Editor: May
Sở Từ giận dữ, ngực đều có chút nghẹn, thân thịt dày nặng ép tới bản thân cô đều khó chịu.
Sau khi thở hổn hển vài cái cũng bị bộ dáng này của mình xuẩn tới rồi, bất đắc dĩ trừng mắt nhìn tiểu hòa thượng một cái, nắm một phen cỏ tranh lên tiếp tục làm việc.
Lông mày của tiểu hòa thượng nhảy một chút, nhìn động tác trong tay cô không ngừng lại không đúng quy tắc chút nào, nhịn không được nói
“Phải xuyên qua từ nơi này, không cần siết thật chặt đâu thí chủ đại nhân……”
“Cậu làm được thì cậu tới đi?”
Sở Từ hừ một tiếng.
“Tiểu tăng là hư thể, không làm được, thí chủ thả lỏng, nỗ lực, đúng, cứ như vậy……”
Tiểu hòa thượng ở bên cạnh bay tới bay đi, một khuôn mặt đều nhíu lại với nhau, chỉ vào đồ trong tay Sở Từ không ngừng nói.
Sở Từ vốn dĩ có chút tức giận, nhưng nghe lời này của cậu ta, giống như đang dạy cô sinh con, lập tức liền vui vẻ, cười nói
“Tiểu hòa thượng, xưng hô như thế nào?”
“Tiểu tăng…… Ngộ Trần.”
Ngữ khí này, liền biết là tiểu hòa thượng vừa mới nghĩ ra được.
Ngộ Trần?
Sở Từ có thâm ý khác cười cười, tiểu hòa thượng này càng như là nhớ trần tục
“Được rồi Ngộ Trần tiểu sư phụ, tôi nghĩ cậu cũng không thích thấy tôi nhịn không được tức giận đi? Không bằng tiếp tục dạy tôi bện như thế nào.”
Trước kia cô quen quát mắng thủ hạ, trong chốc lát còn có chút đổi không được, có thể khách khí như thế đã là thập phần khó được.
Tiểu hòa thượng cũng đủ đơn thuần, còn không có nghĩ kỹ, vội vàng lại ba ba tiếp tục chỉ vào cỏ tranh trong tay Sở Từ, không ngừng bắt đầu dạy dỗ.
Sở Từ cũng cảm thấy hiếm lạ, tuy rằng tiểu hòa thượng này là một tồn tại thần kỳ, nhưng dù nhìn thế nào, tâm trí biểu tình này cũng không có gì khác biệt với đứa bé năm sáu tuổi bình thường, cố tình lại thông tuệ đến cực điểm.
Sách phúc duyên kia cậu xem một lần liền hiểu, lúc dạy dỗ cũng giống mô giống dạng, luôn tốt hơn một mình cô mò mẫm lung tung.
Có Ngộ Trần hỗ trợ, động tác trong tay Sở Từ đã nhanh không ít, cũng càng thêm có chút giống mô giống dạng.
Chờ đến buổi tối, rổ thành phẩm thứ nhất đã hoàn thành.
Đương nhiên, bên cạnh còn có không ít giày rơm không lên được mặt bàn, cho dù cầm đi trạm thu mua hẳn cũng không ai muốn.
Có một thì có hai, mấy ngày sau, tốc độ Sở Từ cũng càng lúc càng nhanh, ngoại trừ rổ, còn có một ít sọt cỏ lớn.