Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 377: Chương 377




Lộ Dương nhỏ hơn Lộ Nam 10 tuổi.

Nhưng vừa khéo, nó là khóa cuối cùng trước khi cải cách, cho nên năm nay chế độ và điểm thi của Lộ Dương giống hệt Lộ Nam năm đó.

Ngoại ngữ tối đa 120 điểm, khoa học 180 điểm, xã hội và tư tưởng phẩm đức cộng lại 100 điểm, ngoài ra còn có thể dục 30 điểm - đương nhiên, môn cuối cùng đã thi trước từ tháng 4-5.

Lộ Nam nhớ, hàng năm đều có thí sinh vì luyện môn thể dục, mà luyện nhảy dây, nhảy xa, bơi..., đến cuối cùng, về cơ bản tất cả thí sinh đều có thể lấy được tối đa điểm thể dục, có không tốt cũng 26-27 điểm.

Cho nên tổng điểm tối đa là 670, ngoài ra, còn có điểm cộng như là con một, dân tộc thiểu số...

Lộ Dương giống chị nó, không thể hưởng thụ chính sách 5 điểm con một. Cho dù 3 năm cấp 2 tham gia không ít thi đua máy tính, nhưng cũng không được cộng điểm. Buông tay.

Lúc nhảy ra điểm, Lộ Nam "phì" một tiếng với em trai, Lộ Dương lập tức ý thức được, hết sức đôn hậu sờ đầu - hết cách, ai bảo ta thuộc "đội siêu sinh", nghe mẹ và chị gái nói, trước lúc đi học ta còn không vào hộ khẩu mấy năm.

Khi Hoàng nữ sĩ đang viết điểm từng môn, Lộ Nam thành công F5 ra thành tích của Lộ Dương.

Ngữ văn 113.

Toán 120.

Ngoại ngữ 108 (ừ... cái này, là nhược điểm của Lộ Dương).

Khoa học 177.

Phẩm đức xã hội 97.

Thể dục 30.

Tổng cộng 645 điểm.



Cách 10 năm, Hoàng nữ sĩ cũng không biết số điểm này của con trai là tốt hay không, bà ấy chớp mắt, nhìn về con gái: "Điểm này cao hơn mấy lần thi thử. Cao hơn điểm năm đó của con phải không?"

Lộ Nam bụng nhủ: cho dù không cải cách, 10 năm trước và 10 năm sau cũng không thể so sánh với nhau, hơn nữa, tật xấu nói thẳng với người nhà của mẹ chỉ có con gái ruột mới có thể chịu đựng. Mẹ nói vậy quả thực là muốn gây hiềm khích.

Lại nói về điểm của Lộ Dương, quả thật cao hơn so với đời trước, Lộ Nam nhớ đời trước em trai chỉ thi được trên dưới 600 điểm? Dù sao không tới 650.

Cô nghiêm túc nói: "Số điểm này, so sánh chiều dọc không được, nên so sánh chiều ngang."

Hoàng nữ sĩ gật gù: có lý.

"Cho nên, em trai, xem group chat của lớp các em đi, có đứa nào thông báo điểm không? Chủ nhiệm lớp có dự đoán điểm sàn và số điểm cao nhất của thành phố năm nay không? Chúng ta có thể dự đoán." Lộ Nam quay sang dặn.

Cô nhớ năm đó cô thi được top 200 thành phố, chủ nhiệm lớp gọi điện thoại tới nhà, trong điện thoại báo số thứ tự cụ thể trong toàn thành phố, đời trước Lộ Dương cũng có đãi ngộ tương tự, nghĩ tới lần này chủ nhiệm lớp của nó sẽ gọi tới còn sớm hơn đời trước.

"À, vâng." Lộ Dương kỳ thực lòng bàn tay cũng toát mồ hôi.

Lộ Dương mới vào app, góc phải màn hình đã bắt đầu nhấp nháy.

Trong group chat của lớp đã có vài trăm tin nhắn.

Tất cả đều thảo luận điểm.

Lộ Nam tinh mắt, mau chóng nhìn thấy điểm khảo thí lên cấp 3 cao nhất năm nay hình như là 666.

[Thật may mắn~]

Những lúc thế này tiết lộ trong group, về cơ bản là chuẩn.

Hoàng nữ sĩ cúi người sau lưng chúng, liên tục kêu Lộ Dương lăn chuột chậm thôi.

Ngoài có đứa tiết lộ điểm của Trạng Nguyên thi cấp 3 tới từ trường nào, thì không có nhiều đứa tự thông báo điểm, thỉnh thoảng có mấy đứa nói thành tích từng môn (sẵn sàng nói điểm, đều là thi môn đó khá tốt), Lộ Nam nhìn ra: hình như tới giờ, điểm môn Toán và Khoa học của em trai đều đứng đầu lớp.

Vài phút sau, di động của Hoàng nữ sĩ vang lên, bà ấy đứng thẳng dậy, thoáng nhìn số gọi tới, nói với Lộ Dương: "Là chủ nhiệm lớp của các con."

Ôi chao, quy trình này Hoàng nữ sĩ cảm thấy có phần quen thuộc, 10 năm trước từng trải qua, cho nên đại khái là chuyện tốt.

"Chào giáo viên Ngô, tôi là mẹ của Lộ Dương. Ôi, chúng tôi cũng mới tra xong điểm, không biết thành tích của nó xếp hạng thế nào trong thành phố?" Bỗng dưng, Hoàng nữ sĩ cao giọng hơn: "Phải không?"

Sau đó nghe thấy bà ấy kiệt lực khắc chế hưng phấn trong giọng nói, nhỏ tiếng lại, giả lả nói: "Lần này còn tốt, lúc thi không sơ ý. Vâng, tốt, cảm ơn giáo viên Ngô."

Hoàng nữ sĩ chính mình đều không phát hiện từ khi nghe máy, khóe miệng của bà ấy đều giương lên, nghe xong chủ nhiệm lớp báo tin mừng, còn chờ đối phương cúp máy trước.

Sau đó nhìn Lộ Dương, hắng giọng, tỏ ra "mẹ có chuyện quan trọng cần tuyên bố".

Bà ấy đại khái quên mất, bây giờ trong phòng ngoài tiếng điều hòa rất nhỏ gần như không nghe thấy, thì 3 người còn lại đều duy trì yên tĩnh, cho nên ngay cả bà thính lực hơi thoái hóa cũng nghe thấy: "Dương Dương đứng hàng hơn 40 ư?"



Phải, bạn học Lộ Dương thi được thành tích top 10 toàn trường, top 50 toàn thành phố.

Dựa theo thói quen chiêu sinh của trường cấp 3 trọng điểm trong thành phố, 108 học sinh đứng đầu sẽ lấy theo trình tự 1 và 4, 2 và 3 phân tới ban 1 và ban 2, vòng thứ 2 cũng là từ 109 đến 216 phân tới ban 3 và ban 4. Nếu có học sinh không tới đăng ký học (loại này là tình huống đặc biệt như đi thi sớm ở thành phố khác...), thì sau đó mới bổ sung dựa theo thứ hạng từ cao tới thấp. Đây chính là những ban trọng điểm ở trường trọng điểm.

Cho nên Lộ Dương không những hôm đầu tiên biết thành tích sẽ biết đã trúng tuyển trường học kê khai, thậm chí còn đoán được sẽ học lớp nào, dù sao mặc kệ ban 1 hay ban 2 đều ổn.

Hoàng nữ sĩ không nhịn được, cằn nhằn một câu: "Giỏi hơn chị gái con rồi, chị gái con lúc đó chỉ học ban 4."

[Châm chọc ta nha!]

Lộ Nam thầm nhủ: con đại nhân đại lượng, không tính toán với mẹ.

Đã biết điểm và thứ hạng, như vậy cũng phải nói một câu với bạn bè người thân.

Khoe khoang nhã nhặn thế nào?

Đương nhiên là đăng weibo / đăng lên group bạn bè / nói chuyện điện thoại? Dù sao chỉ có mấy thứ này.

Bây giờ Hoàng nữ sĩ theo kịp thời đại, những phần mềm xã giao đều dùng được lưu loát. Nhờ phúc bà ấy bắt kịp trend, lần trước Lộ Nam lên kênh Tin tức kinh tế CCTV buổi tối, cả gia tộc không ai không biết.

Nhưng có khi kế hoạch không đuổi kịp biến hóa, Hoàng nữ sĩ còn đang biên tập cảm nhận tâm đắc, điện thoại đã gọi tới.

Cuộc điện thoại thứ nhất do bác trai của Lộ Nam đoạt được, bác trai và bác gái vốn làm trong hệ thống giáo dục - mặc dù mấy năm trước chuyển đi nơi khác, nhưng còn có đồng nghiệp cũ ở bản địa. Bọn họ đã hỏi số thẻ dự thi của Lộ Dương từ trước, nhờ đồng nghiệp cũ tra điểm. Cho nên bọn họ cũng biết rõ điểm và thứ hạng. Bác vừa há mồm liền cười ha ha: "Thi tốt lắm." Đồng nghiệp cũ của ông ấy cũng khoe khoang.

Hoàng nữ sĩ khiêm tốn: "Tiếng Anh và Ngữ văn đều không ổn, tiếng Anh nếu có thể cao lên chút, Ngữ văn thêm vài điểm..."

Lộ Nam mím môi cười: với tính cách của Hoàng nữ sĩ, lại cao thêm mười mấy điểm, có lẽ Trạng Nguyên của tỉnh chính là em trai ta rồi? Quả nhiên lòng tham không đủ, vừa rồi còn kiêu ngạo, bây giờ lấy lại tinh thần đã nhìn ra những môn em trai thi không tốt. Đúng là mẹ ruột!

"Đã tốt lắm rồi. Ngữ văn phải dựa vào tích lũy, đọc sách nhiều. Tiếng Anh có thể học thêm, vào cấp 3, tiếng Anh sẽ càng khó hơn." Bác đề nghị.

Hoàng nữ sĩ tựa như tìm được tri âm, nếu không phải cuộc điện thoại thứ hai tới, bà ấy đã bảo anh trai giới thiệu ngay một chút những giáo viên tiếng Anh dạy thêm tốt mà ông ấy biết.

Cuối cùng, bác nói: "Phía anh cũng được nghỉ hè, 2 hôm nữa sẽ về quê, tới lúc đó cùng nhau ăn cơm, chúc mừng Lộ Dương một chút."

Cuộc điện thoại thứ hai là dì cả Lộ Nam, dì cả đối với chị em Lộ Nam đều nhất quán khen khen khen, nghe thấy em gái nói bắt đầu tìm lớp học thêm tiếng Anh cho Lộ Dương, thì chỉ có thể khuyên nhủ vài câu: "Nghỉ hè cũng phải để con trẻ giải lao chứ." Nhiều nữa cũng không dám, bởi vì về mặt này bà ấy không đủ mạnh, sự thật chứng minh mặc kệ di truyền hay bồi dưỡng, hai đứa con nhà em gái đích thực là học giỏi nhất trong lứa hậu bối.

Dì cả Hoàng chỉ bồi dưỡng được một sinh viên tốt nghiệp khoa sư phạm ĐH dân lập, thầm nhủ: em gái tính nết không tốt, nhưng giục giã con cái học tập..., quả thật có hiệu quả.

Trễ chút gọi tới là mợ của Lộ Nam, mợ nhìn thấy chị Hai đăng weibo giả khen thật chê mới biết. Bà ấy thì lại luôn luôn tự tin với thành tích học tập của chị em Lộ Nam, thậm chí còn vượt qua cả bản thân Hoàng nữ sĩ! Biểu hiện trực tiếp nhất chính là: "Mở tiệc, chị Hai, mở tiệc thôi!"

Anh trai, em dâu đều nói như vậy, đương nhiên phải mở tiệc.

Hoàng nữ sĩ nói với em dâu đang ríu rít qua điện thoại: "Em đừng kể ra ngoài, anh trai mấy hôm nữa về, tới lúc đó người nhà ta ăn một bữa."



Mợ nói: "Đây là chuyện tốt, có gì khó nói."

Mới kết thúc trò chuyện với Hoàng nữ sĩ, bà ấy liền gọi điện thoại cho anh em nhà mẹ đẻ: "Con trai và con gái của chị dâu em ấy, thật là giỏi giang. A a, lần này không phải con gái bà ấy, là con trai! Nó thi được hạng hơn 40 toàn thành phố..."

Di động của Hoàng nữ sĩ nóng lên, hơn nữa còn phát tiếng cảnh báo hết pin.

Bà ấy cắm sạc điện thoại, nhìn con cái: "Phía giáo viên của Lộ Dương, phải cảm ơn nhỉ." Nói thật, 2-3 năm nay, bà ấy hơn nửa thời gian đều ở ngoài, may mà con trai trọ ở trường, nếu không căn bản chính là chăn cừu ăn cỏ.

Về tiệc mừng công, Hoàng nữ sĩ muốn mời chủ nhiệm lớp và giáo viên dạy khóa Lộ Dương.

Lộ Dương nghiêm túc nói: "Trường con có quy định, giáo viên không được tham dự tiệc chiêu đãi của phụ huynh học sinh."

Cũng phải, không thể vì một bữa cơm, khiến họ khó xử.

Vẫn là Lộ Nam chỉ chiêu: "Tặng quà nhỏ đi, không nhất định phải đắt, có ý nghĩa kỷ niệm, có thể biểu đạt tấm lòng là được."

Cuối cùng, Lộ Nam giúp em trai mua hoa tươi, mua ít quà lưu niệm. Nhưng Hoàng nữ sĩ còn ở trong quà lưu niệm lặng lẽ nhét thẻ siêu thị, để bày tỏ tấm lòng.

Bà ấy biết, giáo viên nhân dân không thể thu quà của học sinh, nhưng con trai mình đã tốt nghiệp rồi, tặng quà cũng không phải để họ chăm sóc đặc biệt, mà là biểu đạt lòng cảm ơn mà thôi.

Cho nên, chuyện này cứ như vậy.

Lộ Nam nhìn thấy hành động của Hoàng nữ sĩ, nhưng cô không nói gì, ngầm đồng ý với mẹ ruột.

...

Hoàng nữ sĩ buổi sáng tra được thành tích, lấy Hoàng nữ sĩ làm trung tâm, nhóm bạn thân trong vòng 3 tiếng biết thành tích của Lộ Dương.

Tới buổi chiều, phía cha Lộ cũng biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.