Nếu cần tạo bảng xếp hạng trình độ trung thành với Lộ Nam, thì Hạng Phỉ Phỉ tuyệt đối có thể vào top 5.
Không phải vì cô ấy trung thành thấp hơn Lâm Yến, Lạc Tuấn Kiệt, Hoàng Đạt Phương..., mà bởi vì tính cách cô ấy không giống những người khác.
Hạng Phỉ Phỉ giỏi về quan sát, nghiền ngẫm, so với ngoan ngoãn “nghe Lộ tổng sắp xếp làm việc”, cô ấy còn sẽ suy nghĩ “lý do Lộ tổng sắp xếp như vậy“.
Cho nên, phát hiện cử chỉ của Thẩm Hi Âm không ổn, Hạng Phỉ Phỉ không báo cáo với Lộ Nam - đùa chắc, Lộ tổng rất bận, chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi này, cô ấy có thể tự mình giải quyết, cũng xem như tiết kiệm tâm lực cho Lộ tổng.
Cô ấy quan sát Thẩm Hi Âm hơn 1 tuần, phát hiện cô gái này nhìn qua khiêm tốn, nhưng điều kiện gia đình có lẽ không tồi.
Bọn họ làm việc ở tầng 12, 5 ban Nhãn hiệu lớn BK ở tầng 6, Hạng Phỉ Phỉ đi làm đợi thang máy quan sát, giám đốc Lương Hi Minh tầng 6 có lẽ quen biết với Thẩm Hi Âm, mặc dù rất mịt mờ, nhưng Hạng Phỉ Phỉ nhìn thấy, Lương Hi Minh từng có lần gật đầu ra hiệu với cô ta.
Này đã kỳ quái.
Hạng Phỉ Phỉ không kỳ thị công việc của mình, nhưng cô gái có điều kiện gia đình không tệ, lại sẵn sàng chịu khổ làm tiêu thụ rượu thật sự quá ít, cô ấy vào làm hơn 3 năm cũng chỉ thấy được 1 Phan Toa Toa, 1 Lộ Nam mà thôi.
Hơn nữa 2 người này có chung đặc điểm, làm việc quyết đoán, tính cách mạnh mẽ.
Thẩm Hi Âm? So với họ thì kém xa.
Hạng Phỉ Phỉ càng lúc càng hoài nghi, nhưng không quen biết ai ở trụ sở, đành phải nhờ Giang Hiểu Vân hỏi thăm Thẩm Hi Âm rốt cuộc có lai lịch gì: “Cẩn thận chút, tự nhiên chút.”
Giang Hiểu Vân làm hành chính nhiều năm, liên lạc với trụ sở nhiều hơn chút: “Trong số hành chính nhân sự kế toán ở tầng 6 và tầng 12, hiếm người không tới từ tỉnh Xuyên, Thẩm Hi Âm nói giọng Xuyên, bẩm sinh sẽ thân cận với họ hơn, hỏi thăm qua họ, ai biết liệu xoay người có mách lẻo không. Tề Tĩnh ở BK nhiều năm, không phải người tỉnh Xuyên, đáng tiếc cô ta nghỉ việc rồi, bằng không sẽ dễ hỏi thăm hơn.”
“Cho dù Tề Tĩnh còn làm việc, cũng chưa chắc ổn. Tớ chỉ tin cậu.” Hạng Phỉ Phỉ không muốn nhiều lời.
Giang Hiểu Vân cười hài lòng, tình nghĩa giữa họ, đương nhiên không thể so với người ngoài.
Chỉ là, Trần Kiêu vì giúp em họ tới thị trường địa phương có thể bình tĩnh làm việc, cố ý sửa đổi lý lịch của Thẩm Hi Âm, Giang Hiểu Vân giữ chức vụ này hỏi thăm có hạn, có phần tiếc nuối nói: “Hình như không có gì đặc biệt. Chỉ nghe nói Thẩm Hi Âm là họ hàng của Chủ tịch, chắc là thật, người tỉnh Xuyên, trong nhà giàu có, họ Thẩm. Nhưng chắc là họ hàng xa, nên mới sắp xếp tới BK. Cậu biết đấy, dạo này tổng bộ thay đổi nhân sự rất lớn, nhân viên ban Tài nguyên nhân lực phụ trách liên hệ với nhân sự Đại khu đều đổi một nhóm, bây giờ hỏi thăm tin tức, khó hơn trước kia nhiều.”
Hạng Phỉ Phỉ gật đầu: “Cảm ơn. Tớ đại khái biết rồi.”
Cô đoán, Thẩm Hi Âm tới BK, một để mạ vàng, hai để câu rể vàng.
Không thể không nói, Hạng Phỉ Phỉ học ĐH khoa Tâm lý học thật không uổng phí.
Việc nhỏ này không cần phiền tới Lộ tổng, lại có thể nói một tiếng cho người liên quan - Cừu tổng.
Cừu Siêu Quần biết Hạng Phỉ Phỉ và Điền Dương là người yêu, nhận được điện thoại quốc tế của Hạng Phỉ Phỉ còn ngẩn ra giây lát: gọi sai rồi? Hay... muốn điều tra tình hình bạn trai?
Anh ta trêu đùa mỉm cười liếc Điền Dương một cái, khiến Điền Dương sởn da gà.
Nhưng nhanh chóng, Cừu Siêu Quần đã thu hồi suy nghĩ này: “Ừ, tình hình là sao? Thế sao?”
Lão Cừu càng nghe càng khó xử, cuối cùng đành nói: “Cảm ơn cô nhé Phỉ Phỉ, nhưng cô cũng không cần lo quá, Thẩm Hi Âm chắc không có ý xấu gì đâu. Khụ khụ, chắc liên quan tới chuyện cá nhân của tôi đấy...”
Hạng Phỉ Phỉ hiểu rõ: “Vậy tôi vẫn đối xử bình thường với cô ta.”
“Chờ chút, cô nói phía tổng bộ dạo này nhân sự thay đổi rất lớn?” Cừu Siêu Quần bỗng nhiên bắt được trọng điểm.
“Đúng vậy, mấy hôm trước phát thông báo, Đồng đại khu bị triệu hồi tổng bộ, nhưng trên thông báo không nói cụ thể.”
Hạng Phỉ Phỉ còn chưa nói xong, Cừu Siêu Quần đã vội vã nói: “Được rồi, tôi còn có việc khác cần xử lý, vậy đa tạ cô. Cúp máy đã nhé.”
Hạng Phỉ Phỉ: Cảm ơn tôi làm gì? Cảm ơn tôi giúp anh phát hiện lạn đào hoa?
Ngơ ngác.jpg.
Cừu Siêu Quần cúp máy liền liên lạc với Trần Kiêu: “Nhóc con, giỏi nhỉ? Thừa dịp anh ở nước ngoài, làm ra động tĩnh lớn như vậy!”
“Gì?” Trần Kiêu giả ngu: “Chuyện Đồng Xương Tu? Thông báo đó chỉ phát tới cấp tỉnh, tình hình cụ thể đợi anh về rồi kể cho nghe.”
“Không phải cái này.” Cừu Siêu Quần nghiêm túc hỏi: “Anh hỏi em, chuyện điều động nhân sự ở tổng bộ là thế nào? Thảo nào, mấy hôm trước lão hán nhà anh gọi điện thoại cho anh, nói lung tung một hồi, cuối cùng kêu anh ở nước ngoài đừng về nữa. Anh còn tưởng ông ấy trách anh nghỉ lễ quốc khánh cũng không về nhà, nào ngờ bí hiểm với anh vì chuyện này!”
Trần Kiêu biết không thể giấu được, bèn cười ngán ngẩm: “Chú Cừu xác định anh không biết gì, nên mới không giục anh về, chú ấy cũng không muốn anh khó xử, cho nên dứt khoát bảo anh ở nước ngoài một thời gian.”
Cừu Siêu Quần cười lạnh: “Lão hán nhà anh thân với cha em thế, dạo này gây sự nhiều với em phải không? Anh nói cho mà nghe, phải để anh về trị ông ấy...”
“Anh Cừu.” Trần Kiêu nghiêm nghị: “Không cần thiết. Chú Cừu và cha em có giao tình 30-40 năm, em và anh cũng có tình nghĩa hơn 20 năm, em không muốn anh khó xử, cho dù Lộ Nam không sắp xếp anh đi công tác, em cũng sẽ kiến nghị cô ấy làm thế.”
Cừu Siêu Quần vô ngữ: “Vậy em mặc kệ bản thân khó xử? Mặc kệ đám cáo già kết nhóm bắt nạt em?”
Trần Kiêu cười nhẹ: “Cũng chưa đến mức, anh biết mà, con cháu trong nhà các vị cổ đông quan hệ không tệ với chúng ta. Bây giờ tình hình chính là: tách ra mua cổ phiếu, chọn đứng thành phe. Nói tóm lại, tình thế không tồi. Anh ở Mỹ cố gắng chiêu thương, tranh thủ giành được vài ba chục triệu đô, cũng coi như là ủng hộ em và Lộ Nam theo cách khác, được không?”
Cừu Siêu Quần “hừ” một tiếng: “Vài ba chục triệu? Em thật cho rằng tư bản chủ nghĩa khắp nơi là vàng hả. Đám người nước ngoài này tinh lắm, nhưng, ký chục triệu đô thì không thành vấn đề.”
“Xem ra Lộ Nam trả tiền cố vấn cho Macklin có tác dụng, như vậy, dù cho ngừng hẳn hợp tác với Trung Tập, thị trường Mỹ của ban Thị trường nước ngoài cũng sẽ không tới mức bị động chỉ còn lại mỗi mình Từ Trừng Chi.” Trần Kiêu hài lòng nói.
Cừu Siêu Quần ý thức được bị lái đề tài tức giận kêu: “Em cứ mạnh miệng đi, hai đứa này cũng không biết học tật xấu ở đâu, coi chính mình là siêu nhân vô địch, chuyện gì cũng tự gánh vác. Em là vậy, tìm bạn gái cũng như vậy, hai đứa em, thật xứng đôi!”
“Lộ Nam? Lộ Nam gặp phải chuyện gì?” Trần Kiêu rất nhạy bén, tóm được sơ hở trong lời nói Cừu Siêu Quần.
Lão Cừu cứng họng.
“Anh Cừu.” Khi Trần Kiêu gọi anh ta như vậy, không phải trêu đùa, thì chính là không có chuyện tốt.
Cừu Siêu Quần cào tóc, anh ta kỳ thực cũng không mấy rõ ràng, vì lần này sang Mỹ công tác với Điền Dương mới biết được, hai lão súc sinh Trung Tập còn tới BK hẹn Lộ Nam ăn cơm: “...Đại khái chính là như vậy, người Trung Tập hùng hổ dọa người. Nhưng em yên tâm, lúc đó Điền Dương và Lý Thanh cũng có mặt (chương 424), Điền Dương nói, Lộ Nam không uống nhiều, hai lão đó cũng không xơ múi được gì. Hình như sau đó, Trung Tập cắt hẳn hồi khoản, cho nên Lộ Nam mới gấp gáp tìm kiếm Nhà tiêu thụ mới ở thị trường Mỹ...”
Lão Cừu cảm thấy càng giải thích càng rối: “Em không biết? Không nên chứ, báo cáo công việc quý 3 của Lộ Nam khẳng định phải nhắc tới chuyện này.”
Nam Nam có nói, nhưng nói Trung Tập bởi vì bị nghi ngờ bán tháo hàng và không tuân theo giá bán chỉ đạo, nên Nhà tiêu thụ này quý 3 tạm hoãn hồi khoản, nhưng cô hứa hẹn quý 4 nhất định giải quyết vấn đề này.
Từ đầu đến cuối, cô đều không nói chuyện gặp phải ở BK.
Bất kể là lúc báo cáo công việc, hay là lúc họ trò chuyện riêng, đều không có.
Trần Kiêu đầu kia điện thoại chỉ còn lại tiếng hô hấp.
Xong rồi, ta hiện tại đặc biệt giống heo đồng đội được việc không đủ bại sự có thừa trong phim truyền hình. Cừu Siêu Quần lạnh lẽo trong lòng: “Em, em coi như không nghe thấy gì, được không?”
E rằng không được.
Trần Kiêu nghiêm túc nói: “Điền Dương ở cạnh anh? Đưa điện thoại cho cậu ta.”
“Tỉnh táo lại đi...” Cừu Siêu Quần yếu ớt nói.
“Đưa, cậu ta!” Trần Kiêu thường lịch sự tao nhã, chưa từng cường thế như vậy.
“Em trai? Hi Nghiêu?” Cừu Siêu Quần kêu liên tục vài tiếng: “Tỉnh táo lại, anh vừa đuổi Điền Dương ra ngoài. Em bảo cậu ta nghe máy, định hỏi gì? Hỏi chuyện xảy ra hôm đó? Vậy em lấy lập trường gì mà hỏi? Em lục lại một chuyện quá khứ lâu như vậy, hoặc muốn công khai tình yêu khắp thiên hạ, hoặc muốn Điền Dương cảm thấy thái tử gia Nguyên Xuyên không hài lòng với cách thức làm việc của Lộ Nam sao. Nghe anh khuyên một câu, chuyện này, dù gì cũng qua rồi, Lộ Nam giải quyết rất tốt, em coi như không biết đi.”
Trần Kiêu nghe xong, lặng im một lát.
Phải không? Nam Nam giải quyết rất tốt, cho nên anh không có quyền được biết, cho dù biết, cũng phải giả vờ không biết?
“Hi Nghiêu?” Cừu Siêu Quần hoảng hốt nha!
Trần Kiêu chán nản thở dài một hơi.
Hoàn hồn, anh vô lực trả lời: “Em biết rồi, cúp đây.”
Đến tận khi điện thoại truyền tới “tít tít”, Cừu Siêu Quần vẫn ngây ra: em biết cái gì mà biết? Vốn dĩ là anh tìm em hưng sư vấn tội cơ mà? Sao lại biến thành thế này?
...
Lộ Nam hoàn toàn không biết gì hết.
Cô đang hoàn thiện báo cáo phương hướng phát triển của ban Thị trường nước ngoài sang năm.
Thị trường hoàn toàn xa lạ này cho cô rất nhiều linh cảm, mặc dù không có kinh nghiệm khai phá thị trường này, nhưng cô hiểu rõ phương châm chính sách xu hướng tương lai, có thể tránh né rất nhiều đường vòng.
Đến tận khi viết xong Lộ Nam mới phát hiện, một phần nội dung trong này, cô viết có phần không phù hợp thời điểm hiện tại, chẳng hạn như có thể viết mang theo các xưởng rượu khác cùng nhau chơi, song cụ thể mang ai không mang ai, không phải việc cô nên xen vào.
Quá vượt mức, cũng quá tỉ mỉ.
Cho dù Trần Kiêu công nhận, đồng ý, thì những người khác ở trụ sở cũng chưa chắc đồng ý.
Dù sao cô chỉ là Tổng giám đốc ban Thị trường nước ngoài, chứ không phải Tổng giám đốc công ty tiêu thụ rượu Nguyên Xuyên.
Nếu thực hiện theo 8 nghìn chữ này, như vậy biến thành cô dạy lãnh đạo trụ sở làm việc.
Lộ Nam suy tư, xóa giảm một đoạn, báo cáo hơn 8 nghìn chữ xóa xuống hơn 5 nghìn chữ, lại lần nữa đổi cách dùng từ.
Cô kiểm tra một lần, xác nhận không có vấn đề, mới ấn phím gửi, gửi cho Hạ tổng và Trần Kiêu.