Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 323: Chương 323




Nghề rượu, trong công việc luôn có nhiều thứ kỳ quái, nhiều quy củ rườm rà hơn so với ngành nghề khác, cũng sẽ bớt hữu hảo hơn với phụ nữ.

Chẳng hạn như lúc Lộ Nam mới vào làm, Trần Lộ thân là tiền bối không nhịn được, kể lể về công việc giám đốc Đoàn mua, không những phải tham dự buổi Phẩm rượu của Nhà tiêu thụ, uống rượu với khách hàng; còn phải khi lãnh đạo Đại khu, lãnh đạo trụ sở xuống thị trường địa phương, phục vụ lãnh đạo công ty mình ăn nhậu chơi bời đầy đủ, khiến họ có lúc sẽ phải hoài nghi: chúng ta đang làm gì?

Đây là thói quen không tốt.

Còn có một hiện tượng rất kỳ quái nữa - kiểu chiêu đãi xa hoa này thường xuất hiện khi lãnh đạo Đại khu và lãnh đạo tỉnh tới thị trường địa phương. Hướng lên trên, thì lãnh đạo tập đoàn, boss các ban Nhãn hiệu trong công ty tiêu thụ tới địa phương, người phụ trách ở bản địa ngược lại chỉ cần quy củ chiêu đãi cơm nước, ăn xong dù có đi hát thì cũng chỉ đơn thuần là hát mà thôi.

[Đại khái lo lắng chiêu đãi lãnh đạo cấp cao quá phô trương sẽ bị kiểm toán. Dù sao chi phí chiêu đãi ở chi nhánh hàng năm có hạn, nếu văn phòng mỗi lần đều chiêu đãi lãnh đạo từ vài nghìn tệ trở lên, thì dựa theo tần suất lãnh đạo Nguyên Xuyên xuống địa phương, trụ sở cấp phí chiêu đãi căn bản chưa tới nửa năm là hết.]

Hiện tại Lộ Nam cơ bản không tham dự những bữa tiệc xã giao mà cô không muốn.

Với thân phận và địa vị của cô bây giờ, trong nội bộ Nguyên Xuyên, cho dù là Hạ tổng cũng không thể ép cô chiêu đãi uống rượu được; chỗ Nhà tiêu thụ, nếu không phải muốn ngừng hẳn hợp tác với Nguyên Xuyên, thì cũng sẽ tỏ ra phong độ với Lộ Nam.

Nhưng đây chỉ là bản thân cô nhận được sự thay đổi trên thương trường, trong nghề rượu. Còn đại chúng, ngành tiêu thụ, ngành tiêu thụ rượu trắng thì còn lâu mới khoan dung và hữu hảo với phụ nữ hơn.

Lộ Nam nghĩ: hiện giờ ta có thể làm, là sau này tới những thị trường bất đồng khảo sát, chỉ đạo công việc, kiên quyết từ chối những chuyện chiêu đãi không cần thiết này. Cùng với, giống như đối đãi với Lâm Yến và Đường Thi, hễ là khu vực ta quản lý, Nhà tiêu thụ không được yêu cầu nhân viên Nguyên Xuyên tham dự những hoạt động sau khi kết thúc buổi Phẩm rượu; hễ là liên hoan nội bộ công ty, không được ép uống rượu, thủ hạ muốn uống nước uống đồ ngọt, đều được.

Đây là khi Lộ Nam nghe thấy Hạ tổng hỏi mình uống rượu hay đồ ngọt, mà nảy sinh suy nghĩ.

Lộ Nam cũng không khách sáo, nói thẳng: "Hôm nay Hạ tổng và Trần tổng ngồi máy bay tới cũng mệt rồi, ngày mai còn phải tham dự sự kiện, chi bằng miễn bữa rượu này đi."



Cừu Siêu Quần nghe Lộ Nam nói vậy, trong lòng cho cô chữ "dũng", rồi mở miệng hát đệm: "Phải, tối nay tôi và Lộ tổng còn muốn vừa ăn vừa bàn luận công việc với hai vị, nên uống trà uống đồ ngọt thôi."

"Phải, Tiểu Lộ nói có lý. Vậy tôi uống trà, các cậu uống gì thì tự gọi."

Cừu Siêu Quần thực ra cũng luôn thẳng thắn trước mặt Hạ tổng - hồi nhỏ gọi ông ấy là chú, chỉ có điều lớn lên phải tỏ ra trưởng thành chín chắn, dần dần quen giọng công việc gọi Hạ tổng, bèn nói thẳng: "Vậy tôi uống nước ngọt, lạnh."

Trần Kiêu nói với nhân viên phục vụ: "Nước trà."

Lộ Nam nói: "Giống thế, cảm ơn."

Hai thư ký cũng uống tương tự, một người trong số đó còn thở phào một hơi, không uống rượu mới tốt, không uống rượu mới tốt.

Cừu Siêu Quần: ta hoài nghi trong chúng ta có người phản bội, nhưng ta không nói là ai...

Phục vụ lục tục đưa đồ ăn lên, trong trường hợp mọi người đều không uống rượu, trên bàn ăn trò chuyện công việc mang lại bầu không khí lý trí kiểu khác.

Dọc đường tới, Lộ Nam đã nói rõ yêu cầu chủ yếu khi Bộ Thương mại chọn lựa những công ty tham gia triển lãm và Diễn đàn tơ lụa.

Lúc cô xuống xe nhìn thấy Trần Kiêu lặng lẽ giơ ngón tay cái khen ngợi với mình, bụng nhủ: đúng vậy, đã đoán được nhân viên ban Nhãn hiệu khác ghen tị không ngừng, ngay cả Phó Tổng giám đốc ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển cũng thế, vậy chưa chắc trong lòng Hạ tổng không có suy nghĩ khác. Ta tự nhiên phải cố gắng giải thích chuyện này bằng thái độ tự nhiên khi thấy lãnh đạo. Lúc trước không nói là vì chuyển lời qua các tầng cấp dễ lệch lạc; tiếp đến bởi vì lúc ta và Cừu Siêu Quần đang cố gắng bắt được tư cách tham dự Diễn đàn tơ lụa, ta vẫn chỉ là người phụ trách ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa BK, "danh phận" còn lại chưa định, trực tiếp báo cáo vượt cấp với Hạ tổng không tiện, bây giờ ta thăng chức, báo cáo thẳng cũng không sao, nếu không đợi Hạ tổng công khai hay ngấm ngầm đặt ra nghi vấn thì mới là bị động.

Tình hình này là vấn đề tồn tại rất hiện thực, khiến mọi người bất đắc dĩ như vậy.

Giống như khi ở Hoa An, rõ ràng Lộ Nam thúc đẩy Nhà tiêu thụ bản địa bỏ tiền tài trợ phim, cuối cùng đạt được tam thắng giữa xưởng, Nhà tiêu thụ và đoàn phim, là một chuyện rất tốt, là một phương án marketing tương đối thành công. Nhưng Ngô Xuyên muốn vạch lá tìm sâu vẫn có thể nói "Sao lúc đó cô không nói rõ tỉ lệ thành công", "Lúc đó trình đơn xin sao không kiên quyết hơn chút"... (Lộ Nam: đều là nhảm nhí, đều là nói vuốt đuôi!).

Tương tự, lúc này mấy kẻ ghen tị trong trụ sở công ty cũng sẽ xem nhẹ thời gian chênh lệch giữa việc Lộ Nam cố gắng xúc tiến hoạt động và lúc thăng chức.

[Những lúc thế này nhất định không được tranh cãi, càng không cần lải nhải giải thích tiền căn hậu quả, bọn họ kỳ thực không phải không biết, chỉ là cố tình quên đi mà thôi, chỉ nhớ ra phần có lợi cho họ.]

[Cho nên, lúc này vịn cớ càng cao cấp như quốc gia đưa ra "chế độ" (chính sách) không thể sửa đổi, không thể làm trái, thuyết phục boss lớn nhất trên đỉnh chuỗi thức ăn mới hợp lý.]

[A, ta cũng thật may mắn, vị boss lớn nhất nhất kiêm người thừa kế duy nhất cũng đứng về phía ta.]



Có lẽ Hạ tổng cũng hài lòng với lời giải thích của Lộ Nam, chuyện này coi như qua, ông ấy khẳng định công lao khi Lộ Nam và Cừu Siêu Quần tranh thủ được tư cách tham dự Diễn đàn tơ lụa, lấy trà thay rượu chủ động chạm cốc với hai người họ.

Sau đó tự nhiên là trò chuyện về một việc lớn diễn ra hôm nay.

Hạ tổng hỏi: "Phải rồi, quảng cáo rượu Hài Hòa có phải hôm nay trình chiếu trên Quảng trường Thời Đại nước Mỹ không?"

Lộ Nam nhìn đồng hồ, mặc dù nước Mỹ và TQ có sai giờ, nhưng bây giờ đã gần 6h tối, đầu kia đại dương cũng đã bắt đầu một ngày mới, cho nên Hạ tổng nói "hôm nay" cũng không sai: "Phải, đã trình chiếu, nhưng phải đợi tới sáng sớm ngày mai trong nước, mới có thể biết động tĩnh trên mạng, còn phản ứng của mấy nơi như báo giấy hay đài phát thanh, đài truyền hình, chắc phải ngày kia."

"Tốc độ truyền bá trên mạng nhanh thật." Hạ tổng cảm khái.

Hạ tổng đương nhiên sẽ không ngây thơ cho rằng trên mạng chú ý và thảo luận về việc rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên chiếu quảng cáo trên Quảng trường Thời Đại nước Mỹ là tự dưng mà có đi?

Ông ta hào hứng bảo Lộ Nam: "Tôi nhớ lần trước quảng bá bộ phim sơn mài khảm kim đó, ban đầu cũng nổi tiếng trên mạng, sau đó mới ảnh hưởng tới ngoài đời thực, xem ra Tiểu Lộ rất am hiểu mấy thứ này."

Câu khen ngợi này là thành tâm, đối với Hạ tổng đã qua tuổi tri thiên mệnh, biết marketing qua mạng đã là theo kịp thời đại, còn muốn hiểu rõ thủ pháp trong đó, chỉ e ông ấy phải cập nhật những xu hướng và cách thức biểu đạt mà giới trẻ hiện nay quan tâm, cái này còn khó hơn học tập bồi dưỡng kiến thức tuổi trung niên.

"Không dám không dám, chỉ vì quảng bá qua mạng có tốc độ và hiệu quả nhanh nhất, chúng ta chiếu quảng cáo chỉ trong 3 ngày, nếu muốn thông qua những con đường bình thường thì tốc độ chậm lắm." Lộ Nam nở nụ cười bình tĩnh tự tin: "Suy xét tới hiệu quả nhân đôi của quảng cáo này trong Diễn đàn tơ lụa, tôi mới tìm kiếm lối tắt, chủ động mời chuyên gia xây dựng bầu không khí."

Hạ tổng cười ha ha: "Tiểu Lộ đi đường tắt cũng là quang minh chính đại, có gì không tốt? Công ty còn phải cảm ơn cô đấy!"

Kế tiếp, Lộ Nam thuận thế báo cáo sắp xếp nhân sự và sắp xếp công việc trong ban Thị trường nước ngoài, Hạ tổng nghe, đại để đều hợp lý: "Những việc này cô tự quyết định, bảo hành chính và kế toán tới xem triển lãm cũng không tồi. Dù sao ban Thị trường nước ngoài khác với các ban khác, hành chính sẽ phải xử lý báo nợ phức tạp hơn, để họ tới thêm kiến thức cũng tốt."

Bữa cơm này ăn 2 tiếng, ăn xong mọi người trở về, nghỉ ngơi dưỡng sức đợi ngày mai.

Cừu Siêu Quần lúc đi trả tiền còn nhìn thấy tên nhóc Trần Kiêu lén ngắm Lộ Nam: chậc chậc, thật không có tiền đồ! Về phòng khách sạn lại chỉ có thể gọi điện thoại đi? Ha ha, không có ta không được mà.

Trần Kiêu gọi điện thoại cho Lộ Nam lại không có mấy thứ nũng nịu xiêu vẹo, dịu dàng ngọt ngào mà Cừu Siêu Quần lầm tưởng.

Vừa rồi đông người, Lộ Nam không nói, hôm nay cô mới biết từ Wendy, Trần Diệp Thư nữ sĩ cũng sẽ có mặt ở Diễn đàn tơ lụa, nên cô thông báo cho Trần Kiêu biết.



Trần Kiêu ngẩn ra, phát hiện hàm ý của Lộ Nam, trong lòng nhè nhẹ ngọt ngào.

Lần này Diễn đàn tơ lụa là lần đầu tiên tổ chức, ban tổ chức là Bộ Thương mại TQ, có quan chức chính phủ cao cấp, người phụ trách có tiếng và học giả nổi danh đọc diễn văn, các đại biểu sẽ triển khai thảo luận và trao đổi về "Một vành đai một con đường", để nỗ lực thúc đẩy thương mại tơ lụa. Quy cách là thế.

Xét chức vụ trong công ty tiêu thụ rượu Nguyên Xuyên, lễ khai mạc Diễn đàn tơ lụa chỉ có Hạ tổng là có thể tham gia.

Nhưng Trần Kiêu ngoài chức vụ Tổng giám đốc ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, lần này còn có thân phận khác, đó chính là được Chủ tịch cũng chính là cha anh ta trao quyền, tham gia hoạt động với tư cách người đại diện cho tập đoàn Nguyên Xuyên (không phải cho công ty rượu).

Tổng kết, Lộ Nam và Cừu Siêu Quần bận trước bận sau vì diễn đàn, nhưng lễ khai mạc và những buổi thảo luận trao đổi diễn đàn, bọn họ không vào được, bọn họ chỉ có thể tham dự đồng thời quản lý gian hàng trong triển lãm hàng hóa tơ lụa.

Trong điện thoại, Trần Kiêu hỏi Lộ Nam có muốn đi cùng hay không.

Bọn họ đều biết, hoạt động kiểu này cấp bậc bảo an sẽ tương đối cao, toàn bộ đều phải nghiệm chứng thân phận thực, hơn nữa kiểm tra ít nhất ba vòng trở lên mới được vào, anh ta không thể dẫn Lộ Nam theo.

Cho nên Trần Kiêu hỏi Lộ Nam muốn đi cùng hay không, không những vi phạm quy định và kỷ luật của Diễn đàn tơ lụa, cũng là không tôn trọng, không tín nhiệm năng lực của cô.

Đôi bên im lặng một lát, Lộ Nam chỉ nói một câu: "Sau này sẽ có cơ hội."

Kế đến, hai người họ ăn ý không nói, chỉ cười.

Trần Kiêu nghĩ: đúng vậy, sau này sẽ có cơ hội, Nam Nam chỉ cần lên tới vị trí càng cao, sau này nhất định sẽ đứng trên sân khấu càng rộng lớn hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.