Cảm giác được 2 công ty tranh đoạt đúng là sảng bạo.
Thành thật mà nói, lòng hư vinh của cô được thỏa mãn cực đại.
Trần Kiêu bật cười: "Cho nên, anh còn phải cố gắng, mau chóng thuyết phục nhóm Hạ tổng."
Cô lắc đầu: "Không phải em muốn giục anh. Ngược lại, bây giờ động không bằng tĩnh, hôm nay anh đã giúp Hạ tổng và Lý tổng của ban Nhãn hiệu Nan Đắc Hồ Đồ, chờ một thời gian nữa, em tạo thêm thành tích, đến lúc đó đa số người tâm phục khẩu phục, Hạ tổng và Lý tổng đương nhiên sẽ đồng ý với đề nghị của anh." Lộ Nam định liệu trước, dường như nhìn thấy một đống tiền đang vẫy tay với cô.
Trần Kiêu hôm nay quả thật tạo ân tình cho Hạ tổng và Lý tổng.
Lý tổng thì khỏi phải nói, Lý Hạo Bạch có quan hệ họ hàng với ông ta, lại là cấp dưới trong ban Nhãn hiệu, phạm sai lầm nghiêm trọng như vậy - về bản chất là hành vi trái pháp luật, nếu lộ ra, thể diện của vị Lý tổng này e rằng không dễ coi. Nghiêm trọng hơn thì, Nguyên Xuyên đang trong thời buổi rối ren, công ty vì tránh nguy cơ xã hội, Lý tổng không còn chữ "tổng" cũng có khả năng.
Còn Hạ tổng, ông ta là boss của cả công ty tiêu thụ rượu, bây giờ trên dưới tập đoàn Nguyên Xuyên đều tràn ngập không khí căng thẳng, Chủ tịch lại hơn 3 tháng chưa xuất hiện, Hạ tổng cũng như đang đi trên dây thép, hết thảy đều cầu ổn thỏa, nếu Lý Hạo Bạch và Nhà tiêu thụ lộ ra "quy tắc ngầm", trình độ nghiêm trọng dù còn thua kém công ty bất động sản Nguyên Xuyên bị phạt 180 triệu, nhưng về bản chất là giống nhau. Hạ tổng cho dù không tự nhận lỗi từ chức, cũng phải dẫn đầu làm kiểm điểm. Các Nhà tiêu thụ khắp cả nước e rằng đều liên kết lại tìm phiền phức với ông ta.
Đây là lý lẽ mà Lộ Nam và Trần Kiêu đều hiểu.
Lý Hạo Bạch có sai, Nhà tiêu thụ của Nan Đắc Hồ Đồ ở BK cũng có sai.
Lý Hạo Bạch ám chỉ Nhà tiêu thụ anh ta có cách lấy hóa đơn, Nhà tiêu thụ biết rõ đây là hành vi trái pháp luật nhưng không ngăn chặn, còn đạt thành quan hệ hợp tác dài hạn với anh ta.
Giữa chuyện này, công ty TNHH tiêu thụ rượu Nguyên Xuyên có vẻ như là vô tội, nhưng kẻ trước là quản lý tầng trung trong công ty, kẻ sau là khách hàng của công ty, bất luận ai nghe việc này, đều sẽ cảm thấy Lý Hạo Bạch là kẻ chết thay mà Nguyên Xuyên đẩy ra? Nghiêm trọng hơn, có thể là công ty ngầm dung túng.
Điểm cuối cùng không oan uổng Nguyên Xuyên, trong ngành rượu trắng chuyện này nhìn mãi quen mắt, chỉ không lộ ra, thì quốc gia cũng không chấn chỉnh thôi.
Đương nhiên, Trần Kiêu hôm nay vạch trần chuyện này, có lẽ còn có một khả năng - chính là làm Hạ tổng và Lý tổng khó chịu trong lòng, cảm thấy vị thái tử gia này là cháy nhà hôi của, ép buộc người khác. Khả năng này là nhỏ nhất.
Bởi vì Trần Kiêu ngay từ đầu đã nói rõ đây là Nhà tiêu thụ Nan Đắc Hồ Đồ ở BK chỉ trích nhiều nên mới phát hiện ra, hơn nữa anh ta cũng hết sức áp chế để chuyện này ảnh hưởng nhỏ nhất, quan trọng hơn, có thể ngồi vào vị trí Tổng giám đốc ban Nhãn hiệu Nguyên Xuyên đều không phải thằng ngốc, bọn họ dù bực bội trong lòng, nhưng tỉnh táo lại đại khái sẽ vui mừng vì thái tử gia là người có mưu kế.
Trần Kiêu nghe xong Lộ Nam khuyên bảo, ngoan ngoãn nói: "Ừ, anh không giục, anh sẽ tìm thời cơ thích hợp." Họp buổi sáng anh ta thuận thế đưa ra đề nghị, bây giờ nói cho Lộ Nam nghe lại khao khát có thể thực hiện hứa hẹn thăng chức tăng lương cho cô ngay lập tức.
"Anh lo chậm một bước, họ lại tăng giá với em." Trần Kiêu đã biết cứ nói chuyện với Lộ Nam là anh ta còn sốt ruột hơn thằng nhóc 20 tuổi, lên tiếng đùa giỡn.
Lộ Nam cười ha ha: "Cũng không phải không thể nha? Nhưng lòng em như đá tảng, không hề dao động."
[1 triệu đô trước thuế thì sao? Trên trời sẽ không tự dưng rơi xuống bánh thịt, công ty họ đưa ra mức lương cao ngất này, thì đừng trông chờ họ sẽ trích % được bao nhiêu.]
[Huống hồ ta tiên tri Lệnh Dương và Mỹ Lâm hợp tác tương đối đoản mệnh, tin tưởng với trình độ cánh bướm của ta còn chưa đủ để thay đổi phương hướng phát triển của hai công ty này, cho nên hợp tác này chỉ duy trì được 1-2 năm, sớm muộn sẽ tan. Đến lúc đó đừng nói 1 triệu đô, có khi còn thất nghiệp, trừ khi ta chuyển sang trợ giúp Mỹ Lâm trải hàng rượu nho nước ngoài vào thị trường trong nước, làm hoạt động tiêu thụ - vậy ta đúng là có bệnh nặng, giày vò một vòng lại bắt đầu từ đầu.]
[Cho nên, lạ đâu bằng quen. Ta đã đàm phán với Trần Kiêu rồi, năm nay có thể trích 1% khen thưởng nha!]
Cuộc điện thoại này kéo dài hơn nửa tiếng, đối với hai người bận rộn gần như không có cuộc sống riêng tư, thường xuyên sống về đêm thì đúng là hiếm có. Truyện Mạt Thế
Đến cuối cùng, không biết làm sao, hai người họ đều không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe tiếng hô hấp nhẹ nhàng từ đối phương.
Lộ Nam thấy đồng hồ đã gần 11h30, bèn nói: "Ngủ sớm đi, dạo này, chúng ta đều phải tập trung tinh thần."
Mặc dù không muốn rời xa, nhưng Trần Kiêu vẫn gật đầu: "Ngủ ngon."
"Ngủ ngon."
Dạo này Trần Kiêu rất bận rộn, Nguyên Xuyên đương nhiên sẽ không vì công ty đối thủ hợp tác sâu rộng với công ty vốn nước ngoài mà bị đánh bại, tuy nhiên trong tình huống Chủ tịch lâu không xuất hiện, dạo tới Nguyên Xuyên sẽ bị chê trách rất nhiều, Trần Kiêu phải nắm vững đại cục, còn phải tranh thủ bay tới mấy thị trường trọng điểm trong nước, ngoài việc cùng lãnh đạo Đại khu ổn định quân tâm đội ngũ tiêu thụ, còn phải trấn an những Nhà tiêu thụ hợp tác lâu năm. Mệt đương nhiên là mệt, nhưng thông minh như Trần Kiêu cũng biết, đây là thời cơ để anh ta hiểu biết công ty, tạo uy tín tốt.
Muốn thu phục lòng người còn khó hơn nhiều so với chơi game, Trần Kiêu nhìn máy chơi game của Nam Nam, ấn nhẹ vào tay cầm, mỉm cười: tiến hành từng bước, khiến lý tưởng của mình dần quán triệt thực hiện, cảm giác thành tựu đạt được thật tuyệt vời. Đây là khi thấy em tỏa sáng rực rỡ mà anh sinh ra vô hạn dũng khí. Em "chém giết" thị trường, anh ổn định phía sau.
Còn Lộ Nam, cô quả thật cần chuẩn bị cho buổi bình luận do Tần lão tổ chức vào 1/5. Cô suy đoán trong hoạt động này mình sẽ đối diện trực tiếp với người phía Lệnh Dương và Mỹ Lâm. Còn có một khả năng nữa - buổi hoạt động lần này kỳ thực là buổi hoạt động mà hai công ty này tổ chức tạo thế. Bởi vì thời gian quá trùng hợp!
Nhưng đây chỉ là suy đoán của cô, không cần nói với Trần Kiêu làm anh ấy phân tâm.
Lộ Nam lạc quan nghĩ: binh đến tướng cản nước lên đất ngăn, hơn nữa, sân khách cũng chưa chắc không có ưu thế.
...
Hôm sau, văn phòng BK, ban Nhãn hiệu Nan Đắc Hồ Đồ lại khôi phục như lúc trước, đi làm sớm nửa tiếng để họp sáng, người tổ chức buổi họp vẫn là quản lý kênh phân phối Nhà hàng hôm qua.
Hà Đào không nhịn được lải nhải với Nghiêm Quan Thành: "Xem xem, giám đốc Lý hai ngày không có mặt, tôi cảm thấy ban Nhãn hiệu của họ sắp quen rồi."
Nghiêm Quan Thành im lặng không nói, đánh giá đồng nghiệp lâu năm, trong lòng nghĩ: tên này tin tức luôn luôn linh thông, Lý Hạo Bạch thật sự không về được chăng?
Không để anh ta nghĩ nhiều, giám đốc Lộ đã tới.
Họp sáng hôm nay chủ yếu nội dung ngoại trừ các nghiệp vụ viên báo cáo công việc hôm qua và kế hoạch hôm nay, thì Lộ Nam còn bố trí chút "bài tập": "Đồng nghiệp mới sau ngày nghỉ 1/5 sẽ tới văn phòng, tôi sẽ sắp xếp anh ta lần lượt đi theo các vị 1 tháng, hiểu biết giá cả và xu hướng thị trường ở BK."
Mọi người phía dưới gật đầu: chuyện đã quyết, tới lúc đó mang theo anh ta thôi.
"Tôi nghĩ, quá trình này cũng là cơ hội tuyệt hảo để mọi người cày sâu thị trường một lần nữa, cho nên tôi chuẩn bị vài bảng biểu..."
Lộ Nam còn chưa nói xong, 6 nghiệp vụ viên đã mát lạnh trong lòng: bảng biểu của giám đốc Lộ, không dễ lừa gạt.
Nhìn ra thủ hạ không tình nguyện, Lộ Nam cười nhẹ: "Chê tôi lắm chuyện?"
Mọi người lắc đầu: không không không.
Cho dù trong lòng thật sự giận hờn, ai dám thừa nhận? Ngay cả Đường Thi đều cảm nhận được sự nguy hiểm dưới nụ cười này của giám đốc Lộ.
"Tôi quả thật hay giày vò mọi người, nếu không Nhà tiêu thụ mới của BK từ đâu mọc ra? Rơi từ trên trời xuống chắc?" Cô nhìn mọi người một vòng: "Mọi người chắc không phải đã hài lòng với thành tích năm nay rồi đấy chứ?"
Mặc dù như Hà Đào và Đường Thi, những người không có chí lớn thật sự đã hài lòng, nhưng cũng không dám lên tiếng - tìm chết à?
Lộ Nam từ tốn giải thích cho mọi người: "Con người của tôi, nhìn vào sự việc không chỉ xem kết quả, còn phải đánh giá quá trình."
"Bình thường bảo mọi người làm bảng biểu chính là một trong những nội dung sát hạch hàng ngày, những chuyện này đều liên quan tới điểm thành tích, nói thẳng ra thì liên quan tới tiền. Nhưng nếu các vị bịa đặt lung tung, làm cho qua, ừm, tôi nghĩ nếu bất chợt tôi gọi điện thoại kiểm tra hay đi thị sát mà các vị không lộ sơ hở, thì cũng là một loại bản lĩnh."
Nhìn thấy Hà Đào giật mí mắt, Lộ Nam mỉm cười, lần này cười không dọa người nữa: "Đồng nghiệp mới chuyên môn phụ trách Nhà tiêu thụ nước ngoài, đi theo các vị tìm hiểu các thị trường nếu khai quật được khách hàng tiềm năng, tôi sẽ căn cứ vào cái này tính thêm tiền thưởng. Cụ thể quy định thì tới chỗ Tề Tĩnh lấy bảng biểu sẽ nhìn thấy."
Có đe dọa, cũng phải có dụ dỗ.
Lộ Nam vỗ tay: "Tan họp."
Tan họp, Đường Thi chần chừ không chịu đi, hiển nhiên có chuyện muốn nói riêng với Lộ Nam.
Cô gái này, thỉnh thoảng sẽ làm bộ làm tịch, Lộ Nam nhủ thầm: khó trách đa số các cô gái trong văn phòng đều không thích cô ta. Ừm, kiểu khôn vặt này có lẽ sẽ khiến cô ấy thuận lợi trong thời gian ngắn, nhưng về lâu dài, đi đường tắt nhiều sẽ không có lợi ích gì.
"Nói đi, chuyện gì." Lộ Nam nhìn đồng hồ: "15p nữa tôi ra ngoài."
Nghe nói thời gian còn lại không nhiều, Đường Thi vội vã mở miệng: "Là, là thế này, giám đốc Lộ, ngài bảo tôi làm kế hoạch hoạt động cho quý thứ 2 của Dạ Yến Tửu Nghiệp mà, tôi làm một..."
"Ừm, lấy tới tôi xem." Lộ Nam quét nhanh như gió: "Buổi Phẩm rượu lớn vào tết Đoan Ngọ?"
Đường Thi bồn chồn gật đầu.
"Kinh phí quý 2 của Dạ Yến Tửu Nghiệp đủ để làm hoạt động này, nhưng... cô đã đề nghị với Củng tổng, Trì tổng chưa?"
"Còn chưa." Đường Thi khẽ nói.
Lộ Nam nhìn cô ta: "Hoạt động có thể làm. Quy trình cũng đúng, sau này những buổi Phẩm rượu lớn, đều phải xác nhận với ban Nhãn hiệu xem kinh phí có đầy đủ không, được phản hồi, kế hoạch được thông qua, mới trưng cầu ý kiến Nhà tiêu thụ." Miễn cho Nhà tiêu thụ bị ăn bánh vẽ.
Trước khi Đường Thi vui vẻ, cô bổ sung thêm: "Nhưng lần sau làm xong thì gửi mail thẳng cho tôi." Lộ Nam thoáng nhìn thời gian sửa chữa bản kế hoạch, là 4 ngày trước, nghĩa là cô gái này làm xong chần chừ tới 4 ngày mới đưa tới đây.
Đường Thi đồng ý.
"Được rồi, về nội dung kế hoạch, Củng tổng của Dạ Yến Tửu Nghiệp là Tổng giám đốc công ty tàu biển, cho nên buổi Phẩm rượu lớn này hoạt động thuyền rồng quả thật không tệ, nhưng phải suy nghĩ mấy vấn đề sau: 1. Bây giờ liệu xin thi đấu thuyền rồng với đơn vị chức năng có kịp không; 2. Dạ Yến Tửu Nghiệp là Nhà tiêu thụ trái nghề làm rượu, nếu phương diện tài nguyên khách hàng không đủ, cô cần phải tính thêm số lượng khách mời..."
Nói 10p, Lộ Nam gõ lên mặt bàn: "Đại khái là những thứ này, buổi sáng cô hoàn thiện lại, tối nay gửi trước cho tôi, tôi thẩm tra lại một lần bản kế hoạch, nếu không thành vấn đề, sáng mai cô tới đề ra kiến nghị với Dạ Yến Tửu Nghiệp."
"A?" Nhanh như vậy? Đường Thi kinh ngạc.
"Có vấn đề?"
"Không, không có." Không dám có.