Sống Lại Về Một Nhà

Chương 32: Chương 32




Sau bữa cơm chiều, Chu Bác Nghị tắm trước thay một bộ quần áo rộng mặc ở nhà rồi châm một ly trà, đồng hồ điểm đúng bảy giờ thì ngồi vào bên cái bàn lớn trong phòng đọc sách giở kịch bản và dàn ý mẹ Chu đưa cho anh ra bắt đầu làm bài tập của mình. Hàn Duyệt thì ngồi ở đối diện anh đeo tai nghe đánh chữ.

Trong phòng im ắng chỉ còn tiếng vang rất rõ khi Hàn Duyệt gõ nhẹ vào bàn phím phát ra, thỉnh thoảng có một tiếng lật sách đến từ Chu Bác Nghị. Sau một giờ, Hàn Duyệt thở ra một hơi gở tai nghe xuống để lổ tai thư thả một chút. Cậu thả lỏng thân thể về phía sau tựa lưng vào ghế, duỗi hông một cái, ngắm nhìn gương mặt hơi cau mày của Chu Bác Nghị, trong lòng lại càng tin chắc hơn vào những lời khi đàn ông làm việc nghiêm túc là quyến rũ nhất, sau đó nằm úp sấp lên bàn, đặt cằm lên trên cánh tay nhìn Chu Bác Nghị ngây người.

Chu Bác Nghị rất nhanh đã nhận ra bị nhìn chằm chằm không thèm che giấu thế này, ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của Hàn Duyệt, mỉm cười đặt bút xuống cũng tựa mình ra sau rồi thở một hơi thật dài.

“Sao thế?” Hàn Duyệt vừa hỏi vừa đứng dậy đi tới phía sau Chu Bác Nghị đặt hai tay lên vai anh bắt đầu dùng sức xoa bóp, “Có tiếp thu được gì không?”.

“Có” Chu Bác Nghị đưa tay hướng về phía sau sờ mặt của Hàn Duyệt, “Thật sự là một bộ phim truyền hình buồn tẻ”.

Hiếm khi nhìn thấy trên mặt Chu Bác Nghị hiện ra vẻ bất mãn có chút trẻ con Hàn Duyệt không nhịn được mà bật cười, khom người hôn một cái thật vang lên trên môi anh rồi cắn cắn mũi anh, nói: “Phim thần tượng mà, bình thường cũng sẽ không có trình độ sâu sắc gì. Chẳng qua tuy đều nói phim thần tượng là những thứ rất nông cạn nhưng em thực sự cảm thấy phim thần tượng là thứ khó diễn nhất trong phim ảnh đấy”.

Lời nói của Hàn Duyệt thu hút sự hứng khởi của Chu Bác Nghị, anh ngồi dậy kéo Hàn Duyệt đang ở phía sau ra ngồi trên đùi mình, ôm eo cậu nói: “Sao lại nói thế?”.

Hàn Duyệt ngẫm nghĩ, sắp xếp lại lời nói của mình rồi mở miệng nói: “Nói phim thần tượng nông cạn bình thường đều là do nội dung và vai diễn cứ rập khuôn lặp đi lặp lại và sự phân hóa thiện – ác ngây thơ đơn giản của thế giới quan. Lại nói, mấy chục năm rồi ngoại trừ mấy bộ phim thần thoại ra thì phương hướng của phim thần tượng vẫn chả có gì thay đổi cả, kể cả bộ phim thần tượng được đầu tư kỹ lưỡng này đây. Nhưng người xem vẫn rất ủng hộ đối với mấy khuôn sáo cũ này, đây là lý do vì sao phim thần tượng vẫn luôn tràn trề sức sống”.

Chu Bác Nghị gật đầu, cúi đầu hôn nhẹ lên xương quai xanh của Hàn Duyệt: “Nói không sai, tiếp nào”.

Hàn Duyệt cảm thấy chỗ bị hôn có chút ngứa, đưa tay rờ rờ, Chu Bác Nghị lại giữ chặt tay cậu không cho cậu chạm vào chỗ đó mà còn sáp qua liếm một cái. Hàn Duyệt run lên một cái, tức giận quát: “Còn có nghe em nói chuyện hay không thế?!!”.

“Đương nhiên nghe” Chu Bác Nghị nhéo nhéo cái tay anh đang cầm trong tay, hôn lên môi Hàn Duyệt, nói, “Nào, nói tiếp đi, anh không chọc em nữa”.

Hàn Duyệt trợn mắt khinh bỉ, nói tiếp: “Tuy mọi người dù sao vẫn sẽ ủng hộ phim thần tượng nhưng mà điểm hạn chế của phim thần tượng là ở chỗ này đây, thuộc tính của vai diễn lặp đi lặp lại cũng chỉ có nhiêu đây gần như thành lối mòn rồi, mặc kệ là Trương Tam diễn hay là Lý Tứ diễn thì nhìn chung cũng chả khác nhau mấy, chỉ có sự diễn giải của vai diễn và gương mặt của diễn viên có đạt đến sự khác biệt như người xem mong muốn hay không mà thôi. Nếu như anh lười biếng diễn theo lối mòn như quy củ cũng sẽ không xảy ra lỗi lớn gì, với lại anh diễn là vai phụ vậy còn dễ dàng hơn”.

“Nhưng mà em cho rằng anh chắc chắn sẽ không thỏa mãn đúng không” Hàn Duyệt nghiêm túc nhìn vào mắt của Chu Bác Nghị, “Qua loa đại khái hoàn thành nhiệm vụ đó không phải là phong cách làm việc của anh. Cho dù là một vai phụ không thể đơn giản hơn được nữa trong phim thần tượng anh cũng sẽ diễn cho ra vẻ, diễn đến không giống như người ta, diễn đến mức đi vào lòng người, sau này mặc kệ là trong tác phẩm truyền hình hay điện ảnh ở đâu đi nữa chỉ cần có vai tương tự như vai này mọi người trước tiên sẽ nhớ đến anh, xem anh như một ngọn cờ đầu, xem như một tấm gương để bắt chước, để vượt qua”.

Chu Bác Nghị nhìn sâu vào Hàn Duyệt rất lâu không nói lời nào. Hàn Duyệt giữ một tư thế quá lâu có hơi mệt, khẽ nhúc nhích cơ thể một cái muốn đổi một tư thế khác lại bị Chu Bác Nghị ôm chặt lấy eo, nắm cằm hôn lên.

Nụ hôn này vừa vội vàng lại dữ dội, Chu Bác Nghị mãnh liệt gặm lấy bờ môi và lưỡi của cậu, cướp lấy nước miếng trong miệng cậu còn đem đầu lưỡi của cậu ngậm vào trong miệng dùng sức mút. Cuống lưỡi Hàn Duyệt tê rần, có chút chịu không nổi liền đẩy đẩy bả vai của Chu Bác Nghị. Chu Bác Nghị bỏ qua đầu lưỡi của cậu rồi bắt đầu ra sức liếm lên cổ họng cậu, tay cũng vói vào trong quần áo cậu, lần lữa bồi hồi ở ngực, bụng, xương hông và phía sau lưng cậu. Hàn Duyệt cảm thấy cổ họng vừa tê vừa ngứa, cái loại cảm giác gần như sắp liếm vào sâu bên trong cơ thể khiến toàn thân cậu đều bắt đầu run lên, trên người cũng bị sờ đến mềm nhũn, cái mức độ hơi đau này khiến cậu không nhịn được bắt đầu rên rỉ.

Dáng vẻ mặc người chà đạp của cậu nhóc trong lòng ngực khiến Chu Bác Nghị cảm thấy bên dưới bắt đầu phồng lên. Bộ quần áo rộng mặc ở nhà thừa đủ chỗ cho nơi đó, thứ đó chỉ bị mỗi quần lót bó chặt chọc thẳng vào trên đùi Hàn Duyệt. Hàn Duyệt gần như lập tức phản ứng lại ngay thứ đó là thứ gì, tức khắc bị cái luồng nhiệt độ kia làm bỏng tới mức tim đập loạn một trận, tâm trí bắt đầu nhộn nhạo.

Tuy cả hai đời cậu đều là trai tân nhưng cũng không có nghĩa là cậu không có dục vọng, vả lại cũng vì đã làm người cả hai đời, làm một người trưởng thành gần 30 tuổi lại càng dễ đối mặt với nhu cầu của bản thân trong chuyện này hơn. Nhưng mà dù nói sao đi nữa thì cậu vẫn là một gã trai tân không hề có chút kinh nghiệm nào trên chuyện này cả. Bầu không khí trước mắt lúc này tuy khá tốt, cậu cũng rất muốn tiếp tục nữa, nhưng cậu thật sự không biết rốt cuộc là nên trực tiếp đưa tay qua sờ hay dùng lời nói thể tỏ vẻ khuyến khích, hoặc là giả bộ như cái gì cũng không biết để cho Chu Bác Nghị tự quyết định bước tiếp theo nên làm gì bây giờ đây.

Ngay khi cậu còn đang câu cổ của Chu Bác Nghị ngậm lưỡi anh xoắn xuýt thì một tay Chu Bác Nghị nắm lấy nửa bên mông của Hàn Duyệt dùng sức đẩy về phía trước, sau đó buông miệng của cậu nhóc ra thở dốc vài cái, kiên quyết đứng dậy để Hàn Duyệt lại trên ghế rồi xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Lại bị bỏ lại lần nữa, Hàn Duyệt bị bỏ ở ‘lơ lửng không lên không xuống’, im lặng nằm sấp lên trên bàn tức giận cầm bút lên dùng sức vẽ mấy nét lên trên máy tính của Chu Bác Nghị, tới khi đem đầu bút đều vẽ hư mới cảm thấy giống như hả giận.

Chu Bác Nghị trong chốc lát cũng sẽ không quay lại, Hàn Duyệt nằm sấp một hồi cảm thấy có chút chán nhưng lại không muốn ngồi trở lại đánh máy, bèn ngồi lên cầm lấy kịch bản bắt đầu xem.

Kịch bản không có nội dung gì khó hiểu cả, nội dung tương đối đơn giản, Hàn Duyệt đọc nhanh như gió lướt xong hết rồi xem dàn ý mới rất nhanh đã có cái nhìn đại khái đối với tình tiết của cả bộ phim, trong lòng không khỏi thầm than quả nhiên là một bộ phim thần tượng vừa mìn vừa máu chó.

Bộ phim thần tượng này lựa chọn lối diễn là khung cảnh vườn trường kinh điển nhất về mấy chuyện lằng nhằng không thể không nói giữa cô bé lọ lem và N chàng hoàng tử. Nữ chính xuất thân bình thường, gia đình mồ côi cha vừa hiền lành vừa kiên cường, chẳng có gì bất ngờ vào lúc bắt đầu câu chuyện thì mang mối ác cảm đối với nam chính – người kế thừa của gia đình giàu có kiêu ngạo bá đạo và ngây thơ vẫn còn chưa biết mùi gian khổ của cuộc đời, còn nam chính cũng chả có gì mới vì thái độ đặc biệt của nữ chính mà nảy sinh cảm giác khó hiểu đối với cô ấy và loại cảm giác này vào lúc mới bắt đầu cũng dựa theo lối khuôn sáo thông thường được thể hiện bằng các trò chọc ghẹo và bắt nạt.

Tình tiết câu chuyện trước khi chỉnh sửa tương đối đơn giản, chính là nam nữ chính đùa qua cãi lại sau đó nữ chính vô tình yêu nam số một dịu dàng, nam chính nhanh chóng nhận ra tình cảm của bản thân, khẩn cấp phản kích bắt đầu theo đuổi nữ chính, hai người lần lượt trải qua sự phản đối của người nhà nam chính, tình cảm dưới sự mài giũa càng ngày càng vững chắc. Cuối cùng đương nhiên là kết thúc viên mãn mọi người đều vui vẻ rồi.

Còn nội dung tình tiết sau khi chỉnh sửa tăng thêm không ít nội dung và vai diễn, càng rắc rối và vô vị hơn, máu chó một xô rồi lại một xô, mìn tới cực điểm, nhưng mà không thể không công nhận nếu thực sự diễn xong thì cho dù tiếng chửi khắp nơi cũng tuyệt đối sẽ rất thu hút người xem, tỉ suất phát sóng sẽ không thấp.

Dàn ý sau khi chỉnh sửa hai phần ba nội dung tình tiết là các loại đấu đá lẫn nhau của hai kẻ thù không đội trời chung là nam nữ chính, ở giữa xen lẫn sự thay đổi thái độ của đám bạn bè nam chính đối với người con gái đặc biệt này, với tư cách nữ chính bình dân sau khi chen vào xã hội thượng lưu trước tiên sẽ bị nam phụ(1) bề ngoài lanh lợi đáng yêu, nội tâm tàn ác cay nghiệt, tiếu lý tàng đao ra sức đả kích hạ nhục bằng mọi cách, từ đó nảy sinh nỗi oán hận sâu sắc với nam chính; tiếp theo bị nam phụ(2) hoa hoa công tử ra vẻ chuyên tình, thực ra là kẻ lạnh lùng đùa giỡn tình cảm, tinh thần chịu đả kích trầm trọng bắt đầu nghi ngờ thế giới nghi ngờ giá trị của bản thân; sau đó thì được nam phụ(3) dịu dàng chân thành, im lặng ít lời chữa khỏi trái tim bị tổn thương, một lần nữa tìm lại được chính mình, thay đổi triệt để trở nên kiên cường và tự tin hơn, lòng dạ cũng khoan dung hơn không muốn dây dưa với nam chính nữa.

Ngay lúc này đây, nam chính vẫn ngây thơ đối đầu với nữ chính sau khi nữ chính không ngờ hai lần quen với bạn tốt của mình nhưng trái lại càng lúc càng rời xa mình, tới lúc cuối cùng căn bản không thèm cãi nhau với mình nữa thì rốt cuộc nhận ra tình cảm thực sự của mình với người con gái đó, hiểu được tình cảm của bản thân. Còn hai gã cặn bã trước đó cũng nhận ra mình thực ra là yêu nữ chính, bọn họ đã sớm bị sự hiền lành và kiên cường của nữ chính cảm hóa, hai mươi năm qua lần đầu tiên rung động hiểu rõ sự tốt đẹp của tình yêu thì đều quay đầu lại quyết định theo đuổi nữ chính một lần nữa. Vì thế lại một chậu máu chó lớn tạt ngay mặt, cuộc chiến ác liệt giữa bốn chàng trai mở màn như thế, bạn tốt trở mặt thành thù.

Trong cuộc chiến tình ái này bốn người đều dùng sức mạnh của gia tộc tiến hành công kích xí nghiệp của đối phương, tranh thủ để người xem hiểu được con cháu của nhà giàu có trong xã hội thượng lưu đánh nhau vừa cao cấp vừa tao nhã như thế nào. Đồng thời ‘tứ đại mỹ nam’ còn dùng hết vốn liếng của bản thân lấy lòng nữ chính, cách lấy lòng chính là các loại trang sức ngọc ngà, buổi tiệc khiêu vũ xa hoa, bờ biển tư nhân và du thuyền cùng với khinh khí cầu. Trong khi đó những nữ phụ xã hội thương lưu ‘bạch-phú-mỹ’ pháo hôi muôn hình muôn vẻ thuộc hậu cung của bốn anh chàng đều nhảy ra dùng thủ đoạn đơn giản và bạo lực trả thù nữ chính, lại đều không ngoại lệ bị bốn người phát hiện và chịu nỗi khổ bị trả thù, xem như công cụ để bọn họ lần lượt tuyên bố với thế giới tình yêu thầm lặng và chân thành tha thiết của bọn họ dành cho nữ chính.

Đương nhiên nữ chính cuối cùng chắc chắn sẽ chọn nam chính người không thích hợp làm bạn trai nhất, bởi vì đánh là tình mắng là yêu hai người đã sớm chìm sâu vào bể tình từ lúc bắt đầu mà lại không nhận ra. Phát triển tới bước này, sự xác nhận mối quan hệ của bọn họ lại lập tức dẫn tới một cuộc chiến giữa mẹ chồng và nàng dâu, mẹ của nam chính đương nhiên gai mắt nữ chính chỉ có mỗi hai ưu điểm là hiền lành và kiên cường này, kiên quyết phản đối mối quan hệ của hai người. Mẫu thân đại nhân ra tay thủ đoạn hiển nhiên không như bình thường, lập tức tạo ra N sự phiền phức và hiểu lầm cho hai người. Nam nữ chính suýt nữa chia tay vì mấy chuyện hiểu lầm không cần thiết như ; ; <Cuối cùng là sao chứ, được rồi em không nói anh cũng không nói nữa>.

Cuối cùng ba anh chàng đẹp trai đáng thương bị K.O trong trận chiến tình yêu lại ra tay một lần nữa, chủ động giúp đỡ bọn họ mở rộng cửa lòng với nhau rồi chung tay lại đối phó với mẫu thân đại nhân. Mẫu thân đại nhân cuối cùng bị sự kiên cường và hiền lành của nữ chính làm cảm động, quyết định chấp nhận cô nàng. Còn bốn anh chàng đẹp trai cũng hòa thuận trở lại, lần nữa trở thành anh em tốt, vả lại ba anh chàng đẹp trai bị K.O kia vẫn cứ nhung nhớ không quên đối với nữ chính nhưng mà sẽ không phá hoại tình cảm của bọn họ nữa, trái lại quyết định tương lai một mực âm thầm bảo vệ hai người không để nữ chính lại đau lòng rơi lệ.

Nói cách khác kết thúc của bộ phim truyền hình nghiêng về phía phụ nữ dành cho mấy cô gái trẻ này là: nữ chính suông sẻ giành được bốn anh chàng đẹp trai đủ loại hình lập nên hậu cung của bản thân.

Hàn Duyệt lướt xong kịch bản chỉ cảm thấy cả đầu đầy vạch đen, sau đó dường như nhớ ra hình như đời trước quả thật có bộ phim này, tình tiết hình như cũng rắc rối như thế, lúc ấy sinh viên nữ thậm chí là cả một số sinh viên nam cũng có xem bộ phim truyền hình đấy, mọi người đều tỏ vẻ ghen tị – hâm mộ – ghen ghét nữ chính, vả lại còn thành lập fanclub thuộc về riêng vai diễn của bốn anh chàng giống như trong phim nữa chứ, đấu đá nhau thực sự rất náo nhiệt. Chẳng qua lúc đó mỗi ngày Hàn Duyệt đều sống một cuộc sống chỉ có mỗi hai chỗ là ở phòng tự học và phòng ngủ mà thôi, tuy có nghe nói về bộ phim kia nhưng biết rõ cũng chỉ có nhiêu đó, bất quá trái lại biết bộ phim này hot suốt cả một năm, sự nghiệp của mấy diễn viên diễn vai quan trọng trong bộ phim đều nhờ thế mà lên như diều gặp gió.

Vai diễn của Chu Bác Nghị chính là anh chàng nam phụ dịu dàng chân thành im lặng ít nói kia. Vai diễn này rất được lòng người, không có khuyết điểm gì hoàn toàn chính là bạn trai tiêu chuẩn lý tưởng, là kiểu vai diễn có thể dễ dàng giành được cảm tình của người xem nhất, lại thêm vai diễn này trả giá nhiều nhất nhưng lại chịu nỗi khổ bị nữ chính bỏ qua nên cực kỳ dễ dàng kích thích sự yêu mến và đồng cảm của người xem, trở thành vai diễn được yêu thích nhất trong phim và No.1 hoạt động bỏ phiếu <Vai nam bạn muốn cưới nhất> của tập san giải trí lớn nhất 《SuperStar》tổ chức vào năm đó. Những điều đấy đều rất có ích đối với việc gia tăng nhân khí của Chu Bác Nghị.

Nhưng điều đó cũng có nghĩa vai diễn này không dễ có nét đặc sắc, trong cả bộ phim vai diễn này chỉ có một mặt chính là hình tượng anh hàng xóm dịu dàng rộng lượng, ngay cả trong cuộc chiến tranh giành đều có thừa vẻ ôn hòa nhưng thiếu sức tấn công.

Bất quá mục đích của vai diễn được tạo ra dành riêng cho Chu Bác Nghị này chính là muốn lấy lòng người xem, vả lại đối với người mới ra mắt mà nói cũng quả thật không thích hợp diễn vai phức tạp nhiều mặt, không chỉ bởi vì vấn đề kỹ năng diễn và thực lực mà còn là vấn đề ấn tượng cho người xem. Đặt biệt là Chu Bác Nghị có tính tranh luận rất lớn, vào lúc ban đầu để đề tài có tính thảo luận càng ít thì càng tốt. Chu Bác Nghị bởi vì gây tai nạn giao thông ngồi tù ba năm, sau khi ra mắt tất nhiên sẽ có kẻ đả kích anh ngay điểm đó, mà vai diễn này có thể ở mức lớn nhất cho Chu Bác Nghị dùng một mặt tích cực để bước vào giới giải trí thành lập nên fanclub của mình. Sức mạnh của fan là không thể xem thường, chỉ cần đưa cho sự chỉ dẫn chính xác là có thể đánh tan những chỉ trích ác ý này, thay đổi hình tượng của Chu Bác Nghị.

Ngay khi Hàn Duyệt đang thẩn người nhìn dàn ý, Chu Bác Nghị rốt cuộc mang theo cả người đầy hơi ẩm về tới phòng đọc sách, quen tay ôm Hàn Duyệt tới ngồi lên người lấy kịch bản trong tay cậu qua, nói: “Xem rồi à? Có cảm tưởng gì nói ra nghe xem để anh tham khảo một chút”.

Hàn Duyệt suy xét trong lòng thoáng cái, nín một hồi mới nói: “Cực kỳ rung động”.

Chu Bác Nghị bật cười ha ha, lắc lắc mũi Hàn Duyệt vô cùng thân thiết, nói: “Còn gì nữa không?”

“Vai diễn này khá là hợp với anh” Hàn Duyệt nói, “Một vai cực kỳ hoàn hảo, người xem sẽ có ấn tượng rất tốt đối với anh. Dì thật là suy nghĩ chu đáo”.

Chu Bác Nghị gật đầu nhưng vẫn thở dài, đặt cằm lên vai Hàn Duyệt nói: “Nhưng mà vai diễn này hơi bị chán”.

Hàn Duyệt đem tay trái đặt lên trên cánh tay đang ôm bên hông mình của Chu Bác Nghị, xoa nhẹ cảm nhận cơ thể ấm áp dưới bàn tay, tay phải lại giở dàn ý ra nhìn một hồi rồi nói: “Ai biết con gái tại sao lại thích xem loại phim này cơ chứ, nhưng mà vì là con trai, lại là gay, nên thật sự không có cảm giác hòa mình vào loại tình tiết dây dưa giữa nam và nữ này cho lắm”.

“Vậy em thích nội dung vở kịch như thế nào?” Chu Bác Nghị hỏi, “Tình tiết dây dưa giữa nam và nam sao?”

Hàn Duyệt cười ha ha: “Đúng thế, như thế mới có thể tương đối khiến cho đồng cảm được chứ”. Nói xong cậu lấy tờ giấy qua bắt đầu tô tô viết viết lên trên, nói: “Thật ra em thích nội dung như thế này hơn, vai chính hiển nhiên vẫn là hai nam nữ chính này, mở đầu không thay đổi chọn một sự kiện đặc biệt nào đó để nam chính có cái nhìn khác đối với nữ chính, trong lòng bắt đầu thích nữ chính. Nhưng phần sau thì phải đổi một chút”.

Trên giấy cậu ghi ABCD tượng trưng cho bốn vai nam, G tượng trưng cho nữ chính, sau đó vẽ cái sơ đồ mối quan hệ. Chu Bác Nghị ngưỡng cổ nhìn chăm chú.

“G vẫn cần trải qua dây dưa tình cảm với ba anh chàng, nhưng mà tại sao BCD cũng phải thích cô ấy chứ?” Hàn Duyệt vạch một đường mũi tên B hướng về phía A vào giữa hai chữ cái A đại diện cho nam chính và B đại diện cho nam phụ dịu dàng, viết lên hai chữ <Yêu thầm>.

“B luôn yêu thầm A nhưng biết A là trai thẳng cho nên vẫn chưa từng thổ lộ”. Nói ra một loại tình tiết máu chó khác Hàn Duyệt nở ra một nụ cười quái dị, ánh mắt lóe sáng: “Cho nên khi G xuất hiện B cảm thấy có cảm giác nguy hiểm liền nhờ nam C cay nghiệt và playboy D giúp đuổi G đi. Kết quả C và D đều thất bại B liền tự mình ra tay, trái lại khiến A nhận ra tình cảm của mình đối với G nên nổi lên xích mích với B”.

“A lại ngây thơ bá đạo, EQ thấp đến đáng thương, đơn phương khơi mào chuộc chiến nhất định đòi phân cao thấp với B, B đột nhiên không đi làm khiến công ty gặp tổn thất nghiêm trọng, C và D vội vàng đi ra giúp đỡ cứu vãn thiệt hại ngược lại bị A xem như đối đầu với mình, C và D sợ A biết B thích cậu ta tới lúc đó ngay cả anh em cũng không thể làm được nữa nên không dám nói rõ nguyên nhân, A liền cho rằng bọn họ cũng thích G. Chẳng qua chỗ này nam C cay nghiệt quả thật là cũng thích G, nhưng mà playboy D lại yêu thầm B”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.