Sống Lại Tái Hôn Lần Nữa

Chương 71: Chương 71: Chương 37: Chọc phá




Edit: qinghu

Beta: Devil

Chu Cẩn Du cầm tay nhỏ bé của Vương Tĩnh Kỳ, dẫn cô tới phòng mình đã đặt.

“Đồ ăn ở đây rất được, một lát nữa em nhớ ăn nhiều một chút.”

Trên đường đi, Vương Tĩnh Kỳ không tự nhiên để cho hắn cầm tay, muốn giãy ra lại sợ người khác thấy, phát hiện ra thân phận Chu Cẩn Du lại càng thêm rắc rối, sau khi đến phòng bao, cô cuối cùng cũng yên tâm, dùng sức đem bàn tay mình ra khỏi bàn tay to kia.

“Thị trưởng Chu, nơi này…”

“Anh nói rồi, gọi anh là Cẩn Du, nếu không sẽ bị phạt nặng.” Chu Cẩn Du liền kéo cô lại, làm cô áp sát vào tường, sau đó cúi đầu, hôn lên môi cô.

Lần này Vương Tĩnh Kỳ không muốn để cho hắn đạt được mục đích dễ dàng như vậy, cô dùng sức giãy dụa để thoát khỏi hắn. Chu Cẩn Du làm sao để cô thực hiện được mục đích, tách chân cô ra, dùng sức ôm cô lên. Vương Tĩnh Kỳ bị hành động bất ngờ này của hắn dọa sợ, theo bản năng hai tay liền ôm lấy vai Chu Cẩn Du, hai chân cũng co lên lưng hắn. Tư thế này cho cả hai thêm gần nhau, Chu Cẩn Du tương đối vừa lòng với tư thế này, lưỡi hắn không ngừng truy đuổi cái lưỡi thơm tho của cô, hai tay cũng không thành thật, bắt đầu sờ loạn trên người cô.

Vương Tĩnh Kỳ hôm nay mặc váy, Chu Cẩn Du theo mép váy đi trực tiếp vào trong, sờ lên cặp mông mình ưng ý nhất, vuốt qua vuốt lại. Chỉ chốc lát sau hắn đã cảm thấy như vậy không đủ, liền đem chướng ngại vật là quần lót lột xuống, làm cho toàn bộ mông tròn của cô đều nằm trên bàn tay của hắn.

Vương TĨnh Kỳ đang cố trốn tránh nụ hôn của hắn, cảm giác được bàn tay to của hắn luồn vào váy mình, sốt ruột mặt đỏ bừng, sao hắn càng lúc càng quá đáng, đã vậy lại con cởi quần lót của cô ra, làm cô sợ tới mức dùng sức cắn lấy lưỡi của Chu Cẩn Du.

“Em đúng là tiểu mèo hoang, xem anh dạy dỗ em như thế nào.” Ánh mắt Chu Cẩn Du nheo lại đầy nguy hiểm, còn nhìn trực tiếp vào tiểu bạch thỏ trên người cô. Vương Tĩnh Kỳ nhìn thấy ánh sáng trong mắt hắn, trong lòng bắt đầu sợ hãi, cô không phải là là người phụ nữ chưa từng trải qua chuyện nam nữ, loại ánh sáng trong mắt nguời đàn ông này, cô biết nó có ý nghĩa gì.

Lúc cô muốn kêu lên, đã có người giúp cô giải vây.

“Xin chào, xin hỏi có thể đem đồ ăn lên sao…… A, thật xin lỗi, một lát nữa tôi sẽ qua lại.” Một nhân viên nữ còn trẻ gõ cửa, không đợi bên trong trả lời đã đẩy cửa vào, liền thấy một đôi nam nữ với tư thế dựa vào tường, liền đỏ mặt, lập tức lui ra ngoài. Vương Tĩnh Kỳ và Chu Cẩn Du vẫn giữ nguyên tư thế này nhìn nhau.

“Bị người khác thấy được.” Vương Tĩnh Kỳ đã quên từ chối, bây giờ chỉ nghĩ chuyện này để người khác nhìn thấy coi như xong rồi, nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, ba mình thể nào cũng sẽ đánh chết mình, Trương Dương cũng sẽ không dễ dàng đưa tiền cho mình, vì hiện tại mình cũng coi như là ngoại tình đi.

“Không sao đâu, cô ấy sẽ không nói linh tinh ra ngoài đâu.” Đối với điều này Chu Cẩn Du hoàn toàn tin tưởng, nhân viên phục vụ vào đây làm đều phải ký vào hiệp nghị giữ bí mật cho khách hàng. Nhưng với chuyện bị nhân viên phục vụ kia đột nhiên mở cửa vào, trong lòng hắn vẫn thấy không thoải mái, có thời gian phải đề cập tới chuyện này mới được, muốn được đánh giá cao thì chất lượng phục vụ nhất định phải tốt.

“Được rồi, bây giờ anh có thể buông tôi xuống không, hai chúng ta nói chuyện một chút.” Vương Tĩnh Kỳ không quá tin tưởng vào lời nói của hắn, nhiều chuyện là chuyện của người ta, hắn có thể coi chừng sao chứ, anh có thể kiểm soát bây giờ, nhưng không kiểm soát được sau này, trên thế giới này làm gì có chuyện tuyệt đối như vậy.

Có điều cô cũng không lãng phí thời gian vào chuyện không thể cứu vãn này nữa, cô vẫn nhớ rõ mục đích đến đây hôm nay, nếu tới rồi, nhất định phải hoàn thành.

Chu Cẩn Du có chút không muốn buông, nhưng cũng không thể tiếp tục trong này, cho nên có chút không cam lòng, hôn Vương Tĩnh Kỳ thêm một cái, mới từ từ thả cô xuống dưới.

Vương Tĩnh Kỳ che che, lấp lấp, đem quần lót mặc lại, sửa sang lại quần áo, dung nhan của mình, cùng Chu Cẩn Du tách ra, lại bàn ngồi xuống.

Chu Cẩn Du thấy cô sửa soạn ổn thỏa xong mới mở cửa, ý nói nhân viên phục vụ có thể đưa đồ ăn lên rồi.

Vẫn là tiêu chuẩn bốn món ăn, một món canh, có điều tinh xảo hơn rất nhiều.

Vương Tĩnh Kỳ nhìn thấy đồ ăn đều là những món mà ngay cả nhìn mình cũng chưa từng nhìn thấy qua, càng cảm thấy mình với Chu Cẩn Du không cùng một tầng lớp. Thái độ sáng hôm đó với hôm nay của Chu Cẩn Du làm cho cô vô cùng lo lắng. Cô biết chuyện như vậy, ở một số nơi chỉ là chuyện bình thường, ngay trong trường học cô dạy, cũng có chuyện như vậy, chỉ có điều là anh tình, tôi nguyện với nhau, mà cô thì không phải người như vậy. Cô không muốn có mối quan hệ như vậy.

Vương Tĩnh Kỳ vài lần muốn thể hiện thái độ của mình cho hắn thấy, đều bị Chu Cẩn Du ngăn lại, hắn nói: “Có chuyện gì cũng để ăn cơm xong rồi nói.”

Vương Tĩnh Kỳ nghĩ cũng chỉ có thể như vậy.

Lại nói, đồ ăn ở đây quả thật rất tuyệt, hương vị giống với đồ ăn cô làm. Đối với đời trước của mình, hỏi cô tự tin nhất là gì, chính là giảng dạy và nấu ăn, đây đều là thành tựu qua nhiều năm tích lũy kinh nghiệm và năm tháng tôi luyện mà thành.

Đời trước, cô ở Trương gia nấu ăn cả hai mươi năm, hầu hạ một ngày ba bữa cho mười miệng ăn, lại đều là những người hay soi mói, cô muốn không tiến bộ cũng không được.

“được rồi, em có chuyện gì thì nói đi.” Chu Cẩn Du ăn xong, đã hạ đũa xuống, nhìn thấy Vương TĨnh Kỳ ăn ngon miệng, bất giác lại cầm đũa lên, ăn thêm vài miếng nữa, cho đến khi bản thân thấy no mới ngừng ăn.

Vương Tĩnh Kỳ cũng ăn xong, dùng khăn lau miệng nói: “Tôi cảm thấy chuyện này rất quan trọng với tôi, hơn nữa không thể kéo dài, cho nên tôi cũng không nói vòng vo, sẽ nói thẳng với ngài.”

Thấy Chu Cẩn Du vui vẻ gật đầu, cô mới nói tiếp: “không biết anh có biết chuyện tôi đã kết hôn hay không?”

Cô thấy Chu Cẩn Du không gật đầu cũng không lắc đầu, không biết hắn có biết không, nhưng chuyện này cũng không quan trọng, cô trịnh trọng nói: “Tôi đã kết ôn hai năm rồi, tôi là một cô gái đã kết hôn.”

“Ừ, sau đó thì sao?” Chu Cẩn Du cũng không tỏ thái độ, muốn biết sau đó cô sẽ nói tiếp cai gì.

“Tôi không biết tôi có hiểu sai không, theo như thái độ của anh đối với tôi, tôi có cảm giác anh có một chút ý tứ với tôi.” Vương Tĩnh Kỳ nói xong, nhìn về phía Chu Cẩn Du, lần này cô muốn Chu Cẩn Du cho cô một câu trả lời thuyết phục.

Chu Cẩn Du cũng không im lặng, lắc lắc đầu, Vương Tĩnh Kỳ nhìn thấy vậy trong lòng thở dài nhẹ nhõm. Tuy rằng người ta không thừa nhận làm mình thật mất mặt, giống như mình tự đa tình, nhưng tốt hơn so với thừa nhận.

“không phải chỉ có chút ý tứ với em, mà là thật sự có ý với em.” Chu Cẩn Du không để cô thoải mái lâu, liền nói một câu như vậy.

“thị trưởng Chu, tôi cảm ơn ngài yêu mến tôi, đồng thời cũng thật xin lỗi ngài, thứ nhất thân phận của tôi không cho phép tôi làm chuyện như vậy, tôi là một giáo viên, nghề nghiệp của tôi không cho phép tôi làm chuyện không có đạo đức như vậy. Một điều khác là tôi với ngài căn bản không ở cùng một tầng lớp, không thể có điểm chung. Hơn nữa, tôi đã kết hôn, với thân phận cao quí của thị trưởng Chu ngài, không có khả năng muốn cùng một người đã kết hôn qua lại.” Vương Tĩnh Kỳ dùng kính ngữ nói, hi vọng Chu Cẩn Du có thể hiểu được quyết tâm của cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.