Sống Lại Thập Niên Bảy Mươi

Chương 53: Chương 53: Chương 52






Editor: Puck - Diễn đàn

Một ngày nào đó, Từ Tiền Tiến và Từ Tường mang theo ba anh em nhà họ Kỷ tới cửa, anh cả Kỷ Mân Phong, cậu ba Kỷ Mân Huy, cậu tư Kỷ Mân Huyên. Kỷ Mân Huy từng là học sinh của Trương Hoài Dật, hôm nay tới đây cũng có ý tứ thăm viếng thầy giáo.

Một ngày trước khi tới thăm hỏi, Từ Tiền Tiến nhận việc trước chào hỏi với nhà họ Trương và Tô Mặc Nhiên, để cho bọn họ chuẩn bị.

Ngày đến thăm viếng, anh cả và cậu ba nhà họ Kỷ cầm quà tặng, Ngô Chí Dũng đẩy Kỷ Mân Huyên, bốn người đi theo Từ Tiền Tiến và Từ Tường cùng đi đến nhà họ Trương.

Ba anh em nhà họ Kỷ vừa tiến vào nhà họ Trương, Trần Tương Long vẫn luôn chặt chẽ giám thị Tô Mặc Nhiên lập tức nhận được tin tức. Trần Tương Long báo lại tin tức nhận được cho nhà họ Triệu, lúc này nhà họ Triệu cũng từ đường dây khác biết tin tức này.

Người đứng đầu quản việc nhà họ Triệu Triệu Kiến Quốc nói với Trần Tương Long: “Tương Long à, xem ra người con gái này của ông không đơn giản?”

“Hừ, đáng tiếc có phần không biết điều!” Trần Tương Long sa sầm mặt hừ lạnh một tiếng.

Trong khoảng thời gian này Trần Tương Long vẫn luôn tiếp xúc với Tô Mặc Nhiên, ý đồ khôi phục tình thân cha con hơn nữa để cho cô vào nhà họ Trần ở, nhưng Tô Mặc Nhiên vẫn dầu muối không vào, trái đẩy phải chắn vẫn không để cho ông như nguyện. Nếu như không phải cho đến bây giờ không tìm được thứ ông muốn, ông đã sớm cho người trói đứa con gái hư đốn này lại trừng trị một phen rồi.

“Ha ha, người trẻ tuổi ấy mà, chưa từng trải việc đời, dễ dàng bị người che mắt, cảm thấy ai đối xử tốt với mình thì người đó chính là người tốt, thật ra thì, chỉ có máu mủ mới đáng giá tin tưởng nhất, ông người làm cha này cũng phải có chút kiên nhẫn mới được.” Cặp mắt hẹp dài của Triệu Kiến Quốc nheo lại, trên mặt mang ý cười thản nhiên nói, nhưng mỉm cười y hệt gió xuân này, lại không khỏi khiến cho người ta cảm thấy từng cơn gió lạnh.

“Đúng thế, tôi suy cho cùng vẫn là cha của con bé, còn có thể hại con bé sao, người làm cha mẹ không phải vì tốt cho con của mình.” Trần Tương Long cũng giả nhân giả nghĩa gật đầu nói, dáng vẻ cho người ta nhìn giống như là một người cha hiền, trong lòng chân chính nghĩ như thế nào chỉ có chính ông biết.

“Tương Long à, ông thật sự xác định trên tay cô ta có sách thuốc sao?” Triệu Kiến Quốc có phần không xác định hỏi.

“Nhất định là có, tôi từng nghe Tô Vận nói, trong nhà mẹ của bà ấy hành y nhiều đời, tổ tiên còn có một ngự y, có một bản sách thuốc tổ truyền, sách thuốc này hiện giờ khẳng định ở trong tay con nhóc đó, nếu không bằng vào nó một con nhóc mới hai mươi tuổi đầu làm sao có thể có y thuật cao siêu như vậy.” Giọng điệu Trần Tương Long kiên định trả lời.

Tô Vận đã từng giới thiệu về gia đình của mình với Trần Tương Long, nhà họ Tô là thư hương thế gia nền tảng vững chắc, trong nhà cũng không thiếu bảo vật. Mà mẹ của bà càng thêm xuất thân từ trong gia đình trung y, tổ tiên hành y nhiều đời, truyền lại một bản y thuật, ghi lại các biện pháp chữa trị bệnh tật khó chữa và tâm đắc.

Trần Tương Long cho rằng Tô Mặc Nhiên có thể chữa khỏi bệnh người khác không chữa được, dựa vào nhất định là bản sách y kia. Dieễn ddàn lee quiy đôn

Triệu Kiến Quốc dựa vào trên ghế sa lon, cặp mắt khẽ híp, trong đầu không ngừng tự hỏi.

Kể từ sau khi bên chỗ Vân Nam truyền đến tin tức nói cổ độc trên người Từ Tường nhà họ Từ bị giải, ông vẫn một mực điều tra chuyện này, tra tới tra lui cũng chỉ có Tô Mặc Nhiên này khả nghi nhất. Ban đầu khi hạ cổ, Triệu Kiến Quốc liền nghe được cổ độc này không có thuốc nào chữa được, cho nên ông mới yên lòng để cho người hạ xuống trên người Từ Tường. Ngay từ đầu đúng là không ai nhìn ra được cũng không có cách nào điều trị, không ngờ Từ Tường khi bị nhà họ Từ đưa ra ngoài vài năm sau lại khỏi.

Tô Mặc Nhiên này rốt cuộc là y thuật cao siêu thật, có khả năng người thường không có, hay là đúng như Trần Tương Long nói, là dựa vào một quyển sách thuốc tổ truyền?

Vì biết rõ tình huống, ông phân phó Trần Tương Long tiếp xúc Tô Mặc Nhiên làm rõ ràng lai lịch của cô, không ngờ tên phế vật này đến bây giờ vẫn không giải quyết được. Hiện giờ nhà họ Từ mang theo nhà họ Kỷ tới cửa, mười phần chính là muốn cầu y, thấy vậy Tô Mặc Nhiên này thật sự có bản lĩnh.

“Ông nghĩ cách mau sớm lấy được bản sách thuốc kia.” Triệu Kiến Quốc nói.

Hiện giờ ở kinh thành, ba nhà Triệu, Lưu, Kỷ tạo thế chân vạc, ban đầu vì phá hư nhà họ Kỷ và nhà họ Lưu kết thành đồng minh, nhà họ Triệu tốn tâm tư cực lớn và giá cao, tự tay chặt đứt không ít trợ thủ mới không lộ ra hành tung.

Trong thời gian mấy năm này, ông vẫn luôn tiếp xúc với nhà họ Lưu muốn đạt thành nhận thức chung, nhưng nhà họ Lưu vẫn luôn không đáp ứng. Khó khăn lắm khoảng thời gian trước nhà họ Lưu cuối cùng đồng ý gả con gái cho nhà họ Triệu bọn họ, hai nhà kết hợp lại đối phó nhà họ Kỷ, ông cũng không muốn vào lúc mấu chốt này lại xảy ra sự cố.

Bởi vì Kỷ Mân Huyên, hai nhà Kỷ, Lưu thế như nước lửa, nhà họ Triệu mới có cơ hội tận dụng mọi thứ, nếu như lúc này Kỷ Mân Huyên khỏi rồi, quan hệ hai nhà Kỷ Lưu có lẽ sẽ hòa hoãn, như vậy nhà họ Lưu có lẽ sẽ thay đổi chủ ý sẽ không tiếp tục hợp tác với nhà họ Triệu. Ông tuyệt đối không chấp thuận xảy ra chuyện như vậy, cuộc đời này ông nhất định phải hung hăng giẫm nhà họ Kỷ ở dưới chân.

Nhóm người Từ Tường đến nhà họ Trương.

Trương Hoài Dật nhìn thấy học sinh đắc ý cũ của mình, trong lòng thật vui mừng, vẫn lôi kéo


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.