Nhưng mà nói là hoàn mỹ cũng không đúng lắm, khuyết điểm của Lạc U thật ra lại rất rõ ràng,dường như tất cả mọi người đều biết Lạc U tương đối kiêu ngạo, cường thế vả lại khí phách, có chút lạnh nhạt, không thích nói nhiều, yêu cầu rất cao, bình thường lúc quay phim rất nghiêm túc, nhưng trên thực tế, những khuyết điểm này của Lạc U cũng là điểm mà fan của cô thích nhất, nhất là dáng vẻ khí phách của Lạc U, càng thêm khiến vô số người hâm mộ thét chói tai.
Như chuyện Lạc U đăng tấm hình cầm roi da lên mạng, chỉ là ý nghĩ nông nổi nhất thời mà thôi, nhưng lượng xem lại vượt qua 50 triệu, lại còn không ngừng tăng lên, các bình luận phía dưới càng thêm đặc sắc, cũng có thể thấy được sức cuốn hút phi thường của Lạc U .
Theo như fan của Lạc U, khí phách của Lạc U chính là cái bọn họ thích nhất, Lạc U chính là nữ vương hoàn mỹ nhất trong lòng bọn họ!
“Tiểu U, tổng giám đốc Lạc kêu anh đưa em cái kịch bản này, em xem thử xem thế nào, được thì nhận đi, rất thú vị đó.” Lý Hoành Vũ cầm kịch bản xuất hiện tại phòng chụp ảnh, vẻ mặt hưng phấn, khiến Lạc U cũng có chút hiếu kỳ với bộ kịch bản này.
Lạc U nhìn sơ qua, nhíu mày nhìn về phía Lý Hoành Vũ, Lý Hoành Vũ cười nói: “Chính là loại nét mặt này, rất có phong thái nữ vương, bộ phim này em mà không tham gia là tiếc lắm đấy, kịch bản này vô cùng có triển vọng.”
“《 Một Đời Nữ Hoàng 》? Đóng vai Võ Tắc Thiên hay sao?” Lạc U hỏi, cô mới chỉ nhìn cái tựa, liền hiểu ra tại sao Lý Hoành Vũ lại có biểu tình như vậy, gần đây tất cả mọi người đều nói rằng cô có phong thái nữ vương, bây giờ cho cô diễn vai nữ hoàng, giống như là hùa theo xu hướng, thật quá không nghiêm túc.
“Không phải không phải, là thể loại thay đổi lịch sử, nữ hoàng thống trị thiên hạ ấy, đây là kịch bản từ Internet, em xem thử đi, khá thích hợp với em đó.” Lúc Lạc Học Tâm giao bộ kịch bản này cho anh ta, anh ta mới chỉ nhìn đoạn giới thiệu vắn tắt đã hưng phấn muốn chết rồi, cảm thấy đây quả thực là được sáng tác dành riêng cho Lạc U nhà anh ta, cả làng giải trí không có một người nào thích hợp với hình tượng nữ vương và công chúa như Lạc U đâu.
Lạc U nghe giải thích thì tiếp tục xem, cô cũng không thích đóng phim cổ trang, nhất là vì đây là thể loại đã được quá nhiều người diễn..., cũng không phải cô không có dũng khí vượt qua bọn họ, mà chỉ đơn giản là không thích lại tạo nên một nhân vật lịch sử khác, cô cảm thấy mỗi người đều là độc nhất vô nhị, nếu nhân vật lịch sử thật sự tồn tại, vậy họ cũng có những nét rất riêng biệt, nhưng lên phim lại luôn bị chỉnh sửa lộn xộn lung tung, như vậy rất không tôn trọng nguyên tác.
Lạc U nhìn một hồi lâu rồi mới để kịch bản xuống, đây là một bộ kịch bản vừa có thể quay phim điện ảnh, vừa có thể chuyển thể thành phim truyền hình, bối cảnh cổ trang cung đình, thay đổi lịch sử, hình tượng nữ hoàng rất thú vị, vừa có một mặt là người thống trị uy nghiêm cường thế, lại vừa có một mặt dịu dàng tinh tế của phụ nữ, không những làm thay đổi quy tắc giới tính, mà còn thay đổi nhận thức của rất nhiều người, đây là một lần thử thách, cho dù cô diễn thành công đến cỡ nào, cũng sẽ bị người khác chê bai và phê phán.
Hoặc là, cô diễn thành công ngoài mong đợi, tạo nên hình tượng nữ hoàng càng hoàn mỹ hơn, khi đó những lời phê phán và chê bai có thể càng nhiều hơn nữa.
“Tiểu U, em đang lo lắng chuyện không may sao?” Lý Hoành Vũ cảm nhận được Lạc U do dự, tâm tình hưng phấn cũng hơi lắng đọng, anh ta cũng là người lăn lộn trong làng giải trí, có vài chuyện hiểu rất rõ, chỉ là hiển nhiên anh ta vẫn đứng ở lập trường ủng hộ cô.
“Không phải lo lắng, chỉ là đang suy nghĩ mà thôi, nếu quyết định nhận vai, cần phải suy nghĩ kỹ càng các vấn đề có thể xảy ra, không đánh khi không nắm chắc trận chiến, hiểu chưa?” Lạc U cười nhạt lắc đầu một cái, suy tính một chuyện không có nghĩa là lo lắng hay sợ hãi chuyện đó, dư luận cũng không phải nguyên nhân khiến cô lui bước.
Hai mắt Lý Hoành Vũ sáng lên, “Vậy em đồng ý sao?”
Lạc U gật đầu một cái, đáp ứng nhận vai diễn này.
Bộ Được phu bỏ phu phần lớn đều là cảnh quay ngoại cảnh, không ở cung đình thì ở vườn cây, Mã An cùng đoàn người của Lý Hoành Vũ tìm rất lâu mới chọn được một rừng cây có phong cảnh tươi đẹp để quay phim, đầu tháng tám, cả đoàn làm phim đều đi, Lạc U cũng mang theo Tiêu Tiêu lên xe, đi tới một khu du lịch phong cách nông thôn ở ngoại ô thành phố Bắc Kinh.
Nhân viên đoàn làm phim đi theo rất nhiều, cả khu du lịch cũng trở nên đông đúc, mà khu du lịch này cũng không lớn, cũng không có công trình kiến trúc gì lớn, chỉ là xây nhiều căn nhà nhỏ, để khách du lịch tới đây được hưởng thụ phong cảnh nông thôn đơn thuần.
Cả đoàn làm phim mướn hơn hai mươi căn nhà mới ở đủ, Lạc U cùng đoàn người Lý Hoành Vũ tiến vào một căn Tứ Hợp Viện trông vô cùng gọn gàng sạch sẽ, có Mã An ở đây, còn có Tiêu Tiêu cùng vệ sĩ Hàn Du, rất có cảm giác gia đình.
Đoàn làm phim đến nơi thì được Mã An cho nghỉ nửa ngày, để mọi người nghỉ ngơi một chút, cho quen thuộc hoàn cảnh.
Lạc U cảm thấy không khí nơi này rất tuyệt, chậm rãi đi quan sát xung quanh, đồng ruộng rộng lớn bạt ngàn trông vô cùng thích mắt, rất nhiều nông dân đang ở ngoài đồng gặt hái, Lạc U không hiểu lắm về những thứ này, tối đa cũng chỉ là biết đó là thực vật mà thôi.
Hôm nay Lạc U mặc một cái quần jean khoảng bảy phân, cùng chiếc áo màu đen tay lửng, trông rất đơn giản, nhưng cho người ta cảm giác thanh xuân trẻ trung rất có tinh thần, cô đi một mình trên đường mòn giữa đồng ruộng, không cố tình làm ra vẻ gì, nhưng vẫn hấp dẫn được lực chú ý của nhiều người.
“Nhìn xem, đây là con gái nhà ai, sao nhìn giống như người mẫu trên ti vi vậy, thật xinh đẹp.” Giọng nói cực lớn của một bà dì nói với người bên cạnh.
“Ôi chao, sao tôi thấy quen mắt quá vậy chứ, hình như gặp ở đâu rồi, vợ à, bà nhìn xem, có phải từng gặp rồi hay không, sao tôi lại nhớ không ra nhỉ?” Người đàn ông gõ cái tẩu hút thuốc với vẻ mặt nghi hoặc, chỉ thiếu chút nữa là gõ cái tẩu hút thuốc lên đầu mình rồi.
“Gặp qua? Có đến đây chơi sao? Không thể nào, nếu như cô gái xinh đẹp như vậy có đến đây, tôi nhất định phải nhớ chứ, nhưng mà kỳ lạ, cô gái này thật đúng là nhìn quen mắt, giống như là cái gì, cái gì, à! Có phải là thiên sứ nhỏ đó hay không?” Người phụ nữ cũng nghi ngờ, cố gắng nghĩ đi nghĩ lại, rốt cuộc mới nhớ ra.
Người phụ nữ hét lên, tất cả mọi người ngoài đồng đều nghe được, đang xì xào bàn tán chợt bừng tỉnh hiểu ra mọi chuyện.
“Đúng vậy đúng vậy, mau nhìn kìa, chính là thiên sứ nhỏ, ngôi sao lớn Lạc U, không ngờ cô ấy đến đây du lịch, chụp chung một tấm hình có được không nhỉ?” Một bác gái khác vừa gào thét vừa lau tay, vẻ mặt hưng phấn định xông tới chỗ Lạc U.
“Đúng vậy rồi, thì ra là vậy, tôi nghe nói có một đoàn làm phim muốn tới đây quay phim, bao cả cái thôn này luôn rồi, thì ra là cô ấy, thật sự là quá tốt, tôi xem cô ấy diễn công chúa U mấy lần rồi, lần này phải đi xin chữ ký mới được!”
Ai nói bác nông dân không phải fan cuồng, người ta cũng có xem ti vi xem quảng cáo xem phim đó chứ.
Cứ như vậy, một đồn mười, mười đồn một trăm, còn chưa đầy một ngày, cả cái thôn này đều biết Lạc U tới đây quay phim, Lạc U còn chưa đi được hết nửa con đường, đã bị các ông chú bà dì bao vây, xin chữ ký, xin chụp hình chung, nhưng do mọi người không có chuẩn bị trước, cô chỉ có thể ký tên vào mấy cuốn sổ tính tiền.
Buổi tối hôm đó, Lạc U thật vất vả mới thoát khỏi đám quần chúng bao vây, đến khi trở lại tứ hợp viện, cô lại thấy các ông chú bà dì cùng với mấy cô gái nhỏ hấp tấp chạy tới, người này bưng một món ăn, người kia ôm một con gà, cậu bé này cầm một cuốn sổ, cô bé kia cầm một cái máy chụp hình.
Lạc U vừa nhìn thấy bọn họ, hai mắt cũng rụt lại, cô biết mình rất nổi tiếng, nhưng ở nơi nông thôn xa xôi này mà vẫn nổi tiếng như vậy, khiến cô cũng không biết nên khóc hay nên cười.
Lạc U có chút bất đắc dĩ với những fan cuồng này của mình, nhìn từng gương mặt nở nụ cười chất phác thật thà, Lạc U không thể nào từ chối được, cô không thể làm gì khác hơn là đón nhận từng người, bên này thì ký tên, bên kia thì chụp tấm hình, mặc dù đây là nông thôn, nhưng thật ra bây giờ nông thôn cũng đã hiện đại rồi, máy ảnh kỹ thuật số điện thoại di động cái gì cũng có, nhất là mấy cô gái được nghỉ hè nên về nhà chơi, ai cũng vô cùng hưng phấn, vây quanh Lạc U nói liên miên đủ thứ, rối ra rối rít.
Lạc U ký tên nhưng không chịu nhận quà, nhưng mọi người lại giống như không nghe cô nói, qua ký tên xong đều để lại đồ mình mang theo, sau đó bỏ đi thật nhanh, mặc dù có mấy cô bé cậu bé ở lại muốn giúp đỡ cô nấu cơm dọn dẹp nhà, nhưng bọn họ nói mấy thứ đó không phải do bọn họ mang tới, nên không ai chịu lấy đi, Lạc U cũng không còn cách nào, không thể làm gì khác hơn là kêu Tiêu Tiêu thu dọn, bắt đầu nấu cơm.
Tay nghề của Tiêu Tiêu hoàn hảo hết chỗ chê, nấu một nồi cơm lớn không làm khó được Tiêu Tiêu, cộng thêm mấy người bạn nhỏ giúp một tay, thức ăn thơm phức rất nhanh được ra lò, vốn là mấy cô bé cậu bé muốn đi, bọn họ nghĩ ở lại sẽ rất xấu hổ, nhưng Lạc U biểu hiện rất thân thiết, giữ mấy cô bé cậu bé đó ở lại, cộng thêm mấy nhân viên đoàn làm phim tới tham gia náo nhiệt, mọi người vui vẻ ăn bữa tối.
Lạc U không nói nhiều, nhưng khi có người nói chuyện với cô, cô đều sẽ trả lời lại bọn họ, khóe miệng vẫn luôn nở nụ cười nhàn nhạt, mặc dù có chút cảm giác xa cách, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái, mấy cô bé cậu bé cứ len lén nhìn Lạc U, Lạc U cũng không tức giận, chỉ cười với bọn họ, có một cậu bé đánh bạo hỏi, có thể đăng ảnh chụp chung của bọn họ lên mạng hay không, bọn họ đều có tài khoản Microblogging, Lạc U cũng không từ chối, đầu tiên là đăng vài tấm hình lên trang cá nhân của mình, khiến mấy cô bé cậu bé hưng phấn muốn chết, nghĩ đến khi đi học hay đi ra ngoài, nhất định sẽ được người khác vừa hâm mộ vừa ghen tỵ.