng của cô."

Lộ Nam gật đầu: "Cảm ơn tiểu Chương tổng nhắc nhở, tôi đại khái biết là ai rồi."

Trì Yến.

Cho nên tối qua cô cảm thấy có người đang nhìn mình, không phải ảo giác.

Lộ Nam đương nhiên không phán đoán sai.

Bây giờ, chẳng phải Trì Yến gửi tin nhắn tới sao?

Mở ra nhìn, là hẹn tối nay ăn cơm.

Trì Yến đại để là sợ Lộ Nam sẽ từ chối, cố ý nói rất có hứng thú với thị trường rượu trắng, muốn trò chuyện với đàn chị.

"Hừ..." Đàn em giao tình hời hợt mà thôi, mấy năm không liên lạc rồi, cậu ta nói vậy, Lộ Nam không hề tin tưởng.

Lộ Nam không định đi, cho nên tùy tiện tìm cớ, trả lời rằng xin lỗi, tối nay phải tăng ca.

Cậu ta hiển nhiên không dễ dàng từ bỏ ý định, lập tức hẹn tối mai.

Không đợi Lộ Nam sáng tác ra một lý do nghe không có lệ, tin nhắn thứ ba gửi tới: "Đàn chị, em quả thật muốn tư vấn về rượu trắng, nếu chị cảm thấy làm vậy chiếm thời gian nghỉ, em có thể tới công ty gặp mặt, thảo luận."

Nếu Lộ Nam da mặt mỏng, đại khái sẽ thỏa hiệp.

"Đương nhiên hoan nghênh." Lộ Nam gửi địa chỉ văn phòng BK và thời gian làm việc cho cậu ta: "Chiều nay và sáng mai tôi rảnh, nếu đàn em muốn tới, vậy hẹn trước đi.".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.