Lộ Nam chỉ cần nghĩ tới mấy chữ quy thành tiền mặt đã cảm thấy rất vui vẻ, chuyện này không liên quan tới số tiền lớn bao nhiêu, ta theo đuổi là cảm giác vui vẻ vặt lông dê, chiếm của hời, đổi quà tặng.
Bây giờ, người vui vẻ là Lộ Nam, người Lệnh Dương thì cái gì cũng không có, chỉ có khó xử mất mặt.
[Còn PCT Trần, bà ấy vốn dĩ chỉ chuẩn bị món quà nhỏ mà thôi, đại để không nghĩ bầu không khí không mấy nồng nhiệt, nên mới chịu bỏ vốn gốc.]
[Hời cho ta.]
[Không biết trong lòng bà ấy có vui vẻ không, dù sao hôm nay nhiều người chứng kiến thế này, bà ấy cũng không thể đổi ý.]
Trần Diệp Thư đương nhiên không thể đổi ý, bà ấy cũng cần mặt mũi.
Chỉ là vốn nghĩ người Lệnh Dương sẽ đoán chắc được sản phẩm của xưởng rượu họ, ai ngờ người tính không bằng trời tính.
Dựa theo lưu trình trước đó, sau khi kết thúc trò chơi nhỏ này, Tần lão thuận thế bình luận một chút 3 loại rượu tương ứng với 5 bình chia rượu mà Lệnh Dương đưa ra, trọng điểm đặt ở rượu cao cấp, cũng coi như là tạo thế cho rượu Lệnh Dương sắp trải hàng ra thị trường nước ngoài.
Nhưng bây giờ mọi người toàn bộ chú ý vào Lộ Nam, đặc biệt chú ý tới bản lĩnh phân biệt rượu và hâm mộ cô ta may mắn, rượu Lệnh Dương ngược lại thành làm nền.
"Không ngờ giám đốc Lộ không những là nhân tài tiêu thụ xuất sắc, còn có bản lĩnh trong phương diện phẩm rượu, Nguyên Xuyên bây giờ đúng là ngọa hổ tàng long." PCT Trần liếc nhìn Tần lão, ngược lại đề nghị: "Nếu giám đốc Lộ đã là người đầu tiên phát hiện hôm nay trong số rượu Lưu thông của Lệnh Dương có rượu dán nhãn, thì chi bằng mời cô phân tích một chút 4 bình rượu còn lại của Lệnh Dương."
Cái này đương nhiên không làm khó được Lộ Nam, cô cầm mic, mỉm cười: "Tần lão ở đây, tôi sao dám tùy tiện bình luận. Vậy tôi nói qua cảm nhận về mùi vị, nếu có chỗ nào không phù hợp, mong các vị chỉ ra, đặc biệt là nhân viên công ty Lệnh Dương - chúng ta đều là đồng hành, hữu nghị thứ nhất thi đấu thứ hai."
Mọi người đều cười.
Nhân viên Lệnh Dương chỉ có thể ra vẻ rộng lượng.
"Hôm nay trong số 2 loại tương rượu, một loại là rượu Kinh Điển 15 năm của Nguyên Xuyên, một loại khác là rượu cao cấp 20 năm của Lệnh Dương." Lộ Nam nói tiếng phổ thông rõ ràng, chuẩn xác, còn hơi mang chút làn điệu đặc trưng của người phương Nam, khiến mọi người nghe mà thoải mái: "Tôi sở dĩ có thể mau chóng nhận ra, cũng vì trùng hợp, dù sao tôi là nhân viên Nguyên Xuyên mà."
Những loại rượu cao cấp của các xưởng rượu trắng nổi danh đều có phẩm rượu sư chuyên môn đưa ra đánh giá, Lộ Nam căn cứ nguyên tắc lo trước khỏi họa, sáng nay đã mở website công ty Lệnh Dương tìm lời bình của đại sư phẩm rượu về rượu của họ, chỉ tầm 30-40 chữ, không có gì khó nhớ, cũng bởi trong bình chia rượu đó là rượu 20 năm, nên cuối cùng thêm câu "hương thơm lâu năm nổi bật", không có vấn đề gì hết.
Sau đó là 2 khoản Đặc Khúc giá tầm trung, càng dễ hơn, năm đó cô đã bình luận một lần ở Hoa An, bây giờ lấy bình luận dùng cho Hồng tổng ra thuật lại là được. Bởi vì 2 khoản Đặc Khúc có năm ủ rượu bất đồng, cho nên chỉ cần nhắm vào năm bất đồng mà đổi tính từ là được, loại ủ lâu thì "thơm nức kéo dài", loại mới ủ thì "vào miệng nồng đậm", dù sao chỉ cần nói ra Đặc Khúc của Lệnh Dương vì muốn tăng lên tương hương nên vào miệng thường có vị chua là được.
Còn lại là loại rượu Lưu thông giá thấp, mấy bình rượu nhỏ này một bình chỉ 100-200ml, giá cả đa phần trong vòng 20 tệ, muốn nhận xét hương vị rượu thơm ngát gì đó, thì hơi miễn cưỡng. Nhưng Lộ Nam có thể nếm được sự khác nhau giữa rượu dòng chính và rượu dán nhãn, đơng nhiên sẽ không khô cằn nói rượu giá thấp không tốt - nói đùa chắc, thị trường rượu giá thấp cũng rất khổng lồ, hơn nữa tốc độ bán ra gấp 10 lần rượu xa xỉ nha!
"Vừa rồi PCT Trần đã sai người đóng gói lại rượu Lưu thông của Lệnh Dương, loại rượu này tên là Vi Kim Cái Tiểu Lệnh, 40 độ, nhập khẩu nhu hòa, hương thơm nhẹ, không cay, dễ tỉnh rượu, là sản phẩm chủ đạo của Lệnh Dương trong kênh phân phối Lưu thông, từ Hoàng Hà tới phía Nam những tỉnh như tỉnh Tô, tỉnh Huy, lượng tiêu thụ khả quan; còn loại rượu dán nhãn, thì thoạt đầu tôi không mấy chắc chắn, nhưng nếm kỹ thì phát hiện tỷ lệ rượu có vẻ khác biệt, dư vị cũng kém rất nhiều, cho nên mới phán đoán không phải rượu dòng chính của Lệnh Dương." Lộ Nam mỉm cười: "May mắn, đoán đúng rồi."
Lúc Lộ Nam nói chuyện, PCT Trần toàn trình đều chú ý tới cô, đợi cô trả lại mic liền nói: "Giám đốc Lộ khiêm tốn quá, cô không phải may mắn thôi đâu. Vậy mời giám đốc Lộ về chỗ ngồi, tiết mục kế tiếp của chúng ta là..." Tiết mục kế tiếp chắc là trịnh trọng giới thiệu 4 loại rượu vang cho mọi người, nhưng PCT Trần không thể không đổi lưu trình, sắp xếp ca múa biểu diễn trước.
Lộ Nam về chủ bàn, dọc đường tiếng vỗ tay một mảnh, đa phần mọi người ở đây đều phục cô.
Cừu Siêu Quần còn đứng dậy ra sức vỗ tay, kêu "tốt", thổi sáo, cũng kéo Chương Kỳ đứng lên.
Chương Kỳ âu phục thẳng thớm style bá tổng vẻ mặt chăm chú nghiêm túc vỗ tay, Lộ Nam suýt thì cho rằng mình đang đứng ở hiện trường trao giải hoạt động công ích kiểu Top 10 thanh niên xuất sắc...
Đúng là dở khóc dở cười: "Chương tổng, sao ngài cũng gây rối thế."
Chương Kỳ nhếch mép rất nhẹ, nở nụ cười nhạt rất nhanh rồi mau chóng biến mất: "Giám đốc Lộ đã nói là buổi náo nhiệt, tôi tham gia chút cũng không sao. Hơn nữa 3 người chúng ta hôm nay tiến vào dưới nhãn tàng hình của Nguyên Xuyên, cùng chiến tuyến, cùng tiến cùng lùi mà."
Anh ta hiếm khi biểu lộ tâm trạng ra ngoài, chứng tỏ rằng, hôm nay Chương Kỳ cũng rất hài lòng về biểu hiện và sự phân tích của Lộ Nam.
Họ nói giọng vừa phải, mọi người ngồi cùng bàn đa phần đều nghe thấy, cũng hiểu rõ quan hệ giữa 3 người Nguyên Xuyên, hâm mộ ghen ghét bảo Cừu Siêu Quần: "Công ty anh quả thật đào tới kho báu rồi."
Cừu Siêu Quần nhướn mày: "Chứ còn gì nữa!"
Mọi người cười nói muốn mời rượu Lộ Nam, nói hưởng ké chút vận may, cũng có người trước không trao đổi phương thức liên lạc, bây giờ trịnh trọng trao đổi danh thiếp/số điện thoại liên hệ với Lộ Nam, hẹn nếu có cơ hội thì ăn cơm, ngồi xuống nói chuyện.
Những người này có đủ loại kiểu dáng thân phận.
Những người của xưởng rượu khác, những Nhà tiêu thụ của xưởng rượu khác, hoặc những người chỉ đơn thuần là hứng thú với ngành rượu mà thôi, muốn xem náo nhiệt thêm kiến thức.
Bất luận là loại người nào, đều là nhân mạch, Lộ Nam tỏ thái độ đúng mực, giống hệt như trước khi làm nổi bật.
Trước kia đã nói, cô rất mẫn cảm với thiện ý của người khác, lúc này trường hợp này, những người chạm cốc với cô đều không có ác ý, Lộ Nam cũng không ngượng ngùng, thẳng thắn uống cạn, lại giành được khen ngợi từ mọi người cùng bàn.
Lát sau, mọi người dần chuyển sự chú ý khỏi Lộ Nam, PCT Trần ngồi chủ bàn mới giới thiệu với mọi người 4 loại rượu vang hôm nay.
Cừu Siêu Quần hỏi Lộ Nam: "Em uống không?" Vừa rồi uống không ít rượu trắng, bây giờ lại uống rượu vang đỏ, e là dễ say.
Lộ Nam suy tư: "Chờ một chút đi."
Cô nói nhỏ: "Đã chiếm lợi siêu lớn từ Mỹ Lâm rồi, bây giờ một giọt không chạm chính là không nể mặt PCT Trần." Ta còn chờ bà ấy thực hiện quảng cáo nha.
Phát biểu mở màn, chiêm ngưỡng thư họa, phẩm rượu, ăn cơm, cả quy trình chừng 5-6 tiếng.
Hôm nay Lộ Nam mặc sườn xám cả nửa ngày, phải đặc biệt chú ý dáng vẻ, đợi ra khỏi Nguyệt viên, liền muốn tìm một chỗ xoa bóp giải lao.
Chương Lễ không biết vòng bao nhiêu vòng ở phụ cận, bây giờ thấy nhóm anh trai ra ngoài, chạy tới với thần thái như chú Husky rung đuôi: "Thế nào? Vui vẻ không?" Vừa mở miệng liền hỏi như vậy, thật là uổng phí sống tới 30 tuổi.
Chương Kỳ liếc Lộ Nam, gật đầu: "Còn không tồi."
Anh ta quay sang bảo Lộ Nam, Cừu Siêu Quần: "Hai người đều uống rượu, để Chương Lễ lái xe đưa hai người về."
Cừu Siêu Quần định bảo không cần, bọn họ có thể gọi lái thay.
Nhưng Chương Kỳ không cho từ chối, nhấc cằm ra hiệu với em trai.
Làm anh em 30 năm, đương nhiên vẫn có chút ăn ý này, Chương Lễ biết, anh trai mình hôm nay vô cùng hài lòng với tiệc bình luận, bèn hết sức dứt khoát nói: "Giám đốc Lộ, đừng khách sáo, để tôi lái cho."
Hàn huyên tạm biệt, thư ký Khương chở ông chủ của cô ấy về, Chương Lễ thì lấy chìa khóa xe từ tay Cừu Siêu Quần, Lão Cừu chủ động ngồi ghế lái phụ, Lộ Nam liền tự nhiên ngồi hàng sau.
Lái một lát, Chương Lễ thật sự không nhịn được, nói: "Xe của công ty cô thật chẳng ra gì."
Cừu Siêu Quần không để ý, cười ha ha: "Haiz, công ty xứng xe cho đã không tồi, các ban Nhãn hiệu đều tiết kiệm tiền, anh không biết bảo nhân viên tài vụ trả tiền hai chiếc xe khó thế nào đâu, Trần tổng của chúng tôi tốn bao công sức đấy."
Chương Lễ quần là áo lượt không có ý này: "Kỳ thực cũng không phải, tầm tiền 200.000 tệ, vẫn có thể tìm được một chiếc xe với tính năng không tồi."
Lộ Nam cười lắc đầu: "Anh bảo tính năng không tồi, ý chỉ cải biến ấy hả? GTI, R32, Scirocco R?"
"A, đúng vậy, cô cũng biết à?" Nói tới đây, Chương Lễ phấn chấn hẳn lên: "GTI tốt lắm, đại bác nhỏ đấy!"
Lộ Nam chỉ cười không nói. Tốt thì tốt thật, nhưng dùng trong công việc? Thật là con trai ngốc nhà địa chủ.
Chương Lễ lại cho rằng mình thuyết phục được hai người không thú vị, chỉ biết có công việc: "Sau này hai người cần mua xe, cứ tìm tôi, tôi đánh giá cho. Lộ Nam à, tôi nói khí không phải, chiếc xe trước kia của cô ngoại trừ dễ nhìn thì chẳng có ưu điểm gì..."
Tạm thời, Cừu Siêu Quần cũng không biết nên nói gì.
Lát sau, Cừu Siêu Quần gửi tin nhắn cho Lộ Nam: "Hôm nay đụng phải bác Trần, phải nói một tiếng với Trần Kiêu đấy nhé."
Lộ Nam rất hiểu, chuyện này không phải chỉ là nhìn thấy mẹ bạn xuất hiện ở BK mà thôi.
Ta phải nhìn xa ra, đây là nhìn thấy phía đối tác của công ty đối thủ!
"Biết rồi, em cũng định lát nữa gọi điện thoại cho anh ấy."
Cừu Siêu Quần vừa lòng cất di động.
...
Bên kia, Chương Kỳ bảo thư ký Khương: "Mở nhạc lên đi." Ngày thường anh ta thường nghe tin tức, nghe radio.
Thư ký Khương dò xét ông chủ qua gương: "Tâm tình của ngài hình như rất tốt?"
Chương Kỳ nhìn ngoài cửa sổ, 8-9h, BK dòng xe như nước.
Nơi này là thủ đô, nơi này có thị trường rộng lớn hơn, anh ta bây giờ đạt thành hợp tác với Nhất Thành Kiến Trúc, nhưng phải phụ thuộc vào họ, Tứ Phương Kiến Trúc muốn thật sự khai phá nghiệp vụ một mình, còn cần không ít thời gian và tinh lực, nhưng nếu như công ty rượu làm tốt - nếu như làm rất tốt, chưa chắc không thể hỗ trợ ngược lại cho Tứ Phương Kiến Trúc.