Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 373: Chương 373




Hai người trong văn phòng đều biết, đề nghị ban nãy của Hạ tổng kỳ thực không hợp pháp.

Nếu dựa theo quy định "Luật Lao động" TQ, tương lai một ngày nào đó, nếu Lộ Nam thật sự từ chức, căn bản không cần phiền phức như vậy, chỉ cần thông báo trước 1 tháng rồi rời đi là được.

Nhưng ngoài pháp lý, xã hội này còn có rất nhiều quy củ bằng miệng mà thành.

Quản lý cấp cao trong công ty tiêu thụ nắm giữ tài nguyên khách hàng và thông tin cơ mật nhiều tới đâu?

Nhân vật như vậy từ chức, sẽ mang tới ảnh hưởng thế nào cho công ty?

Sao có thể giống trình tự của nhân viên bình thường?

Chỉ sợ vừa định từ chức, đã liên tục được hẹn nói chuyện.

Tầng quản lý cấp cao trong công ty phản ứng đầu tiên là: bị đối thủ chiêu mộ?

Phản ứng thứ hai chính là: cô ta / anh ta muốn thăng chức tăng lương?

Như Lộ Nam tuổi tác vừa vặn, năng lực trác tuyệt, e rằng chỉ có lấy kết hôn làm cớ, mới có thể thuận lợi từ chức - nhưng mà, cô tuyệt đối khinh thường dùng lý do này!!!

Như vậy, lại trở lại phía công ty sẽ sinh ra vài loại suy đoán như ban nãy.

Nhìn vào việc Lộ Nam khiến thành tích của Hoa An lên tới mức chưa từng có trước đó, cô là người đáng để Nguyên Xuyên níu giữ.

Cho tới bây giờ, như Trần Kiêu đã nói, công ty đã bắt đầu suy nghĩ cho cổ phần ảo để giữ chân cô (Hạ tổng cũng bày tỏ ý này), lúc này tỏ ra tương lai có thể rời đi, không thể nghi ngờ là không sáng suốt.

[Nhưng có một số việc có thể qua loa, có một số việc vẫn nên thẳng thắn thành khẩn.]

[Dù sao kế tiếp trọng trách của ta sẽ càng ngày càng nhiều, ta không hi vọng tương lai có ngày phải rời đi, lại phát hiện dây dưa nửa năm cũng không đi được, hoặc là náo loạn với ông chủ cũ tới cụt hứng mà đi.]



Chính vì đoán được sẽ gặp trở ngại, nên Lộ Nam mới nghĩ ra lý do thoái thác - cô vốn định lấy thành tích của ban Thị trường nước ngoài và ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa BK làm "quân lệnh trạng", đàm phán một bản hợp đồng thời gian gia hạn linh hoạt hơn với công ty.

Lộ Nam cũng nghĩ tới, khẳng định không dễ, nhưng ngoài biểu đạt muốn thách thức thị trường bất đồng, thách thức "hùng tâm tráng chí" trong ngành nghề khác, còn có thể lôi Trần Kiêu ra, nói thẳng tình yêu của họ với Hạ tổng, chưa biết chừng Hạ tổng còn sẽ thông cảm.

Xem, Lộ Nam chính là người như vậy, sẽ đánh giá nên nói gì lúc nào, hễ là quan hệ với ai đó có thể có tác dụng, mặc kệ là ai, cô đều sẽ hiên ngang dùng.

Chỉ có điều lần này bị vu oan ngoài dự đoán khiến cô nhờ họa được phúc, cô không cần lôi đòn sát thủ Trần Kiêu ra, chỉ là lôi cha Lộ, người cha quen hơn người lạ một chút của cô "đỡ nồi".

[Không phải rất tốt sao. Ta cảm thấy IQ, EQ và cách thức đối nhân xử thế của ta có quá nửa kế thừa từ cha ta, như vậy lúc ông ấy không biết, tổn hại chút danh tiếng của ông ấy thì sao. Coi như là đáp lại sự thờ ơ bao năm qua của ông ta đối với ta.]

"...Cho nên, ký hợp đồng 5 năm, nhưng trên thực tế em muốn rời đi lúc nào cũng được. Hạ tổng lần này bảo thư ký Lưu lấy tới bản mẫu hợp đồng, tự mình thêm điều khoản phụ, sau đó chắc là đặt hợp đồng vào phòng tài liệu cẩn thận lưu giữ." Lộ Nam kể lại quá trình đấu trí đấu dũng với cáo già Hạ tổng: "Thật phí tâm tư, còn phải biểu hiện ra em không nỡ bỏ những sản nghiệp đó của cha em. Chậc!"

"Em thông minh nhất, cái này sao có thể làm khó em, để anh nghĩ xem, thoạt đầu em đi theo anh tra bán tháo hàng, há mồm liền nói giọng Hải Lâm vanh vách, lừa gạt được ông chủ cửa hàng thuốc lá. 3 năm rồi, Lộ tổng biểu diễn càng thuần thục rồi phải không?" Trần Kiêu cười híp mắt nhìn Lộ Nam.

Lộ Nam "hứ" một tiếng: "Nghiêm túc đi, không phải em đi theo anh, mà là bị ép. Ừm, không đúng, anh đang khen em hay trào phúng em thế?"

Đương nhiên là khen.

Anh thích cô, cho nên những lời cô nói, những việc cô làm trong mắt anh đều đúng.

Cho dù là nhìn cô dùng tâm cơ ứng đối người khác.

Thậm chí, anh còn tiếc nuối: chính mình không thể trở thành lá chắn để cô từ chức.

Lộ Nam liếc anh: "Có thượng sách, sao còn phải dùng trung sách?"

"Trung sách" Trần Kiêu tủi thân.

Lộ Nam vào văn phòng đã nhìn qua, kính thủy tinh ở đây là một chiều, thế là cô kéo tay Trần Kiêu: "Em nói sai rồi, anh không phải trung sách, anh là vũ khí bí mật."

Trần Kiêu rất dễ bị Lộ Nam dỗ vui vẻ - tất nhiên vừa rồi anh cũng không tức giận.

Chỉ là tình thú giữa đôi tình nhân nhỏ thôi.

Hết sức k1ch thích sờ tay, hôn mấy cái trong văn phòng, Lộ Nam vừa bôi thêm son môi vừa nói: "Em thông đồng khẩu cung với anh rồi đấy nhé, anh phải nhớ kỹ anh biết sau Hạ tổng. Ừm, với tính cách của anh, chắc là sẽ tiếc nuối nhưng vẫn chấp nhận. Tâm trạng này anh biểu diễn cho tốt nhé."

Trần Kiêu nhịn cười, dùng khăn ướt không biết đặt trong ngăn kéo văn phòng lúc nào lau miệng: "Ừ~"

Lộ Nam bôi lại son, thoáng nhìn: "Nhãn hàng khăn ướt này chất lượng thường thường, anh xem anh lau đỏ cả miệng rồi. Mau uống nước đá làm lạnh đi. Phải làm được hoàn toàn không để lại dấu vết!"

"Tuân lệnh, Lộ tổng."

Lộ Nam nhìn đồng hồ, cô vào văn phòng Trần Kiêu cũng mười mấy phút rồi: "Được rồi, vậy em ra ngoài trước, anh làm việc đi."



Trần Kiêu ngoan ngoãn lấy chai nước lạnh từ tủ lạnh nhỏ ra, nghe vậy vội vàng nói: "Buổi trưa cùng ăn cơm đi, ăn xong anh đưa em ra sân bay."

Lộ Nam nhướn mày: Hử? Chỉ hai ta?

"Thuận tiện tiễn anh Cừu." Như vậy được rồi chứ?

Cừu cầu hỉ thước vĩnh viễn không tới muộn.

"Được~" Lộ Nam nháy mắt.

Trong 5 người cho dù có 3 người trong lòng biết rõ, trợ lý Địch đoán ra, nhưng còn có một Lý Thanh chẳng hay biết gì, làm khó Trần Kiêu chỉ có thể giả vờ tới tiễn Cừu Siêu Quần, may mà Lý Thanh và trợ lý Địch trong mắt có việc, chủ động chạy đi gửi hành lý, nhân cơ hội này, Cừu Siêu Quần xoay người: "Trông chừng cho hai em, sến súa nhanh lên, lần này tách ra, lại là hồi lâu không thấy nhỉ?"

Nói xong, anh ta còn có phần cười trên nỗi đau kẻ khác.

Trần Kiêu mặc kệ anh ta, thời gian quý giá, dùng để tranh cãi quá đáng tiếc.

Mượn biển quảng cáo che chắn, bảo đảm đứng trong góc chết, Trần Kiêu ôm lấy Lộ Nam, siết chặt trong lòng: "Tới nơi nhớ gửi tin nhắn."

Lộ Nam kiễng chân thủ thỉ bên tai Trần Kiêu: "Lúc xã giao đừng uống rượu hỗn hợp, đừng cười lung tung với cô gái khác, biết chưa?"

Trần Kiêu sáng mắt lên, không nhịn được quay đầu hôn Lộ Nam một chút, hết sức nghe lời: "Ừ."

5p sau, Cừu Siêu Quần hắng giọng, hai người sau lưng anh ta đã nghiêm trang duy trì khoảng cách vài bước rồi!

...

Lộ Nam về BK, buổi họp sáng đầu tiên nhận được thuộc hạ nhiệt liệt hoan nghênh, các nghiệp vụ viên ở tầng 6 và tầng 12 dùng ra mưu mẹo cả người, cho thấy 3-4 ngày qua bọn họ luôn chăm chỉ làm việc.

Không quan tâm bọn họ biểu đạt tưởng niệm là chân tình hay giả ý, Lộ Nam kiểm tra tình hình làm việc mấy ngày qua của họ, cảm thấy còn không tồi, bèn khen ngợi vài câu.

Ngoài ra, cô vừa về, Lương Hi Minh nhìn ánh mắt của cô liền kỳ quái, có kiêng kị, có sợ hãi. Tóm lại thành thật hơn nhiều, không còn biểu hiện háo hức luôn muốn tìm đường chết.

Lộ Nam phỏng đoán, vị này dù sao vẫn là "hoàng thân quốc thích", xem ra chuyện Hoàng Hạo xui xẻo đã tới tai anh ta.

[Có thể duy trì luôn thành thật là tốt.]

Trở về, Lộ Nam cũng không rảnh rỗi, cô nhận được điện thoại nhắc nhở của Trần Kiêu, trả lời cũng không phải thuận miệng bịa chuyện, Lâm Gia Tường Lâm lão tiên sinh đã kết thúc tế tổ, trở về BK từ tỉnh Mân.

Mấy hôm nay Lộ Nam không ở BK, Krit được Lâm lão tiên sinh giúp đỡ tham khảo, ký thêm một bản thỏa thuận hợp tác với phía Củng Thiệu Huy. Sau này nghiệp vụ xuất khẩu rượu Nguyên Xuyên sang Thái Lan của Lâm lão tiên sinh và xuất khẩu trái cây sang TQ của Krit sẽ do công ty tàu biển của Củng Thiệu Huy chuyên chở; mà Củng Thiệu Huy thì trực tiếp đặt hàng với Krit 3 quầy trái cây, dự định bán thử ở TQ.

Mặc dù song phương đều mới thử nghiệm, hợp đồng cũng chỉ có vài chục nghìn đô mà thôi, nhưng bọn họ đều biết, nếu hợp tác vui vẻ, sau này khả năng cao sẽ trở thành đối tác dài hạn.



Lộ Nam thấy vậy vui vẻ.

Ngoài ra, những Nhà tiêu thụ hải ngoại khác cũng bắt đầu trả tiền hàng.

Lộ Nam bắt đầu phân phối công việc kết nối thị trường hải ngoại.

Lạc Tuấn Kiệt kết nối với Tứ Phương Tửu Nghiệp là chuyện đã xác định từ trước.

Nghiệp vụ viên lớn tuổi nhất Lý Hòe Kỳ kết nối với Dennis tiên sinh - dù sao vị tiên sinh người Nga này tiếng Anh cũng không tốt, người bình thường nghe không hiểu, Lý Hòe Kỳ phụ trách anh ta, Lộ Nam tìm phiên dịch giỏi cho họ là được.

Krit giao cho Hầu Dũng, tuổi tác của anh ta chỉ thấp hơn Lý Hòe Kỳ, cũng chuyển từ trụ sở tới, lý do giống như trên, tìm phiên dịch tiếng Thái là xong.

Lâm lão tiên sinh là con cá béo chiêu thương lớn nhất lần này, ai cũng muốn kết nối với họ, Lộ Nam nói thẳng do Hạng Phỉ Phỉ, Hồng Vĩ cùng nhau phụ trách, một người phụ trách nghiệp vụ ở Thái Lan, một người phụ trách nghiệp vụ ở Malaysia.

Còn Từ Trừng Chi ở nước Mỹ thì giao cho Điền Dương.

Nhà tiêu thụ hậu cần Trung Tập, HK và Úc bởi vì đã có nhân viên kết nối ở Hải Lâm, sau này Lộ Nam giao tiếp với công ty, xem xem bọn họ có sẵn sàng tới đây làm việc không, hoặc bao giờ bàn giao lại công việc cho ban Thị trường nước ngoài.

Lộ Nam dám khẳng định, phân phối như vậy, chưa chắc mọi người đều hài lòng. Chỉ có điều chiêu thương toàn bộ do cô làm, thủ hạ căn bản không có lập trường xen vào.

"Đây chỉ là phân phối bước đầu, các bạn chuẩn bị tốt, làm sẵn hộ chiếu và visa đi, tháng sau sẽ phải xuất ngoại. Tôi sẽ khảo sát một thời gian, căn cứ vào biểu hiện cùa các bạn trong thời gian này, lại xem có cần điều chỉnh người kết nối hay không. Các bạn, hãy cố gắng nỗ lực." Lộ Nam mỉm cười với cấp dưới.

Còn tầng 6, cô không cần bận tâm quá nhiều, chỉ cố ý tìm hiểu từ Nghiêm Quan Thành về tình hình dạo này của Vinh Bảo Tửu Nghiệp, được biết Mạc tổng và người của Lệnh Dương như cũ một lòng nhào vào xây dựng kho hàng hậu cần ở các nơi, còn đăng ký xong công ty hợp tác. Lộ Nam ngán ngẩm lắc đầu: đây là muốn đi vào lối mòn nha.

Với bộ dạng Nhà tiêu thụ làm việc không đàng hoàng, tiêu tiền như nước chảy hiện tại, Nghiêm Quan Thành lo lắng nói: "Nửa cuối năm e rằng Vinh Bảo Tửu Nghiệp hồi khoản không mấy lạc quan."

Lộ Nam gật đầu: "Vẫn phải chiêu thương. Như vậy mới không bị bất cứ ai cản tay. Quản lý Nghiêm, anh tốn tâm tư, tôi sẽ sắp xếp lại thông tin những thương nhân trong lúc diễn ra Triển lãm tơ lụa, sau đó anh tới thăm hỏi lần lượt." Vẫn là câu nói đó, thị trường BK có bầu không khí tốt hơn nhiều so với thị trường nước ngoài, thủ hạ có thể thử đàm phán, làm không được lại tìm cô.

"Vâng, Lộ tổng." Biết tài nguyên khách hàng trong tay Lộ tổng có chất lượng tốt thế nào, lồng nguc Nghiêm Quan Thành đập thùng thùng, khao khát lập tức bày tỏ trung thành với Lộ Nam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.