"Cậu đừng trêu tớ nữa." Lộ Nam đặt di động sang một bên, mở hết mấy lọ dưỡng da thành một hàng thẳng tắp, bắt đầu vỗ nhẹ lên mặt.
Toa Toa than thở: "Sao lại không phải? Tổng giám đốc ban Thị trường nước ngoài 26 tuổi, Tổng giám đốc trẻ nhất Nguyên Xuyên, lúc cậu lên chức này thậm chí còn trẻ tuổi hơn cả Trần Kiêu!"
Lộ Nam sửa đúng: "À, mặc dù đều là Tổng giám đốc một ban, nhưng chức vụ của tớ và Trần Kiêu vẫn có khác biệt."
"Tớ mặc kệ mấy chi tiết nhỏ này, dù sao đều là Tổng giám đốc quản lý một ban, còn là bạn tốt của tớ. Để tớ kiêu ngạo một tí thì đã làm sao?" Toa Toa tỏ ra càn quấy: "Tớ còn nghe nói chỗ cậu rất thiếu người, muốn hỏi Ngô Xuyên mượn người phải không?" Nói là mượn, đương nhiên là đi luôn không về.
"Đúng vậy, gần như bắt đầu từ đầu." Lộ Nam thừa nhận, nói đùa: "Cậu muốn tới hả?"
"Hừ, cha mẹ tớ cho tớ tới Hải Lâm là hết mức, còn BK? Khó lắm. Hơn nữa mặt này tớ quả thật không bằng cậu, 2 năm qua, tớ phát hiện mình vẫn thích ở quê hơn - thà làm đầu gà không làm đuôi phượng." Toa Toa đương nhiên hiểu, bạn tốt chỉ đùa giỡn mà thôi: "Nhưng cậu muốn đào ai? Hạng Phỉ Phỉ à?"
Cô ấy nhớ hồi Nam Nam ở ký túc xá, chỉ thân thiết với Hạng Phỉ Phỉ: ghen, tức giận nha.
Lộ Nam thở dài: "Tớ muốn, nhưng cũng phải xem cô ấy có muốn không."
Trò chuyện sâu hơn, Toa Toa ý thức được bạn tốt vừa thăng chức đã gặp phải các loại phiền muộn, bèn than thở: "Nói thật, ban mới thành lập, cả Nguyên Xuyên đều nhìn vào cậu. Tớ nghe nói tổng bộ còn chưa định ra kế hoạch nhiệm vụ cho cậu? Áp lực lớn không?"
"Há lại chỉ có Nguyên Xuyên? Khoa trương mà nói, là cả ngành rượu trắng, bây giờ đều muốn nhìn xem chúng ta đấu đá với Lệnh Dương thế nào." Lộ Nam đắp xong mặt nạ, nói: "Còn mức nhiệm vụ, chắc là hội nghị nửa năm vào cuối tháng 6 mới đề ra, trong khoảng thời gian này công ty cũng có thể đánh giá hiệu quả sau khi kết thúc Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng và Diễn đàn tơ lụa."
Áp lực lớn hay không?
Lộ Nam từ 20-30 triệu tệ ở Hoa An tới BK 130-140 triệu (kỳ thực ngoài khách hàng cũ gia hạn hợp đồng, thì chưa tới 5 tháng đã ký được hơn 30 triệu), tiếp đến tương lai nửa năm tuyệt đối sẽ có lượng nhiệm vụ 9 con số... Tốc độ tăng lượng nhiệm vụ cũng không chậm hơn tốc độ thăng chức của cô.
Sao có thể không áp lực lớn.
Nhưng, Lộ Nam đi tới hôm nay, ngoài các loại nguyên nhân khách quan thoạt trông bất đắc dĩ, khiến cô luôn "chinh chiến" qua các thị trường bất đồng, thì căn bản, vẫn là tấm lòng xao động, không chịu thua của cô.
[Ta đã đi lên một con đường nhìn thì có vẻ giống, nhưng thực chất không hề giống trước kia.]
[Có nhiều sự việc và con người thay đổi vì ta, hơn nữa đa phần đều thay đổi theo chiều hướng tốt - mặc dù bọn họ không biết.]
[Nghĩ tới đời trước, dường như đã có mấy đời, ta vẫn còn nhớ tâm trạng lúc nộp đơn từ chức.]
[Là không cam lòng.]
[Cho dù lúc đi nở mày nở mặt, nhưng vẫn không cam lòng.]
[Cho nên sống lại đối với ta là có thể tránh khỏi tiếc nuối, cá mặn nằm yên là lừa mình mà thôi.]
Toa Toa lo lắng hỏi: "Sẽ không tự dưng định ra mức nhiệm vụ vài trăm triệu đấy chứ?"
"Không biết." Lộ Nam mỉm cười: "Nhưng cậu yên tâm, cho dù là vài trăm triệu, cũng không phải là USD."
"Cậu còn nói đùa được! Nếu USD thì những lão tổng trong trụ sở không thi nhau đoạt lấy chắc!" Toa Toa suy tư, tức giận: "Cậu nhất định phải bảo Trần Kiêu, không được để lãnh đạo tổng công ty định ra mức nhiệm vụ vô lý cho cậu. Đây chính là lợi ích của phía trên có người, có thể thương thảo, nhất định không được ngớ ngẩn, ngại nói đấy nhé."
Lộ Nam bất đắc dĩ: "Cậu cũng đừng nghĩ tớ chân chất nữa, tớ hiểu. Lúc cần phải kêu, con khóc thì mẹ mới cho bú.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Khuynh Thế Phồn Hoa
2. Tác Giả Cũng Đến Cướp Nữ Chủ
3. Người Tình Của Sói
4. Bác Sĩ Lục! Em Đừng Hòng Chạy
=====================================
"Đúng, chính là ý này."
Toa Toa nói ra mục đích cuộc điện thoại hôm nay: "Bạn học trước kia của tớ - cậu biết hồi đó tớ học trường quốc tế mà, lớp tớ phải có quá nửa từng đi du học, bây giờ cũng có rất nhiều người làm kinh doanh. Hai hôm nay tớ sắp xếp danh bạ, bọn họ có người định cư ở nước ngoài, còn có mấy người mở công ty kinh doanh lớn ở BK. Lát nữa sẽ gửi phương thức liên lạc cho cậu, yên tâm đi, tớ đã nói qua với họ rồi, mặc dù không có, khụ khụ, không có ai thân với tớ như Tưởng, Tưởng Sở Thiên, nhưng đều coi như còn quen biết."
"Đại ân không lời nào cảm tạ được nha."
"Không cho nói cảm ơn." Toa Toa thản nhiên: "Dù sao Lão Phan (cha cô ấy) ký hợp đồng tiêu thụ ở huyện Phụng Vân, cũng không thể bán hàng ra ngoài. Tớ thỉnh thoảng gửi chút rượu cho đám bạn học này cũng không sao, còn số lượng nhiều, bảo họ tìm cậu thôi."
Thời gian đã muộn, hai người chúc ngủ ngon rồi cúp máy.
Còn Toa Toa trước giờ có từng bán tháo hàng không? Lộ Nam tắt đèn, mỉm cười.
[Có một số việc, không cần đào sâu suy nghĩ thì hơn.]
...
Hôm sau, ban ngày, Lộ Nam bớt thì giờ gọi điện thoại cho Ngô Xuyên.
Một lần nữa liên lạc, thân phận địa vị giữa hai người họ khác hoàn toàn, nhưng Lộ Nam cũng không phải kiểu ngang ngược đắc ý, hết sức thành khẩn: "Tôi thật sự thiếu người, mong Ngô tổng hỗ trợ, từ văn phòng tỉnh cũng được, Hải Lâm cũng không sao, mặc kệ có thể chuyển tới mấy người, tôi đều cần."
Thái độ của Lộ Nam khiến Ngô Xuyên trong lòng rất thoải mái.
Hơn nữa em ruột anh ta, cũng chính là vị giám đốc rượu Hài Hòa BK trước đó, trở về tổng công ty non nửa năm, cũng không biết sao, bây giờ há mồm ngậm miệng là Trần tổng thế nào thế nào, còn nói thẳng: "Giám đốc Lộ tiếp nhận công việc của em thật lợi hại, quả không hổ là người Trần tổng dạy dỗ." Nói một câu, còn có thể lòng vòng khen Trần Kiêu. Ngô Xuyên: ha.
Ngô Xuyên không giống em trai, anh ta theo đuổi con đường tới thị trường địa phương rồi chậm rãi lên chức, không muốn trộn lẫn đấu tranh phe thái trong trụ sở, cho dù là phe của thái tử gia cũng vậy - bằng không, 2 năm trước anh ta cũng sẽ không nghĩ cách chuyển từ ban Giám sát thị trường ở tổng công ty ra ngoài.
Nhưng không trộn lẫn không có nghĩa muốn là địch với đối phương.
Ban mới thành lập sẽ lấy người từ những kênh phân phối hiện có, chỉ cần không phải hung hăng lấy đi nhân viên nòng cốt, đa số lãnh đạo sẽ không ngăn cản thủ hạ tìm kiếm tiền đồ.
Hơn nữa, Ngô Xuyên cũng có tính toán nhỏ, không trộn lẫn đấu tranh phe phái không có nghĩa không thể kết thiện duyên với Lộ Nam.
Anh ta rốt cuộc vẫn hơi lo lắng cuối năm ngoái liên thủ với Đồng đại khu gây khó dễ cho Lộ Nam - cho dù sau đó bảo em trai tỏ ý tốt giùm mình, nhưng cũng thua kém lần này trực tiếp tạo ân tình cho cô ấy: "Lộ tổng muốn mấy người?"
Lộ Nam cười nói: "3-5 người đều không chê nhiều, nhưng phải trẻ tuổi. Ngô tổng biết đấy, người trẻ tuổi tôi sai khiến cũng dễ."
Thực tế đương nhiên không phải vì nguyên nhân này.
Bởi vì người trẻ tuổi tư duy còn chưa cứng nhắc, phục tùng cũng cao, có thể tránh được chuyện đối phương ỷ vào thâm niên lên mặt khiến Lộ Nam còn phải tốn thời gian thu phục.
"Lộ tổng thẳng thắn quá." Cô ta nói thẳng với mình, trong lòng Ngô Xuyên càng yên tâm, anh ta đồng ý chuyện này, dự định nếu không gom đủ 4-5 người, vậy bảo giám đốc thành phố lên tinh thần cho các thuộc hạ: người trẻ tuổi Nguyên Xuyên ta, phải dám liều mạng xông lên! Đại lục Âu Á Mỹ Phi đang chờ các bạn!
Một ngày sau, Ngô Xuyên gọi điện thoại cho Lộ Nam: "Bây giờ sẵn sàng tới BK có 4 người: Hạng Phỉ Phỉ, Giang Hiểu Vân làm Đoàn mua ở Hải Lâm, Điền Dương ở Cự Giang, Hồng Vĩ ở Lập Toại. Vốn định đưa Dịch Vĩ cho cô, nhưng Từ Văn Đào kháng nghị với tôi, nói trong số thủ hạ của anh ta có người nghỉ việc, cần Dịch Vĩ làm quản lý kênh phân phối Thương siêu."
Lộ Nam nghe thấy danh sách còn có chút kinh ngạc, nhưng quan hệ giữa cô và Ngô Xuyên còn chưa tới mức tâm sự bát quái, bèn cảm ơn Ngô tổng, nói cả 4 người này cô đều cần. Ngô Xuyên cảm thấy mình làm rất tốt, hả lòng hả dạ cúp máy: "Được rồi, tôi sẽ bảo bọn họ bàn giao công việc nhanh nhất có thể, tới BK nhận việc."
Cúp máy, Lộ Nam gọi thẳng cho Hạng Phỉ Phỉ: "Sao? Tớ nhớ cuối năm trước cậu đã lên làm quản lý nghiệp vụ viên rồi mà, sao bây giờ lại muốn tới BK?"
Hạng Phỉ Phỉ lúc này đang ở ngoài, tùy tiện tìm quán trà sữa ngồi xuống, cũng không lo lắng xung quanh có ai nghe trộm, bắt đầu kể lể: "Giám đốc Từ năm nay xin thêm người từ trụ sở, cũng làm Đoàn mua, rồi chia Phi Tường cho người mới, nói dễ nghe thì là để tân nhân rèn luyện. Còn Giang Hiểu Vân, chị Phương (nhân viên hành chính trước Giang Hiểu Vân, nghỉ việc vì sinh con) nghỉ sinh xong cũng từ chức, Hiểu Vân vẫn đang làm công việc hành chính thuận lợi, năm nay lại bị người khác thay thế, Từ Văn Đào bảo cậu ấy chuyển làm nghiệp vụ."
Việc này, Lộ Nam thật sự không biết. Nhưng nghe thấy cũng không bất ngờ, quan mới nhậm chức ba đốm lửa, Từ Văn Đào vốn tới từ tỉnh Xuyên, lại có dã tâm, anh ta trở thành giám đốc thành phố Hải Lâm, sắp đặt nhân thủ cho riêng mình là chuyện quá bình thường.
Lộ Nam cũng không giả bộ an ủi Hạng Phỉ Phỉ, bởi vì Hạng Phỉ Phỉ năm nay gặp trở ngại trong công việc, đúng lúc cho cô cơ hội đào người.
Hạng Phỉ Phỉ tiếp tục: "Hồng Đan Ni dạo này định nghỉ việc về quê, Lâm Yến ở Hoa An thì sung sướng, tớ và Hiểu Vân ở lại Hải Lâm cũng không có ý nghĩa, còn đang định nghỉ việc, kết quả nghe thấy tin tốt cậu thăng chức, lại nghe nhân sự nói... bọn tớ thương lượng, muốn tới BK xông pha một lần. Lộ tổng, cậu thiếu người phải không? Cần chúng tớ không?"
Sao lại không? Lộ Nam vẫn luôn có ấn tượng tốt với các cô gái tỉnh Dự Nam, cho dù là Hồng Đan Ni yếu đuối nhất, làm việc cũng luôn nghiêm túc chăm chỉ.
Chỉ là, phải nói lời khó nghe trước: "Cậu và Điền Dương còn bên nhau không?"
"Còn, dự định năm nay đính hôn, kết hôn thì... vài năm nữa rồi nói. Hạng Phỉ Phỉ cũng thẳng thắn.
Lộ Nam nói thẳng: "Ngô tổng cho tớ 4 người, tớ đều lấy. Công ty mặc dù không cấm tình yêu văn phòng, nhưng vì giảm bớt phiền phức không đáng có, cậu và Điền Dương nhất định phải làm khác ban, một làm ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, một phụ trách thị trường hải ngoại."
Hạng Phỉ Phỉ hiểu: "Cậu là lãnh đạo, công về công, tư về tư, 3 người chúng tớ đều nghe cậu sắp xếp." Đây là tính cả Điền Dương và Giang Hiểu Vân.
Lộ Nam mỉm cười: "Vậy bao giờ các cậu tới nhậm chức?"
Hôm nay là Chủ Nhật, Hạng Phỉ Phỉ tính toán một chút công việc trong tay - chả có việc gì cần bàn giao, chỉ cần thu dọn đồ trong ký túc xá, gửi một phần về nhà, một phần mang tới BK: "3 ngày nữa tới."
"Tốt, tớ chờ các cậu."
Ngoại trừ 4 người từ tỉnh Kiềm Giang, tổng công ty cũng điều người tới đây, 2 nghiệp vụ viên, một kế toán, một hành chính, nhân sự thì tổng công ty không sắp xếp, vì Lộ Nam chào hỏi trước, cho nên giữ đúng lời hứa chuyển Tề Tĩnh tới, trở thành nhân sự ban Nhãn hiệu hải ngoại.
Lộ Nam một lần nữa soát lại thủ hạ:
Ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa BK: hành chính đang trống, kế toán và nhân sự dùng chung với 3 ban Nhãn hiệu còn lại, 6 nghiệp vụ viên.
Ban Thị trường hải ngoại: thư ký trống, kế toán 1 người, hành chính 1 người, nhân sự Tề Tĩnh, Lạc Tuấn Kiệt đang giữ chức, những nghiệp vụ viên chưa tới gồm từ trụ sở 2 người, tỉnh Kiềm Giang 4 người, cộng lại 6 người.
Hiện nay thủ hạ của cô có 20 người, trong đó 2 người dùng chung, 2 vị trí trống còn cần điền thêm.
[Ban Thị trường nước ngoài hiện nay công việc chủ yếu là khai thác những khách hàng tiềm năng muốn ký hợp đồng hải ngoại, làm tốt phục vụ những khách hàng vốn có, người sắp tới đủ rồi, khách hàng... cũng nên xuất hiện rồi!]