Ngày anh đi, cậu không dám níu kéo
Cậu chịu đau khổ, để anh được hạnh phúc.
Từng ngày trôi qua, năm tháng trôi qua cậu mất dần đi sự sống, nỗi nhớ anh dày vò bao đêm dài khiến cậu không thể chịu đựng nữa..
Ôm đi nhớ thương,tình yêu sâu đậm dành cho anh mà tự kết thúc cuộc đời mình..
Cậu tự đặt giới hạn chờ đợi anh là 30 tuổi nhưng cậu đã không thể đợi được mà tự sát khi chưa đầy 24 tuổi..
Anh rất yêu thương cậu nhưng vì định kiến của xã hội, vì danh dự của gia đình anh chọn cách cưới một cô gái mà anh không có tình cảm..
Anh hèn nhát, anh sợ hãi bị mọi người khinh thường.Anh lấy vợ nhưng vẫn nhớ da diết hình bóng của cậu, anh cố trốn tránh không liên lạc với cậu vì sợ khi nghe cậu nói anh sẽ không kìm lòng được mà chở về bên cậu và cũng sợ cậu đã hết yêu anh, không lâu sau đó anh đã ly hôn.
Thời gian lại trôi qua, thêm năm năm nữa khi tình cờ nghe được tin cậu đã mất, anh vội đám chuyến bay trở về thăm mộ cậu.
Lúc anh gặp người nhà cậu, mẹ cậu liền đưa cho anh một hộp nhỏ có chứa những cuộn giấy. Anh mở từng cái xem, trên đó đều ghi lại những dòng chữ mà cậu viết cho anh.
Dưới đáy hộp có tấm hình giấy gấp hình trái tim có viết : " Lãnh Hàn, anh biết không em yêu và nhớ anh vô cùng. Em từng nghĩ sẽ nói với anh rằng ''Em sẽ đợi anh đến khi em ba mươi tuổi.'' - Thật ngốc phải không anh.
Nhưng em sắp phát điên vì nhớ anh mất. Anh à, có lẽ em không đợi anh đến năm em ba mươi tuổi nữa rồi. Nhưng em sẽ đợi anh mãi mãi ở nơi thiên đường xa xôi - Dạ Vũ _ người yêu anh hơn tất cả.
Anh hối hận, anh đau khổ,không ngờ cậu tự sát vì anh..anh gào khóc,
Ôm lấy di ảnh cậu, anh không ngừng lẩm bẩm ;''Anh sai rồi, Dạ Vũ em trở lại với anh đi.Anh nhớ em vô cùng. Vợ à, em trở về bên anh như xưa đi...''.
Anh sống mà tựa như đã chết, anh ngày càng lạnh lùng, anh cố gắng sống để chờ đợi ngày anh 30 tuổi, sau khi tới đúng ngày đó anh đã ra mộ ôm di ảnh của cậu mà tự sát..máu chảy ra từ cổ tay anh rơi xuống mộ.
anh khẽ thì thầm : '' Vợ à, thì ra em từng chịu cảnh này sao.Chắc em đau lắm.Anh cũng thấy đau nhưng vui vì tim sẽ không còn đau còn day dứt nữa vì anh sắp đến bên em rồi''.Anh nhớ lại những kỉ niệm xưa ấy. Khi anh rời xa thế gian bên môi vẫn giữ nụ cười vì anh đã có thể gặp lại cậu ở thiên đàng.
hỡi thế gian tình là gì?? Mà khiến con người nguyện sống chết bên nhau.
Có phải mọi thứ như vậy là đã kết thúc buồn cho một tình yêu trái ngang không?? Liệu ai hài lòng với tình tiết bi thương đẫm nước mắt này...
Không còn là một truyện tình buồn mà sẽ là câu truyện về một chàng trai được trùng sinh sống lại tiến đến hành trình chống lại định kiến xã hội để giữ hạnh phúc cho chính mình và cho người anh yêu..