Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 351: Chương 351




Văn hóa rượu TQ bắt nguồn xa, dòng chảy dài, hễ liên quan tới tài nghệ, thì không chỉ đơn giản là "uống", quan trọng hơn đó là một kiểu nhã nhặn.

Trần Kiêu rất sớm trước kia đã phát hiện ra, Nam Nam vừa vào làm đã có sự trầm tĩnh vượt quá tuổi, còn có vẻ thanh cao và ngạo khí khắc sâu trong lòng, bình thường cô không thể hiện, nhưng vô tình thể hiện một chút, sẽ khiến mọi người kinh diễm.

[Nam Nam, là kho báu.]

Chẳng hạn như hôm nay, đôi tay như ngọc của cô gõ nhẹ lên thân bình tím, vừa có cảm giác yếu đuối không xương, vừa tạo hình như cánh chim yến, như đóa hoa lan nở dịu dàng, ngón tay đánh đàn vòng quanh bình rượu, mềm mại linh hoạt, hình ảnh như chồng lên nhau.

Nhưng nếu bởi vậy liền cho rằng cô yếu đuối? Hoàn toàn sai!

Lộ Nam gõ nhẹ thân bình, khiến mọi người đều chú ý tới thân bình, biểu diễn 3 yếu tố quan trọng là Nguyên Xuyên, 50 năm, Tử khí đông lai.

Sau đó tay phải cô nhón nắp vàng bình rượu, tay trái thì dùng phần ngón tay cầm vững bình rượu khá nặng, trình diễn một vòng thân bình.

Động tác này đầu tiên cần thong thả.

Động tác thư thái, mới có thể tôn lên chi tiết.

Thứ hai cần ổn định.

Nếu lắc lư, hoàn toàn không thể hiện lên mỹ cảm.

Thứ ba là cần tập trung vào trọng điểm.

Thông qua động tác tay khéo léo thu hút sự chú ý của mọi người, tiếp đến trọng điểm phải đặt ở bản thân bình rượu.

Lộ Nam từng vô số lần cảm khái, trước kia học dương cầm, nhảy múa, mặc dù không nghiên cứu chuyên sâu, nhưng đích thực mang tới cho cô tiện dụng.



Chẳng hạn như độ linh hoạt ngón tay, dáng vẻ đi lại, tư thế đứng ngồi...

Nắp bình mở ra, mọi người thán phục một tiếng, cũng không biết vì vừa rồi nhìn thấy "nghệ thuật", hay là vì hương thơm tỏa ra.

Hạ tổng vẻ mặt có chung vinh dự.

Cho dù, 3 năm trước cháu ngoại ông ta, Lưu Đào, giám đốc Đoàn mua rượu Kinh Điển Đại khu Hoa Đông, đã từng vì sáng tạo này mà được công ty ca ngợi.

Nhưng cáo già trầm ổn dường như biết hết, lại dường như không biết gì hết, hiện nay chỉ tỏ ra kiêu ngạo vì cấp dưới.

Trần Kiêu lại nghĩ tới 3 năm trước. Ba năm trước buổi quay chụp đó, anh ta đề nghị mặc sườn xám hay áo sơ mi - Nam Nam hơi quay đầu lại, dùng bút vấn tóc lên, là cảnh anh ta cả đời khó quên.

So với hai vị cấp trên, Lão Cừu và nhóm Lâm lão tiên sinh nghĩ đơn thuần hơn nhiều: Khen! Khen là được!

Lộ Nam cười kín đáo, trình diễn hoa lệ xong, tay phải cầm bình rượu, tay trái nâng nhẹ, rót theo trình tự từ trái qua phải, bỏ qua bình chia rượu, rót đầy mấy chén rượu nhỏ.

Người TQ chú ý "trà nông rượu đầy".

Cô rót đầy, chất rượu lâu năm bản thân tương đối đậm đặc, vừa vặn hình thành một tầng màng trên chén rượu.

Cho dù cô đặt bình rượu xuống, cầm chén rượu lên đưa cho từng người, sự "đầy" này cũng không sái ra ngoài, thật sự làm được:

Rượu ngon tràn đầy, nhiều một giọt là tràn, ít một giọt lại thiếu.

Rượu ngon như thế, uống một hơi mới là đáng tiếc.

Nếu nói hôm kia cùng nhóm Dennis là võ uống, thì hôm nay cùng nhóm Lâm lão tiên sinh hiển nhiên là văn uống.

Nếu Lương Hi Minh biết tiết tấu uống rượu hôm nay từ tốn thế này, đại khái sẽ khóc mất.

Lộ Nam đưa chén rượu đầu tiên bằng hai tay cho Lâm lão tiên sinh.

Lão Hoa kiều việc tốt không nhường ai, nhận lấy, nhận xét: "Lộ tổng thật là tâm linh thủ xảo, để tôi biết được cái gì gọi là tửu đạo mùi ngon, phong thái đẹp đẽ."

Lộ Nam khiêm tốn: "Ngài quá khen, nếu so với tửu đạo thời cổ, thì vẫn kém rất nhiều, tôi chỉ chiếm "tân ý", để mọi người xem cái mới lạ mà thôi." Đây quả thật là lời thật lòng, kỹ xảo phức tạp này đối với rượu trắng, chỉ là dệt hoa trên gấm, nếu phẩm chất rượu không tốt, những thứ hoa lệ này cũng chẳng có tác dụng gì.

Kế tiếp, cô đưa chén thứ hai cho Hạ tổng, Hạ tổng hài lòng gật gù: nở mày nở mặt, có thuộc hạ thế này thật nở mày nở mặt.

Chén thứ ba đưa cho con lai Thái Lan, Krit, cậu ta "thank you", huyên thuyên vài từ như "beautiful".

Chén thứ tư đưa cho Trần Kiêu, anh cũng không cam lòng yếu thế, nói câu: "Cảm ơn (?), vừa rồi trình diễn rất tuyệt."

Lộ Nam:???



Lúc cô đưa chén rượu, tay trái đỡ đáy, tay phải cầm chén, hơn nữa hết sức chú ý không động vào phần miệng, tới khi Trần Kiêu nhận, Lộ Nam lén lút làm chuyện xấu - ngón trỏ tay trái mượn tay phải che, gãi nhẹ vào mu bàn tay Trần Kiêu.

Trần Kiêu vốn cũng không ghen, chỉ kiệt lực khắc chế so kè khen ngợi so với gã con lai Thái Lan, bây giờ được trấn an, cả người vô cùng sung sướng!

Anh ta hết sức kiềm chế ý cười, gật đầu với Lộ Nam.

Cừu Siêu Quần: A ha, hừ hừ hừ, toàn mùi dấm chua! Tránh ra tránh ra!

Chia xong 6 chén rượu, chén cuối cùng là của cô.

Vì trước khi chia rượu cô đã dặn, mọi người cầm chén lên, không vội vã uống.

Lộ Nam hướng dẫn họ phẩm rượu: "Nhìn màu trước, rồi ngửi mùi hương."

Gần như tất cả các loại rượu trắng cao cấp đều là miệng bình lớn, nhưng thực tế đường rượu rót ra lại có nội tình, lúc rót ra chỉ có một đường nhỏ, miễn cho gặp phải tình hình giống bia, rượu vàng, mới nghiêng bình đã ào ào đổ xuống.

Vừa nãy mở bình, khi Lâm lão tiên sinh và Hạ tổng ngửi thấy mùi thơm, Lộ Nam rót rượu, rượu đổ vào chén, mùi tương lâu năm càng tỏa ra thơm ngát.

Tương rượu không giống rượu nồng hương, không có mùi thơm nồng khi mở bình, nhưng mùi giữa và mùi sau, tuyệt đối giết sạch tất cả các loại rượu trắng kiểu hương khác.

Lúc Lộ Nam rót rượu, rượu hòa vào không khí, hình thành hoa văn, bong bóng li ti nhỏ dày hòa vào chất rượu đặc biến thành hoa văn, mọi người nhìn sẽ thấy nó hoàn toàn khác nước lọc - huống hồ, rượu Kinh Điển 20 năm, nếu lót trên nền trắng sẽ nhìn thấy màu rượu ngả vàng, rượu 50 năm càng khỏi cần phải nói, hôm nay không cần khăn ăn màu trắng, cầm trong tay, để sát lại gần đã nhìn thấy.

Cốt rượu Tử khí đông lai 50 năm tất nhiên là đủ lâu năm, cũng chính vì vậy, loại rượu này không những giá cao, còn hạn lượng sản xuất.

Màu rượu, mùi rượu, sau đó chính là vị rượu.

"Thật làm phiền Lộ tổng giới thiệu." Lâm lão tiên sinh tán dương.

"Rượu vang cần thời gian tỉnh rượu, kỳ thực rượu trắng cũng thế." Lộ Nam vươn tay với mọi người: "Bây giờ mới là thời gian nhấm nháp tốt nhất. Lâm tiên sinh, mời."

Mọi người nghe theo Lộ Nam, nhấp một ngụm, lưỡi cảm nhận, từ từ nuốt xuống, dư vị, nhìn lại chén - hiệu quả tốt hay không? Cứ nhìn chàng con lai Thái Lan phải nhờ A Vĩ phiên dịch liền biết, anh ta đã vội vã muốn uống chén thứ hai rồi!

"Krit thông thường không uống rượu trắng TQ." Quy trình phẩm rượu hoàn thành, ngay cả chàng thanh niên trẻ tuổi Thái Lan đều nghe hiểu một chút A Vĩ nói.

Dù cho khẩu vị bắt bẻ như Lâm lão tiên sinh, cũng phải thừa nhận: Bạch sứ Quốc tửu dù ngon, nhưng hệ liệt Bạch sứ so với "Tử khí đông lai" tương hương 50 năm, thì cái sau toàn thắng.

Bởi vì chúng nó căn bản không cùng một mức giá.

Cái này cũng chứng tỏ nhân viên Nguyên Xuyên vô cùng coi trọng lần gặp gỡ này.

Lâm Gia Tường Lâm lão tiên sinh rất hài lòng: "Nào, chúng ta tiếp tục."



Bảy người chia nhau 1 lít rượu, cho dù uống hết, mỗi người cũng chỉ hơn 100ml mà thôi.

Trong lúc này, A Vĩ mấy lần muốn mở miệng, đều bị Lâm lão tiên sinh đưa ánh mắt chặn lại.

Lộ Nam suy tư, không hề thúc trống tiến quân giục mọi người uống hết cả bình, mà nói: "Lâm tiên sinh, lát nữa chúng ta còn phải đi nghiệm chứng, rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên rốt cuộc có thích hợp làm cốt rượu cocktail hay không, chỗ Tử khí đông lai còn lại, hay là chúng ta tạm cất đi, lần sau tiếp tục?" Đối phương dù sao cũng lớn tuổi, không thể để ông ấy uống thả cửa được.

Vừa rồi A Vĩ muốn biểu đạt cũng chính là ý này, Lâm Gia Tường mặc kệ quản gia, nhưng lại không thể mặc kệ Lộ Nam, bèn bất đắc dĩ lắc đầu: "Nhất định là A Vĩ nháy mắt ra hiệu cho cô. Lộ tổng, có phải cô cũng cảm thấy tôi già rồi, không uống nổi?"

Đây là đề tài toi mạng.

Lộ Nam thản nhiên cười: "Ngay cả ngàn chén không say, mà không biết phẩm rượu cũng là uổng công. Người biết uống rượu, chưa bao giờ phải khoe khoang tửu lượng lợi hại tới đâu, chỉ cần biết phẩm rượu là được."

Lâm lão tiên sinh quay sang bảo Hạ tổng: "Vị Lộ tổng này của các ngài, nói ra cái gì, đều là có đạo lý."

Nếu tạm thời dừng lại, vậy nên làm chính sự.

Thừa dịp 7 người đều không ai say.

Lâm lão tiên sinh bảo A Vĩ: "Vậy mời giám đốc quán bar tới đây đi."

A Vĩ ra ngoài gọi điện thoại, dặn dò phục vụ đi mời người.

Tới khi người đến, Lâm lão tiên sinh lại nói: "Vị này chính là David, người phụ trách quán bar thuộc khách sạn Kells. Lộ tổng, có gì cần chuẩn bị, cứ nói với anh ta. David, tối nay quán bar dùng rượu nghe Lộ tổng sắp xếp."

Lộ Nam cũng không khách sáo, nói thẳng theo những gì nghĩ sẵn trong lòng, đọc tên mấy loại trái cây nhiệt đới - những thứ này, khách sạn nhất định có, cho dù thiếu hay số lượng không đủ, mua một chút ở cửa hàng trái cây gần đây cũng được.

Còn mấy đồ trang trí trên cocktail thường thấy như lá bạc hà, muối biển, lát chanh, anh đào maraschino, thì không cần Lộ Nam phải dặn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.