Song Sinh Kiều Gia Sủng Vợ

Chương 1: Chương 1: Văn Án




“ Bối Bối, tụi anh yêu em “ Kiều Duật cùng Kiều Thần đồng thanh nói to

Đứng trước mặt bọn hắn chính là tiểu nương tử nhỏ Mặc Bối Bối lúc này đang ngây ngốc không hiểu chuyện gì đang xảy ra

Cái thân mập mạp trắng hồng ban nãy còn lắc lư bây giờ đã đứng im tại chỗ, đầu nhỏ chăm chú suy nghĩ

Hai anh em Kiều gia cũng lẳng lặng đứng nhìn cục thịt nhỏ của bọn hắn, kiên nhẫn chờ đợi

Qua một hồi lâu cái mặt bánh bao phúng phính của Mặc Bối Bối hiện ra một nụ cười thật tươi ngốc nghếch hỏi

“ Vậy sau này Bối Bối gả cho Thần ca và Duật ca được không? “

Kiều Duật cùng Kiều Thần lần lượt đè lên đôi môi anh đào nhỏ của cô hôn thật mạnh một cái

“ Chụt”

“Chụt”

Sau đó mới thỏa mãn lên tiếng

“ Được, Thần ca cùng Duật ca sẽ lấy Bối Bối”

Kiều Duật cùng Kiều Thần 8 tuổi, Mặc Bối Bối 4 tuổi. Căn bản đều là trẻ con, ngủ một giấc thức dậy liền quên ngay nhưng đó chỉ là với đứa trẻ Mặc Bối Bối kia

Còn đối với bọn hắn thì từng câu từng chữ cô nói ra chính là lời hẹn ước giữa ba người bọn họ. Mãi mãi không bao giờ thay đổi cho dù có chuyện gì xảy ra

Nhưng sau đó tai nạn xảy ra Kiều Duật, Kiều Thần bọn hắn lao ra đở chiếc xe gần đâm vào cô, dẫn đến cả hai anh em đều hôn mê sâu vô cùng nguy kịch, trong đêm tối cả Kiều gia đều nhanh chóng đưa bọn hắn sang Mĩ điều trị

Liên lạc bị cắt đứt hoàn toàn

Còn Mặc Bối Bối khi tỉnh dậy căn bản không hề biết người cướu cô là ai. Chỉ biết ngườ ta thấy cô bé ngất xỉu trên đường nên đã đưa đến bệnh viện, còn người đở cho cô ngay sau đó đã bị đưa đi không rõ danh tính. Nhưng trùng hợp đến bất ngờ là ngay tại bệnh viện trong ngày hôm đó cũng có một cậu bé bị tai nạn xe làm cho Mặc Bối Bối lầm tưởng người cướu cô chính là cậu bé bị tai nạn kia

Ròng rã hơn chục năm hình ảnh về hai anh em Kiều gia trong cô cũng chìm vào quên lãng, mọi ngày đều dồn hết tâm sức lẽo đẻo theo sau anh chàng cô cho rằng chính anh ta là người mình năm xưa

Nhưng anh ta lại chán ghét cô ra mặt, nếu không vì Mặc gia lừng lẫy tiếng tăm thì chính anh ta đã đá kẻ phiền phức này đi lâu rồi

Cho đến tận ngày kết hôn của Mặc Bối Bối và anh ta thì..

Hai anh em Kiều gia, Kiều Duật, Kiều Thần lại một lần nữa xuất hiện sau hơn 20 năm biến mất mang theo một đoàn trăm người áo đen tay cầm súng hiên ngang tiến vào lễ đường

Hàng trăm sát thủ áo đen bao vây toàn bộ hai dẫy ghế ngồi, tạo thành một đường bảo vệ

Quan khách đều bị hai anh em hắn làm cho sợ đến mất vía, lại thêm đám người áo đen hung tợn kia làm cho bọn họ không một ai dám cử động, ngồi im phăng phắc

Kiều Thần là người đầu tiên đi đến chỗ thánh được, còn Kiều Duật lại chậm rãi thanh thản đi từng bước trên tay còn đang cầm cây súng giảm thanh đùa giỡn quay qua quay lại

Làm cho bọn người xung quanh hoảng sợ ôm đầu, chỉ sợ lở tay một chút bọn họ sẽ liền được ăn đạn của Kiều đại thiếu

Kiều Thần tiến đến giựt cánh tay của Quý Bắc ra khỏi người Mặc Bối Bối, rồi lại nắm tay cô kéo ngã về phía mình gắt gao ôm cô vào lòng nói

“ Không cho phép lấy anh ta”

Kiều Duật hắn lúc nãy còn đi phía sau Kiều Thần không biết từ bao giờ đã đến trước mặt Quý Bắc chĩa cây súng nhắm vào đỉnh đầu anh ta mà lên đạn

Kiều Duật đôi mắt lóe lên một tia nguy hiểm quay lại nhìn cô buông lời đe dọa đầu súng vẫn chung thủy để trên đỉnh đầu Quý Bắc

“ Nếu em dám lấy hắn, tôi dám chắc hắn sẽ chết”

Kiều Thần,khuôn mặt lãng tử của hắn hiện lên một nụ cười yêu chìu nhìn cô gái nhỏ trong lòng nhưng ánh mắt hắn vẫn xen lẫn lửa giận khó có thể nhìn thấy

Môi bạc mỏng áp lên tai cô chậm rãi cắn mút

“ Bối Bối! Em thật hư hỏng, làm cho anh hai tức giận rồi”

......còn tiếp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.