Song Sát

Chương 27: Chương 27




CHƯƠNG 27

.

Tác giả : Tam Hào Dương Tiễn

Trans : QT

Edit : Lovely-Panda

.

Đã qua thời gian đi làm, Triển Phi vẫn ngủ say như trước, cánh tay bá đạo vắt ngang thắt lưng Quý Ngật Lăng không có chút dấu hiệu thả lỏng, dù đang ngủ đến mất cả ý thức vẫn không nhúc nhích suy suyển, cậu thử đẩy vài lần cũng không thể khiến nó dịch chuyển.

Thở dài, nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài rèm cửa, Quý Ngật Lăng bắt đầu suy tư xem hôm nay phải xử lý công việc như thế nào. Gần đây công ty tiếp nhận thêm vài hợp đồng không quá lớn, các quản lý đều có đủ năng lực giải quyết từng dự án một, trọng yếu nhất vẫn là dự án của phía Triển Phi. Tuy nói mượn phương thức tuyên truyền long trọng đình đám, tại châu Á, thậm chí trên phạm vi toàn thế giới nhất định sẽ vang danh, nhưng như vậy vẫn hoàn toàn chưa đủ. Muốn chân chính đánh vào thị trường Anh Quốc thì Hội chợ triển lãm đồ chơi toàn cầu tại Nhật Bản lần này dứt khoát phải lực áp quần hùng mới được xem như là thành công.

Sau đó tiếp tục kế thừa cỗ khí thế này, một hơi tiến thẳng vào thị trường Anh quốc, đứng vững gót chân.

Lần tuyên truyền này nếu không thành công, không nổi trội hơn so với bong bong hải dương đợt trước, nói thật Quý Ngật Lăng sẽ mất ít nhều tự tin. Tuy nói nghe rất hay, nhưng bắt tay vào làm lại rất gian nan. Phí tổn so với bong bong hải dương lớn hơn không nói, yêu cầu đạt được hiệu quả kia, chỉ sợ không phải một xưởng sản xuất thông thường có khả năng thực hiện được.

Bởi suy nghĩ quá mức chuyên chú nên cậu không phát hiện tay Triển Phi dần dần trượt xuống. Mãi đến khi bàn tay giảo hoạt không che giấu trực tiếp xoa lên bộ vị dễ dàng hưng phấn vào sáng sớm, khiến Quý Ngật Lăng nháy mắt hít sâu một hơi, vươn tay muốn hất văng bàn tay đang cách một lớp quần lót vuốt ve dục vọng của cậu.

Thế nhưng động tác của Triển Phi lại nhanh hơn, trước khi đối phương kịp có phản ứng đã đem toàn bộ dục vọng đang cương cứng của cậu nắm vào lòng bàn tay, hơi hơi dùng lực. Lúc bấy giờ Quý Ngật Lăng nào còn khí lực để đẩy tay hắn ra nữa, sau khi rên lên một tiếng thì cả thân thể trở nên mềm nhũn, bộ vị đang bị nắm chặt cũng đặc biệt hứng khởi.

“Triển Phi . . . . . . Ngươi!” Muốn giãy giụa thân thể, nhưng dục vọng lại đang bị nắm giữ, khiến cậu vô luật có vặn vẹo thế nào đi chăng nữa, trừ bỏ bên ngoài càng gia tăng thêm hỏa dục, thì làm sao có thể chân chính vùng thoát được.

Không trả lời Quý Ngật Lăng, Triển Phi trên tay dột nhiên dùng sức xô cậu ngã lên giường, toàn bộ thân thể cũng đè ép lên.

“Ngươi . . . . . . Đừng . . . . . .” Âm thanh vừa phát ra, môi đã bị chặn lại, trong nháy mắt nụ hôn mút mát, tình ý nồng đậm phô thiên cái địa đánh úp đến, dường như muốn đem giọt bình tĩnh cuối cùng của Quý Ngật Lăng hút hết ra ngoài. Đầu lưỡi dây dưa, tiết tấu từ bị động tiếp thu dần dần biến thành chủ động khống chế, chiến trường cũng từ địa điểm ban đầu lan đến những nơi khác, không gian nóng rực tựa như có thể phun ra hỏa diễm, cả người bắt đầu phát nhiệt.

Động tác trên tay Triển Phi cũng không dừng lại, cứ như vậy vuốt ve dục vọng bởi vì nụ hôn nồng nhiệt mà càng thêm cương cứng. Khi thì xoa nắn, khi thì cao thấp trượt lên xuống, thâm chí bên dưới hai quả tiểu cầu cũng được xoa bóp, cảm giác thoải mái khiến Quý Ngật Lăng không ngừng từ trong nụ hôn phát ra tiếng ngâm khẽ khoai khoái. Cậu lúc này đã hoàn toàn không còn khả năng suy xét, chỉ có thể mặc người đàn ông này đem thân thể cậu châm đốt, cuối cùng bạo phát mà nổ mạnh.

Mãi đến khi sắp hít thở không thông, Triển Phi mới buông tha cho đôi môi bị chính mình hôn đến sưng đỏ. Nhân lúc đối phương hít vào một ngụm lớn dưỡng khí, hắn liền cắn lên hầu kết của cậu một cái, đồng thởi mút mạnh, sau đó vươn đầu lưỡi liếm láp khiêu khích.

“Ô ân!” Tiếng rên rỉ vừa tuôn ra bị cậu cưỡng ép nuốt trở lại, cơ hồ cùng lúc đó, dục vọng cũng tràn ra yêu dịch trong suốt, thậm chí từ đỉnh đầu trơn ướt còn nhỏ xuống một ít, rồi trườn theo dục vọng đang sung huyết bành tướng chảy xuống nơi thấp nhất, một giây tiếp theo lập tức bị Triển Phi bóp lấy, dùng sức từ dưới vuốt thẳng lên trên.

“A ——!” Khoái cảm kích thích làm cậu thiếu chút nữa bắn ra dịch thể khiến Quý Ngật Lăng không thể khắc chế mà thét lên.

Bởi vì đã được bôi trơn, dục vọng kia dù bị siết chặt cũng hoàn toàn không thấy đau, nhưng lại sung sướng muốn sắp bùng nổ.

Thở hổn hển, Quý Ngật Lăng cố gắng điều chỉnh hô hấp hoảng loạn của mình, đầu óc tựa hồ trống rỗng một mảng, cái gì cũng nhìn không thấy, nghe không ra, nghĩ không tới, chỉ còn lại duy nhất cảm thụ. Chẳng qua dục vọng không triệt để được phóng thích, cùng với sự đùa giỡn trêu chọc ngày càng gia tăng trên cơ thể khiến cậu như sắp bị thiêu sống, cháy sạch sành sanh.

Hôn một đường ẩm ướt, hết nhấm mút lại khiêu khích, sau khi chiếm lấy xương quai xanh, trực tiếp trượt xuống ngực. Hắn không hướng về phía trước đột ngột xâm chiếm, mà đầu lưỡi Triển Phi cuồn cuộn nổi lên ý xấu, ngay trên nhũ tiêm dựng đứng điểm nhẹ một cái, liền cảm thấy người dưới thân thoáng mãnh liệt chấn động, đầu ngực giống như có tri giác, ưỡn lên càng cao, tựa hồ muốn được âu yếm nhiều hơn.

Không bắt nó phải chờ lâu, động tác tiếp theo của Triển Phi chính là dùng đầu lưỡi bắt đầu vẽ vòng tròn xung quanh nhũ tiêm, phạm vi càng lúc càng lớn, từ đầu lưỡi dần chuyển thành cả chiếc lưỡi. Tại khoảng khắc cuối cùng khi bao lấy toàn bộ quầng ngực, chiếc lưỡi sau đó cũng được thay thế bằng khoang miệng ấm áp.

Cảm giác nóng hầm hập cùng với liên tục hít thở không thông khiến Quý Ngật Lăng trong nháy mắt cả người giật nảy, giống như bị cái gì đó châm chích, ngày càng không thể vãn hồi.

Ngay từ đầu Quý Ngật Lăng chính là hưng phấn kích động, Triển Phi có ý đồ hơi hơi dùng sức áp sát vào cậu, ai ngờ khí lực phản kháng của người kia gần như cuồng loạn, thậm chí không để ý đến dục vọng vẫn còn bị nắm trong tay hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể vì hành động quá khích mà làm nó bị tổn thương.

Bỏ ra một lượng lớn sức lực, thậm chí còn dùng tới ưu thế của thể trọng, nhờ vào lực hút của Trái đất mới áp trụ được Quý Ngật Lăng, hai người một lần nữa thở dốc như hai cái đầu trâu, đỏ mắt trừng trừng nhìn nhau.

Trong đôi mắt kia vừa phẫn nộ, vừa tràn ngập lửa giận, nhưng đồng thời cũng chứa cả dục hỏa. Điều đó là đương nhiên, bất luận phản kháng vô cùng kịch liệt, nhưng dục vọng kia không chịu mềm đi chút nào, chỉ điểm ấy cũng đủ chứng minh Quý Ngật Lăng vẫn còn muốn nhiều hơn nữa.

“Mau buông tay, Triển Phi!” Vẻ mặt hỗn loạn tâm tư thống khổ của cậu khiến Triển Phi phút chốc thanh tỉnh trở lại.

Đầu ngực lúc trước bị hắn khiêu khích đùa giỡn, chính xác là từng bị hắn xuyên thủng, tuy hiện tại đã biết mất không để lại chút dấu vết, nhưng nơi bị thương kia, so với đầu ngực còn lại máu sắc có vẻ hơi thâm hơn, lúc này bị nước bọt thấm ướt trở nên sáng bóng, thật giống như một lần nữa đem miệng vết thương đầy sỉ nhục bại lộ trước mắt hung thủ.

“Đừng nhìn!” Cắn môi, Quý Ngật Lăng xoay mạnh cơ thể, muốn hồi phục hơi thở phập phồng trong ***g ngực, ít nhất cũng khiến nhũ tiêm đang quá mức hưng phấn bình tĩnh trở lại.

“Lăng, tôi chỉ muốn giúp cậu thoải mái . . . . . .” Ngữ khí không mảy may trêu đùa, Triển Phi hết sức nghiêm túc nhìn Quý Ngật Lăng, ánh mắt thành khẩn, toát ra vẻ thật tâm, cũng làm người ta vô pháp xem nhẹ.

Nhíu mày, Quý Ngật Lăng nhìn thấy vẻ mặt của Triển Phi, thống khổ nhắm mắt lại. Trong lòng đau xót, bất quá so với mâu thuẫn lúc này, cơn đau thắt kia vừa bối rối lại vừa hỗn loạn, khiến cậu có loại cảm giác muốn chết ngất.

Cúi đầu, Triển Phi không chút do dự, dùng môi lưỡi thay thế bàn tay từ nãy đến giờ vẫn luôn vuốt ve dục vọng của Quý Ngật Lăng, một ngụm đem bộ vị đã hoàn toàn cương cứng nuốt vào trong miệng.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.