Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 174: Chương 174




Tiêu Mộng thầm an ủi bản thân, cô tự nói với chính mình, cô thích đàn anh nhà cô, cô thích đàn anh nhà cô… đàn anh… đàn anh… “Chào, tổng giám đốc Trần.”

Tiêu Mộng nhoẻn miệng cười xán lạn với Trần Tư Khải.

Cô giống như một mầm cây hương xuân, non mềm, tươi mới, mang theo giọt sương mai, không phải là loại ngôi sao xinh đẹp mặt đầy son phấn, tuyệt đối không phải là loại đó!

Cô chính là một viên trân châu, một giọt sương mai, một viên thủy tinh xinh đẹp… Trần Tư Khải nhìn Tiêu Mộng ở trên thuyền, ánh mắt tối đi.

Cô nhóc chết tiệt, thấy anh ta và người phụ nữ khác thân mật, cô không biết ghen sao?

Tốt xấu gì cũng có chút vẻ không vui cũng được!

Cô… thật sự không để ý tới anh ta sao?

“Ừ.” Trần Tư Khải lạnh lùng đáp một tiếng.

Giọng điệu thờ ơ kia, dường như Tiêu Mộng chính là bà dì dọn dẹp vệ sinh trong nhà anh ta vậy.

Đôi mắt phượng của Anna nhìn Trần Tư Khải, rồi lại nhìn cô nhóc trên thuyền, cười quyến rũ hỏi: “Cô ấy là ai?”

“Cô ấy là…”

Trần Tư Khải còn chưa nói, Tiêu Mộng đã vội vàng ngắt lời, nói: “Tôi là trợ lý của tổng giám đốc Trần! Xin chào!”

Trợ lý à… Anna nhướn cặp mày quyến rũ, đôi môi đỏ tươi hé mở: “Ồ, xin chào. Tôi là Anna, chủ của nơi này.”

“Hihi, chào cô. Nhà cô rất đẹp.”

Tiêu Mộng gật đầu, mặt cười giả tạo.

Trần Tư Khải thầm nghiến chặt răng, ánh mắt sắc bén hung dữ nhìn Tiêu Mộng.

Được lắm, Tiêu Mộng, em cười thật là xán lạn! Được! Em rất giỏi!

Trần Tư Khải đột nhiên quay mặt sang, ngón tay thon dài vuốt ve khuôn mặt Anna, anh ta nhẹ nhàng lại gần môi của cô ta… Động tác này, khiến Anna và Khang Tử ở trên thuyền giật mình!

Cậu chủ định hôn cái người nước ngoài này sao?

Trái tim của Anna đập điên cuồng: sẽ bị người đàn ông tuyệt đẹp nước V này hôn sao?

Cô ta rất kích động, rất mong đợi.

Kết quả… Bên mặt của Anna hướng ra ngoài, cũng chính là hướng về phía Khang Tử và Tiêu Mộng, còn mặt của Trần Tư Khải lại hướng vào trong.

Môi của Trần Tư Khải khẽ lướt qua cách môi của Anna vài milimet, giây phút này, Anna cực kỳ thất vọng, tiếp đó, cô ta lại có hy vọng có thể hôn lên mặt anh ta!

Chụt!

Tiếng hôn giòn tan, đến Khang Tử và Tiêu Mộng ở trên thuyền cũng nghe thấy được!

Khi nghe thấy tiếng hôn này, Anna cũng ngây người.

Không có tiếp xúc.

Môi của anh ta không có chạm vào mặt cô ta, đến da mặt của anh ta cũng không có chạm vào má cô ta!

Tiếng hôn này… hoàn toàn là do anh ta cố ý làm ra!

Rầm… Anna lập tức ngây người!

Không ngờ, đường đường là con gái của ông trùm băng đảng, đến nụ hôn theo lễ tiết của một người đàn ông mà cũng không có được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.