Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 148: Chương 148




Có Tiêu Mộng, hành trình bay vốn chán ngắt đột nhiên trở nên thú vị.

Trần Tư Khải phát hiện, khi anh ta còn chưa phiền chán thì đã tới đích đến, Rome.

“Wow… Sân bay Rome thật đẹp!”

Tiêu Mộng vừa xuống máy bay liền bắt đầu cảm thán.

Trần Tư Khải căn bản không nói một lời nào, chỉ nhẫn nhịn cô gái nhỏ không ngừng nói dông dài ở bên cạnh, khoan dung đã trở thành cách yêu thương tốt nhất của anh ta.

Thời gian bản địa ở Rome là hơn 4 giờ chiều.

Bên này đã sớm chuẩn bị một toàn biệt thự chờ để đón tiếp đám người Trần Tư Khải, xung quanh cây cối um tùm, hoa cỏ rậm rạp, có thể thấy được cách đó không xa còn có các tòa biệt thự nhỏ tương tự, cảnh quan xung quanh yên tĩnh mà thanh nhã.

“Chúng ta ở đây sao? Ôi, đẹp phết.” . đam mỹ hài

Tiêu Mộng tới phòng của mình, ném hành lý sang một bên, nằm lên giường, hạnh phúc lăn vài cái.

“Nhóc con, tắm rửa thay quần áo đi, xong tôi dẫn em ra ngoài đi dạo.” Trần Tư Khải gõ cửa phòng cô, nói.

“Ờ! Được rồi, được rồi!”

Ra ngoài đi dạo, dùng tiền của công ty, có thể ra nước ngoài, còn có thể đi dạo, tốt quá!

Tiêu Mộng lưu loát chạy vào phòng tắm, trước tiên cảm thán chiếc bồn tắm lớn hình tròn rồi mới ngồi vào, tắm rửa tử tế.

Thay sang bộ váy liền thân màu đỏ cam, đi đôi giày thoải mái mà Trần Tư Khải chọn cho cô, sau khi ra khỏi phòng liền thấy Trần Tư Khải ăn mặc thoải mái mà điển trai đang đeo kính râm chờ ở phòng khách dưới tầng.

ĐM… Tiêu Mộng nhìn Trần Tư Khải đẹp trai tiêu sái liền không khỏi thầm nuốt ngụm nước bọt.

Ông trời bất công!

Dựa vào đâu mà cái tên Trần gấu xấu xa này lại đẹp trai thế chứ?

Phụ nữ ở nước ngoài rất cởi mở, có khi nào thấy Trần gấu xấu xa liền nhào tới hay không?

Nghĩ tới đây, Tiêu Mộng lại còn có chút chua sót.

“Hừ, tên đàn ông bình hoa di động chiêu ong dụ bướm! Đáng ghét!”

Ai muốn gả cho cái loại đàn ông quá mức xuất sắc như này đúng là tự chuốc lấy khổ, ngày nào cũng phải lo lắng không đâu.

“Ô, Mộng nhà chúng ta chải chuốt vào cũng ra dáng phết nha.”

Trần Tư Khải nhếch môi cười xấu xa.

Tiêu Mộng méo mặt lên: “Này, anh ăn nói kiểu gì thế? Tôi không ra dáng chỗ nào? Cho dù tôi không chải chuốt cũng ra dáng!”

Lúc này Khang Tử mới nghiêm túc đánh giá Tiêu Mộng.

Trời ơi, nhìn cũng thật sự là xinh đẹp thanh thoát như đóa hoa sen chớm nở!

Khuôn mặt nhỏ như lòng bàn tay, mặc dù vẫn còn nét non nớt, thế nhưng trắng nõn giống như một con búp bê.

Mắt to, long lanh, chiếc mũi nhỏ xinh, đôi môi căng mọng, càng nhìn càng khiến người khác ưa thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.