Song Sinh Tình: Cố Thiếu Cuồng Thê

Chương 45: Chương 45: Bất ngờ kinh động lòng người




“Kính thưa tất cả những vị khách quý đã vinh dự có mặt tại sự kiện ra mắt bộ trang sức Red Diamond của Tập đoàn Cửu Thiên ngày hôm nay. Và để không bỏ lỡ thời khắc quan trọng cũng như không để mọi người chờ đợi lâu hơn nữa thì tôi xin chính thức cho ra mắt bộ trang sức Red Diamond.”

Sau giọng nói lãnh lót truyền đạt thông tin của nam Giám đốc Marketing là tiếng nhạc du dương vang lên. Ngay sau đó phía trong sân khấu được đẩy ra một chiếc tủ kính nhỏ có chứa bộ trang sức được đính kim cương đỏ tinh xảo, gồm dây chuyền có mặt dây hình viên kim cương, lắc tay được thiết kế mỗi một mắc là hình giọt nước, đôi bông tai cũng cầu kỳ không kém, đặc biệt hơn hết lại chính là chiếc nhẫn được đính 19 viên kim cương nhỏ và ở giữa điểm xuyến một viên kim cương đỏ được thiết kế nâng cao hơn ba li.

Mỗi một vật đều ánh lên tia lấp lánh, cao quý khiến những ai vừa nhìn qua thôi đều khó lòng mà dời tầm mắt sang hướng khác.

“Đây đúng là bộ trang sức mỹ lệ.”

“Không hổ danh là Tập đoàn đá quý lớn nhất Trung Hoa, mỗi một sản phẩm họ ra mắt đều lưu lại những dấu ấn sâu sắc trong lòng khách hàng, lần này Cửu Thiên lại thu về lợi nhuận khổng lồ cho xem.”

“Nhưng đây chưa phải là điều mà mọi người trông chờ nhất đêm nay đâu.”

“Trần tổng ý của ngài là...”

“Điều mà tất cả mọi người chờ đợi là được gặp mặt người nắm toàn bộ quyền hành của Tập đoàn Cửu Thiên kìa, người thương nhân tài phiệt bí ẩn trong buổi tối ngày hôm nay sẽ lộ diện.”

Khi tiếng nhạc vừa dừng lại cũng là lúc những lời xầm xì tán thưởng xung quanh tạm ngừng lại, sau đó là giọng nói của Hạc Dĩ, Giám đốc Marketing của Tập đoàn Cửu Thiên lần nữa vang lên.

“Cũng như mọi người đã nhìn thấy, Red Diamond là bộ trang sức được thiết kế hoàn toàn từ đá quý cao cấp, mỗi một vật đều đính kim cương đỏ, với thiết kế tinh xảo và màu đỏ nổi bật của kim cương sẽ giúp chị em sở hữu chúng càng thêm phần quyến rũ. Hiện tại phía Tập đoàn chỉ vừa sản xuất ra một bộ duy nhất cũng là bộ được trưng bày trong tủ kính, và dự kiến sản phẩm chỉ sản xuất 9 bộ với mức giá là 9 tỷ cho mỗi một bộ.”

*Bốp bốp bốp.*

Sau tràn vỗ tay nhiệt liệt tán thưởng, Hạc Dĩ lại tiếp nối sự kiện và cũng là phần cuối cùng trong màn trình bày của mình.

“Và sau đây, xin mời anh Cố Hàn, Chủ tịch Tập đoàn Cửu Thiên cùng với Phu nhân của mình bước ra sân khấu nói đôi lời với tất cả mọi người.”

Hạc Dĩ nói xong cũng nhanh chóng bước vào trong, nhường sân khấu lại cho hai nhân vật chính sắp bước ra.

Ngay sau đó từ phía trong, Cố Hàn lịch lảm trong bộ vest đen nhu huyền bước ra ngoài, tóc tai được tạo kiểu chỉn chu ngay ngắn như một quý ông thực thụ, một nam nhân tuấn mỹ, phong độ ngời ngời khiến biết bao con tim thiếu nữ bị đốn ngã, khí thế quyền lực toát ra từ con người ấy cũng khiến ai nấy đều phải âm thầm đánh giá cao, có cả sự ngưỡng mộ và dè dặt đôi ba phần dành cho hắn.

Thế nhưng người phụ nữ đang tay trong tay bên cạnh Cố Hàn mới là người được thu hút nhiều nhất, khi hôm nay Sở Nhu như hóa thân thành một quý cô sang trọng, sắc vóc nghiêng nước nghiêng thành của cô khiến tất cả đều không khỏi trầm trồ.

Sở Nhu khoác lên người chiếc váy dạ hội màu xanh dương có tà váy dài được cắt xẻ tinh tế, vừa gợi cảm nhưng lại không hề lố lăng, mất phần thanh lịch. Gương mặt khả ái được trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn tôn lên nét đẹp lay động lòng người. Mái tóc búi cao, để lộ ra vùng cổ thiên nga trắng mịn, nõn nà.

Sự xuất hiện của cô ngày hôm nay đã khiến ánh mắt của một kẻ si tình nào đó chẳng thể nào rời đi.

“Tôi, Cố Hàn và người bên cạnh là Phu nhân của tôi. Xin chào tất cả mọi người có mặt tại sự kiện ngày hôm nay. Mục đích tôi và Phu nhân của mình đứng đây là để minh chứng cho tất cả mọi người thấy rằng vợ tôi xinh đẹp như thế nào.”

Câu nói cuối cùng của Cố Hàn khiến ai nấy đều không khỏi sửng sờ, đến cả Sở Nhu đang đứng bên cạnh cũng bất ngờ đến tròn xoe hai mắt.

Giữa sự sửng sờ của tất cả mọi người, tiếp theo họ đều nhìn thấy người đàn ông uy quyền kia đang tiến về phía tủ kính, lấy từng món trang sức trong đó ra và lần lượt đeo lên người Sở Nhu.

Dù rất ngỡ ngàng nhưng cô vẫn đứng yên để người đàn ông đeo những vật tinh xảo ấy lên người mình.

Bộ trang sức như sinh ra đã dành riêng cho Sở Nhu, những viên kim cương đỏ lấp lánh trên làn da trắng muốt khiến cô gái càng thêm xinh đẹp, mỹ lệ.

Người đàn ông đeo vật cuối cùng là chiếc nhẫn cầu kỳ vào tay cô gái, còn không ngần ngại mà đặt lên tay cô một nụ hôn ngọt ngào rồi mới quay lại vị trí cũ, đứng trước micro, giọng nói trong trẻo lại vang vọng cả khán phòng.

“Có lẽ mọi người đều nhìn thấy bộ trang sức này kiêu sa đến mức nào, khi được mang trên người vợ tôi càng khiến cô ấy cuốn hút, sang trọng và quyến rũ hơn rất nhiều. Tôi nghĩ rằng sẽ chẳng có một ai xứng đáng hơn cô ấy, cho nên tôi quyết định ngừng hẳn việc sản xuất 9 bộ còn lại theo như dự kiến đã định, xem như đây là món quà Cố Hàn tôi đặc biệt dành tặng riêng cho Phu nhân của mình.”

Nam nhân ấy ung dung nói xong, trước những ánh mắt kinh ngạc, tán thưởng, hắn chẳng ngại ngần mà xoay người qua thản nhiên đặt lên trán Sở Nhu một nụ hôn.

Sở Nhu ngay lúc này đã bị bất ngờ của người đàn ông này làm cho ngây ngô nhưng cô vẫn phối hợp hoàn hảo với hắn, trước khi cùng Phu quân của mình rời khỏi sân khấu, cô không quên cúi đầu chào rồi mới lui xuống.

*Bốp bốp bốp.*

Những tràn vỗ tay như pháo nổ rộn ràng khắp khán phòng, ai nấy đều gật gù khâm phục trước sự sủng thê của Cố Hàn. Phải nói chuyện dừng hẳn một sản phẩm đã lên dự kiến sẽ cho ra mắt là một thay đổi gây tổn thất lớn, không ngờ người đàn ông này chỉ vì muốn vợ mình độc nhất chiếm hữu “bảo vật” mà sẵn sàng xem nhẹ mọi thứ như thế.

Phần chính của sự kiện đã kết thúc, tất cả mọi người nhanh chóng giãn ra để tiếp tục bữa tiệc Buffet, họ vừa uống rượu vừa bàn chuyện làm ăn trên thương trường.

Khi mọi người đều tụ họp lại một chỗ xem phần chính của sự kiện thì chỉ có một người đàn ông đứng trong góc, lặng lẽ hướng mắt nhìn về phía sân khấu, sắc đẹp của người con gái ấy đã khiến ánh mắt của anh càng thêm si mê mà cứ dõi theo mãi cho đến khi cô rời khỏi sân khấu thì từ khóe môi mỏng mới chợt hiện lên nụ cười nhạt nhẽo.

Và hình ảnh này của anh lại lọt vào tầm mắt của một cô gái khác, từ lâu mọi nhất cử nhất động của anh đều bị cô ta thu gọn vào tròng mắt. Lúc này chỉ thấy cô ta nhếch nhẹ khóe môi, đưa tay lấy một ly rượu trên bàn nhưng lại không đưa lên môi uống mà lại lấy trong túi xách ra một viên thuốc nhỏ bỏ vào ly rượu, lắc nhẹ nhàng để thuốc tan hết, sau đó mới lấy thêm một ly rượu khác, thẳng bước tiến về phía người đàn ông ấy.

“Chào anh, chúng ta có thể trò chuyện vài câu không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.